Khắc Lệ Tô Na sư đoàn trưởng sư đoàn bộ binh 101 quân Lam Vũ và Trầm Lăng Vân quan chỉ huy hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ đều đã đợi ở nơi đó được một lúc rồi, nhìn thấy Dương Túc Phong tới đều đi ra tận cửa nghênh tiếp.
Khắc Lệ Tô Na đã lâu lắm rồi không được nhìn thấy Dương Túc Phong, nhớ nhung vô cùng, nhưng không may bên cạnh lại có mặt những nam nhân khác, nếu không nàng đã nhào vào trong lòng Dương Túc Phong làm nũng rồi.
Khắc Lệ Tô Na nói với chút vẻ nũng nịu:
- Thiếp mặc kệ lần này nhiệm vụ an bài như thế nào, sư đoàn 101 của thiếp nhất định cũng sẽ phải đảm nhận nhiệm vụ chủ công. Thiếp không muốn đánh nghi binh nữa, quân đoàn của thiếp đã phải đánh nghi binh hai năm rồi, nếu còn tiếp tục đánh nghi binh nữa, thì thiếp không đảm đương nổi cái chức sư đoàn trưởng này đâu.
Dương Túc Phong nhẹ nhàng nói:
- Lần này trận nào cũng là chủ công, không còn có nhiệm vụ nghi binh nữa, cho dù nàng muốn cũng không có đâu.
Nghe thế Khắc Lệ Tô Na mới yên tâm.
Từ khi Khắc Lệ Tô Na thay thế Dương Túc Phong nhậm chức quan chỉ huy tối cao của sư đoàn 101 lục quân quân Lam Vũ cho tới nay, thì sư đoàn bộ binh 101 ngoại trừ trận chiến ở cứ điểm Lạc Nạp với quân đội Lỗ Ni Lợi Á ra, thì cơ bản không tham dự cuộc chiến lớn nào nữa.
Lần nào cũng chỉ mang tính hiệp trợ, bình thường chỉ xuất động binh lực của một trung đoàn hoặc hai trung đoàn đi giúp đỡ các bộ đội khác đánh trận, lúc chống lại người Tây Môn là như thế, khi công chiếm nước Y Mộng cũng như vậy, làm cho các quan binh sư đoàn 101 từ trên xuống dưới ai oàn không thôi, cảm thấy bản thân bị coi thường.
Khi bọn họ ở dưới sự lãnh đạo trực tiếp của Dương Túc Phong thì lần nào cũng đánh trận đầu, giờ tương phản quá lớn.
Lần này tới đại lục Y Lan, các quan quân bộ hạ ào ào dâng thư phản ánh với Khắc Lệ Tô Na, muốn nàng nỗ lực tranh thủ nhiệm vụ chủ công với Dương Túc Phong, không thể làm nhân vật phụ nữa.
Vũ Phi Phàm mỉm cười, nhẹ nhàng nói:
- Lần này tới lượt hải quân bọn tôi làm nhân vật phụ, phối hợp thật tốt với mọi người biểu diễn.
Lời còn chưa dứt, Khắc Lệ Tô Na đã chu cái miệng nhỏ làu bàu:
- Hải quân các ngươi đúng là biết hưởng thụ, kiếm được một cái bộ tư lệnh tốt như thế này.
Dương Túc Phong cũng gật gù tán thưởng:
- Ừm, không tệ, nơi này bốn mặt đều hướng ra biển, ấm áp dễ chịu, đúng là bảo địa phong thủy đó!
Vũ Phi Pjàm cười nói:
- Nếu mà đúng là bảo địa phong thủy, thì Sở Thiên Tư đã chẳm thảm hại như thế, hiện giờ hắn còn đang ở trong trại tù binh chiến tranh ở Ngân Xuyên đạo chờ chúng ta tới cứu viện đấy. Đánh trận là phải dựa vào trí tuệ và thực lực, phong thủy thì có tác dụng gì? Nếu phong thủy mà có tác dụng thì sau này lúc nào có mâu thuẫn, mọi người cứ ai trốn trong nhà người đó thắp hương khấn vái là được rồi…”
Trầm Lăng Vân cười mắng:
- Chuyện này thì ai mà chẳng biết? Còn cần ngươi ra vẻ ta đây giải thích nữa sao, thật đúng là! Chẳng lẽ ngươi rửa chân lên bờ rồi thì càng ngày càng trở nên lắm mồm? Hay ngươi cứ trở về biển mà ở đi!
Bộ tư lệnh hải quân quân Lam Vũ mới được đặt ở phía tây bắc của cảng Thanh Đảo, cách trường học quan quân hải quân quân Lam vũ rất gần.
