“Ừm!” Hoa Cẩm đi qua trước mặt cậu ngồi xuống, đem cậu kéo vào trong ngực, pha trò nói: “Buổi sáng mới kết thúc lễ khai máy, cho nên mới tìm cháu chơi.”
“Chơi cái gì?”
“Chơi mạt chược biết không?”
“Biết chứ.”
Hữu Hữu dừng một chút, bỗng nhiên ghét bỏ liếc qua: “ Nhưng Mộ Dịch Thần thì không, ba người không có cách nào đánh.”
Hoa Cẩm lập tức buồn rầu: “Đúng vậy, ba người không đánh được mạt chược.”
Hữu Hữu hỏi Mộ Dịch Thần nói: “Chơi chứ?”
Tiểu Dịch Thần vừa hút sữa chua, vừa mờ mịt lắc đầu: “ Không biết.”
Vân Thi Thi chợt nhớ tới một người: “A, tôi nghĩ đến một người, chạy tới cũng thuận tiện.”
“Người nào?”
Vân Thi Thi tìm sổ ghi chép điện thoại, lấy ra một tờ danh thiếp, lập tức gọi.
Điện thoại kết nối, cô mỉm cười nói: “Quân Mặc, tôi là Thi Thi, bây giờ cô có bận không?”
“Là Thi Thi à.”
Đầu kia truyền đến thanh âm trầm thấp mà trung tính của Quân Mặc, cô ấy ôn nhu đáp lại: “Không bận. Thế nào?”
“Cô đang ở đâu vậy?”
“Ở nhà.”
“A, trùng hợp như vậy. Cô thích chơi mạt chược chứ? Chỗ chúng tôi có ba người, bị thiếu một.”
...
Sau mười mấy phút, chuông cửa vang lên.
Vân Thi Thi chạy tới mở cửa, đã nhìn thấy Quân Mặc đứng tại cửa ra vào, nhìn thấy cô, mỉm cười, lên tiếng chào: “ Đã lâu không gặp.”
Vân Thi Thi đón cô ấy vào: “Ừm! Quân Mặc, đã lâu không gặp.”
Quân Mặc nhớ lại: “Nói đến, lần gặp gỡ trước, hình như là trong tiệc ăn mừng của “Quả trám”.”
Nhắc đến “Quả trám”, trên thực tế, Quân Mặc đóng vai nam phụ, trong quá trình chiếu lên, liên quan tới nhân vật này, có rất nhiều dân mạng tranh luận xôn xao.
Dù sao, nữ diễn viên được mời đóng vai nam, thật sự là ít lại càng ít.
Nhiều nhất là một số bộ phim hài cải biên, sẽ bắt đầu dùng thế vai, có rất ít chủ ngành điện ảnh sẽ làm như vậy.
Lâm Phượng Thiên lại mạo hiểm một lần.
Nhưng không thể không nói, kỹ thuật diễn của Quân Mặc tuy ngây ngô, cảm xúc lại tiến vào trong phim ảnh, đem nhân vật vai nam phụ này diễn ra được cảm xúc mà người xem mong đợi.
Hơn nữa, điều kiện ngoại hình của cô ấy quả thực xuất sắc, có dung mạo tuấn mỹ mà rất nhiều tiểu sinh đều khó mà với tới, ngũ quan tuấn dật, khí chất nho nhã ôn nhu, sau khi phim chiếu lên, ngoại trừ Doãn Hạ Thuần và Doãn Đông Vũ, nhân vật của cô ấy cũng cực kỳ chói mắt, tạo nên không ít xôn xao.
Không ít cô gái bắt chước cách ăn mặc của cô ấy, bắt chước kiểu tóc, gần đây cô ấy lại nhận không ít phim.
Điều khiến Vân Thi Thi kinh ngạc nhất chính là, cô ấy vậy mà nhận một bộ phim chiến tranh tình báo “Hoàng tước tại hậu”.
Bộ phim này là sản phẩm của Ương Ảnh, đều là liên minh lão hí cốt gia nhập, bên trong đội hình chỉ có duy nhất một ngôi sao mới, biểu hiện của Quân Mặc được truyền thông chờ mong cùng chú ý.
Quân Mặc vừa đến, người liền đủ.
Bốn người ngồi xuống chơi mạt chược, Tiểu Dịch Thần thấy đánh mạt chược, cũng không muốn xem tivi, đem phim bỏ qua một bên, đến bên cạnh Vân Thi Thi yên lặng xem.
Bốn người vừa chơi mạt chược vừa nói chuyện phiếm.
Hoa Cẩm và Quân Mặc trước kia từng cùng diễn một bộ phim, hai người ở đoàn làm phim chung đụng không tệ, Hoa Cẩm có ấn tượng rất tốt về Quân Mặc, bởi vậy rất hợp ý nhau.
Hoa Cẩm và Quân Mặc đều nghiện thuốc nặng, lúc bài tốt, hút một điếu, lúc bài xấu, hút một điếu, cũng may Hữu Hữu và Tiểu Dịch Thần không ngại, nhiều nhất tránh hai người một chút, càm ràm một câu: “Nghiện thuốc thật nặng!”
Quân Mặc nghe vậy, lập tức xin lỗi: “Ngại quá.”
Hoa Cẩm cũng không hút thuốc lá nữa.
Lập tức đem tàn thuốc dập tắt.