Bác Phúc xoay người ôm lấy tiểu Bảo, dỗ dành cậu nói:
“Bác Phúc chơi với cháu, được không?”
“Được ạ!”
Sau khi Sở Hà lên lầu thì đầu tiên là chào hỏi Lý Hiểu Phong một chút, đem thời gian nghỉ đổi thành buổi sáng, Lý Hiểu Phong bên kia tự nhiên đồng ý rất nhanh rồi.
Đối với chuyện tối qua cùng việc thiếu giấy tờ, không hề nhắc đến.
Có thể hôm qua anh uống một chút với cấp trên, do đó có mấy lời bị kích thích mới nói ra miệng được.
Đến khi tỉnh lại, cả người tỉnh táo cũng là giữ kín như bưng chuyện xảy ra tối hôm qua, im lặng không nói đến.
Sở Hà đương nhiên là vui mừng vì chuyện đó!
Đến khi cô thay xong quần áo đi xuống lầu thì bác Phúc đã thay cô đem hộ khẩu gốc cùng chứng minh thư chuẩn bị kỹ càng.
Nhìn thấy hộ khẩu gốc, Sở Hà vẫn còn có chút bất ngờ.
Sau khi cô sắp xếp ở lại Cố gia thì hộ khẩu trở thành vấn đề.
Có điều bác Phúc là người am hiểu mọi việc, vừa mới vài ngày ngắn ngủi liền thay cô xử lý tốt trở ngại.
Nghĩ xong thân phận, lấy tên “Sở Hà” đăng ký ở hộ khẩu gốc của bác Phúc, thân phận chính là con gái.
Nếu như theo hộ khẩu gốc thì bác Phúc coi như là cha của cô.
Đăng ký kết hôn ở sở dân chính cần hộ khẩu gốc cùng chứng minh thư, bởi vậy bác Phúc đã sớm đem những thứ này chuẩn bị xong.
Khi Cố Cảnh Liên đi xuống thì Sở Hà đã đứng ở cửa chính đợi anh.
Hai người lên xe, bác Phúc cảm động rơi nước mắt mà tạm biệt.
Ôi!
Ông chủ rốt cục cũng muốn kết hôn!
Đây là một việc vô cùng vui mừng đó!
...
Đến khi xe đến cửa cục dân chính Sở Hà mới xuống xe, thấy ngay tình nhân ra ra vào vào cửa của cục dân chính, khóe môi co rút đến không thể hơn được nữa.
Đã nói không nhiều người đấy!
Làm sao lại nhiều người như vậy!
Cố Cảnh Liên xuống xe, nhìn thấy nhiều người như vậy cũng nhíu mày, tỏ vẻ rất không hài lòng.
Bởi vì kết hôn là quyết định trong chớp mắt thế nên cũng không đặc biệt hiểu rõ, bằng không có thể trực tiếp xem qua thứ tự đặc thù, trực tiếp giải quyết.
Nhưng bây giờ chỉ có thể ngoan ngoãn xếp hàng lĩnh số.
Sở Hà lập tức vọt tới phòng làm giấy chứng nhận, bỏ Cố Cảnh Liên bỏ lại đằng sau, cô ở trước cửa sổ nhận số thứ tự, quay đầu đã nhìn thấy Cố Cảnh Liên hờ hững đi tới.
Rất nhiều cặp tình nhân ngồi trên ghế dài chờ đợi, Sở Hà phát hiện có rất nhiều cặp đôi mặc sơ mi trắng, trong lúc nhất thời có chút mê man.
Nhìn lại mình một chút, một cái áo ngủ không hợp thời, trên chân là một cái quần dài, giày cũng khá phổ thông, giày thể thao, tựa như có vẻ hoàn toàn không hợp.
Trong nháy mắt khi Cố Cảnh Liên bước vào phòng thì khí thế bức người có trên người từ khi sinh ra lập tức theo không khí tràn lan mọi nơi.
Tất cả mọi người đều nhìn về phía anh, lập tức bị vẻ ngoài tuấn mỹ của anh làm cho kinh hãi!
“Đây là minh tinh sao?...”
Không thể, tôi chưa từng nghe nói về nhân vật này.”
“Thế nhưng bề ngoài thật xuất sắc quá!”
“Cô phát hiện không đủ... Bề ngoài anh ta khá giống Cố Tinh Trạch?”
“Người đàn ông này tới đây làm gì? Đừng nói với tôi là tới đăng ký kết hôn đó.”
“ A a a a! Tại sao soái ca trên đời đều thuộc về người khác rồi! Phải nhìn kỹ xem anh ấy đăng kí kết hôn với ai đấy!”
Ngay sau đó mọi người nhìn thấy người đàn ông giống như thần linh này đi tới trước mặt một phụ nữ ăn mặc có vẻ rách rưới.
Mọi người im lặng rồi!
Làm thế nào lại là người phụ nữ có vẻ nghèo túng như vậy!
Nói là rách rưới ngược lại cũng thôi đi.
Chỉ có điều ăn mặc khá là khó coi.
Rất nhiều cặp đôi đến đăng ký kết hôn đều tự mình ăn mặc thật đẹp, ít nhất cũng tô vẽ một chút, phủ một chút phấn trang điểm.