Hôm sau trong giờ làm việc, cô đồng nghiệp lại nhắn tin cho cậu trên QQ, bảo rằng đương sự trong đoạn ghi âm ngày hôm qua muốn mở một buổi họp mặt để làm rõ mọi chuyện, còn gửi kèm một cái icon thất vọng.
Chu Dận thiệt cạn lời, đáp lại rằng chuyện này không phải rất bình thường sao, cộng thêm một cái icon hắc tuyến.
Kết quả cô đồng nghiệp trực tiếp gửi lại “Lẽ nào cậu không thấy bọn họ rất xứng đôi hay sao, đoạn đối thoại tràn ngập ngọt ngào hạnh phúc. Thật hy vọng hai người họ có thể ở cùng một chỗ a~”
“Xứng em gái cô!” Đại não còn chưa kịp phản ứng thì lời đã thốt ra rồi.
Hậu quả là, trong rừng ánh mắt đầy đồng cảm đang chăm chú nhìn mình của đông đảo đồng nghiệp, Chu Dận lại lần nữa nhắm mắt cắn răng bước vào văn phòng của người nào đó.
“Hoắc tổng, tôi sai rồi.”
Không phản ứng.
“Tôi không nên ở trong giờ làm việc đi làm chuyện không liên quan đến công tác.”
Vẫn không phản ứng.
“Ngài đại nhân đừng chấp tiểu nhân đi. Tôi cam đoan sẽ không tái phạm nữa.”
Vẫn như cũ không phản ứng.
Hai phút sau.
“Cậu nói lại câu vừa rồi lần nữa đi.”
“A, câu nào ạ?”
“Xứng em gái cô, dùng tiếng địa phương nói.”
“Dạ được…” Chu Dận đành phải nói lại một lần.
Ngọn núi băng trước mặt nhìn không ra là biểu cảm gì, phất phất tay cho cậu ra ngoài.
Chu Dận thở phào nhẹ nhõm, không khỏi nghĩ mấy tên lập dị đúng là lúc nào cũng có, năm nay còn đặc biệt nhiều.
Thượng Đế tạo ra con người cũng thật là cực đoan, có người giống như sếp cậu một tảng núi băng to đùng chẳng nói một tiếng, cũng có người lại giống như tên nào đó quỷ đáng ghét nói năng ngọt xớt. Nếu như hai loại tính cách này mà hợp nhất với nhau thì ngon rồi, hơn nữa vóc dáng khuôn mặt của núi băng cùng với giọng nói của quỷ đáng ghét, tuyệt đối là thành vạn nhân mê á. Haizz, mình lại đang nghĩ bậy nghĩ bạ gì rồi.
Buổi tối vừa đăng nhập QQ, tên nào đó lại ngay lập tức gửi tin nhắn đến.