Gian Khách

Chương 5: Q.3 - Chương 5: Mầm mống của Đế Quốc






- Hiến Lịch năm 23, số 1 nhập ngũ, tham gia vào đội quân viễn chinh và giành được Huy chương Tử tinh. Chúng tôi tin rằng, đến tận lúc này số 1 vẫn chưa biết thân phận thực sự của mình. Thậm chí hắn còn tỏ thái độ bất mãn với lệnh rút quân của thượng cấp.

- Hiến Lịch năm 27, số 1 bước vào thời kỳ khó khăn nhất trong cuộc đời, kinh doanh thất bại, cha mẹ qua đời, cũng trong năm này, hắn đột nhiên nhận được một khoản hỗ trợ không rõ nguồn gốc và gia nhập Học viện Lịch sử Kinh tế Thu Đô. Lúc này, hắn nhận được một lời mời vô cùng kỳ lạ đến Bách Mộ Đại và gặp gỡ nhân vật quan trọng nhất Đế Quốc

- Sau cuộc gặp gỡ định mệnh này, cuộc đời hắn đã rẽ sang một hướng khác và Liên Bang cũng bắt đầu xuất hiện một kẻ thù nguy hiểm đáng sợ nhất. Bởi vì kẻ thù này xuất hiện ngay trong nội bộ chúng ta.

Trong phòng chỉ huy tác chiến không phải ai cũng biết được bí mật động trời này của Mạch Đức Lâm nên khuôn mặt bọn họ lộ rõ vẻ kinh ngạc, hai bàn tay đang đặt trên bàn cũng vô tình siết chặt lại.

- Chúng tôi tin rằng thông qua kết quả kiểm nghiệm ADN và một số dấu ấn mà Đế Quốc cố ý để lại, hắn đã dễ dàng bị bọn chúng thuyết phục và trở thành người của chúng.

- Từ một chiến sĩ đầy tinh thần dân tộc, hắn trở thành tên gián điệp ưu tú nhất của Đế Quốc ,Mạch Đức Lâm đã đấu tranh tâm lý ra sao? Phía Đế Quốc thuyết phục hắn thế nào? Chúng ta không thể biết được vì hắn đã chết, không bao giờ còn nói ra được nữa.

- Hiến Lịch năm 31, hắn tổ chức Hiệp hội Lão binh, chiếm lĩnh Quảng trường Hiến Chương, nhưng thất bại, bị đuổi trở về S2. Có lẽ đây là lần đầu tiên hắn nếm mùi thất bại khi thực hiện nhiệm vụ mà Đế Quốc giao phó, 4 năm sau đó hắn liên tục tham gia vào những kỳ bầu cử, thâm nhập vào hệ thống chính trị Liên Bang nhưng đều thất bại.

- Theo những phân tích sau này, vì không thể hoàn thành sứ mệnh, hắn quyết định vào Thanh Long Sơn, bắt tay với Phiến Quân.

- Phải thừa nhận rằrn hắn đã làm rất xuất sắc, dùng 15 năm để trở thành nhàn vật quan trọng nhất của ủy ban trung ương Phiến Quân và có một vị trí nhất định ở Thanh Long Sơn. Liền sau đó, hắn lại đề ra cái chủ trương phi bạo lực. Đi một vòng lớn vẫn là giữ nguyên mục đích gia nhập vào bộ máy chính trị Liên Bang.

- Và cuối cùng hắn cũng làm được.

Thôi Tụ Đông trình bày báo cáo một cách rất nghiêm túc. Nói một cách chính xác là cách ông thể hiện không khác gì như đang kể một câu chuyện, câu chuyện về quá khứ xa xưa của Mạch Đức Lâm.

Câu chuyện này nghe thì đúng là có vẻ ly kỳ nhưng ý nghĩa ấn giấu bên trong thì lại vô cùng đáng sợ, nên những đại nhân vật đang ngồi trong dinh thự tổng thống đều tiếp tục giữ thái độ im lặng, chăm chú quan sát những hình ảnh liên quan đến Mạch Đức Lâm trên màn hình

- Hiến Lịch năm 58, hắn bắt đầu tham gia tranh cử chức nghị viên Hoàn Sơn Tứ Châu rồi dùng gần 10 năm cũng như lợi dụng những ảnh hưởng của mình trong nhân dân và chủ trương phi bạo lực mà chính hắn thổi bùng để từng bước từng bước tiến vào khu vực trung tâm Liên Bang.

