Một chiếc Chiến hạm vận tải Liên Bang toàn thân bằng kim loại lạnh lùng, có màu xám nhạt, ở khu vực không gian tầng thấp của Tinh vân Vãn Hạt
không ngừng di chuyển về phía trước. Trên chiếc Chiến hạm Vận tải kia,
có hơn ba ngàn gã quân nhân sĩ quan cùng với binh lính của Sư đoàn Thiết giáp 17 mới, quay trở về quê hương nghỉ ngơi không đầy một trăm ngày,
liền lập tức bị triệu hồi lên trên chuyến lữ hành vũ trụ dài ngày, tâm
tình tự nhiên không có chút xíu khoái trá nào cả. Chiếc Chiến hạm vận
tải vừa mới xâm nhập vào phạm vị tinh vực của Đại khu Tây Lâm này, những tình tự nhớ nhà liền bắt đầu dâng lên tràn ngập trong lòng đám quân
nhân sĩ quan, binh lính.
Đối với các quân nhân sĩ quan chỉ huy
cấp trên của chi bộ đội này, các loại cảm xúc này trong đội ngũ không hề nghi vấn chính là một loại tình huống vô cùng nguy hiểm, gây rối loạn
nhân tâm. Chẳng qua cũng may mục đích lần này của bọn họ cũng không phải là tiến công về phía bản thổ của Đế Quốc, mà là phụ trách đảm bảo an
ninh cho khu căn cứ quân sự bí mật mà thôi.
Đối với Hứa Nhạc mà
nói, nỗi nhớ quê hương cũng không phải là tình tự chính yếu nhất trong
lòng của hắn lúc này. Hắn nhìn thấy cô nữ tử thanh lệ dị thường, mặc áo
khoác dạng áo choàng, tóc đen dài trước mặt mình, phần lớn tâm tình
trong lòng chỉ là cảm giác vô cùng kinh ngạc cùng với trách nhiệm nặng
nề trên vai.
Hắn như thế nào cũng không thể tưởng tượng ra nổi,
Giản Thủy Nhi không ngờ lại sẽ xuất hiện trên chiếc Chiến hạm vận tải
này, hơn nữa lại còn biến thành vị nữ phóng viên tùy quân lần này. Càng
khiến cho hắn vô cùng kinh ngạc cùng với đầu óc trống rỗng hư không
chính là, Cô gái thần tượng quốc dân Liên Bang đã một thời gian khá dài
không xuất hiện trước mặt công chúng Liên Bang này, sau khi gỡ xuống cái mũ rộng vành màu trắng hiếm khi rời khỏi đầu kia, một mái tóc đen dài
suôn mượt nhất thời tuôn xuống như suối nước, hoàn toàn không gặp lại
mảnh tóc tím bồng bềnh xinh đẹp đã từng khắc sâu vào trong trí nhớ suốt
thời điểm niên thiếu của hắn.
Một hồi tranh luận mặc dù không quá mức kịch liệt, thế nhưng lại có chút bướng bỉnh đã phát sinh giữa hai
thanh niên nam nữ trẻ tuổi vô cùng xuất sắc của Liên Bang này. Đám quân
nhân sĩ quan bọn Bạch Ngọc Lan kia cực kỳ thức thời, sớm đã rời khỏi
khoang Chiến hạm này, dành riêng không gian cho cặp thanh niên nam nữ
này tranh luận.
Nhìn về phía cái dung nhan thanh lệ xinh đẹp động lòng người, cùng với vô cùng chút ngây thơ trong sáng, và bộ mái tóc
màu đen suôn mượt thuôn dài trên vai của hắn Hứa Nhạc mơ hồ hiểu được cô nàng vì cái gì lại làm ra cái thay đổi to lớn như thế. Hắn ở trong lòng mơ hồ thở dài một tiếng, đang định mở miệng nói chút gì đó vân vân này
nọ, ánh mắt nhất thời chợt khẽ nhíu lại một chút.
- Tôi còn chút chuyện tình cần phải xử lý một chút.
Hứa Nhạc nói với Giản Thủy Nhi một câu, sau đó xoay người đi về phía khoang hành khách cá nhân của mình.
Giản Thủy Nhi nhìn theo bóng dáng kiên định của hắn, trên mặt lộ ra một vẻ
mặt hơi chút vô tội, vô cùng đáng yêu xòe hai tay ra, nhún nhún vai,
nói:
- Đây là mái tóc của chính bản thân tôi, anh làm gì lại nổi nóng lên đến như vậy cơ chứ?
Hứa Nhạc cũng biết chính bản thân mình không có lý do gì mà tức giận đối
với chuyện một người nào đó quyết định thay đổi kiểu tóc, đây thật sự là một chuyện nhàm chán vô cùng vớ vẩn. Thế nhưng hắn vẫn như cũ cảm thấy
có chút tức giận, bởi vì cái mái tóc màu tím bồng bềnh kia đối với hắn
mà nói, có rất nhiều ý nghĩa, nhất là nhớ lại những kỷ niệm thời thơ ấu
của chính bản thân hắn.
