Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu

Chương 599: Chương 599: Bộ thủ (Hạ) (Phần 4)




Mễ Nặc Tư Lương Cách nhận lấy xem qua, thì ra phụ bản của báo chí, cũng chính là chuyên trang chửi nhau của Điệp Tư Thi và Tài Tiêm Tiêm. Ông ta cẩn thận xem qua một lượt, thì ra trên phụ bản của nhật báo quân Lam Vũ, Tài Tiêm Tiêm viết một bài văn sống động như thật, nói là có rất nhiều người nhiều lần nhìn thấy, có rất nhiều thanh niên tài tuấn đều vào lúc rạng sáng mới từ nơi ở của Điệp Tư Thi đi ra, bên trên là những ngôn từ như “động tác lén lút, sắc mặt nhợt nhạt, có chút xanh xao, bước nhân lảo đảo”, mặc dù là không trực tiếp nói rõ điều gì, nhưng rất rõ ràng là ngấm ngầm nói rõ Điệp Tư Thi lưu thanh niên nam nhân ở đêm lại nhà mình, điều này đối với tỷ muội Điệp Tư Thi và Điệp Phong Vũ mắt cao hơn trán, đương nhiên là sự đả kích không thể tượng tượng nổi.

Trong bài văn của Tài Tiên Tiêm, còn mập mờ nhắc tới việc mẫu thân của Điệp Tư Thi và Điệp Phong Vũ xuất thân phong trần, vì thế nên Tài Tiêm Tiêm nói, loại chuyện này cũng không trách Điệp Tư Thi được, độc giả và người xem càng đừng nên phỏng đoán bừa bãi, để tránh oan uổng cho người tốt. Năm đó, mẫu thân của Điệp Tư Thi cũng là bán nghệ không bán thân, những lời như vậy rõ ràng chính là chỉ rõ ‘nơi này không có ba trăm’, nói Điệp Tư Thi không giữ được phụ đạo. Mẫu thân của bọn họ năm xưa bời vì quan hệ với Nhạc Thân Châu mới được người dân trong nước chấp nhận, hiện giờ Tài Tiêm Tiêm nhắc lại chuyện cũ, rõ ràng là muốn khơi lên vết thương của Điệp gia tỷ muội rồi.

Một bài văn đơn giản nghìn chữ xem xong, trong lòng Mễ Nặc Tư Lương Cách cảm thấy thoải mái hết sức, giống như được ăn đá vào giữa ngày hè nóng bức, thoải mái vô cùng, ngược lại cảm thấy bị quất một roi chẳng có gì là đau đớn, thậm chí còn ngẩng đầu lên, khinh miệt nhìn Điệp Phong Vũ. Ông ta có đủ lý do tin tưởng, nhát châm này của Tài Tiêm Tiêm đã đâm thật mạnh vào trong chỗ yếu hại của đối phương, đối phương càng như thế, thì càng chứng minh bài văn của Tài Tiêm Tiêm đã xiên sâu vào trong nội tâm của các nàng, đâm sâu vào lòng tự tôn của các nàng.

Từ trước tới nay, bởi vì Điệp Tư Thi công kích Dương Túc Phong không hề có giới hạn, tùy ý vu khống, làm cho quan viên lớn nhỏ của quân Lam Vũ cảm thấy vô cùng bực bội. Dương Túc Phong đúng là rất nhiều khuyết điểm, ví như tham lam háo sắc, nhưng cũng không tới mức thái quá như Điệp Tư Thi miêu tả, nhất là thái độ của y đối với người dân đúng là làm người ta tâm phục khẩu phục, trong con mắt của rất nhiều người, Dương Túc Phong tất nhiên là đã xâm phạm lợi ích của nhiều người, nhưng những lợi ích đó đều chuyển tới người dân thường và giai cấp tư sản mới nổi. Sự kính yêu và ủng hộ của bọn họ đối với Dương Túc Phong là xuất phát từ nội tâm, ở trên mặt quan hệ lợi ích thì lại càng không thể chia cách. Không có Dương Túc Phong thì không có quân Lam Vũ, thì lợi ích của bọn họ không được đảm bảo, cho nên bọn họ đương nhiên không muốn nhìn thấy Dương Túc Phong gặp phải loại công kích mang tính bôi nhọ như vậy.

