Edit: Cửu Linh
Khi Tô Tô bước vào Vân Vận Lâu liền cảm thấy cả trăm con mắt đang nhìn chằm chằm vào nàng.
Không phải soi mói dung mạo nàng mà là tạo hình của nàng. Nào có phải là khách làng chơi đến mua vui, rõ ràng là kỹ nữ của thanh lâu khác tới phá đám chuyện làm ăn của người ta....
Quy công nhanh chóng mang theo thủ hạ tới, nhìn thấy người tới là Tô Tô, lập tức cả kinh, cằm thiếu chút nữa rớt xuống đất. Cũng may tố chất nghiệp vụ của y cao, nếu không đã không chịu được nỗi kinh hách này, may mà còn có thể nghẹn ra câu ca ngợi: “Tô, Tô đại tiểu thư.... Hôm nay người.... Haha.... Hôm nay người trang điểm rất độc đáo luôn~”
Đây rõ ràng là nói dối trắng trợn! Nhưng Tô Tô còn có thể nói gì, chỉ cố tỏ ra run rẩy: “Haha.... Thật không? Ánh mắt ngươi cũng rất tinh ý~.... Được rồi, không nói nhảm nữa. Hôm nay ta tới đây là muốn cổ vũ cho Diệp tiểu thiếu gia. Hắn ở đâu? Mau đưa ta qua đó!”
Diệp tiểu thiếu gia, đệ đệ của Diệp Kinh Cức, ở trong sách chỉ là một nhân vật phụ không thể phụ hơn. Sau khi Diệp gia bị xét nhà diệt tộc, hắn bị bắt tới Giáo Phường Ty, đến đêm bị ép tiếp khách bèn cắn lưỡi tự vẫn. Ngay cả tác giả là ta cũng không biết hắn tên gì, mặt mũi trông như thế nào!!!
Nói tóm lại, hắn cũng góp một phần tạo nên thế cục sau này. Hắn chết khiến cho Diệp Kinh Cức ngày càng căm hận nữ chính.
Cho nên Tô Tô không chỉ cứu hắn, còn tự cứu chính bản thân nữa!
Quy công lộ vẻ khó xử, xoa tay nói: “Việc này không tiện đâu ạ~ Tô đại tiểu thư còn chưa biết, Mẫu Đơn công chúa sớm đã có ý với Diệp tiểu thiếu gia. Trước khi Diệp gia bị xét nhà, ngài ấy đã đánh tiếng với bọn ta, muốn mua đêm đầu của Diệp tiểu thiếu gia...”
“Mua cái gì mà mua! Trước khi Diệp gia bị tịch thu tài sản, Diệp tiểu thiếu gia còn chưa phải người của các ngươi. Từ khi nào mà Mẫu Đơn công chúa định....” Vừa nói, Tô Tô bỗng hiểu ra gì đó, quay đầu nhìn nam tử bên cạnh.
Diệp Kinh Cức chẳng những cướp được một bộ quần áo kỹ nữ cho Tô Tô mặc còn cướp được cả một bộ y phục thị vệ cho mình, rồi lập tức ra dáng thị vệ đi theo bảo vệ Tô Tô. Từ khi bước vào cửa, hắn chỉ cúi đầu, cũng không có làm bất cứ điều gì quá phận.
Dù gì Diệp Kinh Cức vẫn luôn phòng thủ ở biên quan, ít đi lại trong kinh thành nên nhiều người không biết Diệp tướng quân trông như thế nào, nhất là người trong tiểu quan quán.
Hơn nữa, Tô đại tiểu thư thích thu thập mỹ nam khắp nơi nên thị vệ bên người cũng phải tuấn mỹ. Vì thế, cả đám người chỉ nghĩ hắn là nam sủng mới của Tô Tô. Tô Tô có mới nới cũ, thị vệ bên người cứ cách một thời gian lại đổi một đám, cho nên không có người sẽ để ý tới hắn.
Khi Tô Tô nhìn Diệp Kinh Cức, hắn chỉ cúi đầu, trong mắt một mảnh tối om, chắc là cũng nghe hiểu lời quy công nói.
Rất có thể trước khi Diệp gia bị tịch thu tài sản đã định trước là Diệp tiểu thiếu gia có khả năng này rồi.
Diệp gia bị xét nhà diệt tộc, Mẫu Đơn công chúa mới là chủ mưu đứng sau chuyện này. Nàng ta chẳng những hại Diệp gia, còn cùng Giáo Phường Ty giao dịch, bắt Diệp tiểu thiếu gia đi. Trước khi xét nhà đã giao dịch xong, bằng không sẽ không có lời nói kia.
Xâu kết sự việc lại, cuối cùng nàng cũng hiểu ra mọi chuyện! Nếu như chỉ muốn lấy lòng Tô Tô, không nhất thiết phải tìm Diệp gia gây phiền toái làm gì. Nhưng nếu là yêu cầu của Mẫu Đơn công chúa thì sẽ khác.
Nàng ta chính là tỷ tỷ duy nhất của Hoàng đế, được phong làm Trưởng công chúa. Mà Diệp gia chẳng qua chỉ là võ tướng, hơn nữa mới chỉ có hai đời. Hai đời trước chỉ là một tên lính gác cổng bình thường, hoàn toàn không có quyền thế.
Nếu hãm hại Diệp gia có thể lấy lòng Mẫu Đơn công chúa, thuận tiện lấy lòng Tô đại tiểu thư Tô Tô, cớ sao mà không làm?
Loại đấu tranh chính trị này, Tô Tô đương nhiên không thể viết ra được, nhưng mà nếu ở trong truyện thì nó vẫn sẽ tồn tại, giống như gió đông rét thấu xương, giống kim đâm ở trên lưng.
Nếu viết thật, Tô Tô không muốn cùng phiên bản Thái Bình công chúa này đối đầu. Nhưng nàng có viết không?
Diệp Kinh Cức chậm rãi ngẩng đầu, nhìn nàng một cái.
“Khụ! Ta không cần biết! Bây giờ ta chỉ muốn gặp Diệp tiểu thiếu gia đó! Ngay bây giờ, ngay lập tức!!!” Tô Tô lập tức quay đầu, vênh mặt sai khiến quy công.