Nhưng mà lúc này hắn đang bước nhanh đi
trở về gian phòng của chính mình, lưu lại cho đối phương một cái bóng
dáng băng lãnh, lạnh lùng như băng kia, cũng không phải là chơi đùa cái
tính nết trẻ con, mà là bởi vì… trong đồng tử đen thui trên mắt phải của hắn đột nhiên chợt xuất hiện một hàng chữ phiêu phù màu trắng…
Sau khi trải qua đêm tâm sự thoải mái tại quân doanh hôm đó, lão già kia đã rất biết thân biết phận, hiếm khi chủ động liên hệ với hắn. Cho nên tại một khắc hàng chữ màu trắng kia xuất hiện trong đồng tử của hắn, hắn có chút giật mình cùng với khẩn trương, đến tột cùng là đã xảy ra chuyện
quan trọng gì rồi?
- Không có bất cứ số liệu cụ thể gì cả?
Hứa Nhạc ngồi ở trên giường của mình, có chút khó hiểu hỏi:
- Nhưng mà ông là cái tồn tại, được thành lập trên trụ cột bằng việc nắm
vững tin tức cùng với suy luận logic cơ mà? Không có bất cứ tin tức hữu
hiệu nào cả, ông làm thế nào có thể phán đoán ra được bên trong Liên
Bang sắp sửa phát sinh đại sự hay sao?
- Quá trình tính toán hỗn
độn, tôi cũng không thể liệt kê ra toàn bộ quá trình tính toán, chỉ biết là có vô số những biến nhân rất nhỏ, theo sự chuyển dời của thời gian,
đang làm ra một hồi tạo thành số liệu loạn lưu nào đó trong Liên Bang.
- Căn cứ vào danh sách quyền hạn cấp độ I của cậu, hiện tại tôi chính
thức hướng cậu, báo cáo về biến nhân thuộc danh sách quyền hạn cấp độ I.
- Từ sau chuyên án Mạch Đức Lâm, Cục Hiến Chương phối hợp với Chính phủ
Liên Bang, tiến hành công tác tẩy trừ toàn diện. Nhưng mà vào ngày hai
mươi ba tháng mười một năm kia, khi tôi tiến hành công tác trao quyền
thống kê lại số liệu điều tra, căn cứ vào sự phán số liệu trước đó, đã
có một mầm mống của Đế Quốc cài vào Liên Bang, hiện tại đang được trao
quyền nằm ngoài phạm vi theo dõi.
Đọc được câu đó từ trong mắt
phải của mình, cặp mày của Hứa Nhạc lúc này càng nhăn tít lại một trận,
hai bàn tay rất nhanh nắm chặt lại:
- Cái mầm móng này hiện tại đang ở nơi nào?
- Không được trao quyền, không được phép tiến hành báo cáo những kết quả điều tra tương ứng…
Cỗ Máy vi tính Trung ương Liên Bang kia rất nhanh hồi báo.
- Tôi trao quyền cho ông. Tôi biết ông biết rõ hắn đang ở chỗ nào.
Hứa Nhạc cúi đầu, hai nắm tay lại càng nắm chặt hơn một chút.
- Đối tượng hoài nghi là mầm mống của Đế Quốc trà trộn vào Liên Bang, hiện tại đang ở tinh cầu S2.
- Người trao quyền bỏ dỡ quá trình điều tra là ai?
- Trợ lý Cục trưởng Cục Hiến Chương Thôi Tụ Đông.
Ánh mắt của Hứa Nhạc nhất thời nheo chặt lại một chút. Hắn cũng từng gặp
qua vị trợ lý Cục trưởng Cục Hiến Chương này, hiện tại đã tiếp nhận chức vụ Quyền Cục trưởng Cục Hiến Chương Liên Bang. Người này đúng là người
duy nhất được toàn thể Liên Bang công nhận là người duy nhất được đề cử
kế thừa chức vị Cục trưởng sau khi Thai Cục trưởng của Cục Hiến Chương
về hưu. Hắn vì nguyên nhân gì lại trao quyền bỏ dỡ công tác điều tra?
Nếu nói thậm chí ngay cả tầng lớp quan viên của Cục Hiến Chương Liên
Bang cũng đã xuất hiện vấn đề như vậy, sự tình đã nghiêm trọng đến trình độ như thế nào rồi…
- Vậy cái loại tính toàn hồ đồ này của ông…
Hắn thay đổi một cái tính từ:
- Có đoán ra được vấn đề, đến tột cùng là phát sinh ở nơi nào hay không?
- Không thể xác định được!
- Vì cái gì trước đây ông cũng không có cảnh cáo tôi về chuyện này?
- Bởi vì lúc đó chút chuyện tình này cũng không có quan hệ gì với cậu cả. Mà hiện tại… căn cứ theo sự tính toán hỗn độn của tôi, chuyện tình này
sẽ có quan hệ với cậu rồi.
- Vứt mẹ cái tính toán hỗn độn khốn kiếp của ông đi!
Hứa Nhạc mạnh mẽ mắng chửi một câu thô tục, dùng sức vò vò mái tóc trên đầu mình, trong lòng tràn ngập một cảm giác ngơ ngẩn cùng với sự sợ hãi từ
trước đến giờ chưa từng có.
Thanh âm cảnh báo thê lương vang lên tràn ngập bên trong Chiến hạm.
