Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 2332: Chương 2332: Điểm Đáng Ngờ Chồng Chất (4)




Bỗng nhiên cục trưởng gõ gõ mặt bàn, lớn tiếng hỏi, “Có khả năng là cướp bóc không?”

Đội trưởng do dự nói, “Cũng có khả năng, nhưng cách thức gây án độc ác đến mức này, chưa từng thấy qua, mới thấy lần đầu. Cho tới bây giờ tôi chưa thấy qua, mang theo axit sunfuric đậm đặc mà cướp bóc. Chỉ có trả thù mới có thể làm ra chuyện tàn nhẫn như vậy!”

Cục trưởng nghe đến đó, vẻ mặt phức tạp nhìn Mộ Nhã Triết liếc mắt một cái, thật cẩn thận hỏi han, “Tổng giám đốc Mộ, ha ha... anh xem, nạn nhân trong ngày thường, có gây thù chuốc oán với ai hay không?”

Đội trưởng cũng nói, “Tôi cũng hoài nghi, là trả thù. Chỉ là trong một chốc, không nắm giữ được chứng cứ xác thực, cho nên, vẫn gác lại án này, khó có tiến triển gì.”

Mặt Mộ Nhã Triết không chút thay đổi nói, “Tôi muốn theo dõi của khu nhà đó.”

Đội trưởng lập tức nói, “Tất cả các đoạn theo dõi, tôi đều đã sao chép notebook, nếu anh muốn xem, có thể xem bất cú lúc nào.”

Cục trưởng lập tức bảo anh ta mang notebook tới.

Lấy notebook qua xong, có hơn mười video, Mộ Nhã Triết ngồi trước notebook, nhìn chằm chằm màn hình không chuyển mắt, thời gian kéo dài từ tối mười giờ 1 giờ trước vụ án, tốc độ thời gian gấp 4 lần.

Khu nhà có phần cũ kỹ, bởi vì rất nhiều hộ gia đình thiếu nợ bị xiết nợ, vật dụng bị mất hơn một nửa, chỉ để lại một xác không, khu nhà cũng không có bảo vệ, quanh năm suốt tháng, trị an luôn có vấn đề.

Trừ ăn cắp, cũng thường xuyên xảy ra cướp bóc.

Nhưng mà, đa số tình huống, tội phạm đều là tới vì tiền tìa, sau khi cướp hết tài sản trên người, cũng không làm ra chuyện tổn thương an toàn người bị cướp.

Camera của nhà xe vẫn còn mới tinh, là do mấy hộ gia đình kia luôn kiến nghị, xe liên tiếp bị trộm, chủ khu nhà mới trang bị một cái mới.

Mộ Nhã Triết điều chỉnh băng ghi hành, ngồi ở đàng kia, vừa xem, thì xem hơn hai giờ.

Cục trưởng và đội trưởng cũng là người có kiên nhẫn, cũng cùng xem theo, ba ánh mắt, quan sát vào mấy băng ghi hình, hy vọng có thể phát hiện dù chỉ một chút dấu vết để lại.

Trong lúc quan sát video clip theo dõi, bỗng nhiên Mộ Nhã Triết nghĩ tới chuyện gì.”Ven đường xung quanh khu nhà có camera không?”

“Có thì có, nhưng chỉ có một cái, là một đường hẹp quanh co, ở gần nhà xe.”

Anh nghe đội trưởng phân tích con đường xảy ra vụ án, nhớ mang máng, nhắc tới một con đường đi tới đường tắt.

Đội trưởng cũng phản ứng kịp.

Camera trên con đường đó không đáng chú ý!

Bởi vì là một góc xó, cho nên không bị chú ý.

“Điều tra đi!”

Mộ Nhã Triết ra lệnh.

Đội trưởng lập tức thao tác rất chuyên nghiệp, cắt phần ghi hình của camera đó rất nhanh.

Điều chỉnh thời gian, chọn nhanh gấp 8 lần, rốt cục, ở 11 giờ 45 phút, thấy bóng dáng Vân Nghiệp Trình.

Tối hôm đó, ông mặc quần áo màu trắng, cho nên rất bắt mắt.

Bộ quần áo mới này, là do Mộ Nhã Triết và Vân Thi Thi cùng đi mua cho Vân Nghiệp Trình, Vân Nghiệp Trình rất thích.

Sau khi Vân Nghiệp Trình đi ngang qua, rất nhanh, xuất hiện một bóng người khả nghi.

Một người tóc ngắn, dáng người không cao, không thấp, mặc quần áo đen, đầu mang mũ lưỡi trai, cách ăn mặc rất bình thường, rất khó khiến người ta chú ý.

Cái kiểu người ta, đi qua trên đường, bình thường đến mức căn bản không có ai chú ý.

Cả người mặc đen thui, cơ hồ muốn hòa vào trong bóng đêm, thêm nữa diện tích ghi hình có hạn, chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng của người đó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.