Gian Khách

Chương 188: Q.2 - Chương 188: Một chiêu, tuyệt trần (B).






Trên màn hình, con robot màu trắng ý đồ dùng hệ thống hỏa lực tầm xa để ngăn cản con robot màu tím tiếp cận thân thể mình. Thế nhưng đối mặt với tốc độ phản ứng khủng bố của con robot Tử Hải cùng với năng lực điều khiển cường hãn của gã phi công, những tia sáng đại biểu cho luồng hỏa lực kia, nhìn qua có vẻ như là yếu ớt cùng với vô dụng…

Đây chính là điểm đáng sợ của loại robot song động cơ thế hệ mới. Dưới sự đảm bảo mạnh mẽ của tính cơ động siêu cường thì hệ thống hỏa lực hiện tại của vũ trụ bỗng chốc trở thành lạc hậu. Nếu như tốc độ đạn bắn ra từ súng máy hay là tốc độ bám sát của hệ thống tên lửa đạn đạo không thể vượt qua được tốc độ tránh né của con robot thì nói gì tới chuyện làm bị thương nó hay tiêu diệt nó đây?

Trên màn hình, con robot Tử Hải màu tím bắt đầu di chuyển với một tốc độ kinh hoàng chỉ để lại một vệt tàn ảnh. Điều này cũng ngầm chỉ ra cho tất cả những người đang ngồi trong phòng ngội nghị tại căn cứ Cựu Nguyệt hay những người đang ngồi tại căn phòng chỉ huy, sau này trong chiến tranh thực tế, trừ phi là dưới làn hỏa lực che phủ dày đặc hoặc là tấn công bằng vũ khí quang năng định vị siêu chuẩn xác của các Chiến hạm Vũ trụ, nếu không thì không có bất cứ cách nào bao vây con robot MX, hoặc là tấn công được nó cả. Nó sẽ trở thành thứ vũ khí chiến đấu siêu cấp!

Sự kích động của đám Công Trình Sư chỉ thoáng qua trong giây lát. Thương Thu nhìn chăm chú vào màn hình, hai tay vẫn không ngừng ra sức nắm chặt cây bút. Con robot Tử Hải lúc này đã tiến đến trước mặt Tiểu Bạch Hoa, cô cực kỳ lo lắng, không hiểu con robot của Quả Xác có thảm bại bởi một kích này hay không. Nhưng điều làm cho cô cảm thấy kinh ngạc hơn nữa là người phi công điều khiển Tử Hải không ngờ chỉ mất có 2 ngày 2 đêm đã có thể nắm bắt và điều khiển được hệ thống song động cơ một cách hoàn mỹ đến như thế, hoàn toàn phát huy được hết những ưu thế tốc độ của con robot thế hệ mới, đồng thời cũng từ bỏ phương thức chiến đấu cũ kỹ của Quân Đội Liên Bang, không tấn công tầm xa mà là đánh trực diện…

Con cháu Phí Thành Lý Gia quả đúng là những thiên tài trên chiến trường.

Và cũng chỉ có chiến sĩ robot thiên tài như thế mới dám từ bỏ hoàn toàn phương thức điều khiển robot cố hữu ngay trong trận thực chiến đầu tiên. Chỉ dựa vào những trực giác đến từ bản năng mà có thể ngay lập tức thay đổi phương pháp chiến đấu, đưa tính cơ động của con robot song động cơ phát huy lên đến tận cùng. Không còn phải nghi ngờ gì nữa, sự lựa chọn này đã hoàn toàn chứng tỏ sự bình tĩnh vượt quá người bình thường cũng như sự tự tin mạnh mẽ mãnh liệt vào thực lực bản thân của cái tên điên ở bên trong Tử Hải kia.

Tất cả quân nhân cũng như các Nhân viên Kỹ thuật đang chăm chú theo dõi trên màn hình trong căn phòng chỉ huy đều há hốc miệng kinh ngạc nhìn cái bóng màu tím tuyệt đẹp, nhìn cái tốc độ của con robot mà trình độ khoa học kỹ thuật hiện tại của Liên Bang chưa bao giờ chế tạo ra được, căn bản là không kịp đưa ra bất cứ phản ứng gì, số liệu truyền về cũng không kịp tiến hành phân tích. Trong ý thức, tất cả cùng đưa ra một phán đoán rằng, trận chiến giữa hai con robot mặc dù chỉ mới bắt đầu nhưng có lẽ cũng đã sắp kết thúc rồi.