Trong tiếng âm nhạc dập dềnh cùng với mùi cà phê nhẹ nhàng lảng vãng, trong
chiếc phi thuyền Cổ Chung Hào đã bình tĩnh lặng lẽ di chuyển rất nhiều
ngày trời này, đột nhiên vang lên thanh âm cảnh báo mãnh liệt. Hệ thống
phòng ngự tự động của chiếc phi thuyền rất nhanh tiến hành chuyển tiếp
năng lượng sang trạng thái cao nhất. Những ngọn đèn mờ nhạt nhất thời
thay thế những ngọn đèn ánh sáng chói lọi, vô số quang mang chỉ thị
không ngừng lóe lên bên trong khu vực đại sảnh chỉ huy.
- Bị vũ khí tấn công tầm xa tập trung! Bị vũ khí tấn công tầm xa tập trung!
- Tăng tốc 32 độ! Cẩn thận cố định vị trí!
Những tiếng kêu la cật lực khẩn trương cùng với gào thét, không ngừng vang
lên trong hệ thống chỉ huy của chiếc phi thuyền. Hệ thống động cơ của
phi thuyền Cổ Chung Hào đột nhiên gia tốc, hướng về phía khu vực sao
trời trầm tĩnh lặng lẽ trên cao mà tăng tốc tránh né. Trải qua một trận
rung động kịch liệt, phía sau chiếc Chiến hạm chợt phát ra một tiếng nổ
lớn.
Phần phía sau bên phải của chiếc phi thuyền Cổ Chung Hào đã
xảy ra một hồi nổ mạnh. Một cỗ lực lượng chấn động vô cùng khủng bố, một phen đem tất cả những người bên trong khoang phi thuyền nhất thời hung
hăng đáng ngã xuống mặt đất. Trong khoảnh khắc trong nháy mắt đó, tựa hồ như có thể nhìn thấy được bên ngoài cửa sổ mạn phải của chiếc phi
thuyền có hơn mười đường cong vô cùng hung hiểm lướt sáng ngang bên hông mày lướt qua. Nếu như vừa rồi mấy cái vũ khí kia toàn bộ đánh trúng vào trong phi thuyền, như vậy hậu quả tuyệt đối không thể nào tưởng tượng
nổi.
- Chuyện gì vừa mới xảy ra?
Các quân nhân sĩ quan
điều khiển bên trong chiếc phi thuyền Cổ Chung Hào vô cùng gian nan chật vật đứng thẳng người dậy, nhanh chóng quay trở về cương vị công tác của chính mình, phẫn nộ mà có chút mê muội gầm rú lên một tiếng. Ở bên
trong không gian vũ trụ của Liên Bang này, đám hải tặc của khu tam giác
Bách Mộ Đại kia từ khi nào lại dám hướng về phía phi thuyền Cổ Chung Hào phát động công kích đây chứ?
- Đối phương có mã số tần suất tín
hiệu của chúng ta! Lập tức thay đổi số liệu tần suất điện tử, nhanh
chóng truy tìm ra đối phương.
Những thanh âm gào thét bên trong
hệ thống liên lạc điều khiển chỉ huy vẫn như cũ không ngừng kéo dài. Bất chợt bị tập kích, chiếc phi thuyền Cổ Chung Hào cùng với bốn chiếc
Chiến thuyền bảo vệ xung quanh có thể nói là lướt bên dưới lưỡi hái của
Tử thần đến mấy lần. Tất cả những người bên trong Hạm đội vẫn như cũ
không biết đã xảy ra chuyện gì. Bọn họ phẫn nộ mà bất lực cố gắng ý đồ
muốn thay đổi cục diện bị động trước mắt mình. Cho rằng đám hải tặc vô
cùng ngu xuẩn nào đó bên phía Bách Mộ Đại không có nhận ra dấu hiệu đánh dấu Quân khu Tây Lâm trên chiếc phi thuyền Cổ Chung Hào, có một vài gã
quân nhân sĩ quan Tây Lâm thậm chí còn cả người rét lạnh nghĩ đến, lần
tấn công này có thể nào là âm mưu bên phía Chính phủ Liên Bang hay
không. Thế nhưng cũng không có bất cứ kẻ nào đem lần tập kích này liên
hệ lại một chỗ với đám người Đế Quốc cả.
Hệ thống tín hiệu điện
tử của phi thuyền Cổ Chung Hào cùng với bốn chiếc Chiến hạm Chiến thuyền bảo vệ nhanh chóng tiến hành công tác thay đổi. Cảnh tượng u ám trong
bốn phía vũ trụ rất nhanh chuyển hóa thành những hình ảnh có thể quan
sát được bằng mắt thường, đưa vào trong màn hình khổng lồ trong đại sảnh chỉ huy của phi thuyền Cổ Chung Hào. Đám quan binh nhất thời thấy được
một hình ảnh khủng bố khiến cho bọn họ khiếp sợ không nói nên lời. Bên
trong Chiến hạm nhất thời lâm vào một mảnh trầm mặc tĩnh lặng…
Tại một mảnh vũ trụ tối tăm nơi phương xa, có hình ảnh những ngôi sao xinh
đẹp của Tinh vân Vãn Hạt làm bối cảnh. Hơn mười chiếc Chiến thuyền thuần một màu đen sâm nghiêm, là mười chiếc Chiến hạm hạng nhẹ, xuất hiện ở
bốn phía xung quanh phi thuyền Cổ Chung Hào, giống hệt như là những u
linh từ trong địa ngục sâu thẳm đi ra vậy, lặng lẽ không một tiếng động
tiến hành phong tỏa tất cả các thông đạo di chuyển.
