Mạnh Tinh Tuyết biết rõ, mình thế đơn lực bạc, không có Mộ Yến Thừa che chở, cô ấy sẽ không làm được gì.
Giang Khởi Mộng thấy cục diện giằng co, càng tức giận hơn, nhưng bà ta một lòng nghĩ, chuyện này bất kể thế nào, hôm nay phải thanh toán hết!
Lúc bình thường, Mộ Yến Thừa giấu con hồ ly tinh này rất kỳ, tìm không thấy một chút dấu vết gì!
Bây giờ không thể bỏ qua, để cho bà ta gặp được, sao có thể để cô ấy rời đi đây?
Nghĩ đến đây, Giang Khởi Mộng bước đến trước mặt Mạnh Tinh Tuyết, nắm lấy cánh tay cô ấy kéo đi.
“Con đ* đê tiện này, tôi nói cho cô biết, hôm nay cho dù thế nào, cô cũng phải đi theo tôi! Chuyện giữa cô và Ân Nhã, phải tính toán rõ ràng!”
“Tôi không đi!”
“Đi theo tôi!”
Trong lúc hai người giằng co, Mộ Yến Thừa cầm báo cáo trở về, liếc mắt một cái thấy được một màn này, thấy một đám người vây quanh, đứng ở giữa là hai mẹ con Tống Ân Nhã và Giang Khởi Mộng.
Lại thấy Giang Khởi Mộng ra sức kéo cánh tay Mạnh Tinh Tuyết, anh ta lập tức xông tới, hất tay Giang Khởi Mộng ra, đứng trước người Mạnh Tinh Tuyết, lạnh lùng liếc mắt nhìn bọn họ!
“Làm gì thế?”
Tống Ân Nhã nhìn thấy anh ta, lại càng tức hơn, vừa thấy anh ta không chút nghĩ ngợi đứng về phía Mạnh Tinh Tuyết, trên mặt lại càng nhịn không được, xanh đỏ đen trắng một trận.
“Mộ Yến Thừa, anh có ý gì? Anh phải hiểu, người nào mới là vị hôn thê của anh! Không phải cô ta! Là tôi! Người kết hôn với anh, là tôi!”
Tống Ân Nhã khàn giọng gào thét với anh ta, “Nhưng anh có ý gì đây? Cô ta lại có ý gì đây?”
Giang Khởi Mộng nhìn thấy anh ta đến, thái độ cũng mềm mại hơn chút, than thở nói, “Yến Thừa à, tháng sau cháu và Ân Nhã cử hành hôn lễ rồi! Bây giờ cháu cứ vây quanh người phụ nữ này, rốt cuộc là đặt Ân Nhã ở vị trí nào thế?”
“Lúc trước, cũng không phải là tôi cố gắng phải cưới con gái của bà!”
Mộ Yến Thừa vừa nghĩ đến bộ dạng hai mẹ con như hổ rình mồi đối với Mạnh Tinh Tuyết, lại cảm thấy vừa tức vừa sợ, lạnh lùng thốt lên, “Tôi rõ ràng không có bất luận tình cảm gì với con gái bà, là cô ta muốn kết hôn với tôi, lúc trước tôi đã nói với cô ta rồi, cùng cô ta kết hôn là có thể, nhưng mà việc riêng của tôi, cô ta không có quyền can thiệp, đây là hiệp ước, tôi nói rõ ràng rồi!”
“Anh đây là ngoại tình đấy!”
Tống Ân Nhã lên án, “Về tình về lý, đều không nên tồn tại!”
Mộ Yến Thừa nhắc nhở cô ta, “Tống Ân Nhã, chúng ta còn chưa kết hôn đâu.”
“Nhưng mà tháng sau chúng ta kết hôn rồi!”
Tống Ân Nhã tức giận nói, “Vì sao, tôi chỉ muốn một cuộc hôn nhân trung thành, một người chồng yêu thương tôi, như vậy cũng không được sao?”
“Cô mong muốn như vậy sao?”
Mộ Yến Thừa dừng một chút, đột nhiên lại nói, “Nếu cô không muốn đoạn hôn nhân ‘Không trung thành’ này, cô có thể từ hôn bất cứ lúc nào, tôi không sao cả!”
“Từ hôn sao?”
Tống Ân Nhã nhìn anh ta khó có thể tin, không thể tin được, lời như vậy mà anh ta cũng có thể nói ra được!
Trong lúc này, trong đầu cô ta hiện lên vô số đoạn ngắn nhỏ.
Cô ta cố gắng tranh giành, muốn chiếm được, cuối cùng cái gì cũng không có.
Cô ta hao tổn tâm cơ muốn chiếm được Mộ Nhã Triết, không tiếc đau khổ thật nhiều, lưng đeo tất cả khuất nhục, lợi dụng thụ tinh nhân tạo, muốn mang thai đứa bé của Mộ Nhã Triết, mẹ vinh nhờ con gả cho anh, nhưng cuối cùng lại phát hiện, mình lại bị đùa bỡn ở trên bàn tay!
Mộ Nhã Triết tính kế toàn bộ mọi chuyện, xoay chuyển lại, biến thành cô ta đâm lao đành phải theo lao!