Gian Khách

Chương 159: Q.4 - Chương 159: Không là nam nhân, không phải người




Vào thời khắc này giữa trời chiều, Hứa Nhạc đột nhiên nhớ tới rất nhiều những hình ảnh mà hắn từng chứng kiến có liên quan đến Giản Thủy Nhi.

Hắn đã từng xem qua những bộ phim của nàng trên TV, hắn dã từng ở dưới gốc đại thụ tại Hà Tây Châu rơi lệ đầy mặt, hắn đã từng đi nghe buổi biểu diễn văn nghệ trực tiếp của nàng, hơn nữa ngay cả những cảnh tượng tốt đẹp nhất chỉ từng xuất hiện ở trong mơ, bây giờ cũng đã xuất hiện ngay trước mắt mình nữa. Lúc này hắn đột nhiên chợt nhớ tớ, cũng không phải là mình quen biết Giản Thủy Nhi lần đầu tiên tại Buổi biểu diễn Thắng Lợi lúc trước, mà là sớm hơn trước đó nữa, trong cái tràng buổi biểu diễn tại Sân vận động Lâm Hải Châu tràn ngập cảnh giết chóc thảm huyết lúc trước nữa, lúc đó bọn họ cũng đã từng quen biết nhau, thậm chí là đã từng thân cận với nhau không ít nữa.

Trước đây trong những lúc ở trong những loại phong cách bất đồng nhưng cùng một loại ý cảnh như thế này, hắn cũng đã từng giống như giờ phút này vậy, nhớ lại rất nhiều những hình ảnh đã từng xuất hiện qua trong đầu mình. Đây cũng không phải là phong cách của một gã thanh niên văn nghệ nồng đậm đã từng bị những từ ngữ lãng mạn nồng nàn bên trong các tác phẩm văn nghệ bên trong thư viện công lập tại Đại học Hà Tây Châu năm nào bồi dưỡng ra, mà đây là bởi vì những loại hình tượng này đã khắc sâu ấn tượng bên trong đầu của hắn.

Chúng ta kết hôn đi…

Điều rất thú vị chính là, bên trong vô số những hình ảnh mà cái gã thanh niên phi văn nghệ Hứa Nhạc đột nhiên suy nghĩ này, bất chợt hết sức mạnh mẽ mà cường hãn bị chêm thẳng vào hình tượng của cái gã nam nhân trong niên văn học cực đoan thích lõa lồ thân thể, mặc bên ngoài cái áo khoác màu bạc thếch kia… Vì nền hòa bình tình ái cùng với chính nghĩa bên trong vũ trụ này, các người phải ở cùng một chỗ, cùng một chỗ… Cái gã Đại Sư Phạm Đế Quốc kia đã từng nói như thế.

Khẽ nheo mắt lại nhìn về phía đám hoa tươi đang không ngừng nở rộ mạnh mẽ bên ngoài bức tường của tòa kiến trúc đăng ký kết hôn bên cạnh phố đằng kia, Hứa Nhạc nhẹ nhàng dùng tay một phen kéo nhẹ thân thể Giản Thủy Nhi sát lại bên cạnh mình, để lại bên trong ánh hoàng hôn đỏ rực một cái ôm nồng nhiệt vô cùng ấm áp.

o0o

Một quán món nướng bên lề đường một nơi nào đó tại Vọng Đô, không khí tràn ngập những món rau dưa đậu hẹ bình thường. Những món ăn giá rẻ trong các cửa hàng tạp hóa tại chợ đem lại được đặt để cực kỳ ngay ngắn, cực kỳ không thích hợp bên cạnh ba bình Văn Tuấn Bố Lan Địch số ba cực kỳ sang quý, mớ rượu mạnh màu hổ phách bên trong ba bình rượu thủy tinh kia ở trong ly không ngừng nhộn nhạo, thật sự rất giống với vẻ mặt ngơ ngẩn ngây khờ căn bản không thể ức chế được của Hứa Nhạc vào giờ phút này.