Đám quân nhân sĩ quan Tây Lâm biểu tình cực kỳ khiếp sợ nhìn chằm chằm lên trên màn
hình trước mặt mình, nhìn về phía chi Hạm đội màu đen đang tiến hành
phục kích chính mình. Bọn họ đối với loại Chiến hạm màu đen này có chút
lạ lẫm, thế nhưng lại vô cùng quen thuộc. Lạ lẫm là bởi vì đối phương
cho tới bây giờ cũng không có xuất hiện qua trong không gian tinh vực
của Liên Bang. Quen thuộc là bởi vì bên trong phiến Tinh vực hoang vu
tại biên thùy của Đại khu Tây Lâm, có rất nhiều di cốt của loại Chiến
hạm Phi thuyền hạng nhẹ này.
Tất cả các Chiến hạm hạng nhẹ này
cũng đều có đầu Chiến hạm hình đầu thú, hơn nữa phía trước Chiến hạm còn có lá quân kỳ bông râm bụt màu đen, sử dụng lại dao lazer khắc thật sâu vào lớp vỏ ngoài, vĩnh viễn không bao giờ phai màu.
- Là đám người Đế Quốc!
Trên phi thuyền Cổ Chung Hào nhất thời truyền lên một tiếng kêu to. Ngay sau đó là vô số những tiếng kinh hô vang lên. Đồng tử trong mắt tất cả mọi
người trong nháy mắt này cũng co rụt lại mạnh mẽ. Đám quân nhân sĩ quan
binh lính Tây Lâm cũng đều phẫn nộ khiếp sợ cùng với ngơ ngẩn khó hiểu…
Hạm đội của đám người Đế Quốc không ngờ lại xuất hiện ở trong không gian Tinh vực của Liên Bang từ khi nào?
Về một trận tập kích gây
khiếp sợ cùng với chấn động toàn bộ cả vũ trụ này, sau khi bên phía Liên Bang tiến hành một hồi chuyên án điều tra kéo dài đến hơn hai năm trời, những hồi thảo luận, nghĩ lại cùng với kiểm điểm vô cùng nặng nề, lại
giằng co thêm đến thời gian hơn mười năm tiếp theo sau đó nữa. Hai năm
sau, khi mà Nghị Viện tiến hành thẩm tra lại báo cáo điều tra, một vị
Nghị viên trung niên đến từ Đại khu Tây Lâm đã phẫn nộ mà bi thương chất vấn rất nhiều câu hỏi vì cái gì cùng với nếu mà…
Vì cái gì mà
một vị Thống soái quan trọng của Quân đội Liên Bang xuất hành, lại không có Hạm đội Liên Bang tiến hành hộ tống? Quân khu Tây Lâm từ trước đến
nay cũng đều không tiếp nhận sự hộ tống của Hạm đội Liên Bang bao giờ.
Đây chính là một loại lệ cũ đã được tạo ra và kéo dài không biết bao
nhiêu năm rồi. Quân đội Liên Bang cũng chỉ có thể cam chịu cái thói quen cường hãn này mà thôi. Nếu như không có cái loại lệ cũ cùng với thói
quen như thế này, mà là nghiêm khắc dựa theo điều lệ của Quân đội Liên
Bang, đám người Đế Quốc vô sĩ kia làm thế nào có thể đánh lén được, hành động phục kích của bọn họ tất nhiên là sẽ thất bại.
Đám Tướng
quân của Quân đội Liên Bang cùng với đại biểu của Chung Gia Tây Lâm đứng trên phía bục chất vấn cũng chỉ có thể trầm mặc mà chống đỡ sự chỉ
trích mà thôi, cũng không có lên tiếng phát biểu cái nhìn của mình.
Vì cái gì không gian vũ trụ bên ngoài Hành lang Gia Lý cùng với Tinh vân
Vãn Hạt, hai khu vực bên cạnh thông đạo không gian quan trọng nhất trong vũ trụ như vậy, mà mật độ tuần tra của Hạm đội Liên Bang lại thấp đến
như vậy, thế cho nên ngay sau khi phi thuyền Cổ Chung Hào lâm vào vòng
vây phản kích, cũng không có cách nào nhận được sự viện trợ đúng lúc cả? Ngoại trừ một chiến Chiến hạm Chiến thuyền vận tải của Quân đội Liên
Bang ra, kẻ đầu tiên chạy đến cứu viện không ngờ lại là một chiếc phi
thuyền dân dụng của Đại khu Tây Lâm? Nếu như trong công tác dự toán ngân sách của Chính phủ Liên Bang có thể mạnh mẽ thỏa mãn yêu cầu tiến hành
dự toán công tác thiết kế mạng lưới điện tử theo dõi của Cục Hiến
Chương, nếu như Hạm đội Liên Bang có thể tăng cường mật độ tuần tra
trong hai khu vực thông đạo không gian quan trọng đó, như vậy có phải là đã có thể tránh khỏi một hồi bi kịch lần này phát sinh rồi hay không?
