Mấy tháng trước Khổng Tiểu Thiến ra nước ngoài để sinh em bé, bây giờ mới trở về nước không lâu, có rất nhiều chuyện trong công ty còn chưa nắm rõ.
“Chúng ta hợp tác nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên tôi mới thấy một nhân vật như vậy xuất hiện dưới trướng của Hoàn Vũ đấy! Mới ra mắt, đóng một bộ phim thôi mà đã nổi tiếng rồi nhỉ?! Thậm chí phim này còn chưa công chiếu, mà có thể có giá như vậy, cái này tôi phải hiểu thế nào nhỉ?”
Khổng Tiểu Thiến vừa cười vừa xoa tay: “Quản lý Tôn, anh cũng đừng nổi giận làm gì! Không nên vì một nghệ sĩ mới mà nóng tính như vậy, không đáng giá đâu.”
“Giám đốc Lý muốn tôi phải giao người ra! Bất biết là như thế nào, hôm nay nhất định phải khiến cho Vân Thi Thi xuất hiện, trưởng phòng Khổng, cô cho tôi một lời khẳng định đi! Đừng làm khó tôi quá!”
“Tôi nghe nói cái người tên Vân Thi Thi này có thể được công ty đầu tư nhiều như vậy là bởi vì có quan hệ không nhỏ đối với cậu chủ nhà họ Mộ bên chúng tôi, cô ta là sủng vật của cậu ấy, cũng rắc rối đấy!”
Câu nói này của Khổng Tiểu Thiến chứa không ít ẩn ý.
Sủng vật, ở trong giới này đây là một từ lóng.
Ý nói mỗi đại nhân vật đều có một “chuồng” nuôi tình nhân.
Tôn Hoa cười khẩy nói: “Quả nhiên là thế, thảo nào cô ta có thể làm giá như vậy, thì ra là đã ôm được chân của cậu chủ nhà họ Mộ rồi! Mới ra nghề đã giành được vai nữ chính trong bộ phim do đạo diễn Lâm làm, danh tiếng nổi như cồn, hiện tại khó mà đo lường được, thì ra cũng là thuận theo quy tắc ngầm mà tiến thân! Nếu đã như vậy, cô ta có tư cách gì mà làm cao chứ!”
Khổng Tiểu Thiến hơi bối rối.
Cũng không tìm hiểu được đến tột cùng là Vân Thi Thi có quan hệ như thế nào với Mộ Nhã Triết.
Mọi người đều nói Vân Thi Thi có quan hệ với Mộ Nhã Triết, nhưng cụ thể là quan hệ ở mức độ nào thì không rõ.
Tôn Hoa cười như không cười, gằn từng chữ: “Trưởng phòng Khổng, chẳng lẽ cô không dám động vào Vân Thi Thi vì e sợ người này là người phụ nữ của Mộ Nhã Triết?”
Khổng Tiểu Thiến nói: “Quản lý Tôn, nếu thật sự cô ta là người phụ nữ của cậu Mộ thì tốt nhất đừng nên động vào!”
“Sao không thể chứ, cậu chủ nhà họ Mộ sao có thể vừa mắt một nữ diễn viên được?!”
Tôn Hoa cười lạnh, không cho là đúng: “Cho dù cô ta có là tình nhân của cậu Mộ đi chẳng nữa, chẳng qua cũng chỉ là thú vui qua đường mà thôi! Cậu Mộ là quý gia công tử, chứ đâu phải đàn ông thông thường mà cô ta có thể đeo bám chứ? Một người ở trên trời, một người ở dưới đất, huống chi cô gái mà cậu Mộ nhìn trúng làm sao cậu ấy có thể yên tâm để cho cô ấy “chạy loạn” trong giới giải trí này như vậy? Trong giới giải trí này ai mà không rõ quy tắc ngầm ở đây!”
Dừng một chút, Tôn Hoa lại lạnh lùng cười khẩy: “Nếu cô ta đã muốn leo cao như vậy, lần này cũng là một cơ hội đấy, cô ta còn không biết thuận nước đẩy thuyền* sao? Nếu như có thể phục vụ tốt được cho giám đốc Lý, sẽ không thiếu lợi ích cho cô ta, tất nhiên cũng có phần của cô nữa!”
*lựa thời cơ mà làm việc cho thuận lợi
Khổng Tiểu Thiến do dự, Tôn Hoa lại nói thêm: “Tôi nghe nói gần đây cụ ông nhà cô mới lấy được hạng mục ở Biển Đông, chỉ có điều tài chính còn thiếu! Nếu cô có thể khiến cho Vân Thi Thi chịu tới, tôi sẽ cố gắng nói vài lời với giám đốc Lý,...”
Anh ta nói tới đây thì bỏ lưng chừng không nói nữa.
Khổng Tiểu Thiến hiểu hàm nghĩa trong câu nói của anh ta, trong lòng cũng hơi rung động, nhìn Tôn Hoa cười.
Buổi trưa lúc Vân Thi Thi đang ngồi ở trong phòng làm việc của Tần Chu, mắt cứ nháy liên tục, trong lòng có cảm giác hơi bất an.