Sở hữu mẫu hạm tức là có năng lực quân sự vũ trang lớn mạnh.
Nhưng mà đối với Cung Kiệt mà nói một chiếc tàu tương đương với một chiếc mẫu hạm siêu năng lượng hạt nhân này chỉ là một món đồ chơi mà thôi.
Đó cũng là nguyên nhân người ta mà nghe đến tập đoàn Cụ Phong đã sợ mất mật.
Nếu như Cụ Phong xuất ra toàn lực, vậy thì tất cả trang bị lực lượng vũ trang của Cụ Phong có thể so sánh với thực lực bất kì nước nào trong 5 nước Hội đồng Bảo an Liên hợp quốc.
Mặc dù cách mục tiêu khoảng mấy trăm km nhưng đối với Cung Kiệt mà nói cũng không có gì đáng nhắc đến.
Nếu tăng tốc độ và không có chuyện ngoài ý muốn thì khoảng hơn 1 tiếng nữa có thể đuổi kịp chiếc du thuyền đó.
Dù sao chiếc mẫu hạm này của anh ta cũng là sử dụng siêu năng lượng hạt nhân.
So với năng lượng hạt nhân thì sức mạnh để phá vỡ con thuyền Dieter Rees thật sự vẫn chưa đủ.
…
Mộ Dịch Thần gửi xong định vị, cậu đứng dậy liếc thuyền trưởng một cái, nói với với Vân Thi Thi: “Mẹ, mẹ có thể giúp con cái này không?”
“Ừm?”
“Hiện tại con cần phải đi tìm Hữu Hữu, mẹ ở lại đây canh ông ta, không được cho ông ta giở trò.”
Vân Thi Thi nghe vậy sợ hãi nói: “Hữu Hữu… đã ở trên thuyền?”
“Dạ.”
Tiểu Dịch Thần gật đầu: “Con với em ấy cùng đến đây. Nhưng mà con sợ em ấy gặp nguy hiểm, nên con cần nhanh chóng đi cứu em ấy.”
Vân Thi Thi vội gật đầu: “Được, con đi nhanh đi.”
Mộ Dịch Thần lập tức đưa dao găm cùng súng lục cho cô, dặn dò: “Nhất định phải bảo vệ tốt bản thân mình. Nếu như ông ta dám giở trò gì thì mẹ cứ bắn ông ta cho ông ta nếm mùi lợi hãi.”
“Được.”
“Mẹ biết sử dụng súng không?”
Vân Thi Thi gật đầu: “Có, ở trong tổ kịch mẹ có học qua.”
“Được. Mẹ! Con tin tưởng mẹ.”
Mộ Dịch Thần nói xong liền rời đi.
…
Từ khoang điều khiển đến khoang khách quý có một đoạn rất xa gần tương đương khoảng cách từ đầu thuyền đến đuôi thuyền, lúc cậu rời đi cố tình khóa cửa khoang điều khiển lại.
Cửa sổ của khoang điều khiển đều là kính chống đạn cứ như vậy có thể đảm bảo được người ngoài đi vào.
Dù sao để mẹ một mình ở đây cậu vẫn không yên tâm.
Nhưng mà so với mẹ thì cậu càng lo lắng cho Hữu Hữu hơn, dù sao lão cáo già Dieter Rees là người có thủ đoạn tàn nhẫn không biết ông ta sẽ lấy thủ đoạn nào để đối phó Hữu Hữu đây.
Một đường đi đến tầng một vữa rồi đi trên hành lang, bất ngờ không kịp phòng bị nên đụng phải ba người thủy thủ tuần tra, Mộ Dịch Thần hoảng sợ một chút nhưng ngay lập tức đã tránh đi.
Ba người thủy thủ kia chưa kịp nhìn rõ chỉ cảm giác có một bóng dáng từ trước mặt của họ biến mất, bọn họ nhìn nhau sợ hãi giơ súng lên đạn, dựa sát vào vách tường đi về phía cửa hành lang, một người quay người lại chăm chú nhìn nhưng vẫn không thấy ai.
“Người đâu?”
Ba người không hiểu gì hết, bỗng nhiên Mộ Dịch Thần xuất hiện trên đỉnh đầu bọn họ, hai tay cậu nắm chặt lấy khung cửa của thuyền, hai chân lưu loát đạp thẳng vào mặt của hai người phía trước.
Hai người theo tiếng đạp của Mộ Dịch Thần mà ngã xuống.
Còn lại một người căng thẳng nâng cánh tay lên, đang muốn nổ súng nhưng Mộ Dịch Thần căn bản đã không cho hắn ta cơ hội nổ súng, hai chân kẹp lấy cổ của hắn ta, xoay người một cái đã làm hắn ta ngã trên sàn.
Cậu nắm tay hắn ta đoạt lấy súng trong tay hắn “Đoàng” một tiếng, chuẩn xác bắn vào đầu người đàn ông đang chuẩn bị đánh lén phía sau cậu.
Uy lực của viên đạt thật sự là không thể khinh thường.
Nhất là ở khoảng cách gần mà nổ súng, khi nhắm trúng đầu đầu nhất định sẽ nổ tung.
Máu tươi bắn tung tóe lên người cậu, cậu lập tức nhảy lên nhanh chóng đưa tay súng lên “Bang bang” hai tiếng, mỗi người còn lại một viên đạn.