Lời giải thích của Thượng Tướng Hồng Dư Lương, thống soái của Hạm đội Liên
Bang chính là: Phạm vi thông đạo không gian thực tế quá mức rộng lớn,
không phải là một khu vực chuyển giao không gian nhỏ bé như trong nhận
thức của các dân chúng Liên Bang bình thường. Cho dù là tất cả các Chiến hạm của Quân đội toàn bộ tiến hành bố phòng cực kỳ nghiêm mật, cũng chỉ có thể giống như là một con kiến nhỏ, ý đồ muốn bảo vệ cho toàn bộ
quảng trường Hiến Chương mà thôi. Nhưng mà về lỗ hổng này, sau khi khu
căn cứ bí mật bắt đầu tiến hành sử dụng, tình hình sẽ có những cải tiến
rõ rệt hơn.
Hơn nữa vào mùa xuân của năm 70 Hiến Lịch 37 của Liên Bang, đại bộ phận chủ lực của Hạm đội Liên Bang toàn bộ đã được điều
đến khu Tinh vực hoang vu bên ngoài biên giới Đại khu Tây Lâm, tiêu diệu Hạm đội hậu viện phía sau của Quân viễn chinh Đế Quốc. Trên thực tế,
Hạm đội Liên Bang bị điều động đến nơi đó, ở trong phiến Tinh vực kia đã đạt được những chiến quả cực kỳ chói mắt. Chỉ là bởi vì nguyên nhân như thế, mật độ tuần tra ở bên Tinh vực thông đạo không gian xác thực là
phải giảm xuống không ít.
Còn về bộ phận dự toán ngân sách của
Chính phủ Liên Bang biện hộ chính là, từ khi Tổng thống Mạt Bố Nhĩ tiếp
nhiệm cho đến thời điểm đó, đã đem tỷ lệ dự toán ngân sách của Cục Hiến
Chương điều động lên đến mức độ cao nhất chưa từng có. Nếu như tiến hành bổ sung dự toán ngân sách thêm nữa, liền có thể sẽ gây ra vấn đề tài
chính cực kỳ nghiêm trọng. Điều quan trọng nhất chính là, văn bản của Đệ Nhất Hiến Chương đã có quy định rõ ràng, về vấn đề dự toán ngân sách
cho công tác di chuyển không gian của Cục Hiến Chương, bên phía Chính
phủ Liên Bang không có quyền hạn tiến hành thay đổi…
Rất nhiều
lời chất vấn được đưa ra, rất nhiều lý do biện hộ để chống đỡ lại, thế
nhưng kỳ thật, trên từ Tổng thống tiên sinh, xuống đến từng một công dân bình thường của Liên Bang, trong lòng tất cả mọi người ai nấy cũng đều
vô cùng rõ ràng, sở dĩ phát sinh một hồi thảm kịch này, hoàn toàn là bởi vì, đám người Liên Bang mãi cho đến bây giờ, cũng chưa từng có ai có
thể ngờ trước được, đám người Đế Quốc lại có năng lực một phen đem một
chi Hạm đội hoàn chỉnh, cho dù đó chỉ là một chi Hạm đội cỡ trung mà
thôi, thành công đưa đi qua thông đạo không gian mà xâm nhập vào Tinh
vực Liên Bang cả.
Không hề có ai ngờ đến chuyện này, ngay cả một người cũng đều không có.
Cái loại quán tín suy nghĩ với độ nguy hiểm vô cùng đáng sợ này, đã khiến
cho Liên Bang vì thế mà phải trả một cái giá vô cùng thảm trọng. Đương
nhiên, nếu tất cả những cái ‘nếu’ mà vị Nghị viên Tây Lâm kia nêu ra,
cũng đều có thể thành công biến thành sự thật mà nói, như vậy có lẽ lần
tập kích này cũng sẽ không biến thành cái hình dáng cuối cùng thảm khốc
như thế kia.
Đáng tiếc, trên thế gian này cũng không có chữ
‘nếu’. Cho nên, giờ phút này, chiếc phi thuyền Cổ Chung Hào cùng với vị
nam tử có thân phận cực kỳ đặc thù trên chiếc phi thuyền kia, đang đứng
trong hoàn cảnh bị chi Hạm đội Đế Quốc vô tình liệp sát, vô cùng thảm
thiết mà tiến hành tác chiến đơn độc.
Trong phiến vũ trụ vốn dĩ
vô cùng im lặng phía trước khoảng không Tinh vân Vãn Hạt, giờ phút này
đã tràn ngập những tiếng nổ mạnh cùng với những sóng chấn động mãnh
liệt. Hơn mười chiếc Chiến hạm màu đen được ngụy trang cẩn thận của Quân đội Đế Quốc, dùng tốc độ cao xuyên thấu qua thông đạo không gian, bắt
gặp được mục tiêu của mình, liền dốc toàn bộ hệ thống vũ khí mãnh liệt
nhất của Chiến hạm, không ngừng công kích điên cuồng.
Chiếc phi
thuyền Cổ Chung Hào, bằng vào hệ thống hợp kim bọc theo siêu kiên cố của lớp vỏ chiến hạm, mới có thể đứng vững sau loạt công kích đánh lén đầu
tiên của đối phương. Bởi vì một hồi nổ mạng tại phần đuôi phải phía sau
của Chiến hạm, cho nên hệ thống động lực chính đã bị hư hỏng hoàn toàn.
