Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 2757: Chương 2757: Đối Chiếu Thông Tin




Sở Hà cũng yên lặng đồng ý với đề nghị này.

Cho dù Sở Tiểu Bảo thực sự gặp chuyện gì ngoài ý muốn, báo cảnh sát như vậy, trái lại có thể có được tin tức của cậu, nếu không có tin tức, có thể là tin tức tốt nhất.

Nói tóm lại, cứ liên hệ với cảnh sát địa phương trước, lập hồ sơ đăng ký, nhỡ đâu có được manh mối thì sao?

Ôm hi vọng như vậy, Sở Hà lấy điện thoại gọi cho cục cảnh sát, sau khi cục cảnh sát nghe xong, đem một chút đặc điểm và tư liệu cơ bản của Sở Tiểu Bảo đăng ký trong hồ sơ, chỉ có thể chờ đợi.

Ngay lúc đoàn xe ô tô đi về phía trung tâm thành phố, Sở Hà đột nhiên nhận được điện thoại của cục cảnh sát.

“Xin chào, xin hỏi cô là cô Sở sao? Tôi ở cục cảnh sát khu vực Nhạn Hồ, lúc trước cục cảnh sát có nhận điện thoại cô báo án, người báo án nói con của mình thất lạc, cung cấp họ tên là Sở Tiểu Bảo, có phải không?”

“Vâng!”

Sở Hà nghe vậy, bắt đầu có chút kích động, cô ấy nắm chặt di động, hỏi, “Xin hỏi, bên của anh có tin tức gì sao?”

“A… Là như vầy… Tên này ở chỗ tôi không tra ra được tư liệu gì. Nhưng mà tôi vào network tra xét, lúc trước cục công an cũng nhận được báo án, nói có một đứa bé đi lạc, giao cho cục công an tìm người nhà của đứa bé. Nhưng mà mười phút trước, người nhà gọi điện thoại đến nói muốn kết án, nghe nói, đứa bé đã tìm được người thân rồi.”

“Cái gì?” Sắc mặt Sở Hà cứng đờ, mày nhíu chặt lại, “Anh cảnh sát, anh chắc chắn không?”

“Ừm, tôi chắc chắn.”

Làm sao có thể?

Sở Hà có chút đứng không vững, trong lúc này, có rất nhiều hoài nghi ở trong lòng.

Cô ấy cắn chặt răng, khó khăn nói ra một câu, “Có phải là giả mạo hay không?”

Cô ấy từng xem tin tức, có một số người giả mạo người thân của đứa bé, để đưa đứa bé đi, lúc trước Hải thị ầm ĩ một trận, vì mấy nhân viên cảnh sát ở cục công an lơ là sơ suất, đứa bé bị một người xa lạ mang đi, sau đó lừa bán đến vùng núi xa xôi.

Sau đó phát hiện ra đúng lúc, còn thông qua camera giám sát ở cục cảnh sát, bắt giữ được mấy người đó.

Cảnh sát lập tức nói, “Không có khả năng. Trên hồ sơ kết án viết, đứa bé và người thân cùng xét nghiệm DNA, chứng thực quan hệ ruột thịt, lúc này mới kết án!”

Mặt Sở Hà đột nhiên trở nên khó coi.

“Nhưng mà cũng không loại trừ khả năng trùng tên, dù sao cô chỉ cung cấp tên và một ít tư liệu, cũng không có cung cấp manh mối khác. Bây giờ cô có tiện đến cục cảnh sát không? Thu thập DNA một chút, sau đó kiểm tra tường tận. Có lẽ cũng trùng khớp không biết chừng. Nhưng mà xin cô yên tâm, bên kết án đó nói, DNA của đứa bé và cha trùng khớp nhau, chưa có chắc chắn quan hệ huyết thống, chúng tôi sẽ không tùy tiện kết án.”

Vẻ mặt Sở Hà phức tạp tắt điện thoại, trong lúc này, giống như có vô số thứ mơ hồ nhảy điên cuồng lên mi tâm, đầu đau như muốn nứt ra.

Cô ấy xoa mi tâm, trán lại chẳng biết chảy ra mồ hôi lạnh lúc nào.

Mạnh Tinh Tuyết thấy vẻ mặt cô ấy khó coi, lo lắng đi lên phía trước, vô cùng lo lắng hỏi, “Sở Hà, phía Tiểu Bảo có tin tức gì sao?”

Sở Hà xoay người, dùng ánh mắt phức tạp yên lặng liếc mắt nhìn cô ấy một cái, lập tức thở dài, “Có tin tức rồi. Nhưng mà còn phải đi đến cục cảnh sát xác nhận một phen mới được.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.