Chương 374+375: Mưa gió mịt mù (2)Sư đoàn Thiết giáp 7 bắt đầu hành động, hướng về phía Đặc khu Thủ Đô
nhanh chóng xuất phát. Cơ hồ là đồng thời trong lúc đó, rất nhiều chi bộ đội của Liên Bang cũng bắt đầu tiến hành tập kết.
Bốn Sư đoàn
Cảnh vệ Đặc khu canh gác xung quanh Đặc khu Thủ Đô cũng đều tự động rời
khỏi nơi dừng chân của chính mình, trầm mặc bao vây phòng thủ bảo vệ bốn phía xung quanh thành thị. Một chi Doanh đoàn Robot của Đặc cảnh khu Số I thì ngay lập tức lao thẳng đến phía sau hậu sơn núi Mạc Sầu.
Trải qua nhiều năm thẫm thấu cùng với cố tình sắp xếp điều phối trong Bộ
Quốc Phòng của Lý Tại Đạo, bốn phía xung quanh Đặc khu Thủ Đô sớm đã
vững chắc cứng rắn giống hệt như là một tòa bảo lũy hợp kim mạnh mẽ nhất vậy. Những chi bộ đội tuyệt đối trung thành với Tổng thống Mạt Bố Nhĩ
này, chính là lực lượng mạnh mẽ hữu lực nhất, nơi là Chính phủ Liên Bang dựa vào trong cuộc chiến trong nội bộ Liên Bang này.
Trong thời
gian không có chiến tranh lại điều động quân đội, không có nhận được sự
trao quyền của Nghị Viện, cũng không từng đạt được sự phê duyệt của Hội
nghị Liên tịch Tham Mưu Trưởng Liên Bang, cũng không có nhận được mệnh
lệnh do đích thân Bộ trưởng Bộ Quốc Phòng ký tên, mà là đến từ mệnh lệnh trực tiếp do bên phía Dinh thự Tổng Thống đưa xuống, trình tự hành động này rõ ràng chính là vi phạm tinh thần Đệ Nhất Hiến Chương.
Dựa
theo những quy định tương quan theo các điều lệ của Đệ Nhất Hiến Chương
Liên Bang, đối mặt với loại hành động rõ ràng vi phạm tinh thần Đệ Nhất
Hiến Chương như thế này, thân là người chấp hành cao cấp nhất trong danh sách của Đệ Nhất Hiến Chương trong Liên Bang, bên phía Cục Hiến Chương
căn bản nên nhanh chóng hơn nữa còn có đầy đủ năng lực để làm ra những
công tác thi thố phản chế cường ngạnh mạnh mẽ nhất.
Một ngày nào
đó vào đầu năm 76 Hiến lịch 37 của Liên Bang, cỗ Máy vi tính Trung ương
Hiến chương ở sâu bên dưới nền đất của tòa đại lâu Cục Hiến Chương, ngay sau khi phát hiện ra những công tác điều động vi phạm tinh thần Đệ Nhất Hiến Chương này, liền tức thời phát ra lời cảnh báo, bên trong tòa đại
lâu Cục Hiến Chương nhất thời vang vọng thanh âm cảnh báo bén nhọn chói
tai.
Nhưng mà đối mặt với sự kiện nghiêm trọng thuộc danh sách
hành động cấp độ 2 như thế này, Cục trưởng đương nhiệm Cục Hiến Chương
Thôi Tụ Đông lại mang theo biểu tình cực kỳ ác liệt đứng bên cạnh hàng
hiên tòa nhà, nhưng lại không hề làm ra bất cứ phản ứng nào cả. Thậm chí hắn ta còn mạnh mẽ áp chế xuống những lời nghi vấn liên hồi của đám
nhân viên công tác thuộc cấp của mình.
Dưới sự ngầm đồng ý hoặc
là nói dung túng của Cục Hiến Chương Liên Bang, các chi bộ đội của Liên
Bang ở trong thời gian cực kỳ ngắn ngủi đã khống chế được ba con đường
thông đạo chủ yếu xuất nhập vào Đặc khu Thủ Đô.
Doanh đoàn Robot I đến từ Đội cảnh vệ canh gác Đặc khu Thủ Đô đã dùng tốc độ nhanh nhất mà xâm nhập vào khu vực rừng núi phong cảnh xinh đẹp ở phía sau hậu sơn
núi Mạc Sầu. Ở ngay phía trước mặt cánh cổng sắt tiến vào phiến trang
viên giang sơn đang đóng chặt kia, không biết từ lúc nào xuất hiện mấy
trăm gã binh lính võ trang hạng nặng. Mà bên trong bức tranh giang sơn
giống như một bức thủy mặc xinh đẹp bên cạnh bờ hồ mơ hồ có thể nhìn
thấy được hơn mười mấy đầu Robot MX màu đen chiếm giữ ở nơi đó.
Ở Đặc khu Thủ Đô, ở Cảng Đô, thành thị lớn nhất của toàn bộ Liên Bang,
còn có rất nhiều những Thủ phủ các Châu, Đại khu khác nữa trong Liên
Bang, ban ngành điều tra liên hợp, vốn dĩ là đã phải bị xóa bỏ, thế
nhưng lúc này lại bộc phát ra những hành động cường lực từ trước đến giờ chưa từng có. Tiểu đội bộ đội chiến đấu đặc chủng của Biệt đội Cặp Mắt
Ti Hí với thực lực cực kỳ cường hãn cầm theo lệnh bắt giữ khẩn cấp của
Bộ Tư Pháp Liên Bang, phóng vọt vào vô số tòa kiến trúc bắt đầu tiến
hành lùng bắt.
Hai chiếc phi cơ trực thăng màu đen võ trang toàn
diện gào thét phóng vọt lên không trung, đảo lượn mấy vòng trên đỉnh mái nhà Tổng bộ của Ngân hàng Liên hợp Tam Lâm. Cửa dưới của hai chiếc phi
cơ trực thăng mở ra, hai cái thang dây thòng xuống, các thành viên chiến đấu tinh nhuệ của Biệt đội Cặp Mắt Ti Hí rất nhanh leo xuống, hung hăng bắn vỡ lớp thủy tinh trên đỉnh tầng thượng, xông thẳng vào bên trong
tòa nhà.
Trên mặt đất tràn đầy những mảnh vỡ thủy tinh, hơn mười
gã đội viên chiến đấu đặc biệt đội mũ chiến đấu che kín mặt, chĩa súng
thẳng về phía vị Giám đốc tiên sinh trẻ tuổi đang ngồi ngay phía sau bàn làm việc, dưới những tiếng nhạc đệm hoảng sợ kêu thét của các thư ký
ngân hàng cùng với nhân viên công tác mà từng bước từng bước một tiến
sát lại gần.