Cả những vị đại lão Quân Đội đang ngồi trong phòng chỉ huy, đã bị tốc độ của con robot màu tím kia làm cho kinh ngạc đến mức phải đứng bật dậy, trong lòng cũng có suy nghĩ ấy.

Phi công của Quả Xác cho dù có là phi công vương bài xuất sắc nhất của Quân đội Liên Bang, thì trước đòn tấn công trực diện cuồng bạo nhanh chóng của Tử Hải thì cũng không thể nào đưa ra phản ứng chính xác nhất được. Con robot màu trắng vẫn ngang ngạnh dùng hỏa lực tầm xa để đối phó với cận chiến chỉ trong một giây nữa thôi cũng sẽ giống như cái tên Tiểu Bạch Hoa của nó vậy, tan thành trăm mảnh trong lớp chân không của Sơn mạch Tạp Kỳ trên Cựu Nguyệt.

Cánh tay robot mạnh mẽ che khuất ¼ tầm nhìn. Cái vỏ ngoài tím bóng loáng phản chiếu lại toàn bộ ánh sáng chiếu rọi xuống từ hằng tinh. Các hệ thống cấu kiện của các đốt ngón tay đang co chặt lại, cùng với các cấu kiện truyền lực màu tím hiện ra mỗi lúc một rõ nét hơn, mỗi lúc một lớn hơn.

Hứa Nhạc mãi đến lúc này vẫn luôn cho rằng Lý Cuồng Nhân chỉ có thời gian 2 ngày để tiếp xúc với robot, không thể nào quen thuộc hơn so với mình được. Nhưng khi nhìn thấy một màn này, hắn tự biết mình đã sai lầm rồi. Trong hoàn cảnh như thế này, dù có tốc độ phản ứng của phi công nhanh nhất trong Quân đội Liên Bang thì e rằng cũng không kịp điều khiển cho Tiểu Bạch Hoa làm ra bất cứ phản ứng chính xác nào.

Nhưng hắn thì có thể. Bởi vì thần kinh của hắn so với người bình thường còn mạnh mẽ hơn, bởi vì tốc độ phản ứng của hắn nhanh hơn người bình thường rất nhiều. Trong khoang điều khiển u ám, các ngón tay của hắn rất nhanh lướt trên màn hình cảm ứng, đồng thời một luồng lực lượng ấm áp từ trong cơ thể cũng trong khoảnh khắc bắt đầu bùng phát, thông qua hệ thống cảm ứng ý nghĩ đang mặc trên người, truyền những tín hiệu chuẩn xác nhất lên đưa vào hệ thống điều khiển điện tử của con robot.

Nắm đấm bằng hợp kim của con robot Tử Hải giáng xuống, mang theo toàn bộ tốc độ và sức mạnh, tựa hồ như không thể nào né tránh.

Vì vậy robot Tiểu Bạch Hoa cũng không né, mà trong cái khoảng khắc nắm đấm hợp kim chuẩn bị đánh đến thì cẳng chân bên trái của nó hơi lùi lại một bước, cánh tay máy bên phải cũng nhanh chóng tung ra một cú đấm nhanh như chớp.

Trong môi trường chân không, nắm đấm của Tử Hải không có khả năng tạo ra những âm thanh xé gió, nhưng cái nắm đấm phá không ấy trong mắt tất cả những người đang theo dõi nhất cử nhất động trên chân núi Sơn mạch Tạp Kỳ thì lại mang theo vô số bá khí lẫn sát ý.

Con robot Tiểu Bạch Hoa cũng đã cử động, nhưng lại thực hiện một cái động tác vô cùng vội vàng không tính toán, giống như cái cử động uốn lượn của lưng áo khi gió thổi qua vậy.

Nhưng cái động tác uốn mình tưởng như không tính toán ấy chỉ trong khoảng thời gian của một nháy mắt, đã đủ cho nắm đấm của Tử Hải vừa kịp sượt qua ngực trái của Tiểu Bạch Hoa, liền phải trực tiếp đối diện với một nắm đấm của một cánh tay máy không biết từ nơi nào phóng đến.

Hai nắm đấm hợp kim nặng nề chạm mạnh vào nhau. Trong khoảng khắc này, dường như có thể nhìn thấy lớp vỏ hợp kim rắn chắc bên ngoài, dưới tác động của một kích va chạm này, đang dần dần biến dạng, lộ ra những cấu kiện phức tạp bên trong.

