“Ha ha! Chỉ là tôi biết ông sẽ từ chối! Thôi được rồi, giao dịch này không làm nữa!”
Mộ Nhã Triết đột nhiên lại nói, “Tuy tôi không phải gia chủ nhà họ Mộ, nhưng mà trên tay vẫn còn nắm cổ phần công ty Hoàn Vũ, trong một đêm có thể viết ra một bản thảo. Thiên kim thị trưởng làm trái luân lí chưa kết hôn mà đã có con, tin tức tiêu đề này đủ bùng nổ hay chưa?”
Những lời này đủ để Tống Chính Quốc hết hồn!
Mộ Nhã Triết cười tà nịnh, làm bộ đứng dậy.
Tống Chính Quốc lập tức kéo tay anh, “Cậu không thể làm như vậy! Chẳng lẽ cậu nhẫn tâm ra tay phá hủy Ân Nhã sao?”
Mộ Nhã Triết vẫn ung dung hỏi lại, “Có gì mà không đành lòng?”
Khóe mắt Tống Chính Quốc giật giật mạnh một phen, vẻ mặt khinh miệt liếc nhìn anh một cái, vừa muốn phát tác, nhưng mà quay đầu, nhìn thoáng qua người phụ nữ không tốt ngồi trong một chiếc xe khác, lúc này mới cố nén không vui trong lòng, cố nén tức giận hỏi, “Chừng nào cậu muốn?”
“Ngày mai.”
“Thời gian quá gấp, có khả năng không kịp!”
Mộ Nhã Triết lạnh lùng cười, “Kiên nhẫn của tôi có hạn, chỉ cho ông ba ngày thôi. Hoặc là đưa cho tôi một ngàn vạn, hoặc là đem mảnh đất thuộc quyền sở hữu trên danh nghĩa của tôi.”
Nói xong, mặt anh không chút thay đổi hất tay ông ta ra, xuống xe.
Tống Chính Quốc tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, cảm giác bị thằng nhóc này dùng dao lăng trì xẻo thịt, máu tươi đầm đìa, vài phút ngắn ngủi, mảnh đất mấy triệu liền về trong túi anh, ông ta có thể không tức đến nghiến răng nghiến lợi sao?
…
Trên đường trở về, Vân Thi Thi có chút tò mò hỏi thăm, vừa rồi Tống Chính Quốc gọi anh đi rốt cuộc là có chuyện gì, Mộ Nhã Triết nói ra toàn bộ cuộc nói chuyện giữa hai người.
Vân Thi Thi kinh ngạc cười vui vẻ.
“Anh như vậy không phải là vơ vét tài sản sao?”
Cô nghẹn họng nhìn trân trối nói ra một câu.
Mộ Nhã Triết lại cố chấp nói, “Mảnh đất này là anh dựa vào bản lĩnh để lấy được, không liên quan đến chuyện vơ vét tài sản!”
Vân Thi Thi thè lưỡi, không phải vơ vét tài sản mới là lạ đó!
Nhưng mà Mộ Nhã Triết cũng coi như là có bản lĩnh, anh nhắm ngay Tống Chính Quốc mà uy hiếp, nếu chuyện Tống Ân Nhã chưa kết hôn mà có con được phơi ra, sẽ ảnh hưởng đến tiền đồ tương lai của Tống Chính Quốc.
Một bên là hạng mục mấy triệu, một bên là mười mấy năm con đường làm quan của ông ta, càng nghĩ, Tống Chính Quốc càng hiểu được lợi hại, chỉ có thể thỏa hiệp một bước.
Tuy chỉ là thỏa hiệp một bước, nhưng giao dịch này mất đi quá nhiều rồi!
Cho dù cuối cùng, Tống Chính Quốc dùng một vạn hay là đưa mảnh đất đó cho anh, đối với anh hôm nay mà nói, đều là giải trừ nguy cấp.
Hiện tại tài chính tập đoàn Thánh Ngự thiếu thốn, không có tài chính đầu vào, rất nhiều hạng mục đều đã dừng hoạt động, mỗi phút mỗi giây, đều hao tổn liên tục.
Có lẽ, chút hao tổn ấy Mộ Nhã Triết không để ở trong mắt.
Nhưng nếu vẫn dừng hoạt động, trống rỗng này chỉ biết càng lúc càng lớn.
Bởi vậy, lúc trước Tống Ân Nhã muốn ra nước ngoài thụ tinh trong ống nghiệm, anh không có ngăn cản, giấu giếm chuyện đó, để ngừa bất cứ tình huống nào.
Khóe miệng Vân Thi Thi giật giật liên tục.
Người đàn ông này, phúc hắc hơn cô tưởng tượng rất nhiều.
Vậy mà rất lâu trước đây, đã vì khó khăn tương lai mà phòng bị và tìm đường sống.
Chỉ có thể nói, dã tâm của người đàn ông này, cho đến bây giờ đều khó có thể tưởng tượng!
Nghĩ lại lúc này Tống Chính Quốc đang trên đường trở về nhà, tâm tình nhất định cực kỳ tích tụ?
Vừa hận Tống Ân Nhã không tốt, vừa tức giận công phu sư tử ngoạm của Mộ Nhã Triết, e là bị chọc giận tắc nghẽn cơ tim rồi?