Một gã đội viên chiến đấu trong số đó lớn tiếng hét lên với đối phương:
- Lợi Tu Trúc, giơ hai tay lên đầu!
Vị Giám đốc tiên sinh trẻ tuổi phía sau bàn làm việc có chút khẽ nhíu mày lại.
- Lợi Tu Trúc tiên sinh, bởi vì khả nghi tiến hành thao túng thị trường
chứng khoán Liên Bang, giấu diếm các công tác điều tra tương quan, làm
trái với dự luật công bố tài chính tư nhân, dùng với nghi ngờ sử dụng
bạo lực đối phó với công tác điều tra của Chính phủ Liên Bang, cho nên
Bộ Tài Chính Liên Bang tuyên bố tiến hành bắt giữ ngài, tiến hành điều
tra!
Gã đội viên chiến đấu đặc biệt xuất ra lệnh bắt giữ cầm
trong tay mình, tùy tiện quơ quơ trước mặt vị Giám đốc tiên sinh trẻ
tuổi, sau đó xuất ra thủ thế mời, chuẩn bị đem đối phương bắt giữ lấy.
Vị Giám đốc tân nhậm của Ngân hàng Liên hợp Tam Lâm nhìn chằm chằm gã quân nhân sĩ quan trước mặt chính mình, cặp mày hơi nhíu lại, biểu tình trở
nên cực kỳ âm lãnh, trầm giọng nói:
- Tôi không phải là Lợi Tu Trúc, các người có phải là đã nhận nhầm người rồi hay không? Tôi tên là Lợi Hiếu Thông!
Đám đội viên chiến đấu tinh nhuệ của Biệt đội Cặp Mắt Ti Hí đứng bốn phía
xung quanh nhất thời giật mình một cái. Sau khi mở ra các tư liệu điện
tử liên quan, xác nhận vị Giám đốc ngân hàng phía sau bàn làm việc quả
nhiên cũng không phải là Lợi Tu Trúc, nhưng mà gã Thủ lĩnh của tiểu đội
tác chiến đặc biệt lại nhìn về phía Lợi Hiếu Thông, bộ dáng đồng tình,
nói:
- Nếu như tôi là cậu, tôi thà rằng nhận chính mình là Lợi Tu Trúc vẫn hơn!
Ngay sau đó hắn lại lấy trong người ra một tờ lệnh bắt giam khác, trầm giọng nói:
- Lợi Hiếu Thông tiên sinh, bởi vì là nghi phạm tiết lộ tin tức tình báo
cho bên phía Đế Quốc, cùng với gã gián điệp Đế Quốc Hà Hữu Hữu hợp mưu,
mưu sát Thượng tướng Liên Bang Chung Sấu Hổ, chúng tôi cần phải bắt giữ
ngài, yêu cầu ngài tiếp nhận sự thẩm phán của Tòa án Quân sự Liên Bang!
Lợi Hiếu Thông nhìn nhìn một chút lệnh bắt giữ do bên phía Bộ Quốc Phòng
đích thân ký tên, khẽ nhíu mày một chút, sau khi trầm mặc một lát, cuối
cùng thở dài một tiếng, sau đó thành thành thật thật vươn hai tay ra, để cho đối phương còng tay mình lại.
Một màn hình ảnh như vậy phát
sinh ở rất nhiều địa phương bên trong Liên Bang. Cũng giống như là Lợi
Hiếu Thông vậy, đám đại nhân vật của các Đại Gia tộc này, bất luận là
bọn họ đang ẩn thân ở nơi nào, cuối cùng cũng đều bị đám bộ đội chiến
đấu đặc chủng của Biệt đội Cặp Mắt Ti Hí tìm ra được, hơn nữa dùng đủ
các loại lý do, các loại tội danh mà tiến hành bắt giữ.
Thất Đại
Gia Tộc Liên Bang đã ẩn giấu bên trong bóng râm của Liên Bang không biết bao nhiêu năm trời, có được những thực lực cùng với nhân mạch mà người
bình thường khó có thể nào tưởng tượng hết nổi. Nhưng mà vào giờ phút
này, đối mặt với thế công kích bạo lực khủng bố không thèm nói đến lý lẽ của bên phía Chính phủ Liên Bang, vẫn như cũ không bừng bị đánh cho tan tác.
Bởi vì đây là một cái cục diện lần đầu tiên xuất hiện bên
trong lịch sử Liên Bang, các phe Dinh thự Tổng Thống, Quân đội Liên
Bang, Cục Hiến Chương đồng thời liên hợp, hướng về phía Thất Đại Gia Tộc Liên Bang mà khởi xướng tiến công toàn diện.
Dưới thế tiến công
mạnh mẽ do ba thế lực khủng bố thần thành nhất liên hợp lại, Thất Đại
Gia Tộc Liên Bang đã tồn tại suốt mấy ngàn vạn năm, không ngờ lại lung
lay muốn ngã, tựa hồ như sắp sửa nhìn thấy một màn tử vong cùng với vực
sâu không đáy vậy.
Ngay tại trong cái thời điểm nguy hiểm như thế này, thì Hứa Nhạc, đang ẩn nấp phía sau vách đá ngắm nhìn cảnh thiết
huyết hùng sư Sư đoàn Thiết giáp 7 hành động xuất chinh, đã nhận được
một cú điện thoại từ vị phu nhân kia ở phía sau hậu sơn núi Mạc Sầu.
Hứa Nhạc cũng không biết được Thai phu nhân vì cái gì lại biết được phương
thức để liên hệ với chính mình, hắn chỉ biết là tựa hồ như bất luận
chính mình có lẩn trốn ở địa phương nào đi chăng nữa, thì đối phương đều có thể tìm ra được chính mình vậy.
- Tôi muốn cậu một phen bám trụ Đỗ Thiếu Khanh lại một chút, ít nhất là kéo dài đến khi bên Nghị Viện thông qua Đề án buộc tội!
Trong điện thoại di động, Thai phu nhân chỉ là nhàn nhạt nói một câu đơn giản như vậy, sau đó liền trực tiếp cắt đứt điện thoại, lưu lại một Hứa Nhạc ngạc nhiên không biết nói gì, chỉ có thể nhìn xuống dưới chân núi trầm
mặc ngẩn người mà thôi.
Bên dưới chân núi chính là toàn bộ cả một cái Sư đoàn Thiết giáp, chính là Sư đoàn Thiết giáp 7 cực mạnh của Quân đội Liên Bang.