Lúc hai nắm tay bằng hợp kim nặng nề của hai con robot va chạm với nhau, không có bất cứ âm thanh nào phát ra, nhưng hình ảnh này trong mắt tất cả mọi người, lại giống như là vang rền một tiếng sấm chói tai, khiến ai nấy cũng phải bừng tỉnh.

- Động tác phi tiêu chuẩn.

Trong căn phòng chỉ huy dưới mặt đất, Chủ nhiệm Khoa Cơ Khí của Học Viện Quân Sự I được mời đến quan chiến, hai tay nắm chặt lan can, đồng tử nháy mắt co rút lại, nhìn chằm chằm vào màn hình lớn vừa diễn ra pha va chạm đầu tiên của hai con robot, trầm giọng nói:

- Toàn bộ đều là những động tác phi tiêu chuẩn.

Không một ai để ý xem ông ta đang nói gì, tất cả mọi người đều đang trừng mắt há hốc mồm chăm chú quan sát trên màn hình lớn. Nếu như nói Trung Tá Lý Phong điều khiển con robot Tử Hải với thân phận là truyền nhân của Quân Thần đại nhân, có thể phát huy toàn bộ công năng của con robot thế hệ mới trong một thời gian ngắn là một sự kiện kinh ngạc, khiến người ta phải cảm thán, thế nhưng vẫn có thể khiến người ta chấp nhận được. Còn việc viên phi công điều khiển con robot màu trắng của Công ty Quả Xác, trong những giây phút ngắn ngủi cuối cùng lại có thể làm ra một phản ứng hiệu quả như vậy, mặc dù có chút chật vật, thế nhưng cũng đã ngăn chặn thành công một kích bá đạo đầy sức mạnh của Tử Hải, điều này quả thực khiến người ta không dám tin cả vào mắt mình.

- Phản ứng này cần tốc độ cử động tay nhanh đến cỡ nào?

Đại bộ phận những người ngồi trong sảnh chỉ huy đều là nhân sĩ chuyên nghiệp trong ngành. Mặc dù bọn họ đều không đích thân điều khiển qua con robot thế hệ mới, thế nhưng cũng biết thời gian để con robot màu trắng kịp làm ra phản ứng sau thế công mãnh liệt của con robot Tử Hải là rất ngắn. Có thể trong một thời gian phi thường ngắn ngủi như vậy mà có thể liên tiếp đưa ra chỉ lệnh điều khiển, để con robot có thể đưa ra một phản ứng khả thi duy nhất, điều này phải cần đến tốc độ tay và ánh mắt nhạy bén đến cỡ nào?

Những quân nhân của Quân Đội Liên Bang từ trước đến nay khi điều khiển robot, đều phải nghiêm khắc tuân thủ theo các tiêu chuẩn điều khiển đã được quy định rõ ràng. Các tiêu chuẩn này cũng đã được kiểm nghiệm thực tế trên chiến trường. Bất cứ động tác nào vượt qua khỏi những động tác tiêu chuẩn ấy thì trong chiến đấu cũng biến thành những vũ đạo chết chóc, chỉ có đẹp mà không thực tế. Robot quân dụng là những khối kim loại nặng nề có hình dạng con người, nhưng cũng không phải là con người thực sự. Muôn thông qua những đường dây cấu kiện phức tạp để tiến hành điều khiển cỗ máy chiến đấu khổng lồ này, những qui phạm rườm rà như vậy mới chính là phương pháp hiệu quả nhất.

Viên chủ nhiệm Khoa Cơ Khí của Học Viện Quân Sự I nhìn lên màn hình có chút thất thần. Bởi vì ông ta hiểu rõ ràng rằng từ cái tốc độ khởi động của con robot Tử Hải đến cái tốc độ phản ứng tay không thể tin nổi của Tiểu Bạch Hoa, bất luận là phương thức tiến hành hay là kỹ xảo chiến đấu thì những thủ pháp mà hai viên phi công này đang thực hiện hoàn toàn trái ngược với những qui phạm đào tạo mà ông ta đã giảng dạy suốt mấy chục năm nay.

Song động cơ, bốn lần công suất, tính cơ động trước giờ chưa từng có khiến con robot thế hệ mới biến thành một sự tồn tại hoàn toàn mới. Lúc trước ông ta đã lường đến chuyện điều khiển robot robot thế hệ mới sẽ có những thay đổi khác thường, nhưng ông ta không hề nghĩ rằng lại cần phải dùng đến những thủ pháp điều khiển hoàn toàn mới như thế này mới có thể phát huy toàn bộ uy lực của robot.

