Đám quân nhân sĩ quan cao cấp trong khu căn cứ quản sự Trường Phong này khoảng hai tháng trước cũng đã nhận được mệnh lệnh tuyệt mặt từ bên phía Bộ Quốc Phòng truyền đến. Bọn họ nhìn thấy chiếc chiến hạm vũ trụ bình an đáp xuống khu phi trường. sớm cũng đã tập trung lại bên ngoài khu vực sân bay rồi. Trong lòng bọn họ đều cùng nghĩ đến cô gái thần tượng quốc dân Liên Bang đang ở trên chiếc chiếm hạm vũ trụ thế hệ thứ hai của Liên Bang kia. Hơn năm trăm quản nhân sĩ quan cao cấp quyền cao. địa vị quan trọng, bọn họ. thế nhưng vẫn như cũ cảm thấy một tia tò mò cùng với cảm kích nhàn nhạt.
Tò mò chính là muốn được tận mắt nhìn thấy vị thiếu nữ minh tinh nổi danh nhất trong toàn vũ trụ này. cảm kích chính là bởi vì cảm động đối với vị đại minh tinh này đã vượt dãy ngân hà mà đến đây. không ngại vất vả. đích thân đến đây để ủy lạo cho quân lính tiền tuyến. Nhưng mà nguyên nhản bới vì mệnh lệnh tuyệt mặt từ bên phía Bộ Quốc Phòng, cho nên đám quân nhân sĩ quan cấp trên của khu căn cứ quản sự Trường Phong cũng không có đem sứ mệnh chân thật của chiếc phi thuyền chiến hạm vũ trụ này truyền bá rộng rãi ra ngoài. Hơn một ngàn gã binh lính hậu cần công tác mặt đất của khu căn cứ quân sự này. mãi cho đến bây giờ cũng không hề biết được bên trong chiếc chiến hạm vũ trụ thế hệ thứ hai này đang chờ ai đến. bằng không khu căn cứ quân sự này hôm nay khăng định cũng sẽ trở nên vô cùng hỗn loạn.
Bộ chi huy của chiến hạm cùng với phương diện bên phía khu căn cứ quản sự tiến hành kết nối với nhau, các bên chỉ huy bắt đâu ký kết các văn kiện điện tử tương quan. Một đoàn xe quản dụng chuyên nghiệp hon hai mươi mấy chiếc xe từ một thông đạo phía sau của chiếc chiến hạm vũ trụ khổng lồ chận rãi chạy xuống. So sánh với cái thể tích cực kỳ khổng lồ của chiếc chiến hạm vũ trụ. những chiếc xe này nhìn qua có chút nhó bé đến đáng thương.
Hứa Nhạc lúc này đang ngồi trên ghế tài xế của chiếc xe ô tô màu đen không biển sổ chạy phía cuối của đoàn xe. Vừa chạy xuống khói thông đạo của chiếc chiến hạm, hắn đã xoay đầu quan sát bốn phía xung quanh. Tiểu thư Giản Thủy Nhi lúc này đang ngồi trên hàng ghế phía sau. đọc tờ tạp chí mới nhất ngày hôm nay. Khi chiếc xe chạy ra khỏi chiến hạm một khoảng cô nàng chợt ngẩng đầu lên. ngắm nhìn một chút chiếc chiến hạm đã làm bạn với mình suốt một hành trình dài đằng đẵng.
Chiếc chiến hạm thế hệ thứ hai của Liên Bang, nhìn qua giống như một khối kiến trúc không lồ, được hình thành bời vô số những mảnh ghép hợp kim sáng bóng. Bởi vì thân hình của nó quá mức khổng lồ, lúc này đang đậu ngay ngắn tiên bể mặt của khu phi trường, bóng râm của nó đúng là trải dài một cách liên miên không dứt, nhìn không thấy được biên giới, đem đến cho người ta một loại cảm giác cực kỳ rung động.
Dùng một chiếc đại chiến hạm vũ trụ đi hộ tống một buổi biểu diễn văn nghệ. không khỏi hơi quá mức xa xi rồi...
