Đương nhiên, nhắc đến Tần Chu này, người đại diện biết rõ nguồn tài nguyên của anh ta thật sự không thể khinh thường, cho nên không hề phản đối.
Sau buổi trình diễn của Louis Vuitton sẽ có một buổi tiệc tối tại cung điện hoàng gia nổi tiếng của Milan.
Đã từng là trụ sở của chính quyền Milan suốt nhiều thế kỷ liền, cung điện hoàng gia không chỉ là chứng tích của một thời kỳ hoàng kim trong lịch sử mà còn là trung tâm văn hóa quan trọng, một kỳ tích của sự sáng tạo.
Khách dự tiệc tối đều là những minh tinh hàng đầu có tầm ảnh hưởng rộng rãi.
Siêu mẫu quốc tế, các nhà thiết kế nổi tiếng của Italia, chủ tịch các hãng thời trang tham gia tuần lễ thời trang Milan, các bậc thầy thiết kế hàng đầu thế giới đều có mặt.
Đội hình dự tiệc vô cùng hào nhoáng.
Trong danh sách khách mời đều là những nghệ sĩ hàng đầu trong nước.
Lâm Chi cũng phải tốn không ít công sức mới có được tấm vé mời, kích động đến mức suýt rơi nước mắt.
Có thể được mời dự tiệc tối ở cung điện hoàng gia Milan quả thực là một chuyện vô cùng vinh hạnh đối với một người nghệ sĩ!
Chuyện này cũng vẻ vang không kém gì việc được đặt chân đến Con đường Danh Vọng.
Là nghệ sĩ hợp tác với Louis Vuitton, Lâm Chi cũng muốn đến phòng tạo hình để chuẩn bị.
Bởi vậy khó tránh khỏi không hẹn mà gặp Vân Thi Thi lần nữa.
Tần Chu vừa nhìn thấy Lâm Chi thì liền cất tiếng khiêu khích: “Ôi chao, ai vậy kìa? Tên là gì nhỉ, tôi lại quên mất rồi. Thi Thi, cô ta cũng có tên trong danh sách khách mời sao?”
Vân Thi Thi cũng tỏ vẻ mờ mịt: “Em không nhớ rõ lắm.”
“Ôi! Xem cái trí nhớ của anh này, sao lại quên được cơ chứ! Khách được mời dự tiệc tối ở cung điện hoàng gia Milan này đều là khách quý của chính phủ và bên truyền thông có hợp tác với khách quý. Ngay cả những người không được mời mà mượn tư cách giới truyền thông để trà trộn vào cũng không được!”
Tần Chu đang nói thì dừng một chút, sau đó cười cười, lạnh lùng nói: “Tôi còn nói chứ, tại sao không hề thấy tên cô ta trên danh sách khách mời, hóa ra là lợi dụng bên phía truyền thông để trà trộn vào hội trường!”
Câu nói này vô cùng có sức sát thương.
Lâm Chi vô cùng tức giận, thế nhưng trên mặt vẫn cố ra vẻ tao nhã, nói năng có đạo lý: “Tổng giám đốc Tần à, anh nhầm rồi chăng? Lần này tôi dự tiệc với tư cách là người phát ngôn cho bộ sưu tập mùa xuân của Louis Vuitton, anh nói những lời này đúng là quá đáng rồi đấy!”
Tần Chu chỉ cười lạnh, có chút khinh thường: “À, trở thành người phát ngôn liền đắc ý như vậy, để xem cô đắc ý được bao lâu!”
Lâm Chi muốn nói lại thôi, đứng trước mặt Tần Chu, cô ta có cảm giác cho dù mình có nói gì thì cũng vô ích.
Lâm Chi tức giận giẫm chân đành đạch, không hề nghĩ tới chuyện đi thay lễ phục mà cũng tự rước lấy nhục trước mặt Tần Chu.
Trong lòng Vân Thi Thi âm thầm cảm khái, nói về khoản mồm miệng độc ác thì không ai sánh được với Tần Chu!
“Nhanh đi thay đồ đi!” Tần Chu thúc giục cô.
Vân Thi Thi lập tức ôm lễ phục đi vào trong phòng thay đồ.
Tần Chu giơ tay lên nhìn giờ, đi tới ban công gọi điện thoại hẹn thời gian gặp gỡ với Cố Tinh Trạch.
Lâm Chi thay lễ phục xong đi ra, không nhìn thấy Tần Chu đâu nữa nhưng lại thấy Vân Thi Thi đang ở trong phòng thay đồ, tròng mắt cô ta liền xoay tròn, bỗng nhiên nghĩ tới một chiêu độc ác.
Cô ta vẫy vẫy tay gọi trợ lý, lẩm bẩm bên tai người trợ lý mấy câu.
“Nhớ kỹ, nhân lúc Tần Chu không ở đây, nhanh chóng ra tay.”
“Vâng, tôi hiểu rồi, Chi Chi, cô cứ yên tâm đi.” Trợ lý vỗ ngực.