Quân Thần Lý Thất Phu năm đó một mình tiến vào trận địa của địch. Dùng một con robot kiểu cũ giết chết Hoàng Đế Đế Quốc và rút lui trong biển máu. Kỳ thực rất nhiều người trong Quân Đội đều biết thủ pháp điều khiển robot của ngài Quân Thần nhất định không giống với những phi công vương bài khác, chỉ là loại thủ pháp này không thể nào học được, hơn nữa cũng không thể nào thi triển bằng các loại robot kiểu cũ.

Mãi cho đến trận đối chiến robot kiểu mới ngày hôm nay thì một thế giới hoàn toàn mới mới xuất hiện trước mắt tất cả mọi người. Tất cả những người có mặt trên phòng chỉ huy đều mơ hồ cảm nhận được được một điều gì đó nhưng vẫn còn mờ nhạt chưa rõ ràng. Chỉ có vị chủ nhiệm Khoa Cơ Khí này nhận ra điều này sớm nhất. Sau hôm nay, Liên Bang sẽ phải huấn luyện một thế hệ phi công hoàn toàn mới. Những con robot mang tính cách mạng thì phải được điều khiển bởi những thủ pháp cũng mang tính cách mạng.

Con robot màu trắng của công ty Quả Xác không ngờ vẫn có thể sống sót được sau đòn tấn công mạnh mẽ của con robot Tử Hải, sự thật này làm chấn động tất cả những người có mặt trong sảnh chỉ huy, cũng khiến tất cả mọi người cũng phải bội phục viên phi công đang điều khiển con Tiểu Bạch Hoa kia.

Thương Thu nghi hoặc nhìn con robot màu trắng trên màn hình, đột nhiên cảm thấy con robot mà mình vốn dĩ quen thuộc thời khắc này sao lại trở nên xa lạ đến thế. Cô biết người bên trong con robot phải là Chu Ngọc, nhưng vấn đề là cô đã làm việc cùng với Chu Ngọc một thời gian khá dài, tính cách ôn hòa nho nhã của người con trai này cô rõ hơn ai hết, tuyệt đối không thể có cái phong cách điều khiển trầm mặc như thế này.

Đúng vậy, trầm mặc là dùng để hình dung một loại phong cách, biểu thị sự bình tĩnh đến mức không quan tâm bất cứ điều gì nữa.



o0o

Dưới chân Sơn mạch Tạp Kỳ có bụi bốc lên, hai con robot đang vật lộn trong trạng thái cao tốc. Tốc độ của robot quá lớn lại đứng trong một đám khói bụi nên có chút nhìn không rõ. Trong môi trường chân không mọi thứ hoàn toàn im lặng, cũng không nghe thấy bất kỳ tiếng va chạm nào. Chỉ thỉnh thoảng lóe lên một vài tia lửa cùng những chấn động biểu lộ uy lực.

Ba ngón tay trên bàn tay trái của Hứa Nhạc nhanh nhẹn ấn xuống phím di chuyển, cảm nhận rõ những chấn động mạnh mẽ mà con robot mang lại. Hai mắt hắn nheo lại thành hai đường kẻ nhỏ, quan sát những hình ảnh hiện lên trong mũ giáp, không ngừng thông qua việc nạp thông thông tin trên màn hình cùng hệ thống điều khiển cảm ứng để tránh từng đợt tấn công, đợt sau mạnh hơn đợt trước từ con robot Tử Hải.

Mãi cho đến lúc được tiếp xúc trực tiếp thì hắn mới cảm nhận được để Lý Cuồng Nhân điều khiển robot Tử Hải là một việc đáng sợ đến nhường nào. Tính cơ động của hệ thống song động cơ được hắn phát huy đến cực điểm. Ngay từ lúc giáp mặt, đối phương đã không để cho hắn có cơ hội nào để thở dốc. Nắm đấm hợp kim mang theo hơi thở mạnh mẽ, theo một tuyến đường xảo quyệt, nhằm thẳng vào những khu vực hiểm yếu mà tấn công. Nếu như không phải là trong một giây cuối cùng hắn đều kịp có những phản ứng kịp thời thì e rằng bây giờ Tiểu Bạch Hoa đã nằm đo đất, chịu thua đầy nhục nhã.