Hùng Lâm Tuyền cùng với vài tên đội viên đang ở những cái bàn nhỏ bên cạnh mà trầm mặc dùng cơm tối, thỉnh thoảng bọn họ lại ngẩng đầu lên liếc mắt nhìn về phía bên Hứa Nhạc, nhưng lại cũng không có bước tới ngồi cùng, bởi vì ở ngay bên cạnh bàn Hứa Nhạc chính là Trâu Úc đang ngồi.

- Sau đó thì sao?

Giọng nói của Trâu Úc rõ ràng là chói tai hơn bình thường không ít, cặp má thanh mị được chăm sóc kỹ càng cùng trở nên ửng đỏ hơn một chút. Cô nàng khẽ nheo mắt lại nhìn chằm chằm vào Hứa Nhạc, hỏi:

- Các người có đăng ký kết hôn không?

- Không có, chuyện tình này đến quá mức đột nhiên rồi, tôi vẫn chưa có tâm lý chuẩn bị…

Hứa Nhạc mang ngữ khí vô cùng nghiêm túc hồi đáp:

- Tôi chỉ là đáp ứng với cô ấy, sau khi một phen đem chuyện tình này xử lý xong xuôi rồi, chúng ta liền lập tức kết hôn.

- Cái tên lưu manh kia khẳng định sẽ vô cùng cao hứng với chuyện anh rốt cuộc cũng có thể thu phục được cô nàng nữ nhân nổi danh nhất toàn bộ Liên Bang.

Ánh mắt Trâu Úc chăm chú nhìn chằm chằm vào mười đầu ngón tay thon dài nhỏ nhắn của chính mình, trầm mặc nói:

- Đối với cái cuộc sống tình cảm hỗn loạn kia của anh, từ trước cho đến nay tôi cũng chưa từng có bất cứ ý kiến gì cả. Chỉ cần anh không đi cưới cái cô nàng Trương Tiểu Manh khiến cho kẻ khác phải ghê tở kia là được rồi.

Cô nàng khẽ ngẩng đầu lên một chút, ngữ khí hơi chút trào phúng nhìn chằm chằm Hứa Nhạc:

- Thế còn Thương Thu cùng với Nam Tương Mỹ kia thì làm sao bây giờ đây?

Hứa Nhạc giương mắt nhìn chằm vào ly rượu Lan Tuấn Bố Lan Địch trước mặt mình, đột nhiên cầm lên, một hơi dốc cạn uống hết, vẻ mặt bị những cơn cồn kích thích khiến cho cau mày khổ mặt, thì thào lẩm bẩm:

- Tôi dù sao cũng chỉ có một mình mà thôi, Liên Bang lại cũng không giống như Bách Mộ Đại, có thể tùy tiện lấy nhiều vợ được.

Trâu Úc khẽ nhíu mày lại, nhìn chằm chằm hắn, cánh mũi khẽ nhúc nhích thở khẽ ra một hơi, tựa hồ như Hứa Nhạc chính là một khối tảng đá thối hoắc đang nằm trong hố rác vậy, ngữ khí châm chọc nói:

- Anh cũng không phải là đang làm ra sự lựa chọn, mà chính là trốn tránh lựa chọn đó. Tuy rằng hiệu quả cũng là giống nhau vậy, nhưng mà đặc biệt cái tính cách này cũng không phải là của đàn ông a. Cứ nói đến vị Cô gái thần tượng quốc dân kia đi, không ngờ lại còn muốn bắt một cô nữ sinh chủ động cầu hôn anh nữa.

- Anh có phải là nam nhân hay không đây?

