Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 3099: Chương 3099: Quả Trám 24




Tôi nắm tay anh, vừa mới chuẩn bị lên lầu theo, bỗng nhiên căng thẳng hỏi, “Ba mẹ đâu rồi?”

“Ngủ.”

“Vậy...”

Tôi lập tức do dự không dám lên lầu, “Bọn họ có mắng em không? Em về nhà trễ như vậy, chắc chắn bọn họ rất tức giận!”

“Anh nói với ba mẹ, em đi nhà bạn học để học bổ túc, bọn họ cũng không nói gì thêm.”

“Anh, anh giỏi quá!”

Đông Vũ trợn mắt nhìn tôi một cái, tôi lập tức không dám lên tiếng nữa.

Đi lên lầu với anh, vào phòng mình, vừa lấy sách bài tập ra, anh theo thường lệ kiểm tra cho tôi, tôi không cho, nhưng hành động của anh ta rất nhanh, cầm lấy sách bài tập lật một phen, lại thấy hơi khó hiểu.

Sức quan sát của anh rất tốt, nhận thấy chữ viết không đứng, dùng sách bài tập đánh vào đầu tôi, “Bài tập này ai làm cho em?”

“Bạn của Tô Kỳ...”

Đông Vũ giật mình, làm bộ muốn dùng sách bài tập đánh tôi, tôi rụt vai lại, ánh mắt rụt rè, anh vừa bực mình vừa buồn cười, lập tức sách dùng tẩy xóa hết đáp án trong sách bài tập!

Tôi thất thanh la lên, vội vàng vươn tay ra muốn đi giành lại, giận nói, “Anh, anh làm gì vậy?”

“Làm lại, tự mình động não.”

Đông Vũ nhìn chằm chằm vào tôi, “Sắp thi tháng rồi, những đề này em có biết làm không?”

“Em biết...”

“Vậy thì làm cho anh xem.”

“Nhưng mà... bây giờ tối rồi, em mệt lắm!”

“Anh làm với em.”

Đông Vũ sửa lại sách bài tập cho tôi, lại lấy sách ra, tùy tiện lật đi lật lại, trong lòng đại khái hiểu biết.

Tôi chỉ có thể khó khắn làm suất đêm, viết xong hết bài tập, mãi đến rạng sáng một giờ, mới lên giường đi ngủ.

Đông Vũ tắm rửa xong vào phòng tôi, thấy tôi đã nằm trên giường, mắt đã không mở ra nổi, anh cho tôi một hộp sữa tươi, sau đó nhìn thoáng qua túi sách quẳng trên bàn chưa kịp sửa sang lại, yên lặng soạn tập vở thay tôi.

Lúc anh ra khỏi phòng, mí mắt của tôi đã không mở được nữa, trong nháy mắt cửa đóng lại, tôi đã ngủ mất.

...

Hôm sau tan học, Tô Kỳ lại chờ tôi ở cửa trường học.

Tôi không biết, chuyện đó có liên quan gì với dục vọng chinh phục của nam sinh trong thời kỳ trưởng thành không, nhưng lúc ấy tôi cho rằng, chấp nhất như vậy, nhất định cũng có vài phần thích.

Mỗi ngày tôi tan học muộn, anh ta sẽ đi xe đạp, chờ tôi ở cửa trường học.

Bình thường tôi không để ý tới anh ta, quay lại đầu đi về nhà.

Anh ta thường thường sẽ đạp xe đạp, đi sau lưng tôi, mặc dù toàn bộ hành trình tôi không nói chuyện với anh ta, anh ta cũng rất thích thú!

Có anh ta đi theo, tự nhiên tôi không thể lại về nhà chung với Đông Vũ, dù sao, nếu để cho anh thấy tôi đi cùng Tô Kỳ, thì có thêm mấy cái miệng cũng không giải thích được.

Tôi không phải chưa từng thăm dò Tô Kỳ người thế nào.

Nghe nói, anh ta là một người đặc biệt hoàn khố*.

*hoàn khố: Quần lụa mịn. Chỉ quần áo đẹp của con em nhà quý tộc ngày xưa. Sau mượn chỉ con em nhà giàu sang

Trừ việc đánh nhau, hút thuốc, uống rượu, anh ta còn có không ít tiền sự.

Tô Kỳ rất nổi tiếng, mặc dù là cách một con phố, những lời đồn về anh ta, cũng làm mưa làm gió trong trường học của tôi.

“Nghe nói, anh ta từng quen rất nhiều nữ sinh, có khi là anh ta chủ động theo đuổi, có khi là người kia theo đuổi của anh ta. Suy đi tính lại, cũng có thể gom thành một lớp học đó?”

“Tôi còn nghe nói, anh ta đã từng làm to bụng một nữ sinh. Biết chuyện này là có ý gì không? Nữ sinh kia mang thai, sau đó anh ta ra tiền, cho cô ta đi làm phẫu thuật phá thai! Sau khi nữ sinh kia phá thai, cũng không biết là ai nói, mọi người đều biết chuyện này, cuối cùng, đại khái nữ sinh kia cũng thấy mất mặt, lập tức chuyển trường, về với ông bà ở quê.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.