Cuộc chiến giữa hai con robot trên thực tế đã không còn theo hình thức robot chiến đấu trước đấy mà giống như những cao thủ trong Quân Đội đang thi đấu kỹ thuật cận chiến, cũng giống như cả những kẻ giang hồ vác đại đao chém người trong đêm tối. Một phong cách trực tiếp và tanh mùi máu. Vấn đề nằm ở con robot Tử Hải mà Lý Cuồng Nhân điều khiển đã hoàn toàn phát huy hết tốc độ của robot kiểu mới. Dùng một động tác chiến thuật tiêu chuẩn hoàn mĩ để làm ra đòn tấn công liên hoàn phi tiêu chuẩn. Tạo ra một cảm giác dâng trào không ngơi nghỉ như tràng giang đại hải vậy.

Sạch sẽ linh hoạt, mạnh mẽ vô bờ, lừng lẫy khí phách… Trong khí phách còn tràn ngập một hơi thở điên cuồng. Đối diện với một đối thủ màu tím đáng sợ như thế này, con robot màu trắng dưới chân núi vừa may mắn thoát khỏi đợt tấn công đầu tiên thì đã lại rơi tiếp vào đợt tấn công thứ hai trong thế hạ phong, vốn là hoàn toàn không có cơ hội đánh trả.

Bản thân mình không phải là đối thủ của Lý Cuồng Nhân. Trong giây phút ấy Hứa Nhạc nhớ lại câu nói mà Bạch Ngọc Lan đã từng nói với hắn trong căn cứ địa ngầm. Nếu như gặp phải Lý Cuồng Nhân đang trên con robot thì tốt nhất là hãy tránh xa hắn ra.

Lúc ấy, nhận thức của hắn với câu nói này cũng chưa sâu sắc lắm. Thế nhưng giờ phút này, nhìn ánh sáng hằng tinh rọi trên màn hình, nhìn thế tấn công tràn ngập uy lực cùng cảm giác áp bách, hắn chợt hiểu ra rất nhiều.

Đây là gã Trung Tá 16 tuổi của Liên Bang, tựa hồ sinh ra đã là một thiên tài điều khiển robot chiến đấu. Và con robot song động cơ kiểu mới phảng phất dường như là công cụ chiến đấu thiết kế dành riêng cho hắn.

Chỉ có thời gian 2 ngày 2 đêm mà Lý Cuồng Nhân liền đã có thể như là hợp vào làm một với con robot, điều khiển hoàn mỹ đến như vậy, sạch sẽ linh hoạt mau lẹ, xoay nhanh bốn phía đối thủ giống như một trận cuồng phong, khiến đối phương có cảm giác không hít thở nổi.

Nắm đấm kim loại sượt qua bề mặt bên ngoài con robot, vẽ nên một vết hằn sâu hoắm. Từ dưới cái khớp hình cầu chĩa ra một lưỡi dao máy nhọn hoắt chĩa thẳng về phía sườn trái con robot màu trắng. Nơi đó chính là hệ thống chip vi mạch điều khiển của Tiểu Bạch Hoa. Con robot màu trắng trong cái tình cảnh ngặt ngèo ấy chợt uốn mình, hai cái chân máy nặng nề lùi lại phía sau, làm ra một bước lùi tiêu chuẩn.

Những tia lửa bắn ra từ vỏ ngoài con robot rồi vụt tắt trong môi trường thiếu ôxi, tựa như một trận mưa sao băng. Hai con robot cùng đỡ lấy những vũ khí cận chiến của nhau. Lúc này, trên cái vỏ ngoài hợp kim đã xuất hiện một số lỗ hổng đầy tàn nhẫn.

Nhìn thế cục thì có vẻ như robot Tử Hải đã chiếm được ưu thế áp đảo. Nhưng rất kỳ lạ chính là mỗi lần chặn lại được cú đánh trúng vào điểm yếu của con robot màu tím thì dường như con robot màu trắng đều đoán được chiêu tiếp theo mà con robot Tử Hải sẽ đánh vào đâu, trước tiên làm ra động tác né tránh.

Từ lúc khai chiến đến giờ, chẳng qua cũng chỉ vẻn vẹn có ba mươi mấy giây thời gian mà con robot Tử Hải đã hoàn thành vô số đòn tấn công phi tiêu chuẩn khiến người ta phải hoa mắt chóng mặt, đồng thời cũng tạo ra trên cơ thể con robot màu trắng những tổn hại không nhỏ. Nhưng kỳ lạ là vẫn chưa thể hạ gục được con robot màu trắng. Bất luận là những con người đang quan chiến ở phòng chỉ huy hay là bản thân Lý Cuồng Nhân đang lạnh lùng điều khiển Tử Hải thì cục diện này cũng khiến hắn cảm thấy có chút nghi hoặc.

