Dưới tay anh ta chỉ có một nghệ sĩ là Cố Tinh Trạch, bao nhiêu công sức đều đổ lên người anh, khiến bao người ghen ghét đố kị.
Vòng giải trí hiểm ác trùng trùng, sắp xếp cho Vân Thi Thi người đại diện khác, dĩ nhiên Cố Tinh Trạch sẽ lo lắng.
Sợ cô sẽ bị nuốt đến xương cũng không còn.
Bởi vậy, để Tần Chu tự mình dẫn dắt Vân Thi Thi, chí ít lấy thủ đoạn và bối cảnh của Tần Chu, tuyệt đối là người đại diện đáng tin.
Tần Chu thúc giục: “Điền những tư liệu này xong, phòng làm việc của tổng giám sát ở ngay sát, đến lúc đó tôi sẽ dẫn cô đi gặp ông ta.”
Khắp Hoàn Vũ, tầng 18 chỉ có hai phòng làm việc, một là của Quý Lâm, một là của Tần Chu, rõ ràng, địa vị của Tần Chu là hết sức quan trọng.
Vân Thi Thi vừa mới điền xong một xấp giấy, Tần Chu đã như làm ảo thuật biến ra một xấp nữa.
Cô líu lưỡi: “...Sao nhiều như vậy?”
“Những tờ này đều là bản mẫu hợp đồng, cô xem kĩ chút. Phỏng vấn xong, tổng giám sát sẽ kí tên vào.”
“Sẽ không là hợp đồng bán thân chứ?” Cô nghi ngờ liếc mắt.
“...” Tần Chu không khách khí khinh thường, vẻ mặt tà ác nói: “Đúng, đây chính là hợp đồng bán thân, cô mau kí đi, cô chính là người của tôi!”
“...”
Tần Chu chỗ nào cũng tốt, mỗi tội bình thường hay ngả ngớn, nói lời cay độc.
Loáng thoáng nhớ tới lần trước ở trụ sở Empress, mấy câu nói của anh ta khiến người của tập đoàn nhà họ Thiệu - Thiệu Đông - hận không thể giết chết anh ta.
Vân Thi Thi chợt thấy kỳ lạ: “Hình như hôm nay anh có vẻ rất rảnh rỗi, Tinh Trạch đâu?”
“Anh ta được mời đi dự buổi lễ thời trang ở Milan, hôm sau mới về nước.” Tần Chu đáp, bỗng chế nhạo nói: “Sao, cô nhớ anh ta?”
“Anh đừng có nói linh tinh.” Vân Thi Thi sẵng giọng.
Tần Chu hừ lạnh một tiếng: “Thật không có lương tâm!”
Ngừng một chút, anh ta hóng hớt nói: “Nói thật, có vẻ Tinh Trạch để tâm hơi nhiều đến cô. Ôi, cô nhìn anh ta xem, phóng khoáng chạy đến xem Milan biểu diễn, để lại tôi một mình ở công ti ứng phó với cục diện rối rắm cho anh ta.”
“Cục diện rối rắm?”
Tần Chu đưa ngón tay xoa lông mày, vẻ mặt uể oải nói: “Đúng vậy, là cục diện rối rắm rất lớn.”
Dĩ nhiên anh ta sẽ không nói cho Vân Thi Thi biết, vì cô, Cố Tinh Trạch dám đắc tội với Dương Thọ Trình.
Không biết thằng nhóc đó rốt cuộc uống nhầm thuốc gì, đắc tội ai không không đắc tội, lại đi đắc tội với Dương Thọ Trình, ông chủ của Âu Hoàng.
Ở thời kì huy hoàng nhất của điện ảnh Hồng Công, Dương Thọ Trình có địa vị vững chắc khó rung chuyển trong giới giải trí.
Mặc dù bây giờ điện ảnh Hồng Công đang dần đi xuống, nhưng địa vị của Dương Thọ Trình vẫn sừng sững như cũ.
Anh ấy lại dám khiến ông ta bị thương?
Không phải anh ngại phiền phức, nhưng phiền toái là, nếu để nhà họ Cố biết hành động này của anh ấy, khó tránh khỏi sẽ bị phê bình.
Người anh trai của Cố Tinh Trạch, còn khó phục vụ hơn ông Dương.
Thật sứt đầu mẻ trán...
“Xảy ra chuyện gì?”
Vân Thi Thi vừa dứt lời, ngoài cửa bỗng truyền đến tiếng xôn xao.
Tần Chu cau mày mở cửa, thấy Đường Vũ bị ngăn lại trước cửa phòng làm việc của tổng giám sát, muốn đi vào lại bị trợ lý của Quý Lâm chặn ngoài cửa, trợ lí của Đường Vũ đang giằng co, mắt lớn trừng mắt nhỏ.
“Sao cô ta lại tới? Chẳng phải đã hủy bỏ hợp đồng rồi sao?” Tần Chu cười lạnh lẩm bẩm: “Còn dám tìm Quý Diêm La, muốn bị chửi à?”
“Đường Vũ? Hủy bỏ hợp đồng?” Vân Thi Thi hóng hớt hiếm thấy: “Đường Vũ bị hủy bỏ như thế nào?”