Cô nàng một phen đem ly rượu trước mặt mình một ngụm uống sạch hết, miệng cười nhạo nói:

- Hiện tại nhớ lại, cái tên gia hỏa kia thế nhưng thật ra biểu hiện so với anh còn đàn ông hơn rất nhiều a. Ngay cả trước khi chết đi vẫn còn nhớ rõ ràng đến cô nàng mà mình đã từng quan hệ qua như tôi…

Hứa Nhạc lại không nghĩ muốn cãi cọ về chuyện Thi Thanh Hải, cái tên gia hỏa hoa hoa công tử là loại chỉ có sắc tâm chứ không có đảm lượng chịu trách nhiệm như thế kia, đến tột cùng là ai mới càng giống như là đàn ông hơn. Hắn chính là nghĩ lại cái bộ dáng muốn đẩy mạnh tiêu thụ Nam Tương Mỹ vừa rồi của Trâu Úc k, rất giống như là bộ dáng của Tiểu Dưa Hấu ở nhà cổ vỹ tuyến số hai Lạc Nhật Châu Đại khu Tây Lâm bên kia luôn cố gắng đẩy mạnh tiêu thụ Thương Thu…

Trên một cái bàn bên cạnh đột nhiên truyền đến tiếng chửi bậy vô cùng sắc nhọn của một thằng nhóc con nào đó. Tiểu tử Trâu Lưu Hỏa này đại khái là không quen thuộc với những mùi vị cay nồng tại những quán thịt nướng ven đường tại chợ đêm như thế này. Tiểu tử ở trong lòng vị bảo mẫu không ngừng liều mạng vặn vẹo thân thể, khóc thét la hét, chửi bậy, không ngừng đá loạn hai cái chân nhỏ bé của chính mình, một phen đem quần áo của vị bảo mẫu đang gặp nạn kia để lại vài cái dấu chân trên đó.

Sắc mặt của Hứa Nhạc trở nên có chút khó coi, nhìn về phía Trâu Úc, nói:

- Vì cái gì tính tình của nó lại trở thành như thế chứ?

- Quật cường, kiêu ngạo, thô bạo cùng với lãnh khốc, tự nhiên chính là di truyền từ cái vị mẫu thân trẻ tuổi mà vạn ác đều làm kia rồi…

Trâu Úc có chút tự giễu mà hồi đáp.

- Thời gian tôi ở tại tiền tuyến quả thật là nhiều lắm, thật sự không nghĩ tới cô lại một phen dạy dỗ nó thành bộ dáng như thế này rồi…

Vẻ mặt Hứa Nhạc vô cùng bình tĩnh, nói:

- Cô tốt nhất một phen quản giáo nó cho nghiêm lại một chút đi, bằng không tôi quả thật nhịn không được phải ra tay đánh hắn đó.

- Tính tình của những đứa bé con còn nhỏ thì không tốt một chút cũng là chuyện hết sức bình thường. Tuổi còn nhỏ chưa biết chuyện mà thôi, đợi lớn hơn một chút tự nhiên sẽ tốt hơn thôi.

- Thời điểm khi mà Chung Yên Hoa chỉ mới năm tuổi cũng chỉ biết lẳng lặng theo sau mông của tôi, đi đi lại lại bên trong những đường thông gió, ngay cả một tiếng cũng không phát nữa. Tính tình cùng với độ tuổi căn bản cũng chẳng có một chút quan hệ nào cả.

Trâu Úc lạnh lùng nhìn chằm chằm gương mặt Hứa Nhạc, nói:

- Đây là con trai của tôi, tôi thật muốn nhìn xem ai dám đánh nó đây?

- Theo mặt sinh lý di truyền cùng với mặt pháp lý mà nói, nó có hai người cha cả thảy. Hiện tại cái người cha kia đã chết rồi, tôi mặc kệ không quản hắn thì ai sẽ quản hắn nữa đây?

Hứa Nhạc thoáng tạm dừng lại một chút, sau đó nở nụ cười tự giễu, nói:

- Nhớ tới cảnh tượng năm đó ở tại phía trước hộp đêm ở Lâm Hải Châu, tôi cùng với lưu manh đã từng đụng phải hai huynh muội các người… Tôi không hy vọng trong tương lai Lưu Hỏa sẽ lại bị một gã Thi Thanh Hải thứ hai đánh thành một cái đầu heo a!