Hứa Nhạc nhìn về phía đoàn xe đang nối đuôi nhau mà đi phía trước, trong lòng thầm nghĩ như thế. Hắn xuất thân từ Đại khu Đông Lâm. tự nhiên hiểu rất rõ ràng hiện tại tài nguyên quặng mỏ trong Liên Bang đang thiếu thốn trầm trọng đến mức nào. Chỉ là một buổi biêu diễn văn nghệ. liền phải tiêu hao mức năng lượng tương đương định mức năng lượng dành cho hai tháng hoạt động của một khu căn cứ vũ trụ dân dụng rồi. Trong suy nghĩ của hắn, điều này thật sụ là rất lãng phí.
Thanh âm rít gào tần suất thấp của hệ thống động cơ chiến hạm đã dừng hẳn. Những luồng cuồng phong ngập trời lúc này cũng đã bình ổn lại. Hứa Nhạc bước xuống khói chiếc xe ô tô màu đen. đứng bên dưới bụng của chiếc chiến hạm vũ trụ khổng lồ. Khẽ nheo mắt ngửa đầu nhìn lên, nhìn thấy những hệ thống vũ khí to lớn khùng bố lắp ráp đẩy khắp nơi trong khu căn cứ quản sự, trong lòng không khỏi sinh ra những cảm xúc vô cùng phức tạp. Đây là lần đầu tiên hắn đi đến Đại khu Tây Lâm. Đây chính là cái địa phương trong truyền thuyết, là nơi cài răng lược chiến tuyến giữa Đế Quốc cùng với Liên Bang. Là nơi tiền tuyến khói thuốc súng đầy trời, máu lửa khủng khiếp, không bao giờ ngớt chiến tranh...
Nhưng mà những luồng gió thổi xuy phất của Đại khu Đông Lâm cũng rất mát mẻ. hắn nheo cặp mắt lại, nhẹ nhàng khoai khoái hít một hơi luồn không khí sảng khoái, ánh mắt thì nhìn xuyên thấu qua bóng râm của chiếc chiến hạm vũ trụ, hướng về phía xa xa nhìn lại.
Dưới ánh mắt trời chiếu rọi. tại một khu vực phi trường khác của khu căn cứ quán sự Trường Phong này. có khoảng hơn mười chiếc chiến hạm vũ trụ của Liên Bang đang chậm rãi cất cánh. Bởi vì nơi chúng cất cánh rất xa nơi này, cho nên chúng nó nhìn qua giống như là mười mấy cái điểm đen nhỏ. hơn nữa đứng ở nơi này cũng không thể nào nghe được thanh âm gầm rú của động cơ những chiếc chiến hạm kia phát ra khi cất cánh. Nhưng mà có thể tướng tượng ra được sự bận rộn khẩn trương của đám quân nhân sĩ quan tại khu vực các chiến hạm kia đang cất cánh.
Nhìn thấy những hình ảnh khẩn trương nghiêm nghị của đám chiến hạm vũ trụ không ngừng lên xuống dưới ánh sáng mặt trời chiếu rọi kia, trong lòng của Hứa Nhạc chợt sinh ra một cỗ cảm giác chiến tranh áp bách mãnh liệt...
Ký tên lên cái văn kiện cuối cùng này nữa, sau đó chúng ta có thể tạm biệt rồi...
Hạm trưởng Diệp Tiểu Đồng mỉm cười chận rãi đi đến bên cạnh của Hứa Nhạc, đưa ra trước mặt hắn một tài liệu văn kiện điện tử, đê cho hắn ký tên.
Hứa Nhạc nghi hoặc tiếp nhận cái văn kiện điện tử kia. đọc thấy điểu khoản báo tuyệt mật cùng với mục lục các vật phẩm bên trong. thân thể nhất thời có chút cứng đờ lại. Sau đó hắn chậm rãi ngẩng đầu lên, nhíu mày nhìn về phía hệ thống vận chuyên tự động trọng hình ờ phía cuối của chiếc chiến hạm vũ trụ, một cái cánh tay điện tử tự động đang di chuyển một cái thùng lớn khổng lồ. Trong lòng Hứa Nhạc thất kinh hói:
Vì sao lại cấp cho tôi cái này chứ?
