Chuyện này, sau cùng kinh động đến phía chính phủ Kim Ưng, thẳng đến khi phía chính phủ ra mặt thừa nhận thất trách trong trao giải, ở giữa xảy ra chút sai lầm, bởi vì sai lầm của khâu thống kê phiếu, ghế giám khảo phát sinh tranh chấp, lúc này mới đem giải thưởng phát nhầm rồi.
Phía Lâm Chi bị hung hăng đánh một bạt tai, khó chịu vô cùng.
Chuyện kế tiếp, chính là văn kiện phát biểu tạ lỗi của phía Lâm Chi, đồng thời quan hệ xã hội nói bởi vì sai lầm của chính phủ, bọn họ nguyện ý tôn trọng, đem giải thưởng nhường cho Vân Thi Thi.
Nhường?
Phía Hoàn Vũ lập tức tỏ thái độ nói: Không có thèm.
Cho dù không có them ảnh hậu, thì thực lực của Vân Thi Thi vẫn rõ như ban ngày, khán giả công nhận, chính là phần thưởng cao nhất, bao nhiêu cúp đều không cách nào so sánh đupwjc.
Trận chiến này, đánh khá đẹp.
Đám fan hâm mộ đối với hành vi của phía Lâm Chi rất xem thường, nhao nhao chống lại, đương nhiên, đây đều nói sau rồi.
...
Mộ Nhã Triết sau khi về thủ đô, máy bay vừa hạ cánh, bên kia lại lần nữa truyền đến tin tức, sau khi Tống Ân Nhã mất tích, bọn họ theo dõi nhất cử nhất động của nhà họ Tống, tựa hồ là muốn tìm kiếm ra một tia dấu vết để lại.
Nhưng mà tin tức có được lại là —— dù là nhà họ Tống, cũng không biết Tống Ân Nhã rốt cuộc đã đi đâu.
Phía nhà họ Tống gấp đến khí thế ngất trời, nhờ quan hệ khắp nơi đi thăm dò tìm tung tích Tống Ân Nhã, Giang Khởi Mộng thì khóc nước mắt thành dòng.
Cô ta rời đi một lát, phía bệnh viện liền truyền đến tin tức nói, Tống Ân Nhã sau khi rời bệnh viện, đã không thấy tăm hơi tung tích.
Lúc ra đi, mặc một bộ quần áo bệnh nhân, cũng không biết đi đâu.
Qua camera, cho thấy sau khi cô ta rời khỏi bệnh viện, lên một chiếc taxi, có thể dựa theo biển số taxi điều tra, đến đường quốc lộ bên kia, liền cắt đứt manh mối, không còn đầu mối.
Mộ Nhã Triết phái người điều tra tin tức mới nhất, Tống Ân Nhã mua vé máy bay, trong đêm bay đến San Francisco Mỹ.
Đúng là ra nước ngoài.
Ra nước ngoài?
Không ở trong bệnh viện đợi, ra nước ngoài làm cái gì.
Có tật giật mình hay sao.
Chẳng lẽ, là sợ anh truy cứu, cho nên, trong đêm liền ra nước ngoài.
Mộ Nhã Triết phỏng đoán như thế.
Giang Khởi Mộng tìm được anh, cầu khẩn đủ kiểu, hi vọng anh vận dụng thực lực, cố gắng mau chóng, tìm được tung tích Tống Ân Nhã.
Mộ Nhã Triết lại hừ lạnh nói, anh còn muốn tìm được người hơn bất cứ ai khác.
Dù sao, sự việc của Vân Thi Thi, anh còn thiếu một lời giải thích.
Chuyện này còn phải truy cứu trách nhiệm của cô ta!
Giang Khởi Mộng nghe được như lọt vào trong sương mù, hiển nhiên không biết Tống Ân Nhã sau lưng bà ta, rốt cuộc đã làm nên tội gì.
Mộ Nhã Triết cũng không thèm để ý bà ta.
Xảy ra chuyện này, hành vi của Tống Ân Nhã ác liệt như vậy, cũng làm cho anh quyết định, tình cảm với nhà họ Tống, đến đây chấm dứt!
“Bà yên tâm, con gái của bà, tôi nhất định sẽ phái người tìm được tung tích.”
Mộ Nhã Triết chỉ để lại cho bà ta một câu nói như vậy, để chính bà ta tự tiêu hóa!
Giang Khởi Mộng nghe được trong lòng run sợ, bà ta nhìn thoáng qua sắc mặt Mộ Nhã Triết, giống như rất khó coi, cũng không biết con gái mình rốt cuộc đã làm chuyện gì, để anh tức giận như vậy.
...
Bên kia, bệnh viện Hải Thị.
Dưới sự chăm sóc tỉ mỉ của Vân Thi Thi, không rõ chi tiết, vết thương của Hoa Cẩm dần dần có chuyển biến tốt.
Hoa Cẩm chưa bao giờ nhận được sự chăm sóc tỉ mỉ đến vậy.
Vân Thi Thi trong đêm ở lại, anh ta khát, liền lập tức bưng trà rót nước, anh ta đói bụng, cô cũng không biết mỏi mệt, mượn nhà bếp bệnh viện, nấu canh cá cho anh ta, nói là có thể lợi cho miệng vết thương khép lại.
Hoa Cẩm cảm động chết rồi.
Chưa từng có người nào đối với anh ta tốt như vậy.
Mặc dù có, đó cũng là có mục đích.
Vân Thi Thi che chở không giữ lại chút nào, khiến cho anh ta đối với cô càng sinh ra ỷ lại.