“Con có cách.”
Hữu Hữu nghĩ ngợi một lát rồi lại nói: “Có điều, mẹ nhất định phải hứa là sẽ ngoan ngoãn trốn trong này, không được đi đâu cả!”
“Con định làm gì?”
“Không kịp giải thích cho mẹ hiểu đâu, chốc nữa là mẹ sẽ rõ ngay thôi!”
Hữu Hữu nói xong, liền xoay người bỏ đi.
Vân Thi Thi ngồi đó, lòng lo lắng khôn nguôi.
Mấy tên thuộc hạ của Dieter Rees vây lấy Tiểu Dịch Thần. Nghe theo lời lão ta, chúng đều nhắm vào chỗ bị thương của Tiểu Dịch Thần mà tấn công, Vân Thi Thi nhìn mà đau xót vô cùng.
Tiểu Dịch Thần biết rõ ý đồ của bọn này nên phòng bị rất kỹ lưỡng.
Vân Thi Thi định chạy ra che chở cho con, nhưng nhớ đến lời của Hữu Hữu liền không dám làm liều nữa. Cô cũng sợ bản thân chẳng những không giúp được con mà còn trở thành gánh nặng, khiến nó càng thêm rối rắm.
Súng gươm là vật vô tri không có mắt nên cô cũng hiểu là không nên hành động tùy tiện.
Vân Thi Thi đang trốn trong góc thì bỗng thấy Dieter Rees chống gậy đi về phía boong tàu khởi động thứ gì đó. Có vẻ như lão ta đang định trốn lên tàu cứu sinh.
Tiểu Dịch Thần trông thấy, lo rằng lão sẽ thừa dịp mà bỏ chạy, liền vội đấm gãy tay một tên lính, ném thanh đao trong tay tên đó về phía Vân Thi Thi: “Mẹ, đừng để lão thoát!”
“Ừ!”
Vân Thi Thi gật đầu, cầm lấy thanh đao rồi lao theo Dieter Rees. Cô đứng sau lưng hắn, giương đao định chém một nhát vào lưng lão.
Phản ứng của Dieter Rees xem ra vẫn còn nhạy bén, nghe được tiếng động ở sau lưng liền lập tức xoay người để tránh nhát đao của Vân Thi Thi.
Nhưng vì tránh quá vội mà lão trượt chân và bị ngã, thế là không kịp đến chỗ thuyền cứu sinh nữa.
Vân Thi Thi lần nữa giương đao lên, nhưng chưa kịp chém xuống thì tên Dieter Rees đã đá một cước thật mạnh vào đầu gối cô!
“Rắc”, âm thanh nghe như thể là tiếng khớp bị trật, sau đó là tiếng kêu đau đớn của Vân Thi Thi. Cô quỵ xuống sàn, nhưng trông thấy Dieter Rees định xông đến cướp thanh đao trong tay mình, cô liền nhanh nhảu ném nó xuống biển.
Thay vì bị hắn cướp mất vũ khí, chi bằng vứt xuống biển!
Cô không quen dùng đao kiếm, nên để lại càng dễ khiến bản thân bị thương hơn!
Nhưng điều mà Dieter Rees không ngờ nhất, chính là trong quá trình quay bộ phim “Cực Hạn Thanh Xuân”, tổ đạo diễn đã cố tình mời thầy về dạy Vân Thi Thi võ thuật để phục vụ cho các cảnh đấm đá trên phim!
Dieter Rees hùng hổ lao đến, nào ngờ Vân Thi Thi thoắt cái đã tránh được, còn lật ngược cánh tay của hắn ra sau, và rồi “Rắc”, tiếng khớp xương bị gãy vang lên rõ mồn một!
Dieter Rees từ nãy giờ đã gào hét đến độ khàn cả giọng, nên lúc này dù đau đớn đến đổ mồ hôi lạnh cũng không còn sức mà kêu khóc nữa. Lão căm phẫn quay ra sau nhìn Vân Thi Thi, cô liền tung một nắm đấm thẳng vào bộ mặt xấu xa của lão!
Trên tay cô có đeo một chiếc nhẫn giá trị và vốn sắp được mang đi đấu giá.
Viên kim cương một cara đính trên nhẫn cứng cáp hơn mọi loại đá quý đã theo cú đấm của Vân Thi Thi mà đâm thẳng vào mắt của Dieter Rees.
Lão đau đớn đến độ cả người run lẩy bẩy, chỉ đành buông cô ra, ôm lấy mặt lăn lộn trên đất.
Cô cố hết sức đứng dậy, sau đó xé rách váy của mình. Nhân lúc Dieter Rees chưa có sức lực phản kháng, cô dùng mảnh vải vừa xé ra buộc chặt hai tay hắn lại.
Vân Thi Thi đứng dậy rồi quay lại tìm kiếm Tiểu Dịch Thần. Cậu đang dần kiệt sức, sắc mặt đã trở nên mệt mỏi.