- Tôi chính là hy vọng hắn sẽ là gã Thi Thanh Hải thứ hai…

Trâu Úc khẽ nhíu mày lại một chút, chậm rãi cúi đầu xuống, rồi lại chậm rãi ngẩng đầu lên, lại thêm một ly rượu nữa cạn sạch.

Hứa Nhạc lặng lẽ nhìn chằm chằm cô nàng, đột nhiên quay sang, hướng về phía thằng nhóc con đang không ngừng la hét giãy dụa ở bên cạnh bàn bên kia mà nói:

- Con mà còn tiếp tục không nghe lời, chú liền đánh chết con!

Thanh âm của hắn cũng không phải là quá lớn, thái độ nhìn qua cũng không phải quá mức hung ác như hung thần ác sát, thế nhưng rất kỳ quái chính là… đại khái những đứa bé con cũng giống như là những động vật vậy, đối với sự nguy hiểm chân chính, trời sinh có một loại mẫn cảm mạnh mẽ…

Trâu Lưu Hỏa ngơ ngác nhìn chằm chằm về phía cái vị thúc thúc đang ngồi cùng một chỗ với vị mẫu thân đại nhân của chính mình, lập tức rất nhanh mím chặt môi, tùy tiện để cho nước mắt nước mũi từ trên miệng rơi dọc xuống, đúng là thậm chí ngay cả thanh âm nức nở cũng không dám phát ra lấy một tiếng nữa.

Vị bảo mẫu kia mang theo ánh mắt cảm kích, nhìn Hứa Nhạc gật đầu cảm tạ một cái.

o0o

Tiểu tử Trâu Lưu Hỏa không biết là bởi vì khóc quá nhiều nên trở nên mệt mỏi, hay là bởi vì Hứa Nhạc dọa cho quá mức sợ hãi, nên rất nhanh ôm chặt vai vị bảo mẫu, nặng nề đi vào giấc ngủ. Ánh sáng nhàn nhạt của ngọn đèn lớn phía trước quán thịt nướng của chợ đêm lặng lẽ hướng về những tàng lá cây bốn phía xung quanh tản ra những luồng quang mang nhàn nhạt, cảm giác có chút ấm áp, lại có chút giống như những hình ảnh bên trong điện ảnh vậy.

- Ý tưởng của Giản Thủy Nhi thực chất vô cùng có đạo lý, chỉ là hai bên hiện tại đã không thể nào ngừng tay lại được nữa rồi. Tôi cuối cùng cũng là muốn một phen đem toàn bộ bọn họ tống hết vào trong ngục giam, lúc đó mới tính là một phen làm xong xuôi những chuyện tình lưu manh giao lại cho tôi.

Trâu Úc liếc mắt nhìn hắn một cái, nói:

- Tôi vốn nghĩ nếu như là dựa theo tính cách của anh, sẽ liền trực tiếp mở ra một đầu Robot quân dụng, phóng vọt vào Bộ Tư lệnh Quân khu I, một phen bắt giết Lý Tại Đạo thành một đống thịt huyết nhục mơ hồ chứ.

- Tôi đã từng đáp ứng qua với Quân Thần đại nhân, tôi đã từng đáp ứng qua với Tổng thống tiên sinh, tôi cũng đã từng đáp ứng qua với phụ thân của cô, tôi ở bên trong điện thoại cũng đã từng đáp ứng qua với Thi Thanh Hải rồi. Tuy rằng lúc đó chỉ sợ là hắn đã không thể nghe được nữa rồi… Trong lúc đồng thời tiêu diệt địch nhân, tôi cũng sẽ tận lực bảo vệ tốt thân thể của chính mình.