Thôi Tụ Đông quay sang nhìn tổng thống Mạt Bố Nhĩ, nói:

- Có thể thấy lúc này, với Liên Bang mà nói đây chính là bước đi nguy hiểm nhất.

- 10 năm này Mạch Đức Lâm liên tục đi lại giữa S1 và S2. Bên cạnh hắn, ngoài những phần tử cuồng nhiệt ra còn xuất hiện thêm những mối quan hệ khó nói với những đại nhân vật tầng lớp trên của Liên Bang. Không ai biết rằng là mội gián điệp Đế Quốc, hắn đã moi được từ những nhân vật này không biết bao nhiêu tin tức cơ mật.

- Vấn đề mấu chốt là những nhân vật mà hắn giao lưu đều là những người quyền cao chức trọng không ai dám động đến. Thậm chí lúc này ngay cả trong Phòng chỉ huy hiện tại cùng có một, hai người. Đúng là cục Hiến Chương hoàn toàn độc lập với hệ thống chế hành nội bộ chính trị Liên Bang nhưng để điều tra được đến cùng thì đó là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.

- Nếu như coi tất cả những người mà Nghị Viên Mạch Đức Lâm từng tiếp xúc là đối tượng tình nghi thì chắc trong nội bộ Chính phủ hay Nghị Viện phải có một số lớn đại nhân vật phải tiếp nhận điều tra.

- Nói luôn kết luận đi

Tổng thống Mạt Bố Nhĩ vẫn cúi đầu, nói. Cây bút máy được đặt trong chiếc hộp nén chân không trong suối trước mặt ông đang ánh lên những tia sáng lấp lánh.

- Mục tiêu số 1, Mạch Đức Lâm là gián điệp mà Đế Quốc cử đến Liên Bang rất nhiều năm trước. Hắn đã thành công qua mặt được Quang huy Đệ Nhất Hiến Chương, tạo ra một lỗ hổng lớn trong mạng lưới giám sát toàn Liên Bang và gây nên cho chúng ta những tồn hại không thể tường tượng được.

Thôi Tụ Đông trầm giọng nói:

- Máy tính chủ Trung tâm cục Hiến Chương đã xếp sự kiện này vào danh sách cấp độ 2, mức nguy hại vẫn có thể khống chế được.

Nói xong câu này, ông tắt hệ thống máy chiếu trước mặt, im lặng ngồi xuống vị trí phía sau Thai cục trưởng. Lúc này tổng thống Mạt Bố Nhĩ mới ngẩng đầu, nhìn một lượt những người đang có mặt trong phòng, cất giọng trầm ấm:

- Mọi người nói gì đi.

- Chuyện nghị viên Mạch Đức Lâm là gián điệp của Đế Quốc, nếu như bên phía cục Hiến Chương đã đưa ra nhiều chứng cứ như vậy, thì tôi tin rằng không một ai ở đây có thể chối bỏ cho được. Nhớ lúc trước khi tôi còn gặp gỡ hắn, tôi đã từng tán dương bởi tinh thần vì hòa bình của hắn.

Việc thượng tướng Mại Nhĩ Tư, tham mưu trưởng Hội nghị Liên tịch có những phát ngôn đầu tiên không phải là có ý muốn chứng minh mình trong sạch. Là đại nhân vật gần như đứng đầu trong Quân đội Liên Bang, nếu như ngay cả ông cũng bị Mạch Đức Lâm qua mặt thì có lẽ rất nhiều người ở đây không còn gì phải lo lắng nữa

- 70 năm trước, Liên Bang và Đế Quốc giao chiến lần đầu tiên, ngay từ lúc đó phía Đế Quốc đã bắt đầu xây dựng kế hoạch này. Ngoài kẻ đưa trẻ sơ sinh đến Liên Bang ra, thực sự chúng chẳng còn nghĩ ra cách nào khác để phá vỡ vòng phong tỏa của Hiến Chương Liên Bang.

Thượng Tướng Mại Nhĩ Tư nhìn cây bút trên màn, lạnh lùng nói:

- May mà những thứ mà Mạch Đức Lâm điều tra được vẫn chưa bị mang đi.

