Cô ta thuê đội chó săn chụp ảnh Vân Thi Thi, vốn nghĩ rằng đã tóm được cô, công bố cho mọi người biết, tốt nhất là để cho anh Mộ thấy rõ được người phụ nữ này rất dơ bẩn.
Nhưng mà cô ta không dễ dàng gì mới có ảnh chụp, vậy mà để cho Hoàn Vũ xóa sạch, lại còn có khả năng đây là anh Mộ âm thầm bày mưu đặt kế!
Cô ta có thể không tức được sao?
Quả thực là tức muốn chết rồi.
Không, là tức muốn điên rồi.
Lúc Tống Ân Nhã tức đến phát điên, Tống Vân Tích ở bên cạnh nhẹ nhàng nói ra một câu: “Đừng có nắm lấy Vân Thi Thi không tha nữa.”
“Cái gì?”
Tống Ân Nhã có chút hoài nghi mình nghe lầm rồi.
Anh trai nói giúp Vân Thi Thi sao?
“Kỳ thật, nói trắng ra là em không cam lòng thôi! Ân Nhã, anh nói với em, em đừng quấn lấy chú Mộ nữa! Em và chú ấy, căn bản không có khả năng ở cùng một chỗ!” Tống Vân Tích bình tĩnh nhìn cô ta, nói như vậy.
“Vì sao?” Tống Ân Nhã gần như thét chói tai.
“Bởi vì…”
Tống Ân Nhã đột nhiên hùng hổ nói: “Không được nói những đạo lý nhảm nhí nữa! Em không nghe.”
Tống Vân Tích sửng sốt.
Em gái này của anh ta, không có khuyết điểm nào khác, chính là đặc biệt cố chấp, lời người khác nói, cô ta cũng không nghe.
Tống Ân Nhã lại khinh thường nói: “Sao em và anh Mộ lại không thể được chứ? Không phải chỉ là anh em họ thôi sao? Đây có là gì, pháp luật nước ngoài cho phép anh em họ kết hôn, thế hệ trước trong nước sao lại cổ hủ như vậy, cho rằng đây là loạn luân!”
Tống Vân Tích lại không cho là đúng nói: “Đừng nhắc đến chuyện anh em họ, đây căn bản không phải là chuyện quan trọng. Quan trọng là trong lòng người ta không có em, anh thấy chú Mộ chỉ để ý mình Vân Thi Thi đó thôi!”
Tống Ân Nhã tức giận nói: “Hừ! Rõ ràng đều do con hồ ly tinh không biết xấu hổ đó, dụ dỗ anh Mộ, cô ta thật sự cho rằng anh Mộ thích cô ta sao? Chỉ chơi đùa mà thôi, cô ta đúng là ngu ngốc, thật sự cho rằng mình có thể trở thành mợ chủ nhà họ Mộ sao!”
Tống Vân Tích lại ở bên cạnh nói mát: “Anh thấy chú Mộ rất để ý cô ta.”
“Anh - - anh cố ý làm trái lời của em có phải không?”
Tống Ân Nhã không kiềm chế được kêu lên: “Nếu anh Mộ thật sự thích người phụ nữ đó, sao có thể để cho cô ta ở trong giới giải trí được? Giới giải trí bẩn như vậy, bên trong có bao nhiêu người sạch sẽ chứ!? Nếu thật sự yêu thương người phụ nữ đó, căn bản sẽ không để cho cô ta vào giới giải trí phát triển! Huống chi anh Mộ thích sạch sẽ nghiêm trọng như vậy, căn bản không cho phép người phụ nữ của mình đi tham dự hoạt động tiếp rượu hạ lưu này!”
Tống Vân Tích nhìn cô ta, trong ánh mắt vừa có yêu thương, vừa có bất đắc dĩ: “Em gái tốt của anh, thế giới này đàn ông tốt nào mà không có, em hà tất phải vây quanh một người đàn ông chứ? Thế giới bên ngoài lớn như vậy, có lẽ em sẽ gặp được người càng tốt hơn!”
“Em không gặp được rồi.” Tống Ân Nhã vô cùng cô đơn nói.
Tống Vân Tích cả kinh, ngơ ngẩn nhìn cô ta.
Nhắc đến Mộ Nhã Triết, khóe miệng Tống Ân Nhã đột nhiên lộ ra ý cười dịu dàng, hoàn toàn không giống sắc mặt gay gắt như vừa rồi, cả trái tim cũng mềm mại trở lại, khuôn mặt xinh đẹp giống như tỏa ra sáng ánh bức người.
“Anh Mộ ưu tú như vậy, em sẽ không gặp được người đàn ông nào ưu tú hơn anh ấy nữa!”
Thực ra trong lòng cô ta không muốn thừa nhận, có lẽ Mộ Nhã Triết thật lòng với Vân Thi Thi, cũng có thể là không!
Bởi vì chuyện xảy ra lần trước, Mộ Nhã Triết ra lệnh cho cô ta đi giải thích cho Vân Thi Thi.
Nhưng với tính cách của Tống Ân Nhã, sao có thể đồng ý làm như vậy?
Bởi vậy căn bản không nghe.
Mấy ngày sau đó, Mộ Nhã Triết đều mặc kệ cô ta!