Hứa Nhạc thoáng trầm mặc một lát, sau đó mới nói:

- Đối với pháp luật Liên Bang mà nói, tác quả thật vẫn như cũ không có quá nhiều sự tin tưởng cho lắm. Nhưng mà Thi Thanh Hải ở trong Tòa nhà Nghị Viện chơi đùa một trận lớn đến như vậy, những bàn tay đen của phái cấp tiến trong Quân đội xâm nhập vào bên trong Chính phủ Liên Bang đã bị tẩy trừ không còn lại bao nhiêu kẻ nữa rồi. Chỉ cần Tổng thống tiên sinh có thể khống chế được cục diện hiện tại, trình tự tư pháp hẳn là có thể tiếp tục khởi động đi xuống rồi.

- Chẳng lẽ anh cho rằng những đại nhân vật giống như là Lý Tại Đạo như vậy… ẩn giấu suốt mười năm năm trời, chỉ dùng thời gian có mấy tháng trời liền có thể thoải mái tiếp nhận lại tất cả những di trạch của phu thân hắn ở bên trong Quân đội Liên Bang, chặt chẽ nắm trong tay mấy trăm Sư đoàn Thiết giáp của tổng cộng hai cái Quân khu như vậy, thật sự có khả năng bị những trình tự tư pháp lôi ra tòa án hay sao?

- Bộ đội, chung quy vẫn là bộ đội của Liên Bang… Chủ tịch Hội nghị Liên tịch Tham Mưu Trưởng chung quy cũng không phải là Tổng thống Liên Bang, nơi này là Đặc khu Thủ Đô chứ không phải là chiến trường, bất luận là theo mặt pháp lý hay là theo góc độ dư luận mà nói, Lý Tại Đạo có rất nhiều thứ trời sinh không đủ…

- Nếu như hắn thật sự dám gây loạn bên trong Quân đội, phát động chính biến, như vậy thì bên trong bộ đội đến tột cùng có bao nhiêu người sẽ đứng ở mặt đối lập với Chính phủ cùng với Tổng thống tiên sinh do nhân dân tuyển ra? Những vị Tướng quân cùng với những binh lính sĩ quan bình thường trong Quân đội Liên Bang đến tột cùng cũng không có khả năng vì để thỏa mãn dã tâm của chính hắn cùng với những cái khẩu hiệu nhìn qua vô cùng nhiệt huyết kia, mà có đảm lượng cùng với tinh thần Đệ Nhất Hiến Chương chính diện đối kháng cho được.

- Nếu như là trong cuộc chiến tranh đối kháng với Đế Quốc, những người nắm quân đội trong tay không hề nghi ngờ chính là lực lượng mạnh mẽ hữu lực nhất. Nhưng mà trong những cuộc đấu tranh bên trong Liên Bang mà nói, lại không phải hoàn toàn là như thế. Cũng giống như là hiện tại vậy, Lý Tại Đạo phi thường muốn tôi chết đi, nhưng mà hắn cũng chỉ có thể thi triển ra những thủ đoạn ám sát, chứ không có biện pháp nào chính diện ra mệnh lệnh cho Sư đoàn Thiết giáp 17 vây quanh hoàn toàn phiến quảng trường này cả, cũng không thể nào trực tiếp sử dụng đại pháo một phen đem tôi cùng với đám đội viên oanh kích thành một đống thịt vụn cả.

- Anh đến tột cùng lập ra kế hoạch chuẩn bị như thế nào để phối hợp với Tổng thống tiên sinh cùng nhau hành động đây?

Trâu Úc lẳng lặng nhìn hắn, bên trong cặp mắt đen ngời trong vắt toát ra một tia sầu lo nhàn nhạt, nói:

- Nếu như đúng với những gì mà anh nói vậy, tình cảnh của Tổng thống tiên sinh đã phi thường khó khăn vậy. Hoàn cảnh khó khăn như vậy bất cứ lúc nào cũng có thể biến thành nguy hiểm cả. Sự nguy hiểm đã đánh thẳng đến phía sau gian nhà trọ tại Vọng Đô kia rồi đó, anh có năng lực làm ra những cái gì nữa đây?

