Cung Kiệt nhắm chặt mắt, nắm chặt tay, chậm rãi đứng dậy, nhưng mà vừa mới đứng dậy, liền cảm thấy trước mặt đột nhiên tối sầm, sau khi trời đất quay cuồng một trận, suýt chút nữa ngã quỵ xuống.
Elise đưa tay ra đỡ, anh dùng toàn bộ sức nặng dựa vào thân thể cô ấy, khó tránh khỏi nặng nề.
“Anh cái người này, bình thường ăn cái gì thế, đúng là nặng thật!” Elise cố gắng nói.
“Chuyện này, đừng nói cho cha tôi.”
Anh nói nhỏ một câu, liền nhắm hai mắt lại.
Rốt cuộc Elise cũng khẩn trương vài phần.
Cung Kiệt vì đau đớn, anh lại ngất đi, chuyện này nói lên vết thương đã chuyển biến xấu, tình hình xấu như vậy, anh vậy mà không tiến vào phòng phẫu thuật trước tiên, mà lấy di động ra gọi điện thoại!
Nhưng mà, Elise lại không biết, sở dĩ Cung Kiệt gọi điện thoại cho Vân Thi Thi, là vì anh lo lắng, nếu vết thương của anh chuyển biến xấu, sợ là không có cơ hội nghe được cô nói.
Là người cấp cao của tập đoàn Cự Phong, không nói lên núi đao xuống biển lửa, thân phận này của anh, nhất định là anh phải dạo chơi ở địa ngục và nhân gian.
Cho dù có nhiều người bảo vệ, nhưng mà chuyện cho tới bây giờ, đều phải hết sức cẩn thận.
Lần này sở dĩ anh trúng đạn, hoàn toàn là vì không ngờ đến.
Sau khi anh bị thương, đoàn người che chở cho anh bay về tổng bộ.
Tập đoàn Cự Phong có đường hàng không của chính mình, cho dù không cần bắn tín hiệu, bất cứ lúc nào cũng có thể cất cánh.
Lúc trở lại tổng bộ, Cung Kiệt chảy không ít máu, nhưng mà không có tiến vào phòng phẫu thuật trước tiên.
Đợi mãi cho đến khi Vân Thi Thi gọi video call cho anh, tảng đá treo trên ngực anh lúc này mới được tháo xuống.
Elise quả thực bị chọc tức.
Anh đây là lấy thân thể mình ra đùa sao?
Có biết hay không nếu vết thương chuyển biến xấu, sẽ cực kỳ nghiêm trọng, thậm chí khó giữ được tính mạng!
Cô ấy lập tức gọi người đến, vội vàng đưa anh vào phòng phẫu thuật.
…
Rạng sáng.
Trải qua ba tiếng phẫu thuật, rốt cuộc Elise cũng lấy được viên đạn ra, rửa sạch miệng vết thương, còn vì Cung Kiệt kiểm tra những nơi không bị thương khác.
Vô cùng may mắn, ngoại trừ vết thương trên người đó, những chỗ khác không có dấu hiệu bị thương.
Thằng nhóc này, đúng là mạng lớn.
Cung Kiệt trợn tròn mắt nhìn cô ấy gắp viên đạn ra chậm rãi để vào trong cái khay, ‘Cạch’ một tiếng, viên đạn vì lực đập vào, sớm đã biến hình, sau khi rửa sạch miệng vết thương, cầm máu, rửa sạch, lấy chỉ khâu, hành văn liền mạch lưu loát.
Elise thở ra một hơi.
“Chỗ này có thể để lại sẹo không?” Cung Kiệt đột nhiên nói một câu.
Elise liếc anh một cái, hừ lạnh, “Anh nói gì thế? Vết thương sâu như thế, tất nhiên là sẽ để lại sẹo rồi!”
“Vậy chẳng phải rất khó coi sao.”
Cung Kiệt nhíu mày, hiển nhiên là cực kỳ ghét bỏ.
Anh cho đến tận nay, hài lòng nhất chính là chuyện, mỗi bộ phận trên thân thể đều cân xứng hoàn mỹ.
Nhất là xương bả vai và xương quai xanh, khớp xương rõ ràng, đây đều là bình thường anh chú trọng rèn luyện không ngừng.
Cái lỗ đạn này, thật là xấu.
“Nhìn không ra, anh lại còn yếu ớt như vậy, chỉ để lại một cái sẹo, sẹo trên người đàn ông không phải cực kỳ bình thường à. Tôi cảm thấy trên người đàn ông có sẹo, cực kỳ hấp dẫn.”
“Nông cạn.”
Cung Kiệt không cho là đúng, “Tôi thấy trên người đàn ông có sẹo, cực kỳ xấu.”
“Anh có thể vẽ gì đó để che lại.” Elise nói, “Phương thức dùng để che giấu vết sẹo tốt nhất, chính là hình xăm.”