Nơi này vốn là nơi ở của bộ tư lệnh hạm đội Nam Hải thứ ba của hải quân đế quốc Đường Xuyên, thiếu tướng Sở Thiên Thu nguyên quan tư lệnh của hạm đội Nam Hải thứ ba hải quân đế quốc Đường Xuyên, tài hoa gì khác không có, chứ phong thủy địa lý thì vô cùng tinh thông, ưa thích những thứ bàng môn tả đạo.
Sở Thiên Thu đã tìm khắp các cửa cảng dọc tuyến bờ biển của Kim Xuyên đạo, cuối cùng lựa chọn được nới này, hắn nhận thấy nơi này chẳng những phong cảnh tươi đẹp, hơn nữa lại sơn thủy hữu tình, cẩn chứa linh khí của trời đất, cực kỳ có lợi cho việc tác chiến của hải quân, cho nên dày công đem bộ tư lệnh của mình xây dựng thành kiểu như một vườn hoa…
Thế nhưng, chuyện chẳng được như ý người, nơi này nghe nói có được phong thủy độc nhất vô nhị mà lại chẳng đem lại chút vận may nào cho thiếu tướng Sở Thiên Tư, ngược lại còn trực tiếp đưa hắn vào trại tù binh chiến tranh của hải quân nước Mã Toa.
Trong trận giao chiến ở biển San Hô giữa hải quân nước Mã Toa và hải quân đế quốc Đường Xuyên, hải quân đế quốc Đường Xuyên toàn quân bị diệt, rất nhiều quan binh hải quân đế quốc bao gồm cả thiếu tưởng Sở Thiên Thư đều bị hải quân nước Mã Toa bắt làm tù binh, sau đó sang tay giao cho Xích Luyện giáo dùng làm nô dịch lao động.
Vì thế bộ tư lệnh này của Sơ Thiên Thư trở thành nơi chỉ có yêu ma quỷ quái ra vào, nhưng Vũ Phi Phàm chẳng tin vào chuyện mê tin đó, đem luôn bộ tư lệnh hải quân quân Lam Vũ thiết lập ở nơi này.
Cả đoàn người đi vào trong căn phòng tác chiến rộng rãi hào hoa, năm vị tham mưu của quân bộ quân Lam Vũ đã tới đầy đủ.
Khắc Lao Tắc Duy Tư và Vân Thiên Tầm đang ngồi trên che lăng, thích thú thưởng thức cảnh biển và bên ngoài, Tri Thu, Hà Vị Thần, Cơ Tử Đinh ba vị tham mưu trẻ tuổi thì đang tiếp tục xem xét những tư liệu có liên quan.
Biển rộng hết sức dịu dàng và yên bình, thì thoảng mới nổ lên đợt sóng trắng muốn, làm lòng người xao động, nhưng tất cả những người có mặt ở nơi này đều biết rằng, ở phía dưới vẻ yên bình đó của nó, không biết đã chứng kiến sự quật khởi và diệt vong của không biết bao nhiêu người.
Chí ít chính vùng biển yên bình này đã nuốt lấy hơn mười vạn quan binh hải quân và tất cả các chiến đấu hạm hải quân của đế quốc Đường Xuyên.
Dương Túc Phong thuận tay kéo một chiếc ghế gỗ lim ngồi xuống, rồi dùng tay xoa lên mặt, cảm thụ sự mát mẻ do gió biển mang lại, đợi cho hải người Khắc Lao Tắc Duy Tư và Vân Thiên Tầm tới gần, mới đi thẳng vào vấn đề :
- Tri Thu, hãy giới thiệu qua tình huống tù binh chiến tranh của Ngân Xuyên đạo đi.
Đợi cho những người khác cũng ngồi xuống cả rồi, Tri Thu mới chỉ lên tấm bản đồ quân sự lớn treo ở trên tường, bắt đầu giới thiệu sơ qua tình hình.
- Mọi người chắc biết cả rồi, trong những trận chiến ở hai ba năm trước đây, triều đình đánh nhau với quân đội nước Mã Toa, đụng trận nào là thua trận đó, gần như không biết tới chiến thắng là gì. Quân đội của triều đình tổn thất cực lớn, nhân số quân đội cho tới giờ bị hao tổn mất hơn hai trăm năm mươi vạn người. Con số này mới chỉ là lục quân của triều đình thôi, nếu như cộng cả số hải quân mất đi thì phải tới hơn ba trăm vạn. Những nhân viên bị tổn thất này, ngoài trừ một số bị giết chết, thì những người còn lại đều bị bắt giữ trở thành tù binh chiến tranh, con số này cũng rất lớn. Đây chẳng phải do người nước Mã Toa nhân từ gì cả, mà quân đội nước Mã Toa hi vọng có thể kiếm chác được chút lợi nhận trên người những tù binh này, bọn chúng chuyên môn để những tù binh làm các công việc nặng nhọc nguy hiểm như đào bới khoáng sản, để tiết kiệm sức lao động của bản quốc, dù sao thì tù binh thì cũng được coi như chết rồi, không lợi dụng để kiếm lấy một chút lợi ích thì thật lãng phí. Cho nên những tù binh này bao gồm cả đám người Sở Thiên Thư, hiện giờ đều đang lao động khổ sai trong những khu mỏ khoáng sản dưới sự khống chết của quân đội nước Mã Toa.