Một chiếc Chiến thuyền hạng nhẹ trong số bốn chiến Chiến thuyền bảo vệ
xung quanh, lại đã biến thành một mảnh pháo hoa bên trong không gian vũ
trụ, biến thành một mảnh tĩnh mịch mà thảm thiết.
Dưới sự liều
chết yểm trợ của ba chiếc Chiến thuyền Chiến hạm Tây Lâm còn lại, hệ
thống động cơ phụ còn lại của chiếc phi thuyền Cổ Chung Hào mạo hiểm
tiến hành khởi động với công suất 170%, cố gắng tăng lên công suất cấp
độ II, ý đồ mạnh mẽ gia tốc thoát đi. Nhưng mà dưới sự công kích theo
kiểu càng muốn tự sát không muốn sống của chi Hạm đội U Linh của Đế Quốc bên kia, quá trình gia tốc mãi vẫn cứ bị ngắt ngang giữa chừng, không
thể nào thành công được. Cục diện có thể nói là hung hiểm dị thường.
- Tư lệnh, có tín hiệu phản hồi trở lại! Chi bộ đội gần nhất chính là một chiếc Chiến thuyền Chiến hạm vận tải, cách chúng ta một thoảng 33.7 đơn vị thiên văn…
Dưới ngọn đèn có chút mờ ảo trong khoang chỉ huy
của phi thuyền Cổ Chung Hào, một gã quân nhân sĩ quan Tây Tâm, mồ hôi
cùng với máu loãng chảy thấm đẫm trên mặt, nhìn về phía những bóng dáng
tối tăm bên ngoài mạn phi thuyền, run giọng báo cáo. Hắn thật sự cũng
không sợ chết, cũng càng không sợ đám người Đế Quốc kia. Nhưng mà hắn
lại rất sợ cái vị nam tử trước mặt này sẽ bởi vì sự vô năng của chính
mình cùng với các chiến hữu ở đây mà ngày hôm nay sẽ biến mất bên trong
phiến vũ trụ này.
- Tiếp tục thỉnh cầu trợ giúp… Chẳng qua giới
hạn lại trong kênh tin tức quân dụng mà thôi. Đừng để những chiếc phi
thuyền dân dụng bình thường chạy đến đây chịu chết.
Thanh âm của
Chung Sấu Hổ bình thản vang lên. Mơ hồ có thể nhìn thấy bàn tay phải của ông ta đang dùng sức nắm mạnh lên cái tay ghế dựa mình đang ngồi, vẻ
mặt không một chút biểu tình nhìn những hình ảnh chiến đấu vô cùng kịch
liệt diễn ra bên ngoài cửa sổ phi thuyền. Mãi cho đến lúc này, song
phương vẫn là như cũ sử dụng hệ thống vũ khí công kích tầm xa để tấn
công, không hề sử dụng các chiến Chiến thuyền cỡ nhỏ bên trong các Chiến hạm. Nhưng mà khi phi thuyền Cổ Chung Hào cùng với ba chiếc Chiến
thuyền Chiến hạm bảo vệ hạng nhẹ kia đã sử dụng hết toàn bộ năng lượng
của Chủ pháo, lại vẫn như cũ không thể nào may mắn phá hủy được Chiến
hạm chỉ huy của chi Hạm đội phục kích của đám người Đế Quốc kia, thắng
bại của một hồi phục kích này đã là vô cùng rõ ràng rồi.
Chênh
lệch lực lượng giữa địch và ta thật sự là cách nhau quá xa. Cho dù tài
hoa quân sự của ông ta có tung hoành trong vũ trụ vô số năm, hùng bá một phương, khinh thường không thèm nhìn đến Đỗ Thiếu Khanh đi chăng nữa,
thế nhưng vẫn như cũ không thể nào thay đổi được cục diện hiện tại.
- Chỉ huy Chiến hạm tác chiến cũng không phải là sở trường của ta. Nói
cho các quân nhân bên dưới, hồn hết khả năng tấn công. Có thể tiêu diệt
được bao nhiêu chiếc Chiến thuyền Chiến hạm của địch thì cứ việc tiêu
diệt bấy nhiêu Chiến hạm. Bổn Tư lệnh ta thích nhất chính là nhìn những
cái pháo hoa này…
Khóe môi của Chung Sấu Hổ khẽ nhếch lên một
chút, nở nụ cười khẽ, đưa tay khẽ vỗ nhè nhẹ lên bả vai của thê tử đang
ngồi bên cạnh mình.
Sắc mặt của Chung phu nhân lúc này hơi có
chút trắng bệch, đang ngồi trên chiếc ghế dựa cạnh chồng mình, tay trái
mạnh mẽ nắm lấy vạt áo của bộ quân trang phu quân. Bà ta trong đợt công
kích đầu tiên, bị hất ngã, đầu va vào góc bàn, trên thái dương chảy ra
một tia máu tươi nhàn nhạt. Trên vẻ mặt ngày xưa vốn luôn bình tĩnh uy
nghiêm, giờ phút này đã có vẻ hơi chút khiếp nhược cùng với bất lực.
- Vâng, Tư lệnh!