Cái thùng này có thể tích cực kỳ lớn, thậm chí còn khiến cho người ta có một loại cảm giác vô cùng khoa trương. ít nhất thể tích của nó còn có thể chứa được đến mấy chiếc xe thiết giáp cũng còn đủ. Bên ngoài của cái thùng lớn này được sơn phết một lớp nước sơn màu mặc lục. loại màu sắc đặc trưng của quân đội, lại không biết bên trong đến tột cùng là chứa đựng thứ gì.
Đây là mệnh lệnh đặc biệt của Bộ Quốc Phòng anh cũng đừng nên hỏi tôi làm gì.
Hạm trưởng Diệp Tiểu Đồng này mặc dù có một khuôn mặt sắc xảo góc cạnh, thế nhưng trên thực tế lại là một nữ quân nhân sĩ quan vô cùng ôn hòa. Cô ta mùn cười nói:
Chẳng qua tôi nghĩ rằng. Bộ Quốc Phòng cho rằng nếu muốn điểu khiển nó. anh khẳng định là người có kinh nghiệm nhất Liên Bang này. Đưa nó đến Đại khu Tây Lảm này... khẳng định là mấy ngày sau đó các anh sẽ được đưa đến tiền tuyến... Muốn bảo vệ tốt cho tiểu thư Giản Thủy Nhi. có thêm nó ớ bên cạnh của anh. độ nắm chắc sẽ càng lớn hơn một chút.
Hứa Nhạc cười khổ một tiếng, nghĩ thầm con robot MX thế hệ mới tuyệt mật của Liên Bang, cứ như vậy lại cấp cho một gã Chủ quản An toàn, đi phụ trách bảo vệ sự an toàn của một buổi biểu diễn văn nghệ. Chuyện này nếu như nói cho người ta nghe được, tuyệt đối không ai tin nổi. Đại khái là nhân vật nào đó của Bộ Quốc Phòng thật sụ là vô cùng tin tưởng minh a.
Sau khi ký kết văn bản xong, Hứa Nhạc cũng không có tiến lại kiểm tra con robot MX đặt trong chiếc rương kia, quay sang hỏi Hạm trưởng Diệp Tiêu Đồng hỏi:
Tiếp theo các vị dự định sẽ đi đâu?
Hạm trưởng Diệp Tiểu Đồng thoáng mỉm cười nói:
Sau khi các vị đã an toàn đến được Đại khu Tây Lâm. Bộ Chỉ Huy mặt trận tiền tuyến Tây Lâm sẽ phụ trách công tác an bày hành trình tiếp theo của các vị. Cho nên chúng tôi...
Cô ta quay đầu lại, mang theo vẻ mặt kiêu ngạo liếc mắt nhìn về phía chiếc chiến hạm vũ trụ khổng lồ. nói:
Chúng tôi phải quay trờ về Hạm đội Liên Bang. đi đến hành lang Tinh Vân Vãn Hạt, gia nhập vào hàng ngũ phong tỏa thông đạo không gian ngăn cách với đám người Đế Quốc. Cái đứa nhỏ lớn này. cuối cùng cũng nên có một cái tên dễ nghe mới được.
Quy củ từ trước đến giờ của Hạm đội Liên Bang chính là, những chiếc chiến hạm chưa từng đi đến tiền tuyến, chưa lập được bất cứ chiến công gì, thì cho dù nó có tiên tiến cách nào. có cường hãn mạnh mẽ đến thế nào đi chăng nữa. cũng sẽ không được phép chính thức có một cái tên, mà chỉ có thể được đánh số mà thôi.
Hứa Nhạc trầm mặc một lúc. sau đó giơ cao cánh tay phải lên. hướng về phía vị Nữ Hạm trường đáng kính này làm ra một động tác chào theo lễ nghi Quân đội nói:
Chúc ngài ở trên tiền tuyến hết thảy đều sẽ thuận lợi.
Nhất định rồi.
Hạm trưởng Diệp Tiểu Đồng nhạt nhạt trả lời. đồng thời cũng chào lại một cái theo nghi thức Quân đội.
