“Dân đen, tránh ra!”
Cử chỉ ngạo mạn này của cô ta, không thể nghi ngờ đã chọc giận Vân Thi Thi.
Cô hỏi ngược lại một câu: “Cô là ai, tôi có quen cô không?”
Người phụ nữ này, là ai vậy?
Sao lại ngạo mạn như thế.
Vô duyên vô vớ đi đến trước mặt cô, miệng nói dân đen, kiêu văng muốn cô nhường đường cho cô ta.
Mộ Nhã Triết nghe động tĩnh, nghiêng người đi tới, khóe mắt thoáng nhìn qua bóng dáng diễm lệ, ánh mắt hơi ngẩn ra, mày nhíu lại trong nháy mắt.
“Làm gì.”
Anh đi đến bên người Vân Thi Thi, che chở cô vào trong ngực, trừng Charlotte, vẻ mặt không giận tự uy.
Charlotte vừa thấy Mộ Nhã Triết, vẻ ngạo mạn trên mặt biến mất trong nháy mắt, nụ cười mỉm nhẹ nhàng hấp dẫn dâng lên, tiến đến bên cạnh anh, không coi ai ra gì ôm cánh tay anh, có vẻ vô cùng thân mật.
“Arther, giờ thì bị tôi bắt được rồi nhé! Là tôi đây, Charlotte! Lúc trước, chúng ta còn từng khiêu vũ với nhau, anh còn nhớ tôi không.”
Giọng Charlotte mang khẩu âm tiếng Pháp tiêu chuẩn, mắt cô ta cười cong cong, vô cùng thân thiết dựa lên vai anh.
Vân Thi Thi ngẩn ra, cả người như hóa đá, khó có thể tin nhìn một màn trước mắt.
Cô nâng mắt lên, nhìn vẻ mặt Mộ Nhã Triết đã biến thành màu đen sắc nặng nề, cuối cùng biết sao lại thế này.
Ngực yên ổn lại.
Hóa ra, lại là một đóa hoa đào nát nhảy ra giữa đường.
Cô không để ý, để cho Mộ Nhã Triết tự mình giải quyết, xoay người, tiếp tục chọn lựa món điểm tâm ngọt mình yêu thích.
Mộ Nhã Triết không khỏi phiền não, muốn đẩy cô ta ra, nhưng Charlotte ôm rất chặt, căn bản không cho anh cơ hội này.
Hình như, cô ta làm vậy, là cố ý làm cho Vân Thi Thi xem!
Để cho cô xem xem, cô ta và người đàn ông này thân mật cỡ nào!
Nhưng mà lúc Charlotte đắc ý nhìn Vân Thi Thi, đã thấy cô bình tĩnh nâng dĩa ăn, không nhìn bên này một cái nào, vẻ mặt tự nhiên mà nhấm nháp đồ ngọt, sắc mặt lập tức đen lại.
Người phụ nữ này, dám không để cô ta vào mắt!
Mộ Nhã Triết hơi đau đầu nhìn cô ta.
Người phụ nữ này, là một cục diện rối rắm mà Mộ Lâm Phong ném cho anh.
Công chúa Charlotte, thành viên hoàng thất Monaco, công chúa Charlotte là con gái yêu của Đại công chúa Kaitlin, chẳng những vẻ ngoài xuất chúng, gia đình cũng hơn người.
Làm một trong những người thừa kế tương lai của hoàng thất, người theo đuổi cô ta giống như người qua sông, xua như xua vịt.
Mộ thị có rất quan hệ khá tốt với hoàng thất Monaco, bởi vậy, Mộ Lâm Phong ôm rất nhiều kỳ vọng với Mộ Nhã Triết, lòng mong đợi anh có thể đám hỏi với công chúa Charlotte.
Mộ Lâm Phong có ý gì, Mộ Nhã Triết tất nhiên hiểu rõ.
Khoảng thời gian trước muốn anh ra nước ngoài, chỉ vì việc này thôi.
Bản thân ông ta tự chủ trương, sắp xếp công chúa hoàng thất cho anh, khiến Mộ Nhã Triết bất mãn.
Nếu Mộ thị là có thể đám hỏi với hoàng thất Monaco, lợi ích trong đó, không cần nói nhiều, đối với Mộ thị mà nói là một bước chân đúng đắn.
Nhưng mà Mộ Nhã Triết rất khinh thường việc này.
Anh chán ghét nhất là lợi dụng hôn nhân làm điều kiện buôn bán, huống hồ, trong lòng anh đã có người anh nhận định, như vậy thì những người phụ nữ khác, anh không muốn nhiều nhìn một cái nào.
Charlotte thấy vẻ mặt anh lạnh lùng, không khỏi có phần thất vọng, cô ta nâng ly rượu chân dài lên, ý bảo anh: “Arther, chúng ta cùng uống một ly, được không?”
“Không hứng thú.”
Mộ Nhã Triết nhạt nhẽo nói, mặt không chút thay đổi đẩy cô ta ra, có vẻ càng lạnh nhạt hơn.
Việc này đối với Charlotte mà nói, là một đả kích nặng nề!