Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 471: Chương 471: Tôi không có tư cách




Tiểu Dịch Thần xảy ra chuyện, anh cũng không biết ư?

Anh chính là cha của Mộ Dịch Thần mà!

Nghĩ tới đây, Vân Thi Thi thấy lạnh cả người.

“Tôi vốn cho rằng, anh luôn có trách nhiệm của một người cha tốt.” Cô bỗng nói.

Mộ Nhã Triết ngẩn ra, một câu nói không rõ của cô khiến anh không kịp phản ứng, lại nghe thấy cô lạnh lùng nói tiếp: “Tôi không biết rốt cuộc Tiểu Dịch Thần chiếm vị trí nào trong tim anh, dù sao tôi cũng rất thất vọng với anh!”

Lời của cô đã chọc giận anh!

Đang tự dưng lại lên án anh, đây là ý gì!?

Là anh quá cưng chiều cô, bởi vậy nên sinh kiêu sao?

“Có phải là do tôi đã quá dung túng em hay không?” Mặc dù Mộ Nhã Triết đã cố nhẫn nhịn nhưng vẫn không kiềm chế nổi, lay mạnh bả vai cô.

Đầu ngón tay túm chặt lấy vai cô, những lời của cô thực sự đã xâm phạm đến anh, anh cười lạnh nói: “Tôi làm cha như thế nào, em không có tư cách phán xét!”

Không có tư cách!?

Vân Thi Thi kinh ngạc nhìn anh, lông mi run run, cảm thấy đầy giễu cợt!

Đúng vậy, không có tư cách!

Anh ta nói không sai, cô có tư cách gì?

Sáu năm trước, là chính cô đã từ bỏ quyền nuôi nấng Tiểu Dịch Thần đúng không?

Vốn dĩ cô cũng không phải là một người mẹ trọn vẹn. Là chính cô đã từ bỏ quyền nuôi nấng đứa trẻ, bởi vậy, có tư cách gì chỉ trích Mộ Nhã Triết vô trách nhiệm?

Chỉ trích anh ta, cô không có tư cách, thực sự không hề có chút tư cách nào!

Nhưng dù vậy, chỉ nghĩ tới vẻ mặt mất mát của Tiểu Dịch Thần, tim bị thứ gì đâm vào!

“Tôi không có tư cách? Vậy anh có tư cách sao?”

Vân Thi Thi cắn răng nghiến lợi nói: “Tôi biết, tôi không có quyền nuôi dưỡng Tiểu Dịch Thần, trên danh nghĩa cũng không phải mẹ của Tiểu Dịch Thần, là tôi từ bỏ quyền nuôi dưỡng con! Nhưng Mộ Nhã Triết, Tiểu Dịch Thần cũng là cốt nhục của tôi. Tôi sẽ không đụng chạm gì đến quyền nuôi dưỡng Tiểu Dịch Thần của anh, nhưng điều khiến tôi thất vọng đau đớn chính là, lúc Tiểu Dịch Thần gặp chuyện không may, anh đang ở đâu?!”

Tiểu Dịch Thần gặp chuyện không may?

Chuyện gì?

Tim Mộ Nhã Triết đập trật một nhịp, chẳng hiểu ra sao: “Nó làm sao?”

“Anh không thây bây giờ anh mới hỏi tới, đã muộn rồi sao!?” Cô đau lòng nói: “Nếu như anh không muốn chăm sóc, tôi có thể chăm sóc cho thằng bé! Trẻ con còn nhỏ, không hiểu chuyện, chẳng lẽ hai cha con không thể ngồi xuống trò chuyện với nhau sao?! Dù có hiểu lầm lớn cỡ nào thì vẫn nên lắng nghe nhau giải thích chứ? Có cần phải ném con một mình ở đây như thế không!”

Nghĩ mà cô cảm thấy phẫn nộ không chịu nổi, chất vấn nói: “Tôi không biết rốt cuộc anh có phải là người tâm lí hay không! Hôm nay là sinh nhật con, nhưng anh, đã làm gì!?”

Mộ Nhã Triết cảm thấy tâm phiền ý loạn.

Người phụ nữ ngốc nghếch này, bây giờ đang đường đường chính chính lên án công khai anh, anh mặc kệ, nhưng anh muốn biết rốt cuộc Tiểu Dịch Thần đã xảy ra chuyện gì, cô lại không nói rõ!

Chẳng phải đứa trẻ vẫn luôn chơi trong công viên sao?

Có thể xảy ra chuyện gì?

Khi cậu còn nhỏ anh đã sắp xếp cho con huấn luyện ở quân đoàn đặc chủng, bất kể là sinh tồn nơi hoang dã hay những tiêu chí khác, thành tích của Tiểu Dịch Thần cũng đều ưu tú kinh người.

Vì thế anh mới yên tâm để cậu lại một mình trong công viên.

Chẳng phải cậu muốn chơi sao?

Vậy để cậu chơi thật sảng khoái ở trong công viên thôi, có thể xảy ra chuyện gì được?

Vân Thi Thi cười lạnh: “Anh bảo tôi không có tư cách can dự, vậy tôi hỏi anh, trong lòng anh, tôi là cái gì? Tôi có thể có tư cách gì?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.