Hơn một trăm đầu Robot MX quân dụng khủng bố đang rãi đầy khắp nơi bên dưới bình nguyên, hơn mười chiếc xe quân dụng chống đạn ở phía sau, hơn mấy
trăm chiếc xe Thiết giáp đang phô thiên cái địa kéo theo cái đuôi bụi mù ngất trời mà đến…
Còn ở trên này hắn cũng chỉ có duy nhất một người cùng với một khẩu súng!
- Tôi có phải là nên cảm tạ sự tín nhiệm có chút hoang đường mà bà dành cho tôi hay không?
Hứa Nhạc khẽ nhắm mắt lại trong khoảnh khắc, ở trong đầu thì lại âm thầm ân cần thăm hỏi một lượt mười tám đời tổ tông của vị phu nhân trí tuệ thâm sâu kia. Sau đó hắn bỗng nhiên xoay người lại, vác lên khẩu súng ACW
nặng nề, hai chân khom lại, bám thật chặt xuống tảng đá lớn đang đắm
mình dưới ánh mặt trời rạng rỡ, nhắm ngay xuống chiếc xe quân dụng đang
di chuyển trên con đường quốc lộ bên dưới.
Không có bất cứ một
chút do dự nào, hắn đứng thẳng người trên tảng đá lớn, dùng một tư thế
ngắm bắn tiêu chuẩn nhất, khẽ nheo nhẹ cặp mắt lại, hướng về phía chiếc
xe quân dụng xa xôi đằng kia mà mạnh mẽ khu động cò súng.
o0o
Trên sân sau uống trà phía sau hậu sơn núi Mạc Sầu, Thai phu nhân trầm mặc
ngồi bên cạnh bàn, ngắm nhìn mặt hồ nước đóng băng bình lặng ở ngay
trước mặt mình, ngắm nhìn những khối băng phiến trong suốt phập phềnh
trên mặt hồ, lại nhìn những cảnh núi rừng ngập trong tuyết đang phản
chiếu bên dưới những khối băng phiến kia.
- Cậu thật rất khẩn trương hay sao?
Bà ta đột nhiên nhàn nhạt mở miệng hỏi.
Cận quản gia chú ý đến tách trà trước mặt của phu nhân mãi cũng không có
được uống, sớm đã bị những luồng gió lạnh thổi cho lạnh lẽo, nên mới
chậm rãi tiến lên giúp bà ta đổi một tách trà mới. Ông ta cũng không có
trả lời câu hỏi này của phu nhân, bởi vì ông ta biết phu nhân chính là
đang hỏi một người khác.
Trầm Đại thư ký đang đứng thẳng người ngay sau lưng của Thai phu nhân, trầm mặc một lát sau mới mở miệng hồi đáp:
- Quả thật trong lòng có chút khẩn trương! Thủ Đô Tinh Quyển đã trung
chuyển nguy hiểm đến như thế, thật sự rất khó tưởng tượng ra nổi.
Mấy ngón tay của Thai phu nhân nhẹ nhàng nắm lấy phần quai tách có chút nóng bỏng, khẽ cười nhạt, nói:
- Đó là bởi vì hiện tại cậu còn rất trẻ tuổi, hoặc là nói cậu chưa có cơ
hộp tiếp xúc đến những lịch sử chân thật bên ngoài những quyển sách giáo khoa lịch sử. Kể từ sau khi thời đại Hoàng triều chấm dứt, cho đến chế
độ Cộng hòa, mãi cho đến hiện tại, bên trong dòng lịch sử của Tinh vực
Tam Lâm này, cái cục diện giống như ngày hôm nay không biết đã phát sinh qua bao nhiêu lần rồi.
- Những tràng chiến đấu khốc liệt nhất
giữa những người chấp chính cùng với Thất Đại Gia Tộc cũng không phải
chỉ mới ngày hôm nay mới bắt đầu, cũng không có khả năng vào ngày hôm
nay liền bởi vì cái loại phương thức thô bạo điên cuồng mà đơn giản này
cứ như vậy mà chấm dứt.
Ánh mắt Thai phu nhân vẫn như cũ ngắm nhìn cảnh hồ lạnh lẽo cuối đông, bình tĩnh nói:
- Những tổ tông của chúng ta đã từng có vô số người bị giam giữ cả đời,
đến chết ở trong nhà giam quân sự, cũng có vài đời Tổng thống đã từng
chết bên trong vũng máu ám sát. Mãi cho đến sau đó, mọi người mới phát
hiện ra rằng cái trận chiến tranh như thế này có kéo dài đi xuống chăng
nữa, cũng chẳng có bất cứ ưu đãi gì, vì thế cho nên mọi người mới lựa
chọn cùng nhau tồn tại đến hiện tại.
Vẻ mặt của bà ta vẫn như cũ không một chút biểu tình, tiếp tục nói:
- Tổng thống tiên sinh cũng giống như cậu vậy, cũng xấp xỉ là một thanh
niên trẻ tuổi, cũng đều không có cơ hội học tập quá nhiều những lịch sử
chân chính. Mà lịch sử của Gia tộc Lý Tại Đạo dù sao cũng vẫn còn quá
ngắn, cho nên bọn họ vẫn không thể nào thấu hiểu nổi, bất cứ những thứ
gì tồn tại cũng đều có lý do cùng với thực lực để mà tồn tại.
Nói xong những lời này, Thai phu nhân khẽ liếc mắt nhìn về phía Trầm Cách, khẽ cười nhạt, nói:
- Thân là một nhân vật tay trong nhẫn nhục phụ trọng nhất trong Hiệp hội
Ba Nhất, bọn họ nghĩ muốn thông qua cậu để điều tra ra giới hạn cuối
cùng của tôi là ở đâu, biết được toàn bộ át chủ bài của Thất Đại Gia
Tộc, cho nên mới dám sử dụng đến phương thức thô bạo vô lễ mà đơn giản
như thế. Nhưng mà bọn họ làm sao mà nghĩ đến được, thông qua cậu, tôi
cũng một phen đem mỗi một bước đi, mỗi một động tác của bọn họ mà nhìn
ra rõ ràng minh bạch hết. Tôi biết những người ủng hộ của bọn họ ở trong Nghị Viện là những ai, nhưng mà bọn họ thì cái gì cũng đều không biết
cả!
- Phu nhân thật sự mưu sâu kế rộng!
Trầm Đại thư ký đi theo Thai phu nhân suốt gần mười năm, cũng không biết rằng câu nói này
là đang xu nịnh hay là câu nói thật lòng của chính mình. Hắn ta thoáng
nhíu mày, khẽ thấp giọng, nói:
- Nhưng mà một khi đã biết trước
được bên phía Chính phủ đang chuẩn bị vận dụng đến bộ đội, vì cái gì mà
ngài lại kiên trì không chịu rời đi chứ?
