“Lời này của anh là có ý gì? Em không hiểu lắm!”
“Không có gì!”
Tần Chu cười nhạt một tiếng, cực kỳ bắt đắc dĩ, chỉ nói. “Thân thể của anh ta gần đây đúng là khiến người ta lo lắng, khoảng thời gian trước, anh ta uống rượu quá nhiều, vội vàng đưa đi bệnh viện, xuất huyết dạ dày, bệnh bao tử chuyển biến xấu, mấy ngày nay vẫn ở trong bệnh viện truyền nước biển, thân thể cực kỳ suy yếu.”
“Xuất huyết dạ dày sao?” Vân Thi Thi nghe vậy cả kinh, hít thở không thông.
“Ừ! Em không biết sao?” Tần Chu liếc cô một cái, “Anh ta có bệnh bao tử rất nghiêm trọng, thay đổi thất thường, anh ta làm việc và nghỉ ngơi không có quy luật, nói chung bệnh đau bao tử, ba bữa cơm nhất định phải được bảo đảm, nhưng thằng nhóc này, mấy ngày hôm trước còn chạy đi uống rượu giải sầu, cũng không biết anh ta làm trò ma quỷ gì! Anh thấy anh ta không muốn thân thể này nữa rồi!”
Tim Vân Thi Thi bỗng nhiên đập lỡ một nhịp.
“Gần đây anh ta cực kỳ sa sút, tính tình của anh ta cao ngạo, tự mình nhốt mình trong thế giới của mình. Anh ở cùng anh ta lâu như vậy, không dễ dàng gì mới mở được cửa trái tim của anh ta, hiện giờ anh ta lại đóng lại, quay về bộ dạng trước kia rồi!”
Tần Chu càng nói, càng nghiến răng nghiến lợi chỉ tiếc rèn sắt không thành thép. “Đúng là thằng nhóc không có tiền đồ!”
“Anh ấy đúng là… Làm người ta lo lắng, không hiểu được chăm sóc chính mình.”
“Anh đã nói, anh ta nói không cần anh quản, không cần anh chăm sóc, anh ta nói anh ta có thể tự mình chăm sóc bản thân mình! Nhưng mà kết quả thì sao? Bệnh bao tử chuyển biến xấu, bác sĩ nói, nếu cứ tiếp tục như vậy, sợ là biến thành ung thư nguy hiểm!” Tần Chu thở dài một tiếng, hiển nhiên là cực kỳ bất đắc dĩ, trái tim lao lực quá độ.
Đối với anh ta mà nói, Cố Tinh Trạch là người mà anh ta từng hợp tác, là nghệ sĩ mà anh ta từng bồi dưỡng, tự tay tạo ra Thiên vương siêu sao, cũng là bạn thân anh ta quan tâm nhất.
Hiện giờ Cố Tinh Trạch suy sút như vậy, cơm nước không ăn, ba bữa cơm không thèm để ý, lần nữa chà đạp thân thể mình, Tần Chu hận không thể đánh anh ta một trận, anh ta thật sự muốn nhìn xem, có thể đánh Cố Tinh Trạch tỉnh táo lại hay không!
Trái tim Vân Thi Thi loạn như ma, trong lúc này cực kỳ lo lắng, lại thực khó hiểu, ý “Một bộ phim điện ảnh cuối cùng” của Tần Chu là gì.
Chẳng lẽ anh ta thật sự muốn rời khỏi giới giải trí sao?
Kỳ thật rời đi cũng là chuyện tốt.
Ở trong giới giải trí chìm nổi nhiều năm như vậy, Cố Tinh Trạch có được tài sản, giờ phút này, nếu rời khỏi giới giải trí, quay về cuộc sống bình thường không hẳn là chuyện xấu.
Như vậy anh ta có nhiều tâm lực hơn, chăm sóc bản thân mình thật tốt, điều dưỡng thân thể.
Vân Thi Thi trái lại hi vọng anh ta có thể rời khỏi giới giải trí.
Tần Chu giống như nhìn ra được tâm tư của cô, đột nhiên nói: “Anh cũng không biết Cố Tinh Trạch rời khỏi giới giải trí, là chuyện tốt hay không!”
“…?”
“Lúc anh ta còn trẻ tuổi đã ra nhập giới giải trí, cả đời của anh ta, sự nghiệp chiếm cứ tất cả trung tâm. Hiện giờ rời khỏi, tương đương với ý nghĩa anh ta mất đi nhân sinh.”
Nói xong, anh ta gạt điếu thuốc trong tay xuống, lo lắng trùng trùng.
Rất ít khi anh ta hút thuốc, gần đây nghiện thuốc lá rất mạnh, một ngày một bao, một cây lại một cây, trong gạt tàn đều đầy mẩu thuốc lá.
Vân Thi Thi lại không biết nên nói gì cho phải.
Lễ công chiếu đầu tiên mở màn rồi.
Đây là cuộc đua tên tuổi và danh lợi, cũng là một hồi dã tâm bừng bừng tạo ra.
Trên đài, tất cả nhân viên quan trọng đều ngồi trên ghế cao nhỏ, đối mặt với vấn đề của truyền thông, từng người lên tiếng.
Vân Thi Thi ngồi bên cạnh Cố Tinh Trạch, lại cảm nhận được rõ ràng tay anh ta cầm microphone hơi run rẩy, gần như không bị khống chế, trái tim cô theo sát mà nắm chặt lại.
Nhìn ra được, anh ta đang cực kỳ chịu đựng.