Viên phi công của công ty Quả Xác rốt cục là ai mà trong tình huống này, hoàn cảnh này, cư nhiên có thể chống đỡ lại những đòn tấn công cuồn bạo tốc độ cao của truyền nhân của Phí Thành Lý Gia?

Tiểu Bạch Hoa thương tích đầy mình, thỉnh thoảng còn có thứ chất lỏng màu đen chảy ra, nhìn vô cùng bi thảm nhưng vẫn chưa nhận phải bất cứ đòn tấn công chí mạng nào. Dưới chân Sơn mạch Tạp Kỳ lúc tiến lúc lui, nhưng vẫn mơ hồ theo kịp tốc độ chuyển động của robot Tử Hải, tất cả hình ảnh đều được truyền về đại sảnh chỉ huy.

Việc này cũng chứng minh một điều rằng tốc độ điều khiển tay của viên phi công này mặc dù không thể tạo thành được tốc độ bạo phát khủng khiếp như con robot Tử Hải kia, thế nhưng cũng đã nhanh đến mức khiến người ta phải cảm thán.

Nhưng nếu như cứ tiếp tục chiến đấu như thế này, thì con robot màu trắng đang lay động như đóa bạch hoa trên hoang sơn Cựu Nguyệt chung quy cũng không thể nào duy trì lâu được nữa, thất bại là cục diện đã được định sẵn.

Những người trên căn cứ địa Cựu Nguyệt và phòng chỉ huy cũng không thể nghe thấy bất cứ tiếng động nào nhưng vẫn có thể nhìn thấy những hình ảnh kinh hồn bạt vía kia. Hai gã thanh niên trẻ tuổi trên con robot hơn ai hết càng có thể cảm nhận rõ hơn mỗi một chấn động, mỗi một chỗ tổn thương của robot.

Hứa Nhạc lúc này đã dồn toàn bộ tinh thần, ý chí vào việc điều khiển robot. Luồng khí nóng trong cơ thể hắn đang di chuyển nhanh chóng, giúp hắn nâng tốc độ của con robot lên đến cực hạn, thông qua hệ thống điều khiển cảm ứng ý nghĩ kia. Chỉ có như thế này, hắn mới có thể hoàn toàn phát huy được trạng thái phát huy hết công suất song động cơ của con robot Tiểu Bạch Hoa.

Nói thì nói vậy, nhưng đối mặt với những đòn tấn công không ngừng của Tử Hải, hắn vẫn như trước cảm thấy dường như có một cơn sóng lớn ngập trời đang dồn lên, tựa hồ như bất cứ lúc nào cũng có thể đổ sụp xuống đầu mình.

Hắn không biết cái hệ thống điều khiển cảm ứng mà mình đang dùng tương ứng với tốc độ tay của cấp độ nào trong những cấp độ phi công của Liên Bang. Hắn cũng không biết mỗi động tác tránh né phức tạp, mỗi cú xoay người siêu tốc mà mình điều khiển Tiểu Bạch Hoa thực hiện đều thuộc những động tác không tiêu chuẩn của Quân đội Liên Bang. Hắn chỉ nghe theo những bản năng của mình để nắm bắt từng dấu vết tấn công điên cuồng đáng sợ từ Tử Hải để khống chế Tiểu Bạch Hoa thực hiện những động tác theo mười cái động tác mà hắn quen thuộc nhất.

Trong thư viện khu H1 Đại học Lê Hoa, hắn đã từng một mình tiến hành rất nhiều lần bài thi diễn tập robot cấp độ 6, sau đó lại cùng Bạch Ngọc Lan học những động tác quy phạm tiêu chuẩn của Quân Đội Liên Bang. Nhưng thời khắc này, đối diện với con robot Tử Hải do Lý Cuồng Nhân điều khiển, hắn lại quên sạch tất cả những cái không được quên. Hắn chỉ dựa theo phương thức mà hắn sở trường nhất, biến Tiểu Bạch Hoa thành bản thân mình, gập bụng, nâng đầu gối, chắn ngang, tiến thân…