- Mấy cái Gia tộc ngàn
thế này có thế sinh tồn cùng với phát triển trong Liên Bang suốt mấy vạn năm qua, cũng không phải chỉ có bởi vì bọn họ nắm trong tay rất nhiều
tài nguyên cùng với nhân mạch, hơn nữa bởi vì những cái Gia tộc bọn họ
còn có sự kiên trì cùng với cảm giác vinh quang của chính mình. Cho nên
tôi tin tưởng rằng bất luận là Lợi Gia hay là Nam Tương Gia, đối mặt với sự bắt bớ của bên phía Quân đội Liên Bang, bọn họ khẳng định cũng sẽ
không vừa nghe tin liền bỏ trốn, ít nhất bọn họ cũng sẽ lưu lại đầy đủ
nhân mạch, đầy đủ phân lượng để mà gắn bó chặt chẽ với sự vinh quang của chính mình.
Thai phu nhân khẽ cười nhạt, nói:
- Thân là
Gia tộc di lưu của Hoàng triều ngàn vạn năm trước, Thai Gia càng không
có tư cách để mà đào tẩu. Nếu như tùy tiện bị một chút hù dọa nho nhỏ
liền vội chạy trốn đến Bách Mộ Đại, vậy thì trận chiến tranh này vào mấy ngàn năm trước đây sớm đã kết thúc xong rồi.
- Nhưng mà vẫn như cũ quá mức nguy hiểm!
Trầm Đại thư ký liếc mắt nhìn về phía núi rừng đối diện với bờ hồ, hạ giọng khuyên nhủ.
Thai phu nhân liếc mắt nhìn về phía những thân ảnh Robot như ẩn như hiện bên trong phiến núi rừng xa xa, khẽ nở nụ cười trào phúng, nói:
-
Một khi đã thông qua cậu biết trước được, phụ trách tiến công nơi này là Doanh đoàn Robot Số I của Đội cảnh vệ Đặc khu Thủ Đô, như vậy thì còn
cái gì nguy hiểm nữa chứ? Hoặc là lúc này cậu nên gọi một cú điện thoại
cho Tổng thống tiên sinh, chất vấn một chút xem, vì cái gì hiện tại chi
bộ đội này thủy chung cũng không có phát động tiến công, mà đám Robot
này ngươci lại còn đang tiến hành hộ viện giữ nhà thay cho phía sau hậu
sơn núi Mạc Sầu vậy?
Trầm Đại thư ký khiếp sợ xoay người nhìn
chằm chằm về phía mười đầu Robot MX màu đen quả thật đang xoay người
tiến hành canh gác phía bên ngoài đằng xa, rốt cuộc cũng hiểu được sự
bình tĩnh của phi nhân là xuất phát từ nơi nào. Xem ra Quân Thần lão
nhân gia ở Phí Thành áp chế không cho Thất Đại Gia Tộc can thiệp vào
Quân đội hơn mười năm trời, hóa ra chung quy cũng không hoàn toàn thành
công được a!
Bàn tay phải của hắn lúc này đã run rẩy kịch liệt, động tác lấy ra điện thoại cũng có vẻ khó khăn chật vật vô cùng.
o0o
Thời điểm khi mà Chính phủ Liên Bang hướng về phía Thất Đại Gia Tộc khởi
xướng thế tiến công mạnh mẽ cuối cùng, thì đám Đại Gia tộc đã trầm mặc
lặng lẽ suốt thời gian ba năm kia, cũng rốt cuộc bắt đầu hé lộ ra những
cái răng nanh sắc bén nhất của chính mình.
Bên trong hội nghị của Tòa nhà Nghị Viện, đang bị vây trong tình trạng giao phong khống biện
kịch liệt, đột nhiên một vị Nghị viên, trước giờ luôn là người ủng hộ
đáng tin cậy nhất của Tổng thống Mạt Bố Nhĩ, chợt lâm thời yêu cầu được
phát biểu.
Vị Nghị viên này từ trước đến giờ vẫn luôn tán thành
mọi quyết sách mà bên phía Chính phủ Liên Bang đề ra, vào lúc này đột
nhiên bày tỏ thái độ cực kỳ cứng rắn, hướng Tổng thống tiên sinh cùng
với Chính phủ khởi xướng công kích mãnh liệt. Ngay trước khi quá trình
đầu phiếu buộc tội còn chưa có chính thức bắt đầu, ông ta đã liền khẳng
khái trào dâng tuyên bố chính mình khẳng định là sẽ quẳng ném phiếu tán
thành!
Toàn bộ hội trường nhất thời ồ lên một mảnh.
Những chuyện tình phát sinh ngay sau đó, thì lại là làm cho toàn bộ Liên Bang cũng phải ồ lên một mảnh.
Quỹ Cơ Kim Hội Tu Thúc, trực thuộc quyền quản lý của Thai Gia, cùng với
Ngân hàng Liên hợp Tam Lâm tuyên bố kết hợp, chính thức tuyên bố tiến
hành tư hữu hóa toàn diện đối với Công ty Cơ khí Quả Xác!
Bên trong Liên Bang vốn có câu, nơi nào có kim loại, nơi đó có dấu hiệu của Quả Xác!
Công ty Cơ khí cực kỳ nổi tiếng, đã từng phát minh ra bình ắc quy năng lượng cao Tĩnh Nông, động cơ Tinh Thái dùng cho các phi thuyền vũ trụ, có
lịch sử cực kỳ dài lâu, có mối quan hệ cực kỳ mật thiết, chặt chẽ với
bên Quân đội Liên Bang. Hiện tại toàn bộ các đầu Robot MX tiên tiến nhất của Liên Bang, hơn hai phần ba Chiến hạm của Quân đội Liên Bang cũng
đều là do Công ty Cơ khí này sản xuất ra.
Một lời giải thích càng trực quan hơn nữa chính là: Công ty Cơ khí Quả Xác chính là Công ty Cơ
khí lớn nhất cũng là quan trọng nhất của cả Liên Bang!
Nhưng mà một cái Công ty to lớn cự phách như thế, không ngờ cứ như vậy mà bị tuyên bố tư hữu hóa toàn diện!
Cho tới bây giờ cũng không có ai biết được đến tột cùng tất cả các cổ đông
của Công ty Cơ khí Quả Xác là bao gồm những ai, bởi vì cấu tạo cổ quyền
của cái Công ty cự phách này vốn dĩ phi thường phức tạp cùng với rắc
rối.
