Nhưng mà lúc này, người đàn ông mà cô luôn thầm thương trộm nhớ, lại có tình cảm không rõ ràng với người phụ nữ khác.
Trong lòng cô đương nhiên có cảm giác khó chịu!
...
Phóng viên: Trước đây khi cô Vân nhận được vai diễn trong Qủa Trám, là do trùng hợp sao?
Vân Thi Thi: Khi đó Qủa Trám cử hành tuyển chọn nữ chính trên phạm vi toàn quốc, thật trùng hợp khi đó tôi đang có ý định này, đến thử tài cùng với đạo diễn Lâm, liền được anh ấy chọn.
Phóng viên: Trong kịch bản này, cô thích nhất là nhân vật nào?
Vân Thi Thi: Là Doãn Hạ Thuần!
Phóng viên: Tại sao lại như vậy? Nhân vật đó có điểm gì hấp dẫn ánh mắt của cô Vân sao?
Vân Thi Thi: Nhân vật Doãn Hạ Thuần này, là một nhân vật thuần túy! Cô ấy là một người cố chấp, nếu đã yêu một người, liền toàn tâm toàn ý, cho dù cả thế giới có quay lưng đối địch với cô ấy, cô ấy cũng sẽ không tiếc nuối! Chấp nhất trong tình yêu của nhân vật đó giống tôi!
Phóng viên: Trước khi tiếp nhận bộ phim này, cô có từng đọc qua bản gốc tiểu thuyết đó sao?
Vân Thi Thi: Đã xem qua, viết rất đặc sắc, thậm chí còn thức thâu đêm để đọc nó.
Phóng viên: Như vậy sau khi đọc nó, cô Vân có nghĩ tới một ngày, mình cũng lâm vào hoàn cảnh tương tự không?
Vân Thi Thi: Cũng không nghĩ tới!
Phóng viên: So với lúc đọc tiểu thuyết, khi diễn cô có cảm giác gì?
Vân Thi Thi: Khi đọc và khi diễn thật là hai khái niệm khác nhau. Sau khi đọc tiểu thuyết, chính mình sẽ bị nhập hoàn toàn vào trong thế giới đó, hãm sâu vào vui buồn, yêu hận trong đó. Nhưng khi diễn thì lại khác, người diễn nhập vào tâm trạng của nhân vật, nhưng lại không được đánh mất đi sự tỉnh táo, từng chi tiết đều phải nghiêm túc đắn đo.
Phóng viên: Trước khi vào diễn, cô có chuẩn bị chút gì không?
Vân Thi Thi: Chuẩn bị cái gì?
Phòng viên: Chính là nhưng thứ mà cô nói.
Vân Thi Thi: Có thể là tỉ mỉ đọc lại kịch bản vài lần.
Phóng viên: Vậy trong bộ phim đó, cô Vân cảm thấy có chút khó khăn nào không?
Vân Thi Thi: Tôi thấy ổn!
Phóng viên: Cô làm thế nào để đi vào thế giới nội tâm đó?
Vân Thi Thi: Cố gắng hết sức thôi.
Phóng viên: Cô có kỳ vọng vào một buổi ra mắt phim chứ?
...
Cuộc phỏng vấn vẫn diễn ra.
Vân Thi Thi đối mặt với máy quay, tay vẫn cầm mic, không sợ người khác làm phiền mà trả lời rất trôi chảy, từng vấn đề, có những câu đã chuẩn bị trước, nhưng một số câu thì chỉ là tùy cơ ứng biến mà thôi.
Nhưng mà, từng câu trả lời của cô vẫn vô cùng hợp lý.
Vì vậy, những người phóng viên có chút khó chịu.
Câu trả lời của cô kín đáo, cặn kẽ như vậy, tựa như không hề có chỗ hở nào để khai thác cả!
Phỏng vấn như vậy, một chút hiệu quả cũng không có.
Vì vậy, một người phóng viên thình lình đưa ra câu hỏi mẫn cảm: “Trong phim, cô và Tinh Trạch đóng vai tình lữ, vậy bên ngoài tình cảm của hai người như thế nào?”
Cô ta vừa dứt lời, Vân Thi Thi liền nhíu mày.
Một bên, An Địch vẫn yên lặng nãy giờ nghe được câu này, cơ hồ vớ được phao, lập tức nhìn sang hướng này.
Vân Thi Thi trầm mặc một lát, sau đó nhàn nhạt trả lời: “Vô cùng tốt!”
Người phóng viên kia chảy mồ hôi lạnh: “Vô cùng tốt là tốt như thế nào?”
Trong lòng thầm oán: Vân Thi Thi này, chắc chắn là đang không chịu phối hợp, trả lời như vậy làm sao có thể tạo thành dư luận chứ?