Lấy lừng lẫy để đối mặt với lừng lẫy. Hơn nữa, không hiểu vì sao Hứa Nhạc cứ cảm thấy một chút quen thuộc trong những động tác chiến đấu của con robot Tử Hải kia, như kiểu trời sinh đã vậy. Rồi sau đó hắn có thể đoán được con robot sẽ tấn công từ hướng nào tới, cho nên hắn mới có thể điều khiển con robot màu trắng mà chống đỡ lại được tất cả những đòn tấn công cuồng bạo, điên cuồng ấy. Vào giờ khắc này, hắn chợt hiểu ra rằng, nếu như đổi lại bất cứ người nào khác, ví dụ như Bạch Ngọc Lan hay Chu Ngọc chẳng hạn thì e rằng sớm đã gục xuống dưới những đòn tấn công khủng bố của Lý Cuồng Nhân hệ thống song động cơ kết hợp làm một rồi, không thể nào chống đỡ nổi.

Con robot Tử Hải kia cho người ta cái cảm giác, chính là không thể đánh thắng, thế nhưng Hứa Nhạc vẫn như trước, vô cùng bình tĩnh, im lặng và nhanh nhẹn nhập vào chỉ lệnh, điều chỉnh những tín hiệu từ trong cơ thể khiến cho mỗi động tác của con robot Tiểu Bạch Hoa càng trở nên chính xác và có lực hơn.

Phong Dư đại thúc đã từng tán thưởng sự bình tĩnh của Hứa Nhạc. Sự tán thưởng này thậm chí còn trên cả sự tán thưởng về tài năng sửa chữa máy móc thiên bẩm của hắn. Chàng thanh niên Hứa Nhạc từ lúc mới sinh ra đã như một hòn đá, bất luận trong hoàn cảnh khó khăn đến nhường nào thì hắn vẫn có thể duy trì một tư duy rõ ràng, thông suốt.

Hệ thống song động cơ của con robot Tử Hải cung cấp cho một động lực rất mạnh, dưới Sơn mạch Tạp Kỳ, con robot vặn mình một cú cực mạnh, tránh khỏi phạm vi đón chặn của robot Tiểu Bạch Hoa, trong chớp mắt, nó đã lùi được ra phía sau Tiểu Bạch Hoa. Nắm đấm hợp kim nhắm thẳng vào phần đầu không hề được phòng ngự của con robot màu trắng.

Phần đầu của con robot được lắp đặt chằng chịt những thiết bị thu nhận thông tin, thiết bị ra-đa, hệ thống khống chế hỏa lực, và cả thiết bị cân bằng cho con robot. Nếu như trúng phải đòn tấn công mãnh liệt này thì tất cả các thiết bị trên đều sẽ vô hiệu, thắng bại tự nhiên sẽ là rất rõ ràng rồi.

Một cái vặn mình, một cú lùi của con robot Tử Hải đều được thực hiện sạch sẽ mà linh hoạt không hề để lại một dấu vết gì hết, hơn nữa còn nắm bắt được giây phút ấy con robot màu trắng sẽ có phản ứng gì. Về chuyện nắm bắt về thời cơ thì rất rõ ràng trình độ của tên Lý Cuồng Nhân, thân kinh bách trận đang ngồi trong buồng điều khiển của Tử Hải là cao hơn hẳn, có được những tiêu chuẩn cao nhất trong Quân đội Liên Bang.

Tình huống đã rơi vào thời khắc nguy hiểm nhất.

- Chính là lúc này đây.

Ngay đúng lúc chiếc máy tính phát ra tín hiệu cảnh báo phương vị, thậm chí là còn sớm hơn khoảng không phẩy mấy giây, Hứa Nhạc đã kịp đưa ra những thao tác của riêng mình.

Động tác ngăn chặn của con robot màu trắng vẫn chưa hoàn thành, ba vòng động lực đồng loạt phát ra, ép những khớp nối trên chân phải khép lại. Hệ thống áp dịch trong phút chốc hoàn thành một một lượt ép lạnh. Cả con robot vì cái động tác phức tạp đến cực điểm này nghiêng mạnh sang bên phải.

Nắm đấm của con robot Tử Hải lướt qua phần đầu, nặng nề đáp xuống vai trái Tiểu Bạch Hoa. Lớp hộ giáp trên vai con robot nháy mắt long lên, rụng xuống, sức ép quá lớn khiến con robot nghiêng hẳn sang bên trái một cách chật vật.