Đúng chính là căn cứ vào cái loại nguyên nhân này, cho nên
biểu tình hiện tại trên mặt của vị Tổng Giám đốc tiên sinh độ tuổi cũng
không còn trẻ trung của Công ty Cơ khí Quả Xác thật sự rất khiếp sợ,
thật sự rất phấn khích. Bản thân ông ta nhậm chức Tổng Giám đốc Công ty
Cơ khí Quả Xác này chính là do đích thân Tổng thống tiên sinh tự mình
ban lệnh, trải qua Nghị Viện Liên Bang tiến hành đầu phiếu tán thành,
cho tới bây giờ cũng chưa từng nghĩ qua sẽ có một ngày chính mình lại
mất đi quyền khống chế đối với Ban Giám Đốc của Công ty Cơ khí Quả Xác.
Ông ta đảo mắt nhìn những đám cổ đông của Ban Giám Đốc tham gia vào cuộc
họp Cổ đông lâm thời, nhìn thấy những chứng từ xác nhận cổ quyèn phức
tạp nhưng phi thường rõ ràng xuất hiện trên màn hình điện tử trước mặt
mình, lại nhìn thấy mấy tên đại biểu của Cơ Kim Hội Tu Thúc mang theo
biểu tình hờ hững nhìn về chính mình, một thời gian rất lâu cũng không
nói được nên lời.
Cùng với sự nhận tri của các Phòng Công tác
Thống kê và các nhà Kinh tế học hoàn toàn bất đồng, Thai Gia ở phía sau
hậu sơn núi Mạc Sầu cũng không cần cùng với các Đại Gia tộc khác bắt tay với nhau, cũng liền có được đầy đủ những cổ quyền để đưa ra lời đề nghị tư hữu hóa Công ty Cơ khí Quả Xác, liền có thể mặt lạnh không một chút
biểu tình yêu cầu Chính phủ Liên Bang một phen đem Công ty Cơ khí Quả
Xác trả trở về.
Cũng chẳng có bất cứ tin tức giao dịch cổ quyền
gì trên thị trưởng, bởi vì hơn mấy ngàn các tổ chức quỹ đầu tư tài chính nhỏ bé vô danh bên trong Liên Bang, cùng với đủ các dạng hiệp hội, tổ
chức tài chính khác… vốn dĩ đều là của Thai Gia cả!
Ngay từ khi
năm đầu tiên của thể chế Cộng hòa bắt đầu, thì Gia tộc huyết mạch của
Hoàng triều Thai Thị cũ cho tới bây giờ cũng chưa từng bao giờ buông tha quyền khống chế đối với Công ty Cơ khí Quả Xác. Thai Gia bọn họ cũng
chỉ là yên lặng phân rã ra những cỗ quyền nắm giữ trong tay chính mình,
phân tán đến xuống vô số những cơ cấu mới thiết lập bên trong Liên Bang.
Sau đó bọn họ mượn dùng cái lực lượng đáng sợ nhất, chính là sự lãng quên
của thời gian, mà lặng lẽ không một tiếng động đem mấy ngàn cái cơ cấu
phụ thuộc bên dưới tiến hành chuyển hóa, phân rã, tái thiết, đổi tên…
khiến cho bên trong Liên Bang dần dần bắt đầu quên đi sự tồn tại của
chúng nó. Khiến cho chúng nó mai danh ẩn tích, ở bên trong Liên Bang
trầm mặc lặng lẽ hưởng thụ những tiền lời hằng năm lớn đến mức kinh
người. Mãi cho đến khi thời điểm mà Gia tộc gặp phải những uy hiếp chí
mạng nhất, những cái cổ quyền đã âm thầm tiêu thất không biết bao nhiêu
năm, cùng với những cổ phiếu phụ gia kia mới lại một lần nữa trồi lên
trên mặt biển.
- Tổng Giám đốc tiên sinh, chúng tôi phi thường
tôn trọng năng lực làm việc chuyên nghiệp trước giờ của ngài. Tôi nghĩ
hiện tại công tác xác nhận cổ quyền đã phi thường minh xác rồi, chúng
tôi có được tài liệu chứng thực đáng tin cậy nhất của ba Văn phòng Kế
toán Sự vụ lớn nhất Liên Bang, nếu như ngài vẫn như cũ kiên trì cho rằng cần có thêm nhiều thời gian tiến hành xét duyệt nữa, thì chúng tôi buộc phải tuân theo trình tự pháp luật, trực tiếp bãi miễn chức vụ hiện tại
của ngài.
Vị đại biểu của Cơ Kim Hội Tu Thúc vẻ mặt không một
chút biểu tình nhìn thẳng Tổng Giám đốc tiên sinh của Công ty Cơ khí Quả Xác, nói:
- Kỳ thật chúng tôi cũng biết rất rõ ràng, mục đích
ngài muốn kéo dài thời gian là vì cái gì. Nhưng mà tôi phải nhắc nh ngài một chút, những chuyện tình mà chúng tôi đang làm đây chính là hoàn
toàn hợp theo những gì pháp luật quy định. Xin ngài không cần bởi vì
Chính phủ mà gánh vác lên lưng những trách nhiệm mà ngài vốn dĩ không
nên gánh vác!
Vị Tổng Giám đốc tiên sinh đưa tay xoa xoa một chút mi tâm đã rất đau nhức của chính mình, hỏi:
- Tôi thật sự muốn biết, các người không tiếc chuyện bại lộ những cổ
quyền đã che giấu kỹ suốt mấy ngàn năm qua, trực tiếp đoạt lại Quả Xác,
mục đích cuối cùng là muốn làm cái gì?
Một vị luật sư đại biểu
cho bên phía Cơ Kim Hội Tu Thúc từ phía sau bước lên, lấy trong túi ra
mấy tờ văn kiện đặt lên trên bàn, ngữ khí phi thường bình thản, hiền hòa nói:
- Căn cứ theo những hợp đồng mua bán thiết bị cùng với hợp
đồng tài chính bảo đảm giữa Công ty Cơ khí Quả Xác cùng với Chính phủ
Liên Bang đã ký kết trong thời gian gần đây, hiện tại đang có ba khoản
tiền bút toán lớn đã đến thời hạn cần phải thanh toán. Chúng tôi hy vọng bên phía Chính phủ có thể ngay lập tức trả tiền!
