Tiểu Dịch Thần cảm thấy mình cũng nên đóng góp một phần, vì vậy cực kỳ nhiệt tình xuất một khoản tiền riêng, nói rằng muốn cùng Hữu Hữu chuẩn bị quà tặng.
Vì vậy, hai cậu nhóc đã cùng nhau lựa nhẫn từ trước.
Mộ Nhã Triết vừa có chút kinh ngạc lại vừa tò mò, hai cậu nhóc này chọn tới chọn lui, không biết chọn được kiểu dáng thế nào?
Anh đã hỏi thăm, nhưng hai cậu nhóc lại đều ra vẻ thần bí mà nói rằng đợi đến lễ đính hôn sẽ cho anh một niềm kinh ngạc.
Mộ Nhã Triết nhận lấy hộp nhẫn từ tay Hữu Hữu, trong khoảnh khắc mở hộp ra, ánh sáng lấp lánh khiến tất cả mọi người đều rung động.
Cùng với ánh sáng lấp lánh như ánh cầu vồng, một quả trứng bồ câu được khảm từ kim cương màu hồng nhạt đập vào trong tầm mắt mọi người.
Đây là một cặp nhẫn đính hôn, trên chiếc nhẫn dành cho cô dâu khảm một viên kim cương hồng nhạt hai carat, thiết kế độc đáo cùng với công nghệ chế tác tinh xảo, tỏa ra ánh sáng lộng lẫy xung quanh, cho dù đứng ở khoảng cách xa cũng có thể cảm nhận được ánh sáng của viên kim cương.
Người ta đều nói viên kim cương trên nhẫn càng lớn thì càng tốt, về điểm này không thể không khen ngợi ánh mắt tinh tường của Hữu Hữu!
Viên kim cương này mặc dù chỉ hai carat nhưng nói về độ tinh xảo hay độ thuần khiết, thậm chí là công nghệ cắt gọt đều đạt đến tiêu chuẩn hàng đầu.
Mà trên nhẫn đính hôn của Mộ Nhã Triết lại không xa hoa như vậy, mặc dù cũng có kiểu dáng tương tự nhưng lại được thiết kế vô cùng mới lạ!
Nhẫn kiểu nam giới không khảm kim cương ở mặt ngoài mà chỉ đính một viên kim cương 20 phân ở mặt trong.
Đây là có hàm ý riêng, muốn nói rằng tình yêu nằm ở trong lòng, anh yêu cô toàn tâm toàn ý.
Nhìn chung, người khác chuẩn bị nhẫn đính hôn thì chủ yếu chỉ chú trọng đến chiếc nhẫn dành cho đằng gái.
Nhưng Hữu Hữu lại cảm thấy, nếu đã đính hôn thì dù là cha hay mẹ đều cần phải chọn một cái nhẫn thật đặc biệt.
Bởi vậy, cậu cũng chọn cho Mộ Nhã Triết một cái.
Mộ Nhã Triết nhướng mày, sau đó mỉm cười.
Có thể thấy hai cậu nhóc thật sự bỏ không ít công sức để lựa chọn món quà này.
Anh mỉm cười với Hữu Hữu và Tiểu Dịch Thần, bày tỏ sự cảm động của mình, đồng thời nâng bàn tay của Vân Thi Thi lên, chậm rãi đeo nhẫn lên ngón áp út của cô trước sự chứng kiến của mọi người.
Dường như anh đang yên lặng mà nghiêm túc công khai chủ quyền của mình đối với cô.
Về sau, cô gái này danh chính ngôn thuận trở thành vợ chưa cưới của anh.
Mọi người ở đây đều có thể làm chứng cho hai người.
Vân Thi Thi nhẹ nhàng giơ tay lên, trên ngón tay thon dài là một chiếc nhẫn vô cùng xinh đẹp, ánh sáng lấp lánh thật sự khiến người ta mê muội!
Cô cười, sau đó cũng nâng tay Mộ Nhã Triết lên, lấy nhẫn ra đeo lên ngón áp út của anh.
Từ giờ khắc này, anh cũng danh chính ngôn thuận trở thành chồng chưa cưới của cô.
Vân Thi Thi vừa nghĩ vậy thì trong lòng đã ngổn ngang đủ loại cảm xúc, cuối cùng vừa cảm thấy ngọt ngào lại vừa cảm động.
“Hôn đi! Hôn đi!”
“KISS! KISS!”
Khách khứa bên dưới bị bầu không khí ấm áp mà lãng mạn này cuốn hút, không ngừng nhao nhao lên tiếng.
Vân Thi Thi thẹn thùng nhìn thoáng qua Mộ Nhã Triết, mím môi cười, giờ phút này cô chỉ biết cúi đầu cười ngây ngốc.