Thanh âm của tên quân nhân sĩ quan Tây Lâm, dùng một loại phương thức gần như là gầm rú lên mà hồi đáp. Sau đó hắn đưa tay lần theo vách tường của
chiếc phi thuyền, rất nhanh hướng về phía phòng chỉ huy mà chạy tới.
- Tính toán số lượng Chiến hạm của đám người Đế Quốc tập kích, tính toán
lực công kích, toàn bộ quay chụp lại hình ảnh, chuyển trở về Tinh cầu
S1. Nói cho Liên Bang biết tin tức đám người Đế Quốc đã có thể thông qua thông đạo không gian, xâm nhập vào lãnh thổ Liên Bang.
Nụ cười
trầm tĩnh trên mặt của Chung Sấu Hổ cũng dần dần thu liễm lại, hướng về
đám quân nhân sĩ quan còn lại trong phòng chỉ huy, trầm giọng nói:
- Số lượng Chiến hạm hiện tại bọn chúng nhiều nhất có thể đưa qua được
trong một lần di chuyển, đại khái chính là đám Chiến hạm mà chúng ta
đang gặp phải đây.
Cái loại phán đoán này chính là xuất phát từ
sự bình tĩnh nhận thức đối với tầm quan trọng của chính bản thân mình
trong mắt đám người Đế Quốc. Bên phía Đế Quốc đã có thể nghiên cứu thành công kỹ thuật di chuyển xuyên qua thông đạo không gian, ý đồ muốn phục
kích tiêu diệt chính mình, như vậy tất nhiên là sẽ đầu nhập toàn bộ lực
lượng mà bọn họ có thể điều phối được ở nơi này đến đây.
Muốn phục kích ám sát đầu mãnh hổ Tây Lâm này, không dốc hết toàn lực như thế nào dám nói là tất thắng đây?
Nghe được những lời Tư lệnh vừa nói, đám quân nhân sĩ quan Tây Lâm đang có
mặt trên chiếc phi thuyền Cổ Chung Hào nhất thời đồng loạt trầm mặc
trong khoảnh khắc. Sau đó tất cả đều rất nhanh quay trở lại cương vị của chính bản thân mình, chuẩn bị một trận chiến đấu cuối cùng trong cuộc
đời của chính mình.
Thân là vị Thống soái chiến trường quan trọng nhất của Quân đội Liên Bang, ngay tại thời khắc sinh mệnh gặp phải nguy hiểm cùng cực, bất cứ lúc nào cũng có thể chấm dứt tính mệnh, thế nhưng vấn đề mà Chung Sấu Hổ quan tâm đến nhất vẫn như cũ chính là vận mệnh
của Liên Bang. Những người luôn mang trong lòng cảm giác căm thù người
Tây Lâm, không biết nếu như nhìn thấy một màn như thế này, cái nhìn
trong tâm trí bọn họ không biết có thể có sự thay đổi nào hay không?
Ngay tại thời điểm nguy hiểm nhất như thế này, hệ thống động cơ di chuyển
phụ của phi thuyền Cổ Chung Hào lại một lần nữa tổ hợp lại hoàn chỉnh,
tiến hành một sự điều chỉnh xoay chuyển hoàn toàn mới, dưới sự yểm trợ
bằng phương thức tự sát ngăn cản của ba chiếc Chiến thuyền bảo vệ, ý đồ
muốn thử tiến hành một lần gia tốc cuối cùng.
Ba chiếc Chiến
thuyền Chiến hạm bảo vệ ở trước mắt của tất cả mọi người trên chiếc phi
thuyền Cổ Chung Hào, cứ từng cái từng cái một biến thành một mớ pháo hoa rất tròn trịa tản ra bồng bềnh trên bầu trời vũ trụ.
Mất thấy
chiếc phi thuyền Cổ Chung Hào sắp sửa đạt đến tốc độ gia tốc cực hạn,
thoát ly ra khỏi chiến trường, bỏ xa đám Chiến hạm giống hệt như một đám u linh của Đế Quốc kia, đột nhiên, phần bụng dưới của các chiếc Chiến
hạm Đế Quốc chợt nứt ra, tạo thành một đạo khe hở. Hơn một trăm đầu
Robot Đế Quốc dày dày đặc đặc hướng về phía phi thuyền Cổ Chung Hào bay
thẳng đến.
Nhìn thấy đám thuộc hạ ở trong không gian vũ trụ không một tiếng động đã hóa thành tro tàn, Chung Sấu Hổ đang đứng trước cửa
sổ mạn phi thuyền Cổ Chung Hào khẽ nheo lại cặp mắt, sau đó nhìn thấy
động tác tiếp theo của đám Hạm đội Đế Quốc, ánh mắt của ông ta lại càng
nheo lại chặt hơn một chút nữa, lạnh giọng nói:
- Tác chiến ngoài không gian? Hoàng đế Bệ hạ, ngươi vì muốn giết ta, thật đúng là không tiếc bất cứ giá nào mà.
Đám Robot Đế Quốc mạo hiểm rời Chiến hạm tiến hành tác chiến trong chân
không vũ trụ, còn chưa kịp chạm đến thân của phi thuyền Cổ Chung Hào, đã bị hệ thống hỏa lực tầm gần trang bị khắp nơi xung quanh thân Chiến hạm của chiếc phi thuyền sử dụng công kích bao trùm, đánh hạ gần phân nửa
số lượng Robot, nhưng mà vẫn còn lại hơn phân nữa số lượng Robot Lang
Nha của Đế Quốc, vẫn như cũ cường hãn không sợ chết dần dần tiến sát đến gần.