Cặp mày của vị
Tổng Giám đốc tiên sinh Công ty Cơ khí Quả Xác nhất thời nhăn tít lại
cực nhanh. Bản thân ông ta phi thường biết rõ ràng tình trạng tài chính
hiện tại của Chính phủ Liên Bang. Vì để chống đỡ cuộc chiến tranh xuyên
vũ trụ tại bên Tinh vực Tả Thiên bên kia, Chính phủ Liên Bang quả thật
đã thập phần gian nan. Nếu như đổi lại trong dĩ vãng, bên phía Chính phủ hoàn toàn có thể trì hoãn việc thanh toán tiền cho bên Công ty Cơ khí
Quả Xác, nhưng mà hiện tại Thai Gia khẳng định không có khả năng chấp
nhận trì hoãn được.
Còn về phần Ngân hàng Liên hợp Tam Lâm, kẻ
duy nhất hiện tại có năng lực cung cấp tài chính phục vụ chiến tranh cho nên phía Chính phủ? Nghe nói vị Tổng Giám đốc tân nhậm của bọn họ vừa
mới bị Chính phủ Liên Bang bắt a!
Vị Tổng Giám đốc tiên sinh nhất thời nở ra một nụ cười có chút điên cuồng khờ dại, trào phúng hỏi:
- Nếu như bên phía Chính phủ không chịu trả tiền thì các người làm sao bây giờ?
Gã luật sư đại biểu kia đột nhiên thay đổi sắc mặt hoàn toàn, lạnh lùng
thô bạo, cực kỳ giống như một tên chủ nợ cho vay nặng lãi ở bên Bách Mộ
Đại, giơ tay đập một cái thật mạnh lên mặt bàn, rít gào nói:
-
Thiếu nợ phải trả tiền, chuyện tình thiên kinh địa nghĩa! Nếu như bên
phía Chính phủ không chịu trả tiền, như vậy tất cả các căn cứ sản xuất
thuộc quyền quản lý của Công ty Cơ khí Quả Xác một chiếc Chiến thuyền,
một chiếc Chiến hạm, một con Robot cũng không được cung cấp cho Chính
phủ nữa!
- Bốn chiếc Phi thuyền Chiến hạm Vũ cấp chuẩn bị rời
khỏi Căn cứ Cựu Nguyệt xuất phát đến tiền tuyến phải lập tức quay trở về điểm xuất phát! Tất cả các thiết bị bảo hộ thường nhật cung cấp cho
chiến trường ngay tức khắc đình chỉ toàn bộ lại! Còn có tất cả các Bảo
Dưỡng Sư, Công Trình Sư của Công ty đang được điều động bên trong Quân
đội toàn bộ triệu hồi trở về công ty! Đừng quên rằng người phát lương
cho bọn họ chính là chúng ta, không phải là Quân đội!
Toàn thân
vị Tổng Giám đốc tiên sinh nhất thời đổ mồ hôi lạnh. Nếu như những
chuyện tình này thật sự phát sinh, vậy thì bộ đội Liên Bang ở tại tiền
tuyến khẳng định sẽ gặp phải những cục diện đáng sợ đến như thế nào? Hắn nhịn không được nắm chặt lại hai nắm tay, lớn tiếng thét lên chất vấn:
- Các người điên hết rồi hay sao?
o0o
Gã luật sư kia quả thật cũng không có điên, bởi vì cái mà hắn làm chính là đang chấp hành những ý chí của Thai phu nhân. Đối mặt với sự tiến công
bằng bạo lực của Chính phủ, sự đáp trả điên cuồng chân chính nhất của vị phu nhân kia thật sự là còn ở phía sau.
Nếu như nói sự đổi chiều trong công tác đầu phiếu bên trong hội nghị của Nghị viện, những biến
cố kịch liệt phát sinh tại Công ty Cơ khí Quả Xác bởi vì cần phải có
khoảng thời gian nhất định mới có thể tạo thành hiệu quả thực chất, hơn
nữa lại bởi vì có thể sử dụng bạo lực mạnh mẽ khống chế lại, cho nên
cũng không thể ngay tức thời tạo thành sự khủng hoảng cho bên phía Chính phủ Liên Bang, như vậy thì chuyện tình xảy ra kế tiếp lại là hoàn toàn
bất đồng.
Phía sau lưng Căn cứ Tân Nguyệt, bên trong khu vực kho
Tinh quặng mỏ cực kỳ quan trọng nào đó của Căn cứ Công đoạn Lắp ráp
thiết bị Quân dụng của Bộ Quốc Phòng, đột nhiên đúng lúc này lại xảy ra
một hồi nổ mạnh cực kỳ kịch liệt. Trận nổ mạnh đột ngột này cũng không
có tạo thành quá nhiều thương vong về mặt nhân lực, thế nhưng lại trực
tiếp làm cho tổng cộng 455 vạn tấn tinh quặng mỏ hoàn toàn biến thành
một đống khói bụi.
Những tinh quặng mỏ đã trải qua công tác sơ
chế sau khi khai thác này, đã trở thành một loại năng lượng thể phi
thường ổn định cùng với an toàn. Ngoại trừ bị những tia bức xạ laser cực mạnh chiếu xạ mới có thể phát sinh quá trình quá độ, tạo thành phương
thức nổ mạnh biến thái ra, tính an toàn của nó chẳng khác nào một đống
tảng đá vô hại vậy, thế nhưng hiện tại lại phát sinh nổ mạnh khủng bố.
Trận nổ mạnh xuất kỳ bất ý phát sinh trên Căn cứ Tân Nguyệt lần này, giống
hệt như là một đạo thiểm điện khủng bố bổ thẳng lên đầu, vào thẳng trái
tim của vô số những Đại nhân vật bên trong Quân đội cùng với Chính phủ
Liên Bang!
Đối với Quân đội Liên Bang mà nói, đối với tràng chiến tranh xuyên vũ trụ cùng với Đế Quốc mà nói, khoáng thạch tinh quặng mỏ
tuyệt đối là nguồn tài nguyên chiến lược quan trọng nhất. Không có tinh
quặng mỏ, Hạm đội Liên Bang căn bản không thể nào xuyên qua được thông
đạo không gian vũ trụ bao la kia. Mà bất luận cho các chi bộ đội mặt
đất, các chi Sư đoàn Robot của Liên Bang có cường đại đến mức nào đi
chăng nữa, nếu như không có tinh quặng mỏ, đến lúc đó cũng chỉ có thể
biến thành một đống sắt thép rác rưởi, đứng ở Thủ Đô Tinh Quyển vọng tầm mắt nhìn về phía Tinh vực Tả Thiên xa xa mà thôi!