- Bạch Ngọc Lan đã từng nói qua rồi, ưu điểm lớn nhất trong cuộc đời này của tôi chính là giỏi nhất trong việc đem những chuyện tình hết sức phức tạp mà biến thành đơn giản. Nhưng mà cục diện hiện tại bên trong Liên Bang đã không có biện pháp nào biến thành đơn giãn nữa rồi. Ở trong mắt của cô, tôi từ bên Đại khu Tây Lâm mạnh mẽ chạy trở về, buổi chiều mời dự họp một buổi họp báo tuyên bố tin tức như vậy, nhìn qua lại càng như là một mảnh hồ nháo loạn động nhằm để phát tiết tâm tình của mình, kỳ thật tôi cũng đều có kế hoạch của tôi cả.

- Vào ngày mai, trên mạng sẽ xuất hiện tất cả những bằng chứng căn cứ chính xác chứng tỏ Phó Tổng thống Bái Luân tiên sinh cùng với Tướng quân Lý Tại Đạo có quan hệ đến sự kiện Phi thuyền Cổ Chung Hào bị tập kích, trước nhằm để tạo thanh thế. Cô có biết rằng, hiện tại toàn bộ hệ thống internet dân dụng của Liên Bang sớm đã bị các nhà tư bản đằng sau màn trong Liên Bang nuôi dưỡng thành một đám gia hỏa yêu ma giỏi nhất trong việc đánh chó xuống nước. Ở trong lòng của những dân chúng Liên Bang căn bản không có cái gì có thể đặt niềm tin hoàn toàn vào cả, thậm chí liền có thể trực tiếp bị người khác biết thành những tên câu cá đạo văn hoặc là những loại tiểu thuyết âm mưu bên dưới tấm màn đen nữa. Chẳng qua lại có thể một phen đem cái loại phong trào này hành động theo ý của chính mình, như vậy đó mới chính là lợi ích to lớn nhất.

- Sau đó từ bên phía Chủ biên Bob cùng với Phóng viên Ngũ Đức bên kia, sẽ lựa chọn một thời cơ thỏa đáng nhất, công bố ra những tài liệu có tương quan khác, dùng lực lượng báo chí mạnh mẽ của tờ Nhật báo Đặc khu Thủ Đô, nghĩ rằng sẽ có thể đem phong ba của lần này dậy sóng càng lớn hơn một chút.

- Bộ Tư Pháp cùng với các ban ngành tương quan đã cùng với những cơ cấu văn chức bên trong tòa nhà Bộ Quốc phòng, cũng còn nằm bên trong sự khống chế của bên phía Dinh thự Tổng Thống, khi mà bên trong dân gian Liên Bang bắt đầu nhấc lên vô số những phong trào đấu tranh như thế, Tổng thống tiên sinh sẽ có được đầy đủ những lý do hợp lý nhất, hoặc là một lần nữa trao quyền điều tra cho tôi, hoặc là sẽ đích thân trao quyền cho bên phía Bộ Tư Pháp tiếp tục điều tra vụ án Phi thuyền Cổ Chung Hào bị tập kích năm xưa. Thậm chí tôi nghĩ đến lúc đó bên phía Nghị Viện cũng sẽ đứng sang bên phía của chúng ta nữa!

- Đến lúc đó, liền sẽ đến phiên Tướng quân Lý Tại Đạo cần phải gian nan làm ra những quyết định, đến tột cùng là thúc thủ ngồi đó, chờ đợi bị tiến hành điều tra, hay là sẽ phải làm ra cái trò cá chết lưới rách… Đúng vậy, hắn khẳng định là sẽ lựa chọn cái thứ hai đi. Mà tôi cũng chính là đang chờ đợi hắn lựa chọn cái biện pháp cá chết lưới rách đó!

