Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 1030: Chương 1030: Nghệ Sĩ Mua Vui Trên Bàn Tiệc, Là Chuyện Hết Sức Bình Thường




Bất đắc dĩ, Vân Thi Thi chỉ có thể gật đầu, coi như là đáp ứng với yêu cầu đó.

Chẳng qua là nhìn thấy trong mắt Lý Lương Đống mang theo vẻ tà ý, cô liền cảm thấy mắt phải nháy kịch liệt.

Về phần Lý Tuyền, hóa đơn đã được trực tiếp trừ vào tài khoản của công ty rồi, thanh toán chẳng qua là lấy cớ để trốn về mà thôi.

Lúc trước Khổng Tiểu Thiến cũng đã giải thích, Vân Thi Thi này là người phụ nữ đưa đến cho Lý Lương Đống, cho nên đặc biệt nhắc nhở anh ta trước, cơm nước xong xuôi liền đi trước.

Về phần Vân Thi Thi, cứ việc ném cho Lý Lương Đống hưởng thụ cho tốt.

Lý Tuyền cũng có thể nhìn ra từ đầu tới cuối Vân Thi Thi vẫn không hay biết gì, thậm chí căn bẳn là không biết tới buổi tiệc rượu này, rõ ràng là bị rơi vào cái bẫy được bày ra bởi Khổng Tiểu Thiến.

Cái gọi là tiệc rượu, chẳng qua là đưa cô đến bồi tiếp mấy lão già, nhân tiện bán luôn cô cho bọn họ mà thôi!

Cái này chính là chân lý của thời đại coi trọng vật chất, có tiền chính là có quyền.

Lý Lương Đống nhiều tiền như vậy, gia thế tuy không lớn, nhưng dẫu sao ở kinh thành này cũng là một công ty lớn quan trọng, thủ đoạn tàn nhẫn, là nhân vật Lý Tuyền không thể chọc vào.

Tất nhiên anh ta cũng cảm thấy tiếc hận cho Vân Thi Thi, thậm chí là bất bình, nhưng đó cũng chỉ có thể là suy nghĩ ở trong lòng mà thôi.

Chưa nói tới Lý Lương Đổng, chỉ cần Khổng Tiểu Thiến thôi cũng có thể dùng một đầu ngón tay nghiền chết anh ta rồi.

Lý Tuyền đang suy nghĩ, đúng lúc anh ta đi ra khỏi quán rượu, liếc thấy một cô gái vừa xuống tắc xi gần đó, đang vội vàng chạy về phía này!

Anh ta ngây người một lát, có chút ngạc nhiên, nhận ra hình như cô gái này là Mộc Tịch – trợ lý của Vân Thi Thi, có quan hệ rất tốt với Vân Thi Thi.

Thấy cô có vẻ gấp gáp, bước chân vội vã chạy tới cửa chính, anh ta nhanh chóng bắt lấy cổ tay cô gái đó.

Mộc Tịch sửng sốt, ngẩng đầu lên, vừa nhìn thấy Lý Tuyền, hai mắt chợt sáng lên, vội hỏi: “Thư ký Lý! May quá! Tôi đang tìm Thi Thi! Anh có thấy cô ấy đâu không?”

Lý Tuyền nhíu mày, chần chừ chốc lát mới hỏi: “Cô tìm cô ấy làm gì?”

Đối với sự cảnh giác của anh ta, Mộc Tịch có chút thiếu kiên nhẫn nói: “Tôi vừa mới ở cửa công ty, nghe trưởng phòng Khổng nói muốn Vân Thi Thi đi tiếp khách hộ, cho nên liền chạy tới đây! Thi Thi đâu? Cô ấy ở đâu rồi?”

Khóe môi Lý Tuyền hơi mím lại, đôi mày càng nhíu chặt, có chút kỳ quái hỏi lại: “Cùng lắm cũng chỉ là một nghệ sĩ nhỏ không có tiếng tăm gì trong công ty thôi, trưởng phòng Khổng muốn cô ấy bồi tiếp người nào, cũng có sao đâu, lại nói, chuyện nghệ sĩ mua vui trên bàn tiệc, là chuyện hết sức bình thường mà!”

Mộc Tịch nghe vậy, trong lòng cảm thấy không thoải mái, không khỏi cau mày, phản bác: “Chẳng lẽ làm nghệ sĩ thì chuyện hầu hạ người khác mua vui là chuyện đương nhiên sao?! Nói ra lời này cũng thật là quá đáng quá đi! Hơn nữa, anh cũng biết, Lý Lương Đống đó.....”

“Được rồi!” Lý Tuyền không nhịn được cắt ngang lời cô ấy, “Mộc Tịch, không phải là cô tan sở rồi sao? Còn chạy tới đây làm cái gì nữa?”

“Đương nhiên là đi tìm Thi Thi rồi!”

Mộc Tịch rướn cổ cố nhìn vào bên trong mấy lần, tức giận lầm bầm: “Tôi nghe Khổng Tiểu Thiến nói, để cho Vân Thi Thi đi ngủ với Lý Lương Đống! Cho nên mới lo lắng chạy đến đây không phải sao?”

Lý Tuyền vừa nghe thế, theo bản năng trong lòng có chút bối rối, nhưng trên mặt còn cố làm ra vẻ nghiêm túc, lạnh lùng nói: “Lời như thế là không thể nói bừa! Cẩn thận trưởng phòng nghe được, cô phải làm thế nào!”

“Nhưng rõ ràng là tôi chính tai nghe được mà! Còn có thể là giả được sao?” Vừa nói, Mộc Tịch vừa gấp gáp xông tới cửa chính, “Tôi phải đi tìm cô ấy!”

Lý Tuyền vội vàng kéo cô lại, “Cô làm cái gì thế?”

Mộc Tịch cau mày trả lời: “Tôi phải đi tìm Thi Thi! Rồi đưa cô ấy về nhà!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.