Lúc này trong khu căn cứ quản sự này bận rộn không ngớt. Giản Thủy Nhi tự nhiên cũng sẽ không thể bước chân xuống khỏi chiếc ô tô màu đen kia, khiến cho đám quân nhân sĩ quan bên dưới gặp phải phiền toái lớn. Cô ta chỉ vẫn mãi im lặng an tĩnh ngồi trên hàng ghế phía sau mà đọc báo, thỉnh thoảng ngẩng đầu lên, liếc nhìn một chút Hứa Nhạc đang ở bên ngoài chiếc ô tô. Mặc dù cô ta cũng không có nghe được Hứa Nhạc cùng với Hạm trưởng Diệp Tiêu Đồng đang trao đổi với nhau cái gì, nhưng mà nhìn tình hình cũng biết được Hạm trưởng Diệp sắp sửa phải rời đi rồi. Một cỗ cảm xúc phức tạp nhàn nhạt chợt dâng lên trong lòng Giản Thủy Nhi. Cô ta thông qua lớp kính thủy tinh, hướng về phía vị Nữ Hạm trưởng bên ngoài cửa sổ phất phất tay tạm biệt.
oOo
Tinh cầu Chủ tinh hành chính của Đại khu Tây Lâm có tổng cộng năm Châu hành chính. Buổi biểu diễn Thắng Lợi cũng không phải tồ chức ở tinh cầu Chủ tinh này, mà là ở trên một tinh cầu tiền tuyến xa hơn đồng thời cũng nguy hiểm hơn rất nhiều so với nơi này. Trong chuyến hành trình mà Bộ Quốc Phòng đã định sẵn trước, Giản Thủy Nhi sẽ ở lại trên tinh cầu Chủ tinh này nghỉ ngơi điều chỉnh ba ngày, thích ứng một chút sự khác biệt hoàn cảnh giữa nơi này với Thủ Đô Tinh Quyển, sau đó mới có thể đi đến tinh cầu 460.
Bộ Quốc Phòng an bài bọn họ trú tại tòa khách sạn Kim Tinh, khu vực khách sạn dành riêng của Bộ Quốc Phòng. Cái tên khách sạn này nghe qua rất là bình thường. thế nhưng cũng là khu vực sang quý nhất của toàn bộ Đại khu Tây Lâm. cũng là tòa khách sạn bí ẩn nhất ở nơi này. Chiến tranh giữa Đế Quốc cùng với Liên Bang đã xảy ra không biết bao nhiêu lâu rồi, cái tòa khách sạn này cũng đã không ngừng tiếp đãi vô số những quân nhân sĩ quan cao cấp của Quân đội Liên Bang đến từ Thủ Đô Tinh Quyển. Bất luận là trên phương diện bí mặt hay phương diện an toàn, ở trên khỏa tinh cầu này. căn khách sạn kia tuyệt đối là xếp hàng đầu.
Cô khỏe lại chưa vậy?
Hứa Nhạc để mặc cho hệ thống điểu khiển tự động của chiếc xe vận hành, sau đó điều khiển một chút lại hệ thống lọc gió ở trong xe cùng với hệ thống mát xa lắp đặt trên lưng ghế phía sau. Sau khi nhìn lại màn hình, xác nhận mọi thứ an toàn, mới quan tâm hỏi han.
Giản Thủy Nhi ngồi trên hàng ghế phía sau. đưa tay nhẹ nhàng hất nhẹ mái tóc tím đặc trưng của mình. Tuy rằng cặp mày của cô ta vẫn như cũ nhíu lại, nhưng cũng không muốn khiến cho Hứa Nhạc quá mức lo lắng, nên nhẹ nhàng ừ nhẹ một tiếng.
