Một thân trang phục tuyết trắng này, khuôn mặt tiều tụy, cực kỳ hợp với hình tượng nhân vật.
Huống chi, cô là người Tần Chu tiến cử tới, ít nhất thì cũng nể mặt Tần Chu để cô diễn xong vai của mình.
Vân Thi Thi cảm kích nói: “Cảm ơn đạo diễn đã cho tôi cơ hội này.”
Cố Hiểu Dương ôm ngực, thanh thanh giọng nói: “Bắt đầu diễn đi, ba phút đồng hồ.”
Vân Thi Thi điều chỉnh tốt cảm xúc, rất nhanh cô liền tiến vào trạng thái.
“... Mười năm! Trọn vẹn mười năm! Là ta, là ta ở bên cạnh chàng, cùng chàng vào sinh ra tử, tận tâm phụ tá, rốt cục, chàng cũng đi đến ngôi vị hoàng đế, chiếm được ngàn dặm giang sơn này, chàng được cái gì?! Ta được cái gì?! Ta vì chàng mà trả giá, không oán không hận, nhưng lại đổi lấy 10 năm giam cầm, hiện giờ, chàng muốn ban chết cho ta?! Nạp Lan Diệp, trái tim chàng thật độc ác...”
Ánh mắt Vân Thi Thi giống như tro tàn, sâu trong đôi mắt ấy tràn đầy căm hận, biểu hiện trên khuôn mặt vô cùng đạt.
Cố Hiểu Dương ôm ngực, im lặng nhìn, vẻ mặt thâm trầm, nhìn không ra vui, buồn, mừng, giận.
...
Lúc Vân Thi Thi rời khỏi phòng thử vai, Mộc Tịch chờ ở ngoài lập tức tiến lên nghênh đón.
“Như thế nào? Qua không?”
Vân Thi Thi nhìn cô ta, vẻ mặt bình tĩnh: “Không qua.”
“Hả? Trực tiếp bị loại sao?”
Kết quả này thật khiến người ta ngoài ý muốn!
Cô ta đối hoàn toàn tin tưởng vào khả năng diễn của Vân Thi Thi!
Mộc Tịch kinh ngạc mở to hai mắt: “Trực tiếp bị loại sao? Mặc dù thử vai sai kịch bản gốc, nhưng kỹ năng diễn của cô tốt như thế, cũng không có khả năng bị loại ngay vòng thứ nhất chứ? Đạo diễn có nói gì không?”
“Đạo diễn không nói gì cả.” Vân Thi Thi nói: “Là nhà sản xuất trực tiếp tuyên bố kết quả.”
“... Aizz, tôi nên sớm nghĩ tới, nhà sản xuất cùng nhà đầu tư là một! Bây giờ Chanh Quang đã tuyên bố chọn Lâm Chi làm nữ chính rồi.” Vẻ mặt Mộc Tịch buồn bực, gãi gãi đầu.
Vân Thi Thi nói: “Cho nên, tôi bị loại, cũng không phải kết quả khiến người ta ngoài ý muốn.”
Tẩy trang xong, Vân Thi Thi cùng Mộc Tịch liền rời đi.
Trên xe, Vân Thi Thi nhận được điện thoại của Tần Chu gọi đến.
“Thi Thi, tôi nghe đạo diễn Cố nói, cô bị loại rồi hả?”
“Uh`m.” Vẻ mặt Vân Thi Thi vô cùng bình thản.
Dù sao, cô đã sớm đoán được, cũng không phải kết quả ngoài ý muốn.
“Cô đừng buồn, đạo diễn Cố vừa mới gọi điện tới, anh ta khen kỹ thuật diễn của cô rất tốt, rất ấn tượng, chỉ là... Anh ta nói, những vai diễn thử bây giờ đều dùng mánh lới, trong nội bộ đã chọn xong nữ chính rồi.”
Vân Thi Thi nói: “Là Lâm Chi, đúng không?”
“Cô biết rồi hả?”
“Uh`m. Cho nên, kết quả này, tôi không bất ngờ.”
Tần Chu lại nói: “Đạo diễn Cố nói, nếu cô đồng ý, anh ta có thể dùng quyền lợi của mình để cô diễn vai nữ phụ, như thế nào, cô nghĩ đi?”
Nữ phụ?
Theo kịch bản nữ phụ chính là tỷ tỷ nữ chính, Tần Tiên Huệ, Tây Lương đệ nhất mỹ nhân, dòng chính nữ tướng phủ, tâm địa độc ác, lòng dạ thâm sâu. Mặt ngoài thì ôn nhu rộng lượng, kì thực chính là một người phụ nữ vô cùng độc ác.
Đời trước chính là hung thủ đứng sau màn hại chết Tần Trường Nhạc.
Sau khi Tần Trường Nhạc trọng sinh, Tần Tiên Huệ vẫn như cũ không ngừng dùng mưu kế hãm hại nàng, cuối cùng rơi vào kết cục vô cùng thê thảm, ác giả ác báo.
...Đây chính là một vai diễn rất có sức thử thách, hơn nữa còn là nhân vật khiến người xem chán ghét.
Đây là một vai diễn tương đối quan trọng.
Nhân vật Tần Tiên Huệ, hoàn toàn đóng vai trò như lá cây để tôn lên bông hoa Tần Trường Nhạc.
Vân Thi Thi nhíu mày, không nói chuyện.
Ở bên kia Tần Chu sau một hồi im lặng, đột nhiên hỏi: “Bộ phim này là cơ hội ngàn năm có một, nếu như cô không muốn bỏ, vẫn còn có cách.”