“Chú hai, lời này nói ra không phải quá khách khí rồi! Chú không cần để lại tình cảm cho cháu, hiện giờ chỉ cần chú nên nghĩ xem, cần phải bảo vệ mình thế nào là được! Đến lúc đó, đừng kéo chân cháu là được!”
Mộ Nhã Triết nói xong, nghênh ngang rời đi.
Anh đến đây xem, chỉ là đến đây nhìn xem rốt cuộc Mộ Thục Mẫn còn hơi hay không, anh vốn cho rằng thuộc hạ Cung Kiệt ra tay, Mộ Thục Mẫn chỉ còn lại nửa cái mạng!
Không có nghĩ tới, mạng của bà ta cũng rất cứng rắn.
Như vậy anh cũng không cần thiết phải ở lại rồi.
Không phải anh lạnh lùng vô tình, đối với trên dưới nhà họ Mộ, anh đều ôm thái độ yên lặng, sống hay chết, đều không liên quan đến anh, có thể đến nhìn, đã để lại thể diện lớn nhất cho nhà họ Mộ rồi!
Mộ Lâm Phong nhìn theo Mộ Nhã Triết rời đi, nhìn bóng lưng lạnh lùng bức người của anh, đột nhiên cảm thấy được, quân cờ này, chung quy là không lưu lại được rồi!
Trước kia, ông ta còn có thể gọi thằng nhóc này quay đầu lại là bờ, chặt đứt quan hệ với người phụ nữ Vân Thi Thi kia, ông ta còn có thể để anh ở lại!
Dù sao, trên dưới nhà họ Mộ, tài cán và thực lực của Mộ Nhã Triết, không có ai có thể so sánh, địa vị của anh cũng không người nào có thể chi phối.
Mộ Lâm Phong nhớ lại, giao Mộ thị vào trong tay anh, càng ngày càng sáng, tạo ra giang sơn lớn mạnh hơn nữa.
Lợi dụng anh, vì mình mà mở mang ranh giới, khuếch trương bản đồ Mộ thị, Mộ Lâm Phong vốn tính toán như vậy!
Nhưng hôm nay thái độ của Mộ Nhã Triết như vậy, làm trái tim ông ta lạnh giá rồi!
Ông ta khổ tâm chuẩn bị kỹ lưỡng bồi dưỡng ra một quân cờ, hiện giờ đã có tư tưởng và chủ kiến của mình, quan trọng là, thực lực của anh càng không ngừng lớn mạnh, dần dần bắt đầu làm trái lại lời của ông ta, chuyện này làm Mộ Lâm Phong cười không nổi!
Mộ Lâm Phong lo lắng, cứ như vậy nữa, Mộ thị rơi vào trong tay Mộ Nhã Triết, nếu thằng nhóc này có tâm tư khác, bắt đầu muốn chuyển tài nguyên Mộ thị sang sản nghiệp trên danh nghĩa của chính mình, như vậy sớm muộn gì sẽ đến ngày Mộ thị bị vét sạch!
Ông ta sẽ không để chuyện này xảy ra!
Ông ta thấy thằng nhóc đó dã tâm rất lớn, Mộ thị ở trong tay anh, chưa hẳn đã là chuyện tốt!
Ông ta dốc sức nhiều năm với giang sơn Mộ thị như vậy, không đồng ý đến cuối cùng lại rơi vào túi người khác, cơ nghiệp đau khổ đắng cay, đến cuối cùng lại vào tay người khác, cuối cùng thành công dã tràng!
Đây chẳng phải là truyện cười rồi sao?
Mặc dù Mộ Nhã Triết không phải con trai ruột của ông ta, nhưng ông ta bồi dưỡng anh bên người lâu như vậy, đối với tính cách và thủ đoạn của anh, vẫn có chút hiểu vài phần.
Bởi vậy trong lòng Mộ Lâm Phong không thể không tính toán, nên suy nghĩ bồi dưỡng người thừa kế tiếp theo rồi!
Càng nghĩ càng không có danh sách.
Mộ thị to như vậy, tuy nói nhân tài đông đúc, nhưng khó mà chọn được người lợi hại, căn bản kém khá xa Mộ Nhã Triết, không thể đánh đồng.
Đại đa số đều làm trò cười, ít có đại não nào thanh tỉnh, nhưng mà có thiên phú buôn bán nghĩ mưu kế giống như Mộ Nhã Triết, vẫn là hiếm có!
Mộ Lâm Phong từng dự đoán trước, người giống như Mộ Nhã Triết trong một trăm năm, nhà họ Mộ khó mà tìm ra được người thứ hai rồi.
Nghĩ đến người mình vất vả bồi dưỡng lại làm trái lời mình, Mộ Lâm Phong quả thực vô cùng đau đớn, muốn nôn ra máu, khổ mà không nói ra được!
Nhưng hôm nay cũng đừng nghĩ đến chuyện khác, Mộ Lâm Phong đành phải mang theo Mộ Thục Mẫn, xám xịt rời đi!
Sớm biết rằng lần này đến lại biến thành tự rước lấy nhục, Mộ Lâm Phong sẽ không đến đây!