Vận khí của nhân loại trong cái vũ trụ rộng lớn này vốn dĩ là rất tốt. Từ trước khi đụng phải kẻ thù truyền kiếp Đế Quốc kia, bọn họ với tinh thần khám phá vũ trụ không ngừng nghỉ, đã phát hiện ra vô số những tinh cầu có điều kiện môi trường thích hợp để phát triển sự sống. Nhất là ba khỏa tinh cẩu Chủ tinh hành chính tại Thủ Đô Tinh Quyển kia. hoàn cảnh sống tự nhiên của ba khỏa tinh cầu này trên cơ bản là giống hệt như nhau. Các triết học gia lịch sử mãi cho đến bây giờ cũng không có cách nào có thể giải thích được cái vấn đề này.
Hoàn cảnh tự nhiên của Chủ tinh hành chính tại Đại khu Tây Lảm này, cũng tương đối thích họp với kết cấu sinh lý của nhân loại. Thế nhưng hàm lượng dưỡng khí trong không khí, cùng với hệ thống trọng lực của hành tinh này so với ba khỏa tinh cầu tại Thủ Đô Tinh Quyển phải cao hơn một chút. Hứa Nhạc từ nhỏ đã tu luyện thành thục mười tu thế động tác của đại thúc dạy cho. bên trong cơ thể có được luồng lực lượng vô cùng cường hãn. tự nhiên cũng sẽ không cảm thấy đây là vấn đề gì. Nhưng mà những người bình thường giống như Giản Thủy Nhi vậy, lần đâu tiên đi đến nơi này. vẫn sẽ có cảm giác có chút không thích ứng nổi
Tuy rằng hành trình lần này được Bộ Quốc Phòng hạ lệnh giữ tuyệt mật. mãi cho đến bây giờ vẫn không có bao nhiêu người có thể biết được, nhưng mà Hứa Nhạc vẫn là vô cùng cẩn thận. Cũng giống như trong lúc rời khỏi biệt thự Thu Minh Sơn đi đến khu căn cứ vũ trụ vậy. hắn cùng với Giản Thủy Nhi hai người ngồi tiên chiếc ô tô màu đen không một chút đặc biệt nào, còn Chị Đồng cùng với các nhân viên công tác khác thì ngồi trong mấy chiếc ô tô Ngân Hồ đặc biệt chạy phía trước. Mặc dù hắn cũng không trông cậy vào chuyện có thể biến thành cá núp trong đám bùn tối, thế nhưng hắn luôn thật sự hy vọng một khi thực sự phát sinh ra biến cố gì đó. nhưng mà mọi người vẫn có thể có thêm chút thời gian mà phản ứng lại.
Tinh cầu Chủ tinh hành chính của Đại khu Tây Lâm này, khoảng cách chân chính đi đến tiền tuyến vẫn còn rất xa, vốn cũng không cần phải cảnh giác cẩn thận giống như hiện tại vậy, thế nhưng không biết vì cái gì. Hứa Nhạc mãi vẫn cảm thấy trong lòng có một cỗ bóng ma quấn quanh trái tim hắn, mãi cũng không thể an tâm được. Có lẽ là bởi vì Bộ Quốc Phòng không ngờ lại một phái đem nguyên một con robot MX cấp luôn cho mình mang theo bên người... Có lẽ là do Giản Thủy Nhi ngày hôm đó sau khi uống rượu say. luôn luôn khòng ngừng nhắc đi nhắc lại nói răng bản thân mình chính là một cái tai tinh.
Hắn lắc lắc đẩu. mỉm cười tự giễu, đem cái loại thuyết pháp vô căn cứ này hoàn toàn quẳng ra phía sau đầu. Nhưng mà cơ hồ đồng thời ngay trong lúc hắn lắc lắc đầu cười khổ, hệ thống ra-đa tự động bên cạnh tay lái đột nhiên phát ra thanh âm báo nguy cực kỳ bén nhọn.
Giản Thủy Nhi ngồi trên hàng ghế phía sau. nghe được chuỗi thanh âm kia. bất chợt ngẩng đầu lên, thoáng cau cặp mày lại. Đột nhiên nghe phải thanh âm bén nhọn kia, cũng không khỏi rùng minh, hỏi:
Cái gi vậy?
Không có việc gì đâu. Hệ thống âm thanh của thiết bị tự động có vấn đề nhỏ. Có cần tôi thay đồi lại thanh âm tiếng đàn dương cầm cho dễ nghe hay không?