Dù sao...
Cô cũng không muốn ăn đồ chơi hình anh.
Hữu Hữu khinh bỉ một chút: “Mẹ ngốc, đương nhiên có thể ăn! Những thứ này đều làm bằng đường! Bên trong đều là đường mật, bên ngoài bôi đường trắng, rất ngọt! Chẳng qua, lần đầu con cũng thấy, cũng không có nếm qua, không biết hương vị như thế nào? Mẹ, mẹ nếm thử trước xem!”
Vân Thi Thi khẽ gật đầu, lập tức vươn tay, đầu ngón tay chọn tới chọn lui giữa bốn hình người, trong lúc nhất thời, cũng không quyết định được muốn ăn cái nào.
Ngẫm lại xem, tuy những hình người này đều làm bằng đường, nhưng miệng vừa hạ xuống, cắn đứt cổ, ngẫm lại... Còn có chút rùng mình!
Hữu Hữu bỗng nhiên ở một bên nói: “Mẹ thích vị gì?”
“Vị gì sao?”
Hữu Hữu chớp mắt, có chút đắc ý nói: “Ừm! Bốn người này, con đều dùng vị khác làm!”
Đường đều có vị khác nhau, có rất nhiều vị có thể chọn lựa.
Cậu cố ý chọn bốn loại hương vị, làm bốn đồ chơi bằng đường, bởi vậy, vị của bốn đồ chơi làm bằng đường cũng khác nhau, độc nhất vô nhị.
Mộ Nhã Triết nghe vậy, hơi kinh ngạc nhìn thoáng qua cậu.
Tên nhóc này còn chia bốn vị khác nhau
“Ồ?”
Vân Thi Thi hứng thú, chỉ Tiểu Dịch Thần hỏi: “Tiểu Dịch Thần là vị gì?”
“Vị ô mai!”
“Vậy con?”
“Đồ chơi làm bằng đường của con là vị sữa bò!” Hữu Hữu câu môi.
Mộ Nhã Triết tò mò hỏi một câu: “Vậy còn cha?”
“Cha chính là dùng chocolate làm!”
Tiểu Dịch Thần cũng cảm thấy cực kỳ hứng thú, thèm ăn hỏi: “Vậy mẹ thì sao?”
Hữu Hữu cười thần bí: “Cái này giữ bí mật! Hừ!”
“Oa —— “
Hữu Hữu nhử như thế, ngược lại Tiểu Dịch Thần càng thèm, vì thần bí nhất, càng khiến người hướng tới!
Tiểu Dịch Thần càng muốn nếm thử đồ chơi bằng đường hình mẹ là vị gì!
Vân Thi Thi liếc qua nhóc con, thấy Tiểu Dịch Thần nhìn chằm chằm đồ chơi làm bằng đường hình cô, một bộ thèm muốn, thế là, cô liền thuận tay chọn đồ chơi bằng đường hình Tiểu Dịch Thần, đưa đồ chơi làm bằng đường hình cô cho hai nhóc nhấm nháp.
Cô cầm đồ chơi làm bằng đường hình Tiểu Dịch Thần trong tay, lắc lắc trước mặt cậu, ra vẻ hung ác nói: “Tiểu Dịch Thần, mẹ muốn bắt đầu ăn con!”
Nói xong cô cố ý hung tợn “dùng sức” cắn tay đồ chơi làm bằng đường.
Tên dở hơi Tiểu Dịch Thần ôm lấy cánh tay, tội nghiệp nói: “A! Mẹ... Không được cắn... Đau quá...”
Phản ứng khoa trương, giống như Vân Thi Thi hung ác cắn trên người cậu vậy!
Mộ Nhã Triết cũng bị tên dở hơi Tiểu Dịch Thần chọc cười, câu môi cười một tiếng.
Hữu Hữu một bên làm xấu nói: “Mẹ! Cắn đầu anh ấy!”
Vân Thi Thi nhíu mày, lập tức cắn một cái vào đầu Tiểu Dịch Thần.
Tiểu Dịch Thần lập tức giả bộ như rất thống khổ che đầu: “Ai nha, đầu của con... Giống như bị thứ gì cắn... Đau quá... Đau quá...”
“Ha ha ha ——” Vân Thi Thi không nhịn được, bị chọc cho bật cười.
“Được rồi, Tiểu Dịch Thần, mẹ không đùa với con nữa!”
Nói xong cô lấy đồ chơi làm bằng đường hình mình, ngồi xổm ở trước mặt Tiểu Dịch Thần, đưa cho cậu: “Tiểu Dịch Thần, cái hình mẹ này cho con ăn có được hay không?”
Tiểu Dịch Thần vui vẻ đến mở to hai mắt, cậu cầm đồ chơi bằng đường từ tay Vân Thi Thi, vừa lòng thỏa ý.