Rồi sắc mặt ông đột nhiên trở nên trầm trọng, nói:

- Cả Liên Bang này đều bị hắn qua mặt. Chúng ta lại còn trao cho hắn Huân chương Tử Tinh nữa chứ. Đây đúng là một sự sỉ nhục lớn. May mà hắn đã chết trước khi kịp tẩu thoát, nếu không thì phần lớn những người có mặt trong càn phòng này đều sẽ phải tự sát, bao gồm cả tôi trong đó.

- Cây bút này ẩn chứa những số liệu cụ thể về hai lối thông không gian của Liên Bang. Chính vì Liên Bang khống chế nghiêm ngặt hai lối thông không gian này nên chúng ta mới giành được thế chủ động trong những cuộc chiến ở tiền tuyến Tây Lâm cũng như tại Tinh vực Bách Mộ Đại. Nếu như Mạch Đức Lâm mang những tin tức tình báo này cho Đế Quốc thì Liên Bang sẽ không còn kịp phòng chống và rất có khả năng sẽ phải dâng tặng Tây Lâm bằng cả hai tay cho đối phương.

Bộ trưởng bộ Quốc Phòng Trâu Ứng Tinh bắt đầu giải thích cho những quan chức cao cấp đang có mặt trong phòng hội nghị nghe điểm đáng sợ trong vụ án Mạch Đức Lâm.

Những câu nói ấy vừa thốt ra, nét mặt của những nhân vật ấy càng trở nên căng thẳng, càng lộ rõ vẻ khiếp sợ.

- Tôi thì lại không cảm thấy đây là sự sỉ nhục với Liên Bang. Đế Quốc đưa những đứa trẻ có huyết thống của chúng vào Liên Bang qua tập đoàn buôn người Bách Mộ Đại, rồi lại bằng một phương pháp nào đó thức tỉnh những đứa trẻ ấy, hòng để chia rẽ nội bộ Liên Bang. Kế hoạch này đã được Đế Quốc ấp ủ suốt 70 năm qua. Không thể không thừa nhận sự kiên nhẫn và khả năng chịu đựng của bọn họ quả thật đáng sợ nhưng cũng khiến người ta phải kính phục.

Cục trưởng cục Hiến Chương chậm chạp mở mắt nói:

- Kế hoạch vĩ đại này được Đế Quốc thực hiện rất tốt. Mất tận mấy chục năm để dàn xếp thế trận .Ngay cả những quân cờ mà bọn chúng dàn xếp ban đầu cũng không biết thân phận thực sự của mình. Năm đó khi giành được Huân chương Tử Tinh, Mạch Đức Lâm vẫn còn là một chiến sĩ căm hận Đế Quốc đến cực điểm. Chỉ có điều sau này khi biết được thân phận thực sự của mình thì không còn như thế nữa.

- Ta rất khâm phục cái nhân vật đã nghĩ ra kế hoạch này. Bao nhiêu năm như vậy có lẽ hắn cùng đã chết rồi, nhưng uy lực cua kế hoạch này thì mới bắt đầu được bộc lộ.

Thai Cục Trưởng từ từ nói:

- Một tên Mạch Đức Lâm đã đặt cả Liên Bang vào mối nguy hiểm không hề hay biết. Ai dám bảo đảm Đế Quốc chỉ có phái đi một tên Mạch Đức Lâm cơ chứ? Nếu như vẫn còn 20, 30 tên Mạch Đức Lâm nữa ẩn nấp trong Chính phủ Liên Bang thì chúng ta phải làm thế nào?

- Bằng những quyền hạn của bản thân mình và cũng được tổng thống trao quyền, năm tháng qua, cục Hiến Chương cùng với sự hỗ trợ của bộ Quốc Phòng và cục Điều Tra Liên Bang đã tiến hành sử lý tất cả mọi cơ cấu trong Liên Bang. Và theo những số liệu còn lưu giữ trong kho lưu trữ số liệu, trong 3671 nghi phạm, cuối cùng chúng tôi cũng lọc ra được bảy người rất có khả năng là mầm mống mà Đế Quốc gieo vào Liên Bang rất nhiều năm nay.