Hứa Nhạc nhìn chằm chằm về phía cô nàng Trâu Úc, cặp mày của cô nàng lúc này đã nhăn lại càng lúc càng chặt, hạ thấp giọng giải thích:

- Tôi thật không am hiểu cái gì là âm mưu chính trị cả. Tôi cũng chỉ có thể buộc bọn họ phải hành động, tôi sẽ giương mắt nhìn chăm chăm vào mỗi một cử động, mỗi một biến hóa của một số rất ít những chi bộ đội mà Lý Tại Đạo có thể khống chế được kia, chỉ cần bọn họ thật sự hành động gì đó, ta liền khiến cho bọn họ nín lặng, thuận tay một phen đem những bằng chứng chính xác cũng đều hết trong tay luôn.

- Một sự an bày hoàn mỹ như vậy, hoàn toàn có thể khống chế được toàn bộ những sự rung chuyển bên trong Liên Bang. Mà chỉ cần tôi có thể ở lại bên trong Dinh thự Tổng Thống, quan trọng nhất chính là vấn đề an toàn của Tổng thống tiên sinh, liền có thể tìm được một sự đảm bảo hoàn mỹ!

Trâu Úc khẽ nhíu mày lại một chút, đưa tay lên chống càm, đột nhiên nghĩ thấy tất cả những tri thức mà chính mình đã học tập trong mấy năm gần đây, còn có những năng lực phân tích phán đoán mà chính mình đã từng trợ giúp Hứa Nhạc, đều là những chuyện tình hết sức khôi hài…

- Đây là những sự suy luận ăn khớp vô cùng ngu ngốc a!

Giờ phút này ở trong mắt của Trâu Úc, Hứa Nhạc thật sự rất giống như một tên gia hỏa ngu ngốc. Cô nàng nở nụ cười trào phúng, nói:

- Nói một đống lời vô nghĩa không, quan trọng nhất chính là hai chữ nín lặng kia đó. Anh dựa vào cái gì để mà khiến cho một đám bộ đội Liên Bang trang bị võ trang hạng nặng đầy mình biến thành một đống thứ đồ trầm lặng mặc cho người khác sắp xếp đây?

- Còn có vấn đề an toàn của Tổng thống tiên sinh nữa, anh như thế nào có thể đảm bảo ông ấy an toàn đây?

Trâu Úc khẽ dang hai tay ra một chút, có chút căm tức trừng mắt nhìn chằm chằm về phía Hứa Nhạc, nói:

- Anh cho rằng chính mình là một Đấng Sáng Thế vĩ đại không gì không làm được à? Chỉ cần một lời anh nói ra, có thể khiến cho hàng ngàn hàng vạn đầu xe thiết giáp cùng với vô số Robot biến thành một đống sắt vụn không thể khởi động được hay sao?

Đúng vậy, căn cứ vào Đệ Nhất Hiến Chương Liên Bang, Tổng thống Mạt Bố Nhĩ hoàn toàn có thể hết sức nhẹ nhàng dễ dàng khống chế hoàn toàn Quân đội, chỉ cần bên trong Quân đội không có tư tưởng riêng của chính mình. Nhưng mà hiện tại vấn đề quan trọng chính là, Quân đội đã có được một lực lượng võ trang mạnh mẽ không gì không thể phá vỡ được bên trong cái vũ trụ này. Hơn nữa bọn họ lại đã bắt đầu có được tư tưởng riêng của chính mình rồi, ai có thể ngăn cản hết thảy những thứ này được chứ?

Hứa Nhạc giơ ly rượu mạnh trong tay mình lên, hướng về phía cô nàng mặc áo đỏ kia kính chào một cái, thầm nghĩ trong lòng chính mình quả thật có thể khiên cho hàng ngàn hàng vạn chiếc xe Thiết giáp hoặc là những đầu Robot thậm chí ngay cả những đầu Chiến hạm khổng lồ cũng có thể biến thành một đống sắt vụn không thể nào khởi động nổi. Dưới sự giúp sức của Quang huy Đệ Nhất Hiến Chương kia, có một người nào đó không chuyện gì không thể làm nổi… Chỉ là những chuyện này làm sao có thể nói được cho cô biết cơ chứ?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.