Chỉ tiếc là ở phương diện quân Lam Vũ, Tài Tiêm Tiêm xưa nay bị hạn chế bởi đạo đức lễ nghĩa, chỉ có thể phản bác một cách bị động, khiến cho Điệp Tư Thi lần nào cũng chiếm được thượng phong, lại càng trở nên kiêu ngạo ngang ngược. Hiện giờ Tài Tiêm Tiêm thực sự đã không chịu nổi nữa, liền ăn miếng trả miếng, chửi Điệp Tư Thi không giữ phụ đạo, hiệu quả lập tức đã xuất hiện, mặc dù có chút thiếu đạo đức, nhưng đúng là làm cho tỷ muội Điệp Tư Thi cảm nhận được tư vị bị người ta vu vạ.

Càng làm người ta khoan khoái hơn nữa là, Tài Tiêm Tiêm miêu tả như vậy cũng không phải là hoàn toàn ăn không nói có, Điệp Tư Thi xưa nay thích cùng người khác tranh luận, có khi cả đêm không ngủ, vừa vặn bị Tài Tiêm Tiêm lấy ra ngấm ngầm hãm hại, ngay cả chỗ phản bác cũng không có. Mễ Nặc Tư Lương Cách mặc dù bị đánh một roi, nhưng cảm giác hả mối hận trong lòng! Chỉ cần Tài Tiêm Tiêm phản kích không bị hạn chế nữa, cuộc chiến chửi bới với Điệp Tư Thi nàng sẽ không bị rơi xuống hạ phong, dưới ngòi bút công kích của nàng, xem chừng là tạm thời Điệp Tư Thi không có cơ hội để ý tới Dương Túc Phong nữa.

Mễ Nặc Tư Lương Cách kiêu ngạo ưỡn ngực lên, lạnh lùng nhìn Điệp Tư Thi Một Cái, mặt đầy vẻ khinh miệt.

Điệp Phong Vũ mặt lạnh như sương, trong mắt lóe lên sát khí dầy đặc, lại muốn vung roi lên đánh.

Minh Sơn Quế và Thượng Quan Lâm đồng thời quát lên: “Dừng tay!”

Trước khi các đại thần khác còn chưa kịp tới nơi, hai người chính là quan viên quân sự và chính trị cao nhất có mặt ở đây, vội vàng lên tiếng quát ngăn hành vi mất đi lý trí của Điệp Phong Vũ. Tất cả những người có mặt ở đây, không một ai ngây thơ cho rằng, Điệp Phong Vũ đánh chỉ là một mình Mễ Nặc Tư Lương Cách, mỗi một người đều hiểu hết sức rõ ràng, nàng đánh không phải là Mễ Nặc Tư Lương Cách, mà là toàn bộ quân Lam Vũ, là Dương Túc Phong. Mà bản thân nàng, cũng không chỉ là bản thân nàng, nàng đại biểu cho hình tượng của cả triều đình đế quốc.

Dùng lời của Điệp Tư Thi mà nói, Dương Túc Phong chính là một tên tiểu nhân có thù tất báo, tuyệt đối không chịu thua thiệt, cho dù là ngửi một cái rắm cũng không được. Điệp Phong Vũ làm mất mặt quân Lam Vũ ở nơi này, ai mà biết được y sẽ làm ra phản ứng điên cuồng như thế nào?

Điệp Phong Vũ lúc này mới hậm hực dừng tay, cười lạnh thu roi ngựa lại, xoay ngựa nghênh ngang rời đi. Tiếng vó ngựa dòn tan vang vọng cả đường phố kinh đô Ni Lạc Thàn, ai cũng có thể nhìn ra được, nàng vẫn chưa hết giận, sau này khẳng định còn tìm Mễ Nặc Tư Lương Cách gây chuyện.

Với uy danh của Nhạc Thần Châu, đại khái cũng chỉ có người của quân Lam Vũ mới dám nói năng không kiêng dè với bọn họ như vậy thôi. Chẳng trách mà nàng bất chấp tư thái phản ứng như vậy, nhưng nàng phát tiết cơn giận xong rồi, thì hậu quả lại phải do đám người Minh Sơn Quế thu dọn, vừa mới nghĩ tới phản ứng Dương Túc Phong có thể làm ra, tới ngay cả trầm tĩnh như Minh Sơn Quế cũng có chút muốn bắt nàng lại nhốt cho vài ngày.