- Tôi gọi bọn chúng là mầm mống bởi vì chỉ cần được Đế Quốc tưới nước bón phân thì bọn chúng sẽ nở ra những bông hoa có độc trên mảnh đất Liên Bang.

Cục trưởng cục Hiến Chương từ từ nói, giọng điệu thì có vẻ rất bình thản nhưng lại có một sự lạnh lùng đến cực điểm ẩn chứa bên trong. Là một người có vai trò bảo vệ Quang huy Đệ Nhất Hiến Chương của Liên Bang, ông thực sự cảm thấy kính phục, cảm thấy kinh hãi với cái kế hoạch trường kỳ này của Đế Quốc. Nhưng nhiều hơn vẫn là ước muốn được phá tan nó.

Trong lúc ông phát biểu, không một ai trong phòng hội nghị dám cắt ngang, ngay cả tổng thống Mạt Bố Nhĩ cũng giữ nguyên tư thế im lặng lắng nghe.

- Điều khiến chúng ta có thể an tâm phần nào là bảy nghi phạm đã được xác nhận là mầm mống Đế Quốc ấy, cho đến thời điểm hiện tại vẫn chỉ là những công dân bình thường. Có lẽ lúc thiết kế kế hoạch này, phía Đế Quốc cũng xác định tỷ lệ thành công là rất thấp. Cả bảy người này đều không có cơ hội tiếp cận với những cơ quan quan trọng của Liên Bang. Thậm chí sáu trong bảy người đó còn chưa đi ra khỏi Liên Bang, hay tiếp cận với người của Đế Quốc một lần nào, nên tôi tin rằng bọn chúng vẫn chưa biết mình chính là mầm mống.

- Ở đây, tôi xin được quay lại nói một chút về nghị viên Mạch Đức Lâm.

Tay bộ trưởng Thai vuốt nhẹ lên cây batoong, nét mặt nghiêm nghị nói:

- Trong quá trình điều tra vụ án này, tôi đã có cơ hội nhìn lại cuộc đời của hắn và không khỏi cảm thấy khâm phục. Hắn chẳng có chỗ dựa nào trong Liên Bang. Nhưng ngay khi vừa nhận được sứ mệnh của mình, hắn đã dành hẳn mấy chục năm thời gian cố gắng, tiến tới mục tiêu mà không hề do dự hay chán nản. Đi một vòng lớn, cuối cùng hắn cũng vào được trung tâm Liên Bang.

Lão Cục Trưởng nhấc cây bút trước mặt lên, chau mày nói tiếp:

- Lúc nãy Trâu bộ trưởng còn để sót một điều nữa. Ngoài những số liệu về lối đi thông không gian ra còn có một con chip nữa, con chip trung tâm quan trọng nhất của cục Hiến Chương

Tất cả những người có mặt trong phòng, bao gồm cả ngài tổng thống đều không biết chip trung lâm có nghĩa là gì, nhưng nhìn khuôn mặt lạnh lùng của lão cục trưởng bọn họ cũng phần nào đoán được con chìp trung tâm chắc chắn có liên quan đến Quang huy Đệ Nhất Hiến Chương.

- Mạch Đức Lâm gia nhập vào Phiến Quân Thanh Long Sơn, nhưng lại không mượn cơ hội này để phát động nội chiến, mà chỉ tuyên truyền chủ trương phi bạo lực. Điều này nghe thì có vẻ không phù hợp với mục tiêu của Đế Quốc cho lắm, nhưng nó lại hỗ trợ rất nhiều cho công việc tiếp cận một vị trí của 10 năm sau này.

Thai bộ trưởng nhìn cây bút trên tay chầm chậm nói:

- Hắn muốn ngồi vào vị trí phó tổng thống Liên Bang. Một nhân vật của Đế Quốc trở thành phó tổng thống Liên Bang, đây không phải là chuyện nực cười sao? Hay là thần thoại? Không, hắn chỉ còn thiếu chút nữa thôi là đã thành công rồi.

- Các vị nên nhớ trở thành phó tổng thống Liên Bang, cũng có nghĩa sẽ kiêm thêm chức vụ Chủ Tịch Quốc Hội ủy ban Quản lý Liên Bang. Mà Chủ Tịch Quốc Hội là người duy nhất trong cơ cấu Chính phủ có thể thâm nhập vào cục Hiến Chương.