Tổng cộng 455
vạn tấn tinh quặng mỏ sơ chế ở trong một tràng nổ mạnh toàn bộ biến
thành một đống khói xanh, cũng không phải là một tổn thất khiến cho mọi
người không cách nào chịu nổi. Nhưng mà vấn đề chính là ở chỗ, nếu như
là tràng nổ mạnh này chính là một hành động có chủ đích của một chút thế lực nào đó, như vậy thì thuyết minh rằng đối phương có được năng lực
bất cứ lúc nào cũng có thể khiến cho toàn bộ Hạm đội Liên Bang hoàn toàn tê liệt!
o0o
Những luồng gió đông lạnh lẽo thổi quét qua
sân uống trà chiều chợt trở nên vô cùng ấm áp, nhẹ nhàng phất động một
vài sợi tóc rối nằm bên cạnh những nếp nhăn trên khóe mắt của Thai phu
nhân.
Thai phu nhân đón lấy cái điện thoại di động do Trầm thư ký chuyển qua, khẽ nở nụ cười nhàn nhạt, sau đó mới hồi đáp:
- Tổng thống tiên sinh, phía sau hậu sơn núi Mạc Sầu đã khống chế Công ty Liên hợp Tinh quặng mỏ không biết bao nhiêu năm trời nay rồi, từ công
tác dò xét, cho đến khai thác, chiết xuất, cô động, bảo tồn cho đến vận
chuyển, ở giữa có rất nhiều các khâu các bước khác nhau. Thậm chí ngay
cả tôi cũng không biết rõ ràng cho lắm, đến tột cùng là có bao nhiêu
loại phương pháp có thể khiến cho đống tinh quặng mỏ kia nháy mắt biến
thành đống đá vụn hoặc là những làn khói tro bụi nữa…
- Chúng tôi đã bắt đầu chuẩn bị những chuyện này từ khi nào à?
Thai phu nhân chậm rãi đứng thẳng người dậy, đi đến bên cạnh lan can, ngắm
nhìn về phía bức tranh giang sơn đang được bao phủ bởi những bông tuyết
trắng rơi rụng, nhẹ nhàng hít thở luồng không khí ấm áp trong sân, sau
đó mới cực kỳ tao nhã hồi đáp:
- Có lẽ ngay từ cái ngày mà Hoàng
triều Thai Thị chấm dứt, chúng ta cũng đã bắt đầu chuẩn bị rồi. Còn ở
trong cái giai đoạn lịch sử vị trí mà tôi và ông đang cùng tồn tại này,
thì phía sau hậu sơn núi Mạc Sầu bắt đầu chuẩn bị các hành động này,
chính là ngay sau khi một cuộc nói chuyện nào đó ở tại cái sân uống trà
chiều này đây!
- Đó là ba năm trước đây hay bốn năm trước đây
nhỉ? Khi đó Thi Thanh Hải đã ở tại Toàn nhà Nghị Viện giết chết mấy vị
đồng bọn chính trị quan trọng nhất của ông, Hứa Nhạc từ bên phía Tây Lâm chạy trở lại Thủ Đô Tinh Quyển. Lúc đó các ông dùng đến Chiến hạm cũng
không có biện pháp một phen bắn chết hắn trong vũ trụ. Ngay sau đó Tướng quân Lý Tại Đạo đã đích thân đi đến phía sau hậu sơn núi Mạc Sầu, cùng
tôi tiến hành một buổi nói chuyện rất lâu…
Thai phu nhân đổi điện thoại sang tay khác, tiếp tục tao nhã, nói:
- Tổng thống tiên sinh, khi đó tôi đã từng nói qua một câu, bất cứ một
đầu Quái thú sắt thép nào đi chăng nữa, một khi bắt đầu có được ý thức
của chính bản thân mình, thì sức ăn của chúng nó sẽ có vẻ đặc biệt tham
lam cùng với điên cuồng. Bất cứ những kẻ nào cho dù đã từng là bá chủ gì đi nữa, ở trong mắt của bọn họ cũng không khác gì một vài khối thịt hợp thành có mùi vị thơm ngon mà thôi.
- Gia tộc của tôi cũng không
nghĩ muốn biến thành một khối thịt hợp thành có mùi vị thơm ngon ở trong mắt của các ngài, như vậy chúng ta tự nhiên cũng phải làm ra một chút
chuẩn bị gì đó. Ngài hẳn là nên cho phép một khối thịt hợp thành cũng có quyền lợi được phản kháng chứ, có phải không?
o0o
Phốc
một tiếng trầm đục vang lên. Một viên đạn hợp kim to cỡ nắm tay, từ bên
trong cái nòng súng tráng kiện đen ngòm của khẩu ACW mạnh mẽ phun bắn mà ra, tựa hồ như muốn xé rách bóng râm của bầu trời đầy mây, ở ngay phía
trước chiếc xe quân dụng màu xanh lục sậm bên dưới con đường quốc lộ đục ra một cái hố sâu cực kỳ khủng bố!
Khoảng cách thật sự quá xa,
vượt quá tầm bắn hữu hiệu của khẩu súng! Đối với việc viên đạn đầu tiên
không thể trúng được mục tiêu, Hứa Nhạc cũng không cảm thấy có gì ngoài ý muốn cả. Trên lưng hắn vẫn như cũ đeo theo một cái ba lô hành quân nặng nề, hai chân đứng thẳng, một trước một sau dẫm mạnh lên trên bề mặt
tảng đá to lớn bóng loáng, vẻ mặt không một chút biểu tình nhắm thẳng về phía chiếc xe quân dụng ở bên dưới con đường quốc lộ nằm dưới chân núi, dùng một động tác cực kỳ theo quán tính, lại một lần nữa khu động cò
súng.
Ngón trỏ mạnh mẽ cùng với cái cò súng của khẩu ACW rất
nhanh tiếp xúc sau đó buông ngay ra. Phần thân súng của khẩu ACW nặng nề không ngừng nhanh như tia chớp giật ngược về phía sau, sau đó là một
viên đạn hợp kim khủng bố phun trào ra. Trong khoảng thời gian ngắn ngủi chỉ ba giây đồng hồ, Hứa Nhạc đứng trên tảng đá lớn trên ngọn núi đã
liên tục bắn liền năm phát súng!
Bằng! Bằng! Bằng! Bằng! Bằng!
Trên mặt đất bốn phía chiếc xe quân dụng màu xanh lục sậm xa xôi trên con
đường quốc lộ bên dưới chân núi đằng kia, cơ hồ đồng thời nổ tung lên
những cái hố đất thật lớn. Một chiếc xe quân dụng khác nằm phía bên phải của chiếc xe mục tiêu đột nhiên bị bắn nổ tung, mang theo một thanh âm
chói tai, chấn cho văng lên không trung, sau đó ngã ngược trở lại mặt
đất, bụi mù nhất thời dâng lên tràn ngập mặt đường.
