Nói cách khác, cô ta rõ ràng là ghét Vân Thi Thi chưa đủ danh tiếng.
Vân Thi Thi đoán cũng không sai.
An Địch này sở dĩ ôm địch ý với cô lớn như vậy, hoàn toàn là bởi vì không muốn làm cho một diễn nhỏ bé như cô.
Mới xuất đạo chưa lâu.
Tuy nói thời gian trước bởi vì được đoàn làm phim thổi phồng lên, có một thời gian rất nổi tiếng, thậm chí còn trở thành một hiện tượng, nhưng mà lại không có chút danh tiếng nào về tài năng thực sự cả.
Dù sao, người có danh tiếng, không chỉ đơn giản là nhìn số lần đi trên thảm đỏ.
Mà là nhìn gia thế của người đó.
Nói trắng ra, nếu muốn được nổi tiếng, danh giá, có tài năng thôi là chưa đủ.
Vân Thi Thi bây giờ, thậm chí là còn chưa được chút nào trong những thứ trên.
An Địch khi nhận được nhiệm vụ này, trong lòng ghét bỏ muốn chết.
Cô ta mới không cần tiếp nhận một người diễn viên non nớt như thế đâu.
Phải biết rằng, sau khi cô ta nhận được phân cô tang này, những người trong cô tang ty ở sau lưng cô ta, cười nhạo cô ta đã lâu, vừa nghe nói cô ta phải đi tiếp nhận một diễn viên mới vào nghề, bao nhiêu người đó liền thi nhau nói mát cô ta.
Thực ra, lấy bối cảnh của Vân Thi Thi, căn bản là không mời nổi nhà trang điểm của Ba Toa.
Phần lớn vẫn là dựa vào sự trợ giúp phía sau của Tần Chu, lại thêm thời điểm diễn với Cố Tinh Trạch, tích lũy thêm được chút tài nguyên, Vân Thi Thi mới có thể được công ty quan tâm tới.
Quản lý phân công An Địch.
An Địch tức giận đến thổ huyết, từ chối nhiều lần, muốn cho một người khác đi, nhưng không được.
Dù sao cô ta cũng là một thợ trang điểm có tiếng, những người mà cô ta hợp tác, không phải siêu diễn viên, ảnh hậu thì cũng là những ngôi sao đi trên thảm đỏ. Vân Thi Thi, một nhân vật nhỏ bé bước mới vào nghề lại có được đặc cách lớn như vậy?
Nghe nói diễn một bộ phim, do Lâm Phượng Thiên đạo diễn, bây giờ đã đóng máy, đang trong giai đoạn xử lý hậu kỳ, còn chưa có lên rạp, cũng không biết sau khi ra mắt sẽ thế nào?
Nhưng mà những thứ này đề không phải là thứ mà An Địch quan tâm.
Cô ta quan tâm chính là, Vân Thi Thi này tuyệt đối chú trọng!
Mặc như vậy tới đây, cái này đúng là đang vũ nhục cô ta mà!
Trong giới thời trang, rất nhiều thợ trang điểm cùng nhà tạo mẫu, đều kiêu ngạo.
Nhất là một người như An Địch.
Đổi thành trước đây, một ít minh tinh nhỏ bé khi được cô ta đến hợp tác, đều là miệng lưỡi ngọt lịm, sau đó tỉ mỉ tiếp đãi, ăn mặc vô cùng chăm chút.
Nhìn lại Vân Thi Thi thì sao?
Cả người mặc một bộ váy liền áo không thể đơn giản hơn, cả bộ tung cứ để rối tung vậy xõa lên vai, quả thực không còn từ gì để miêu tả nữa.
An Địch trong lòng thậm chí còn có chút buồn nôn.
Vân Thi Thi hết chỗ nói rồi, yên lặng lên tiếng: “Xin lỗi nha, để cô phải tiếp một diễn viên nhỏ như tôi, thực sự là không công bằng cho cô rồi.”
Một câu nói, lộ ra chua xót, lại có chút vô tư nhạo báng chính mình.
An Địch có chút sửng sốt.
Cô ta còn tưởng rằng Vân Thi Thi sau khi bị mình nói như vậy, sẽ không nể mặt mà làm lớn chuyện lên.
Kết quả, cô dường như chẳng có chút tức giận nào, càng không có đối đáp mỉa mai lại cô ta, mà lại là một câu nói tự chế giễu mình.
An Địch trong nháy mắt liền mất tự nhiên.
Người ta tự mình nhận chưa đủ khả năng, cô ta còn có thể nói sao nữa?
Vì vậy, cô ta lạnh lùng hỏi một câu: “Khuôn mặc đã đánh qua phấn sao?”
“Không có!”
Vân Thi Thi: “Tôi mới vừa ăn cơm xong...”
“...”
An Địch hình như gặp phải người ngoài hành tinh rồi.