Những phân tích này vừa được đưa ra, những người trong phòng không một ai có thể đưa ra phản ứng, ngay cả tổng thống Mạt Bố Nhĩ cũng bắt đầu nhăn mặt. Nếu như ngay từ đầu Mạch Đức Lâm đà nhắm chuẩn vào cái ghế phó tống thống thì những tính toán của Đế Quốc quả thật quá đáng sợ. Nếu như Mạch Đức Lâm có thể hoàn thành trót lọt sứ mệnh của mình, khám phá ra bí mật vận hành của mạng lưới giám sát inte thì kết cục có lẽ sẽ khủng khiếp lắm.

Trên màn hình, nét mặt của phó tổng thống Bái Luân cũng không nhẹ nhõm hơn chút nào. Theo những điều lệ liên quan của Chính phủ Liên Bang thì ông và tổng thống Mạt Bố Nhĩ rất hiếm khi có cơ hội xuất hiện ở cùng một địa điểm.

Ngay cả hội nghị quan trọng hôm nay ông ta cũng chỉ có thể tham gia bằng hình thức trực tuyến. Lúc này, biết được đối thủ cạnh tranh của mình là gián điệp của Đế Quốc, lại biết vị trí phó tổng thống của mình có ý nghía như thế nào, cho nên tâm trạng tự nhiên cũng trở nên nặng nề hơn.

- Lúc này đã xác nhận được bảy tên mầm mống, và chúng cũng đã bị giám sát toàn diện nên sẽ không còn vấn đề gì đáng lo ngại nữa. Chỉ cần Chính phủ Liên Bang đồng ý, cục Hiến Chương sẽ ra lệnh bắt chúng ngay.

Thai cục trưởng ho khan hai tiếng rồi lại tiếp tục nói:

- Những điều tra về vụ án Mạch Đức Lâm đã đến hồi kết thúc. Bất luận thân phận thực sự của hắn là gì, thì chuyện hắn có thể tìm được bản đồ hai lối thông không gian và con chip trung tâm cũng đủ chứng minh nội bộ Liên Bang đã bại hoại đến mức không thể cứu vãn được nữa.

- Lần hành động này đã bắt được tổng cộng 314 người bao gồm quan chức và cả quân nhân bị tình nghi có liên quan đến chuyện tiết lộ thông tin cho Mạch Đức Lâm.

Hai mắt Thai Cục Trương đột nhiên ánh lên một tia nhìn lạnh buốt:

- Mặc dù bọn chúng vẫn luôn miệng kêu oan, mặc dù cho đến tận bây giờ bọn chúng vẫn chưa biết Mạch Đức Lâm là gian tế cua Đế Quốc, nhưng cho dù Mạch Đức Lâm có trở thành phó tổng thống thì chuyện bọn chúng tiết lộ thông tin cơ mật cho đối phương cũng là một tội lỗi không thể dung tha.

- Tôi đề nghị những người này phải do Tòa án Quân sự bí mật tiến hành thẩm vấn và áp dụng biên hạn định tội thượng cấp.

Thai cục trưởng cúi đầu, lạnh nhạt nói:

- Mạch Đức Lâm kinh doanh bao nhiêu năm trong Thanh Long Sơn, với danh tiếng và địa vị của mình hắn có thể dễ dàng ngồi lên vị trí phó tổng thống, nên có không ít quan chức và quân nhân đồng ý tiết lộ thông tin cho hắn. Mặc dù bọn chúng không biết Mạch Đức Lâm là gian tế của Đế Quốc nhưng cũng đã tạo ra một mối nguy hiểm lớn.

Nghe được câu này của Thai cục trưởng, tất cả những quan chức cao cấp đang có mặt trong phòng chỉ huy đều cảm thấy run sợ. Hơn 300 quân nhân đang bị thẩm vấn cùng một lúc. Đây có lẽ là lần thanh trừng có quỵ mô lớn nhất trong Hiến Lịch Liên Bang.

Nhưng chẳng ai trong đám quan chức đó dám phản đối, bởi vì phải có những lần thanh trùng như thế này thì mới hy vọng loại bỏ được những tên gián điệp giấu mặt như Mạch Đức Lâm Hơn nữa đám quan quân đó phải chịu trách nhiệm cho những hành động của mình cũng là chuyện đương nhiên.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.