Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 697: Chương 697: Vân Thi Thi, Xem Như Cô Lợi Hại




Vân Thi Thi ra vẻ kinh ngạc: “Không thể nào? Cô đang ức hiếp người mới kia?”

“Ta Tôi chính là khi dễ cô, cô có thể làm gì tôi?” Nhan Băng Thanh cười lạnh.

Ở trong mắt cô, Vân Thi Thi chỉ là người mới mồm mép lợi hại, trừ cái đó ra, hoàn toàn không chịu nổi một kích!

Vân Thi Thi không kinh không giận, lại mỉm cười tốt bụng nhắc nhở: “Hôm nay bên ngoài có thật nhiều phóng viên đó, nếu tin tức này truyền ra ngoài, nói Nhan Băng Thanh độc chiếm phòng trang điểm, xa lánh người mới, tiêu đề của ngày mai có phải rất kích thích hay không?”

“Cô đang uy hiếp tôi sao?” Nhan Băng Thanh nghe vậy, ánh mắt nguy hiểm nheo lại.

“Không có, rõ ràng là Nhan Băng Thanh tiền bối, đang làm khó dễ tôi.” Vân Thi Thi ngón tay chỉ camera ở góc tường: “Ở đó đều được quay lại rõ ràng!”

Nhan Băng Thanh nhìn về phía tay cô chỉ, quả nhiên, rõ ràng có một camera ở đó.

Cô ta tức giận đến cắn chặt răng, tức điên, hung hăng lườm cô một cái, không thể không khiến cho bản thân tỉnh táo lại.

“Vân Thi Thi, xem như cô lợi hại!”

Vân Thi Thi nhếch môi cười, trong mắt cũng là lạnh như băng, xoay người nhìn về phía gương.

Nhan Băng Thanh cảm giác mình mất hết mặt mũi trước mặt Mộc Tịch và Đinh Ninh, hoàn toàn mất mặt, không quên nói ngoan độc: “Vân Thi Thi, tôi cảnh cáo cô, cô đừng quá kiêu ngạo! Đừng tưởng rằng đạo diễn Lâm nâng cô lên thì cô muốn làm gì thì làm! Cô cho cô là ai? Cô đắc tôi tôi, không có quả ngon ăn đâu!”

Vân Thi Thi cũng chẳng thèm để ý tới uy hiếp của cô ta, lạnh lùng nhắc nhở: “Nói thật nhiều, thời gian không nhiều lắm, an phận trang điểm không được sao?”

Đinh Ninh và Mộc Tịch sớm hóa đá rồi.

Vân Thi Thi, thực sự rất lợi hại a!

Hay là, cô cũng có bối cảnh mạnh mẽ phía sau, cho nên hoàn toàn không sợ Nhan Băng Thanh đe dọa?

Nhan Băng Thanh thấy dáng vẻ không kiên nhẫn của cô, vừa muốn phát tác.

Ngoài cửa lại truyền đến tiếng nói vô cùng trầm tính của Cố Tinh Trạch.

“Băng Thanh.”

Nhan Băng Thanh ngẩn ra, lập tức thu liễm biểu cảm ác độc trên mặt, xoay người lại là dáng vẻ của một nữ thần, thấy Cố Tinh Trạch đứng ở cửa, nhìn cô ta, lập tức nghênh đón: “Tinh Trạch, là anh sao?”

Vân Thi Thi giật mình, cũng quay đầu đi nhìn về phía anh.

Đã thấy Cố Tinh Trạch đứng ở cửa phòng, đôi mắt lạnh nhạt nhìn về phía Nhan Băng Thanh, hoàn toàn không liếc nhìn cô một cái.

Anh nhìn Nhan Băng Thanh hỏi: “Cô đã đến rồi, mấy ngày nay đã khỏe hơn chưa?”

Nhan Băng Thanh ngại ngùng cười, cảm động nói: “Tinh Trạch, cám ơn anh quan tâm, mấy ngày nghĩ dưỡng em đã khỏe hơn rồi!”

Mộc Tịch không khỏi líu lưỡi.

Nhan Băng Thanh này, đều nói cô ta là bình hoa, không có mĩ mạo, kỹ thuật diễn cũng bình thường, lúc này, kỹ thuật diễn lại tăng cấp rồi sao!

Rõ ràng mới vừa rồi òn dáng vẻ hung ác.

Quay người lại đã thay đổi sắc mặt dịu hiền.

Thực ghê tởm.

Cố Tinh Trạch hỏi thăm một lát, lại nói: “Ừ, chú ý thân thể, mấy phân đoạn diễn phía sau, đều rất quan trọng.”

Nhan Băng Thanh mỉm cười gật đầu: “Ừ! Tinh Trạch, anh cũng phải giữ gìn sức khỏe. Gần nhất công tác vẫn vậy sao?”

Cố Tinh Trạch nói: “Ừ, tôi trở về chuẩn bị, đợi lát nữa phải quay rồi.”

“Ừ! Cố lên!”

Cố Tinh Trạch rời đi phòng trang điểm, vừa rồi anh vừa đi ngang qua, nghe được tiếng cãi nhau bên trong, còn nghe được giọng của Vân Thi Thi.

Trong lòng có chút lo lắng, nên đi qua xem.

Quả nhiên nhìn thấy Nhan Băng Thanh đang làm khó dễ cô.

Giải vây vài câu, lại tự nhiên không thể làm cho Vân Thi Thi phát hiện, anh đang quan tâm cô.

Nhan Băng Thanh đứng ở cửa phòng nhìn theo Cố Tinh Trạch rời đi, lập tức xoay người, ngồi ở trước gương.

“Đinh Ninh, lại đây trang điểm cho tôi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.