Nhưng nó vẫn không ngã xuống.

Bởi vì cánh tay trái của nó trước đó đã kịp đưa ra phản ứng, chống mạnh một các chắc chắn lên bề mặt đã bị phong hóa nghiêm trọng của mặt trăng, mượn dùng cái năng lượng cực mạnh ấy, cơ thể khổng lồ của con robot bắt đầu chuyển động. Cái chân máy móc nặng nề vẽ vào không trung một đường cong tuyệt đẹp, rồi vô cùng mau lẹ đạp thẳng về phía sau, nện vào đầu con robot Tử Hải một cú đá trời giáng.

Đây là đòn tấn công chí mạng đầu tiên mà Tiểu Bạch Hoa nhắm vào chỗ yếu hại của Tử Hải suốt từ đầu cuộc chiến đến giờ.



o0o

Trong phòng chỉ huy, chủ nhiệm Khoa Cơ Khí Học Viện Quân Sự I cũng vừa ngồi xuống, nét mặt vô cùng phức tạp, thế nhưng khi nhìn thấy hình ảnh của hai con robot trên màn hình, ông ta lại đứng bật dậy, nhìn động tác mà con robot Tiểu Bạch Hoa vừa thực hiện với một ánh mắt không thể tin được.

Cánh tay máy chống đất, chân đá móc ngược ra phía sau, tấn công trực diện vào điểm yếu hại của đối phương. Đây là những động tác mà một con robot có thể thực hiện được hay sao? Đây rõ ràng là những động tác kỹ thuật chiến đấu của mấy tên cao thủ trong Tu Thân Quán mới đúng mà?

Những phi công bình thường trong Quân Đội Liên Bang thường ngày cũng có thể làm ra những động tác này, thế nhưng trong một cuộc thực chiến robot cực nhanh và lại đại diện cho đơn vị mình như thế này thì ai lại dám làm những động tác này chứ? Và cũng chỉ có hệ thống động lực cực mạnh của hệ thống song động cơ mới có thể đảm bảo việc một con robot nặng nề có thể thực hiện được đòn tấn công linh hoạt như vậy.

Viên chủ nhiệm kinh ngạc nhìn đòn tấn công trên không sắc bén của con robot màu trắng trên màn hình, không kịp cả thốt ra một lời cảm thán nào. Những cơn chấn động mà trận đối chiến robot thế hệ mới ngày hôm nay mang đến cho lý niệm của ông ta lại xuất hiện một lần nữa rồi.

Trong cái thời khắc Tiểu Bạch Hoa lăng không, móc chân đá thẳng vào đầu con robot Tử Hải thì đồng thời con robot Tử Hải cũng nhờ vào tốc độ cao của hệ thống song động cơ, kịp đưa ra phản ứng chính xác. Nắm đấm hợp kim đưa ra cũng chưa kịp rút lại, nhưng cẳng chân nặng nề của con robot Tử Hải đã đồng thời gập lên, rồi dựa vào động lực mà hệ thống phun lưu khí đem lại, trượt nhanh trong không trung, phần khớp nối cứng rắn trên cẳng chân robot hung hãn húc thẳng vào bụng của con robot Tiểu Bạch Hoa.

Con robot Tử Hải điên cuồng lao về phía trước, con robot màu trắng đá hậu ra sau một cú sắc bén. Hai bên vừa tiếp xúc, hai luồng năng lượng cực mạnh đồng loạt xuất hiện, tạo ra một cú chấn động mạnh, hai con robot bị hất văng ra xa, tạo thành hai vệt sâu hoắm kéo dài hơn 20 thước. Trên bề mặt bị phong hóa nghiêm trọng của mặt trăng, bởi vì một kích mạnh mẽ này mà tạo thành vô số khói bụi bốc lên mù mịt, rất lâu sau vẫn chưa chịu tan.

Toàn bộ nửa thân trên của con robot màu tím bị tổn hại nghiêm trọng, đã xuất hiện một vết thương cực kỳ thảm thiết. Cách đó không xa, con robot màu trắng nhìn qua bị thương còn tàn tạ hơn, phần kết cấu bên ngoài vùng bụng cũng đã xuất hiện những biến dạng vô cùng rõ ràng.

Hai con robot bắt đầu đứng tách nhau khoảng vài chục mét. Trên nền đất cứng rắn của mặt trăng ở giữa hai con robot, vẫn còn hằn sâu vết bàn tay máy vô cùng rõ ràng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.