Hoa Cẩm ngáp một cái, vô cùng hung dữ oán trách một câu: “Tôi sáng sớm vừa nhận được thông báo, vội vàng chạy tới, ngay cả quần áo đều chưa có cẩn thận chọn lựa.”
Nói xong, anh ta khẩn trương hỏi: “Tôi hôm nay mặc bộ này, có thể không đủ kinh diễm hay không?”
Anh ta luôn luôn chú ý hình tượng.
Vân Thi Thi nghiêm túc nhìn thoáng qua.
Anh ta hôm nay mặc tương đối đơn giản, áo bành tô lông đen, áo lót trắng, một chiếc áo sơ mi màu đen.
Vân Thi Thi xoắn xuýt ngắm một chút, lập tức cho ra đánh giá đúng trọng tâm: “Uhm... Tương đối đúng quy cũ.”
“Không có cách nào mà! Ai bảo tôi không là nhân vật chính, vai phụ, cũng không thể đoạt danh tiếng nhân vật chính.”
Hoa Cẩm vừa nói, vừa oán hận trừng mắt liếc bóng lưng Cố Tinh Trạch bị truyền thông chen chúc: “Đoạn thời gian trước, nghe nói anh ta bị phong sát, tôi còn tưởng rằng có thể thay thế địa vị của anh ta, không nghĩ tới, anh ta vậy mà lại phục xuất rồi.”
Dừng một chút, anh ta tiếc hận nói: “Lúc đầu, kịch bản này tôi có thể diễn nam chính nha.”
Vân Thi Thi cười cười, phụ họa vài tiếng, lại có chút sợ sệt.
Hôm nay Hoa Cẩm không giống với trước kia.
Trước kia anh ta ở trong đoàn làm phim, luôn luôn âm u đầy tử khí, trông thấy người nào, đều vênh vang đắc ý.
Nhưng mà, hôm nay cô ngẫu nhiên trông thấy, một nhân viên nhìn thấy anh ta, nơm nớp lo sợ chào hỏi, anh ta mặt đầy mỉm cười đáp lại một câu.
Trở nên ôn nhu hơn so với trước kia, cũng càng khiêm hòa.
Dường như đây mới là dáng vẻ vốn có của anh ta.
Hoa Cẩm thấy cô một trận sợ run, có chút bất mãn ở trước mắt cô phất phất tay: “Làm sao không để ý tới ai thế?”
“...”
“Có phải ngủ không ngon hay không? Nhìn ánh mắt em, dáng vẻ vô thần của em kìa.”
Vân Thi Thi dụi dụi con mắt: “Tối hôm qua tôi ngủ không ngon.”
“Ầy.”
Hoa Cẩm đưa qua một chai nước thuốc, thúc giục: “Sắp sửa ghi hình, mặt ủ mày chau như thế, bị quay xấu làm sao bây giờ.”
“Cùng lắm thì diễn xuất một tí, không chừng còn có thể thành công.” Vân Thi Thi tự kiêu nói.
Hoa Cẩm tưởng tượng một chút, liền bật cười: “Tưởng tượng một chút, thật thú vị.”
Vân Thi Thi không khỏi nghĩ tới lịch sử đen của chính mình.
Trước đó cảnh phim bị một cư dân mạng cắt, kết quả bởi vì là cảnh khóc, cô trốn ở nơi vắng vẻ bên ngoài hôn lễ, suy sụp khóc lớn, trong phút chốc im bặt này, tạm dừng đoạn cắt, nét mặt đặc biệt quỷ súc(*), bị đám dân mạng làm thành gói biểu cảm, chuyền tay nhau xem.
(*): chỉ nét mặt xấu, nhằm dìm hàng.
Vân Thi Thi thực sự cảm thấy cái biểu cảm kia đặc biệt cay con mắt, xấu ở tầm cao mới.
Hữu Hữu và Tiểu Dịch Thần nhìn, vậy mà cầm lấy đi làm giấy dán tường rồi.
Nhìn lâu, lại cảm thấy biểu cảm quỷ súc này thật đáng yêu.
“Biểu cảm trong lịch sử đen tối kia của em, so với Kim Quán Trường(**) còn tốt hơn nhiều rồi, đám dân mạng có thể chơi lâu như vậy.”
(**): Một bộ phim Hàn Quốc, nam chính trong phim cũng tên Kim Quán Trường, theo một số hình ảnh tra được trên google, có một số cảnh, đoạn diễn, biểu cảm của nam diễn viên chính phim này rất....
Vân Thi Thi giơ hai tay đầu hàng: “Tôi phục.”
Dứt lời, Vân Thi Thi liếc mắt nhìn liền thấy có một đám người đi tới.
Cố Tinh Trạch đi về phía cô, thẳng đến ở trước mặt cô, dừng lại.
Vân Thi Thi ngước mắt, đối diện với ánh mắt vô cùng thâm thúy của anh ta.
Trong không khí bỗng nhiên có chút xấu hổ.
Các truyền thông nhìn nhau, nhao nhao đem ống kính nhắm ngay hai người, cho dù là một chi tiết nhỏ bé đều không buông tha.
Liên quan tới hai người kia, các truyền thông vẫn luôn tin đồn thất thiệt, hi vọng tìm được dù là một chút dấu vết.
Trước đó, “Vợ chồng may mắn” đã gây tiếng vang rất lớn, đám dân mạng rất kỳ vọng có thể nhìn thấy “Vợ chồng may mắn” lần nữa đóng vai người yêu màn ảnh, bởi vậy, khi Cố Tinh Trạch tuyên bố diễn nam chính trong bộ này, đám người mê điện ảnh nhao nhao sôi trào, vui mừng khôn xiết.