Nếu người mà Điệp Phong Vũ đánh là bản thân Dương Túc Phong thì cũng đành thôi, hiện giờ toàn thế giới đều biết chuyện của hai người bọn họ ở Bảo Ứng phủ, tới ngay cả những lời không muốn làm người tốt Dương Túc Phong nói ra cũng được đăng một cách chính xác. Khi đó quân Lam Vũ còn ở giai đoạn suy thoái, không ai để ý tới sự tồn tại của Dương Túc Phong. Loại ân oán cá nhân này xử lý như thế nào cũng không quá, nhưng cùng với sự quật khởi của Dương Túc Phong, cùng với quan hệ của quân Lam Vũ và triều đình xấu đi, có một số quan viên bắt đầu đem nguyên nhân quan hệ căng thẳng giữa Dương Túc Phong gắn lên trên đầu Điệp Phong Vũ, không ít người cho rằng, nếu như khi đó Điệp Phong Vũ không đột nhiên trở mặt muốn xử tử Dương Túc Phong, thì Dương Túc Phong sẽ không bất tín nhiệm triều đình như thế.

Đương nhiên, trào lưu tư tưởng này chỉ là một làn sóng ngầm, dưới uy danh của Nhạc Thần Châu, không ai dám mạo phạm hậu nhân của ông ta, nhưng sức ảnh hưởng của tâm tư này không phải nhỏ, tới ngay cả dân gian cũng có tin tức bên lề lưu truyền, nói thập tứ công chúa cũng từng cảm khái trước linh vị của hoàng hậu đã mất, cho rằng năm xưa nếu như Điệp Phong Vũ không ép Dương Túc Phong vào đường cùng, thì hiện giờ đế quốc khẳng định sẽ không khó khăn như vậy, có lẽ, quân Lam Vũ đã sớm tiến vào nội địa, giải cứu nguy cơ của đế quốc rồi.

Minh Sơn Quế an ủi Mễ Nặc Tư Lương Cách một hồi, Mễ Nặc Tư Lương Cách chẳng hề để trong lòng, Điệp Phong Vũ càng thất thố, trong lòng ông ta càng cảm thấy khoan khoái. Trong cuộc chiến tranh bá giữa Tài Tiêm Tiêm và Điệp Tư Thi, quân Lam Vũ cuối cùng cũng đã kéo lại được một trận.

Không lâu sau, đám đại thần bộ quân vụ Đường Lan tới nơi, quân cấm vệ kiểm tra qua giấy chứng nhận của mọi người, rồi bắt đầu lục tục cho qua. Mễ Nặc Tư Lương Cách tới từ địa khu Mỹ Ni Tư, chỉ có giấy chứng nhận của phủ đại đô đốc địa khu Mỹ Ni Tư, nhưng thiếu tướng Ưng Đan phụ trách bảo vệ an toàn của hoàng cung, hạ lệnh đem chứng nhận của phủ đại đô đốc địa khu Mỹ La liệt vào phạm vi chứng nhận hợp pháp, chỉ một hành động nho nhỏ này tựa hồ có ý nghĩa là, triều đình đế quốc đã bắt đầu ngầm thựa nhận sự tồn tại của phủ đại đô đốc địa khu Mỹ La trên hành động thực tế rồi.

Cuộc hội triều của đế quốc Đường Xuyên xưa nay đều tiến hành ở điện Thái Hòa trong Vị Ương cung.

Tham dự buổi hội triều ngày hôm nay, đại biểu của phương diện chính vụ có: Minh Sơn Quế đại thần bộ chính vụ, Thần Vân Tiện phó đại thần bộ chính vụ, Đường Tư đại thần bộ ngoại giao, Bác Sơn đại thần bộ pháp vụ, Lạc Hoa đại thần bộ thương vụ. Đại biểu phương diện quân sự thì có: Đường Lan thượng thư bộ quân vụ, Thượng Quan Lâm thị lang bộ quân vụ, Dương Long Thành thị lang bộ quân vụ, Hạ Hầu Cô Đăng thị lang bộ quân vụ, Phúc Lâu Bái tổng tham mưu trưởng quân trung ương, Đường Nạp Đức tư lệnh hải quân đế quốc Đường Xuyên, ngoài ra còn có tướng quân tiền tuyến mệt mỏi đường xa, Đường Lê thị lang bộ quân vụ.

Trên người Đường Lê lấm bụi đất, vừa nhìn một cái là biết từ tiến tuyến trở về, trên người hắn thậm chí còn có mùi khói súng, phía vạt áo khôi giáp còn có một số vết máu, cũng không biết rốt cuộc là của bản thân hắn, hay là của kẻ địch. Nhưng nhìn hắn mặt đầy uy mãnh, tư thế đứng ở đó thẳng tắp như một cây cột, tất cả mọi người đều tin rằng đó là máu của kẻ địch.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.