Trải qua chuyện này, Vân Thi Thi cũng học được an phận không ít, xem như là đồ ăn dạy dỗ.
Nhưng mà, dưỡng thai vẫn nhàm chán buồn tẻ như trước.
Hữu Hữu vì cô tìm một số chương trình và âm nhạc, thậm chí là tấu nói*, cho cô giết thời gian.
*: Một loại khúc nghệ của Trung Quốc dùng những câu nói vui, hỏi đáp hài hước hoặc nói, hát để gây cười, phần nhiều dùng để châm biếm thói hư tật xấu và ca ngợi người tốt việc tốt
Ngày trái lại an nhàn thanh thản.
…
“Lão đại, anh biết không? Gần đây Mộ thị tuyên bố tin tức kết hôn, thằng nhóc Mộ Yến Thừa đó, sắp kết hôn với Tống Ân Nhã rồi.”
Trong văn phòng, Lục Cận Dự đi đến trước bàn làm việc của Mộ Nhã Triết, đưa tới một tấm thiệp màu đỏ, đây chắc là anh ta lấy từ một người bạn truyền thông, nghe nói, lễ kết hôn của Mộ Yến Thừa và Tống Ân Nhã, sẽ mở tiệc chiêu đãi trăm bàn, còn mời các nhân vật nổi tiếng trong giới, hơn trăm nhà truyền thông, xem ra, thề là phải biến hôn lễ thật nổi bật.
Mộ Nhã Triết nhận lấy thiệp mời, mặt không chút thay đổi nhìn thoáng qua.
Trên thiếp mời, là ảnh cưới Tống Ân Nhã và Mộ Yến Thừa, còn viết rõ thời gian và địa điểm.
Anh nhìn kỹ một phen, nói là ảnh cưới, chẳng bằng nói là ảnh cưới dựa theo ý nghĩa truyền thống.
Tống Ân Nhã mặc áo cưới, nắm tay Mộ Yến Thừa, mà Mộ Yến Thừa mặc tây trang, hai người đứng ở trước phông màu trắng, chụp ra một tấm.
“A…”
Lục Cận Dự cười, “Lão đại, anh có đi không?”
Mộ Nhã Triết liếc anh ta, “Anh đi làm gì?”
“Đi xem náo nhiệt.”
“Nhàm chán.”
“Sao lại nhàm chán? Mộ thị và nhà họ Tống còn nói khoác, nói hôn lễ lần này nhất định phải làm long trọng, tốt xấu gì, đi xem nhà họ Mộ làm ra cục diện như thế nào, lão đại cũng được tham khảo một phen. Không phải anh và chị dâu còn chưa làm hôn lễ sao? Chúng ta sắp xếp, chắc chắn không thể kém hơn.”
Mộ Nhã Triết cười đùa, “Lớn thì sao? Hôn lễ, không chỉ xem phô trương hay không, quan trọng là phải có ý nghĩa kỷ niệm.”
Phải thật lòng.
Khương Thân ngồi ở một bên, hừ lạnh một tiếng nói, “Lần này sở dĩ Mộ thị làm lớn như vậy, còn không phải là vì muốn dựa vào hôn lễ lần này, chấn Mộ thị bề ngoài sao. Tốt hơn quý tộc nghèo túng, cùng bị vét sạch của cải, cũng cần phải dùng hết mọi thủ đoạn, đem khí thế quý tộc giả bộ ra.”
Lục Cận Dự vỗ tay, “Đơn giản mà nói, là ngụy trang thôi.”
Khương Thân, “Bingo.”
Mộ Nhã Triết nhíu mày, “Tuy Mộ thị nghèo túng, nhưng lạc đà gầy còn hơn ngựa béo, dù sao thực lực vẫn còn vững chắc, các cậu đừng khinh thường.”
Lục Cận Dự nói, “Lão đại, không phải anh một lòng một dạ muốn chiếm sản nghiệp chữa bệnh của Mộ thị sao?”
Đúng vậy.
Khương Thân phân tích, “Nhưng mà cưỡng chế thu mua sản nghiệp chữa bệnh của Mộ thị mà nói, tất sẽ khiến nguyên khí của chúng ta bị thương nặng. Bây giờ Mộ thị nắm sản nghiệp này rất chặt. Tuy hiện giờ trên danh nghĩa, Mộ Yến Thừa là gia chủ của Mộ thị, nhưng mà quyền lực chân chính của nhà họ Mộ, vẫn do Mộ Lâm Phong nắm trong tay. Nếu không phải Mộ Lâm Phong khổ sở chống đỡ, dựa vào một mình Mộ Yến Thừa, có thể làm được gì chứ?”
Lục Cận Dự nói, “Lão hồ ly Mộ Lâm Phong này, cũng không phải là nhân vật đơn giản, không dễ đối phó. Nhưng mà dựa vào Mộ Yến Thừa gà mờ như vậy, khi nào Mộ Lâm Phong thật sự ngã xuống, nhà họ Mộ chắc chắn sẽ sụp đổ trong khoảnh khắc. Vị trí của anh ta, ngồi không được lâu đâu. Mấy năm nay, thân thể của Mộ Lâm Phong hình như không được tốt, cục diện như vậy đối với chúng ta, có lợi rất nhiều.”
“Đối phó với Mộ Lâm Phong, bài trên tay chúng ta bây giờ tốt, đánh như thế nào, nhất định phải vững vàng, không thể phá hủy đống bài này.”