Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 861: Chương 861: Dám Khi Dễ Em Trai Tôi?




Hữu Hữu cứ việc đau đớn trên tay không ngừng tăng lên, lại gắt gao ngậm miệng không phát một tiếng như cũ, đừng nói là cầu xin tha thứ, dù là tiếng rên cũng không có.

“Mẹ! Thằng nhóc thúi, miệng rất cứng!”

Người đàn ông lại tát một bạt tai.

Hữu Hữu bị đáng nghiêng mặt.

Cùng lúc đó, bóp tiền trong lòng rơi xuống trên mặt đất.

Hữu Hữu cả kinh, vừa muốn vươn tay ra nhặt bóp tiền lên.

Người đàn ông nhanh hơn một bước, đoạt bóp tiền đi.

Đầu bóng lưỡng hừ lạnh một tiếng, cười quỷ dị, mở bóp tiền ra, thấy từng xấp từng xấp tiền mặt, cùng với hàng loạt thẻ tín dụng xinh đẹp.

“A... Con nhà có tiền sao?!” Người đàn ông kinh ngạc một phen, lập tức, khóe miệng tà ác cong lên, “Thật không nghĩ tới, mày còn cậu chủ của nhà có tiền! Trên người có nhiều tiền bạc như vậy, nói vậy hẳn là gia tài Bạc Vạn?!!”

Mày Hữu Hữu nhíu lại, không kiêu ngạo không siểm nịnh lạnh lùng nói: “Trả bóp tiền lại cho tôi!”

“Đây là bóp tiền của mày?”

Người đàn ông cong môi cười, “Mày nói đây là bóp tiền của mày? Ha ha! GIờ thì, tiền này là của tao rồi!”

Trong mắt Hữu Hữu hiện lên hờn giận, đây là bóp tiền của Tiểu Dịch Thần, giờ bị người đàn ông này nắm trong tay, cậu chỉ cảm thấy bóp tiền này bị bàn tay bẩn thỉu đó làm bẩn rồi!

Ghê tởm...

“Đây là ví tiền của tôi, phiền ông không nên đụng vào!”

Một đầu ngón tay cũng không được!

Cậu sợ bẩn.

“Thằng nhóc, mày có vẻ rất không hiểu chuyện! Vừa rồi mày quấy rầy chuyện tốt của tao, giờ thì, tao không dạy dỗ mày thì thôi, mày còn dám cãi lại tao!”

Nói xong, người đàn ông giận dữ, lại đánh cậu một bạt tai.

Hữu Hữu chỉ cảm thấy hai bạt tai đánh tới, đôi má đã là nóng rát một mảnh, đau đớn khó nhịn.

Hốc mắt hiện lên ý lệ đầy ấm ức, nhưng mà cậu quật cường như thế, không muốn để cho kẻ bại loại này thấy dáng vẻ mình yếu ớt chịu thua, mạnh mẽ thu nước mắt về, quật cường ngẩng đầu, ánh mắt lạnh như băng trừng hắn ta, ánh mắt giống như một thanh đao sắc bén mà lạnh lẽo, hận không thể dùng ánh mắt treo cổ hắn ta!

Người đàn ông khinh thường hừ lạnh một tiếng.

“Thằng nhóc này, xương cốt rất cứng rắn nha! Xem ra, không cho mày nhìn xem chút chuyện đời, là không được!”

Người đàn ông nói, “Phi” một tiếng, kéo vạt áo Hữu Hữu, vừa muốn một cước giẫm lên, phía sau bỗng nhiên truyền tới một tiếng trẻ con non nớt.

“Cút ngay! Không cho phép ông đụng tới một sợi tóc của em trai tôi!”

Đầu bóng lưỡng sửng sốt, còn chưa phản ứng kịp cuối cùng là tình huống gì, chỉ cảm thấy phía sau có sát khí sắc bén tràn tới!

Hắn ta mạnh mẽ quay đầu, thì thấy ở trước ngõ nhỏ có một đứa bé đang đứng, ánh trăng chiếu xuống, bóng dáng của cậu tà tà kéo dài trong ngõ hẻm.

Trong ánh sáng mỏng manh, mơ hồ trông thấy đứa bé khí thế ghê gớm này, có dung nhan giống y đứa bé trong tay hắn ta.

Đầu bóng lưỡng ngẩn ra, cảm thấy khó tin, lại quay đầu lại nhìn thoáng qua đứa bé trong tay, trong lúc này, cảm thấy tựa như gặp quỷ!

Hai đứa quỷ nhỏ này, dáng vẻ giống nhau như đúc!

“Mày mẹ nó là ai?!”

Tiểu Dịch Thần một đường bằng vào định vị mà đuổi theo, lúc đi ngang qua ngõ hẻm, nghe thấy bên trong truyền ra tiếng đàn ông chửi rủa, lập tức chạy tới, vừa lúc thấy một màn này!

Thấy người đàn ông này dám đối xử bạo lực với em trai, Tiểu Dịch Thần vừa tức vừa giận, nhất thời vọt tới, một cước đạp lên mặt tường, mượn lực, một cú đá xoáy từ trên không quét tới người đàn ông!

Người đàn ông còn chưa hiểu cuối cùng đã xảy ra chuyện gì, đã bị một cước đá đến mặt, thân thể lệch qua, chật vật bay ra rất xa, phần lưng nặng nề đập vào tường!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.