Bản thân Sư
đoàn Thiết giáp 7 vốn dĩ là một chi bộ đội phản ứng cực mạnh của Quân
đội Liên Bang, tự nhiên là có được tốc độ phản ứng nhanh chóng nhất.
Ngay trong khoảnh khắc khi tiếng súng đầu tiên vang lên, hai đầu Robot
MX của Cận vệ doanh đã ngay lập tức gào thét phóng tới. Phần chân Robot
cao lớn nặng nề nghiền áp thẳng xuống mặt đường khiến cho mặt đường vỡ
vụn ra từng phiếu. Phần thân thể máy móc tráng kiện của hai đầu Robot
rất nhanh che chắn lại, bảo hộ chặt chẽ chiếc xe quân dụng màu xanh sẫm
vào phía sau thân thể của chính mình.
Lại thêm một phát đạn nữa ở sâu bên trong khu vực núi non, dùng tốc độ cực nhanh đánh úp lại, hung
hăng bắn thẳng lên phần hộ giáp bằng hợp kim của phần chân máy móc của
đầu Robot MX, thế nhưng lại cũng chỉ có thể bắn ra một vết trầy màu
trắng cực kỳ chói mắt trên thân đầu Robot màu đen mà thôi.
Có lẽ
là bởi vì nguyên nhân khoảng cách tầm bắn quá mức xa xôi, khiến cho đầu
đạn của khẩu ACW cũng không thể nào bắn thủng được lớp vỏ của Robot quân dụng của Liên Bang. Hứa Nhạc ở trên đỉnh vách núi vẫn như cũ vẻ mặt
không một chút biểu tình. Sau khi tiến hành thay đổi một băng đạn mới,
hắn tiếp tục nhắm thẳng về phía con đường quốc lộ bên dưới chân núi,
tiếp tục không ngừng nhả đạn.
Muốn ở trước mặt toàn bộ Sư đoàn
Thiết giáp 7 đứng từ xa ám sát được Đỗ Thiếu Khanh, vĩnh viễn cũng chỉ
có một vài cơ hội có thể nhả đạn mà thôi, thậm chí cũng chỉ có một cơ
hội bắn duy nhất. Nhưng mà vấn đề chính là ở chỗ nguyên nhân khoảng cách chết tiệt quá xa, cho nên phát súng đầu tiên của Hứa Nhạc đã trực tiếp
bắn hụt.
Thế nhưng lúc này tâm tình của hắn cũng không có chút
nào thất vọng cả, mà chỉ là có một chút lo âu nhàn nhạt mà thôi. Hắn
cũng không biết cái vị phu nhân kia ở phía sau hậu sơn núi Mạc Sầu là
đang muốn làm cái gì, chỉ biết là đối phương bảo chính mình kéo dài thời gian Đỗ Thiếu Khanh cùng với quân đội của hắn kéo vào Đặc khu Thủ Đô,
như vậy khẳng định là có đạo lý.
Cho nên mục tiêu hiện tại của
hắn cũng không phải là muốn ám sát Đỗ Thiếu Khanh nữa, mà là cố gắng
quấy rầy hắn càng lâu càng tốt. Bằng không Hứa Nhạc căn bản cũng sẽ
không lựa chọn vào thời điểm này mà nổ súng như vậy. Đương nhiên nếu như khi bắt đầu, loạt đạn đầu tiên có thể may mắn bắn trúng được chiếc xe
quân dụng màu xanh lục sẫm kia mà nói, tự nhiên chính là kết quả tốt đẹp nhất.
Những tràng bắn tỉa từ bên phía đỉnh núi đi xuống vẫn còn
tiếp tục. Những đầu đạn khủng bố vẫn như cũ dùng lại ở trên những phần
đùi máy móc chống đạn của hai đầu Robot MX, khiến cho phần đùi của nó
liên tục bốc lên những đóa hoa đạn quái dị, phát ra những thanh âm trầm
đục khó nghe.
Ngay sau khi bị tập kích, đám quân nhân sĩ quan
binh lính có tố chất huấn luyện cực cao của Sư đoàn Thiết giáp 7 vẫn như cũ duy trì sự bình tĩnh trầm mặc cực kỳ cường hãn. Đội ngũ di chuyển
kéo dài hơn mười km của con đường quốc lộ chỉnh tề đình chỉ tiến tới.
Hơn mười đầu Robot MX màu đen rãi rác ở bên cạnh khu vực đồi núi gần đó
thì lại sớm hướng về phía mặt vách đá mà tiến hành truy tầm mục tiêu.
- Là ngắm bắn tầm xa, cự ly ngắm bắn theo tính toán đã vượt quá bốn km!
Một gã sĩ quan tham mưu ngồi xổm ngay bên cạnh cửa xe phía đối diện đường
đạn của chiếc xe quân dụng màu xanh lục sẫm kia, tiến hành báo cáo với
đối tượng bên trong xe:
- Các loại súng chế thức ngắm bắn tiên tiến nhất của Liên Bang cũng đều không có được tầm bắn xa đến như vậy!
- Cái loại súng trường bắn tỉa xuất hiện tại trung tâm an dưỡng tại Vĩnh Xuân Thị kia so với đối diện thì như thế nào?
- So với đối diện thì cái loại súng trường bắn tỉa kia cũng không đạt được tầm bắn xa như thế!
Cánh cửa xe quân dụng màu xanh lục sẫm kia đột nhiên bị đẩy ra. Đỗ Thiếu
Khanh, trên người mặc một thân chế phục Tướng quân thẳng tắp không một
nếp nhăn bước xuống, đi đến bên cạnh phần chân máy móc của một đầu Robot MX, nhìn về phía những đốm lửa khi lóe sáng, khi tắt ngúm giống hệt như một cái tàn thuốc trên đỉnh núi đối diện, lắng nghe những tiếng súng nổ cực kỳ gần sát bên người mình, lạnh lùng nói một tiếng:
- Là ACW!
Sau đó hắn tháo xuống cặp kính râm quen thuộc, bỏ vào trong túi áo quân trang của chính mình.
Sau đó hắn giơ tay phải hướng ra bên cạnh, tiếp nhận một khẩu súng trường
bắn tỉa nặng nề từ trong tay thuộc cấp, dùng một cái động tác quân sự
tiêu chuẩn không có bất cứ một chút khuyết điểm nào, nhanh như tia chớp
chỉa thẳng mũi súng về phía đỉnh núi, hướng về phía vách đá xa xa bên
kia mà khu động cò súng.