Chỉ là, bọn họ tựa hồ như đã quên, chiếc xe của Lisa giống với chiếc xe của bọn họ, đều đã được cải tạo, trang bị qua thiết kế chống đạn, đạn của bọn họ bắn vào xe đều nhẹ nhàng rơi xuống, căn bản không hề có lực công kích.
Mộ Dịch Thần tăng tốc xe, nhanh chóng vượt qua khúc cua.
Lisa đạp mạnh chân ga, không hề có ý định phanh xe lại, phóng thẳng về phía chiếc xe Jeep đang gần sát vách núi đen
“Ầm - -” một tiếng, hai chiếc xe rất nhanh liền lao về phía hàng rào bảo vệ.
Chỉ trong một cái chớp mắt lúc xe lao ra khỏi con đường, Lisa nhanh chóng mở cửa xe, linh hoạt nhảy xuống đất.
Hai chiếc xe một trước một sau bay ra khỏi hàng rào bảo vệ, rất nhanh liền rơi thẳng xuống vách núi.
Vách núi này cũng phải cao đến vạn trượng( 1 trượng= 3,33m), rơi xuống đấy, nói là tan xương nát thịt cũng không phải nói quá..
Một lát sau, dưới vách núi sâu thẳm liền phát ra tiếng nổ kinh thiên động địa, ánh lửa khiến cho đáy vực chỉ trong nháy mắt liền bừng sáng giống như giữa ban ngày.
Tiếng nổ đinh tai nhức óc, vang vọng khắp núi đồi.
Trong cơn gió lớn, cô gái một thân đứng bên vách núi, vạt áo màu xanh bay lượn theo gió, cho dù một thân dính máu cũng không hề làm giảm đi phong thái của cô ta.
Mộ Dịch Thần vững vàng dừng xe lại bên cạnh núi, lúc cậu xuống xe, một đôi bàn tay cũng đã thấm mồ hôi lạnh.
Mô phỏng tác chiến vốn không thể so sánh với thực chiến, vô cùng khốc liệt.
Mô phỏng tác chiến, xảy ra sai sót còn có cơ hội sửa đổi.
Nhưng thực chiến thì chỉ cần một suy nghĩ dẫn đến lựa chọn sai, đổi lại chính là bài học tàn khốc, máu chảy đầm đìa.
Mộ Dịch Thần cùng Hữu Hữu xuống xe, rất nhanh chạy về phía Lisa, thấy cô ta một thân dính máu, ánh mắt cả kinh còn tưởng rằng cô ta bị thương chỗ nào.
“Cô... Không có việc gì chứ!?” Cậu quan tâm hỏi, vẻ mặt toát lên sự vội vàng lo lắng.
Lisa liếc mắt nhìn cậu, bờ môi lại thốt ra những lời vô cùng lạnh lùng.
“Còn sống.”
Cô ta nói một câu lời ít mà ý nhiều, vẻ mặt không chút thay đổi liền đi về phía xe.
...
Phong cách nói chuyện cũng thực ngầu..
Trong lòng Mộ Dịch Thần nói thầm một câu.
Thực lực cô gái này thật không thể khinh thường!
Cậu... Tin đúng người rồi!
Lisa đi đến trước xe, vừa định lên xe, lỗ tai nhạy cảm lại nghe thấy được âm thanh khác thường.
Cô ta cúi người, lại trông thấy trên mặt đất là một vũng xăng.
Mới vừa rồi lúc Mộ Dịch Thần đột ngột quay xe có đụng phải đá vụn rơi xuống mặt đất, đụng phải bình xăng khiến nó bị vỡ.
Lisa hơi nhíu mi, bình xăng xe đã vỡ, xem ra không thể lái tiếp rồi.
Cô ta lấy đồ trang bị trong xe ra, đeo túi trang bị lên lưng, xoay người nói: “Bắt lấy!”
“Ồ....” Hữu Hữu lập tức bắt được.
Mộ Dịch Thần cũng đuổi theo: “Làm sao thế? Xe không lái được nữa sao?”
“Ừ, rò rỉ xăng rồi.”
“Rò rỉ xăng?”
Mộ Dịch Thần ngẩn ra, nghĩ một chút, vừa rồi trong lúc cấp bách, xe hình như không cẩn thận có va phải một khối đá lớn, tảng đá kia tương đối góc cạnh, chỉ sợ là phá hỏng bình xăng rồi.
“Làm sao bây giờ?”
“Trở về.”
Lisa ngẩng mặt lên, dơ tay dựng thẳng ngón cái, đối chiếu với sao Bắc Đẩu trong trời đêm, sau đó lập tức chỉ phương xa, nói: “Nơi đó chính là phía Bắc, đi về phía Bắc tụ họp với đại đội.”
Mộ Dịch Thần gật gật đầu.
Đường núi phía Tây kéo dài ngàn dặm( 1 dặm= 1,609Km), nếu muốn đi tới địa điểm tập hợp, nhất định phải xuyên qua một rừng tùng mới đến.
Cả đêm tranh thủ lên đường, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì tới lúc bình minh có thể đến nơi.
Lisa quay đầu liếc mắt nhìn Hữu Hữu một cái: “Đi được chứ?”
“Ừ, tôi không thành vấn đề.”
Lúc này Lisa mới quay đầu lại tiếp tục đi về phía trước.
Mộ Dịch Thần cảm thấy bản thân bị lạnh nhạt rồi.
Vì sao Lisa lại không hỏi xem cậu có đi được không, tốt xấu gì thì hiện tại bọn họ cũng là đồng đội nha!