Ánh mắt của Chung Sấu Hổ dừng lại trên người đsam Robot Đế
Quốc càng ngày càng tiến đến gần hơn kia, phát hiện tạo hình của đám
Robot này thập phần kỳ lạ, hơn nữa tốc độ rõ ràng là vượt bậc hơn so với dĩ vãng, cặp lông mày hoa râm chậm rãi nhướng lên một chút, sau đó bình thản nói với đám thuộc hạ đứng ở sau lưng:
- Tiếp tục truyền tin về phía Liên Bang, báo cho bọn họ một cái tin tức không tốt chút nào,
loại Robot thế hệ mới của đám người Đế Quốc cũng đã nghiên cứu chế tạo
thành công.
- Mặt khác nhắc nhở bọn họ, đám người Đế Quốc bay xuyên qua thông đạo không gian, cũng có năng lực quay trở về lại.
- Bởi vì đám bọn chúng đang chuẩn bị bắt sống ta!
- Cuối cùng, nói cho phía tinh cầu S1 cùng với Tây Lâm biết, giữa chúng ta có nội gian.
Chi hạm đội U Linh của Đế Quốc không ngờ lại biết tần số tín hiệu điện tử
của phi thuyền Cổ Chung Hào, đối phương thế nhưng lại có thể tránh thoát khỏi sự chiếu rọi của quang huy Đệ Nhất Hiến Chương, đủ các loại chi
tiết đã chứng minh ở bên trong Liên Bang, thậm chí có thể là ngay ở bên
cạnh ông ta, đã có một nhân vật đang ẩn nấp bên trong bóng đêm.
Trong lòng nghĩ đến một tên thuộc hạ vốn dĩ luôn trung tâm cảnh cảnh nào đó,
lại chợt nảy sinh ra một tên phản bội, trên mặt của Chung Sấu Hổ đột
nhiên hiện lên một tia nụ cười chế giễu nhàn nhạt. Không biết là đang
chê cười cái ý đồ mà đám địch nhân Đế Quốc đang mưu tính muốn bắt sống
chính mình, hay là đang tự giễu, bản thân mình thân là anh hùng một đời, lại bởi vì một tên gián điệp hoặc là một tên phản đồ nào đó mà lâm vào
tuyệt cảnh.
Lúc này, đám Robot Lang Nha của Đế Quốc rốt cuộc cũng đột phát được mạng lưới hỏa lực công kích tầm gần của chiếc phi thuyền
Cổ Chung Hào, giống vô số những khỏa đinh sắt vậy, hung hăng cắm phập
vào trong lớp thân hợp kim vô cùng chắc dày của chiếc phi thuyề. Bên
trong phi thuyền không ngừng vang lên những tiếng vang kim loại ma sát
nặng nề. Sắc mặt đám quân nhân binh lính nhất thời tái nhợt, đều hướng
về phía bên này dũng mãnh lao tới, lớn tiếng la lên:
- Bảo hộ Tư lệnh cùng với phu nhân rời đi.
Nhưng mà chuyện tình phát sinh kế tiếp ngay sau đó, liền đã chứng minh cho sự phán đoán trước đây của Chung Sấu Hổ. Ba đại hệ thống lớn của phi
thuyền Cổ Chung Hào trong quá trình chiến đấu kịch liệt trước đây mãi
vẫn có thể kiên cường hoạt động mạnh mẽ, duy nhất chỉ có hệ thống phóng
thích phi thuyền cứu sinh ở bụng phi thuyền lại đột nhiên xuất hiện vấn
đề.
- Như vậy cũng tốt, cuối cùng cũng có thể cùng các chiến sĩ ở cùng một chỗ…
Vẻ mặt của Chung Sấu Hổ cũng không một chút biểu tình, đưa tay qua nắm lấy bàn tay của thê tử, khẽ cúi đầu ôn hòa nói:
- Từ sau khi tốt nghiệp khỏi Học viện Quân sự I trở đi, ở trước mặt công
chúng, anh cuối cùng vĩnh viễn vẫn luôn đi phía trước người của em, cũng chưa từng bao giờ nắm lấy tay em, lại càng chưa bao giờ ôm lấy em… Hôm
nay có thể nào cho anh có một cơ hội cuối cùng bù đắp lại hay không?
Chung phu nhân lúc này cũng đã bình tĩnh lại một chút, lấy ra khăn tay lau
lau vết máu loãng chảy xuống từ thái dương của mình, bình tĩnh mà ôn nhu nhìn phu quân, miễn cưỡng cười, tận hết khả năng để cho lời nói được
thoải mái, nói:
- Em chỉ cho anh một lần cơ hội cuối cùng này nữa thôi đó.
Chung Sấu Hổ một phen đem vợ mình nhẹ nhàng ôm lấy, tựa như là năm xưa ôm lấy người vợ mới cưới vậy, hướng về phía con Robot chuyên dụng của bản thân ông ta ở cách đó không xa chậm rãi đi đến.