- Những tù binh chiến tranh còn sót lại này, căn cứ vào thống kê sơ bộ của ban ngành tình báo của chúng ta, đại khái còn có chừng một trăm vạn người, bao gồm hải quân và lục quân của triều đình, nhưng chủ yếu là người của lục quân của triều đình. Số tù binh chiến tranh này, đại bộ phận được phân bố ở nước Mã Toa và Ngân Xuyên đạo, hơn nữa phần nhiều là ở Ngân Xuyên đạo, bời vi tài nguyên khoáng sản ở Ngân Xuyên đạo vô cùng phong phú, nơi này có rất nhiều hầm mỏ vỉa quặng, những tài nguyên khoáng sản này đều là thứ nước Mã Toa đang rất cần. Tù binh của triều đình vừa khéo đảm đương công việc khổ cực nguy hiểm này, vì cho dù xảy ra chuyện lớn cũng chẳng có ảnh hưởng gì, chết cũng không cần phải bồi thường. Chúng ta đã thống kê được, tù binh chiến tranh ở Ngân Xuyên đạo có ước chừng năm mươi vạn người.
Khắc Lệ Tô Na ngạc nhiên thốt lên:
- Có tới năm mới vạn tù binh kia à?
Tri Thu gật đầu, thận trọng nói:
- Ban ngành tình báo của chúng ta ở Ngân Xuyên đạo có được khá nhiều tin tức, sau khi kiểm chứng lẫn nhau. Chúng ta có thể khẳng định, con số này chỉ có thể nhiều hơn chứ không thẻ ít hơn. Năm mươi vạn là dự đoán thấp nhất, có khả năng là tới sáu mươi vạn.
Khắc Lệ Tô Na không nói nữa, nàng chỉ thuận miệng hỏi mà thôi.
Khắc Lệ Tô Na cũng biết qua chuyện của cơ quan tình báo, bời vì khi xưa Dương Túc Phong cũng từng suy tính tới chiến lược đổ bộ lên Ngân Xuyên đạo, cho nên ban ngành tình báo ở Ngân Xuyên đạo bố trí một lượng nhân viên tìnhbáo rất lớn, thăm dù tình báo tương quan.
Do cơ quan tình báo hoạt động tích cực, nên từng có một độ làm cho quân đội nước Mã Toa phán đoán nhầm phương hướng đổ bộ của quân Lam Vũ, kết quả cuối cùng quân Lam Vũ đổ bộ thành công lên Kim Xuyên đạo.
Ở Ngân Xuyên đạo quân Lam Vũ có một lực lượng tình báo hùng hậu, cho nên vấn đề tù binh hẳn là không có sự chênh lệch quá lớn, bất quá con số năm mươi vạn tù binh thực sự là quá nhiều. Từ đó có thể thấy được sự vô dụng của quân đội triều đình là như thế nào.
- Năm mươi vạn tù binh chiến tranh của quân đội triều đình này, vị trí hiện giờ của bọn họ đều là ở hai địa khu Chu Tháp và Xích Luyện Thần Kinh của Ngân Xuyên đạo. Mà phần nhiều là ở hai vùng Chu Tháp, Chu Các, hai nơi này chí ít phải có trên bốn mươi lăm vạn tù binh. Bời vì vùng phụ cận Xích Luyện Thần Kinh không có quá nhiều mỏ quặng, các mỏ quẳng chủ yếu đều là ở vùng Chu Tháp và Chu Các. Ở phía nam cũng có rất nhiều khoáng sản, nhưng Xích Luyện giáo còn chưa khai phá tới nơi đó. Tù binh chiến tranh ở Xích Luyện Thần Kinh, đều là những quan quân trung và cao cấp, bọn họ bị giáp thị nghiêm ngặt, hơn nữa còn liên tục bị cơ quân tình báo nước Mã Toa thẩm vấn, thông qua thủ đoạn tàn khốc để moi lấy tin tức tình báo trên người bọn họ.
Hơi dừng lại một chút, ngữ khí của Tri Thu trầm xuống:
- Ý tứ của Phong lĩnh là, những tù binh bị bắt giam ở Xích Luyện Thần Kinh này, nếu như quả thực chúng ta không cứu ra được, thì phải giết chết toàn bộ bọn họ, để tránh khỏi tiết lộ quá nhiều cơ mật. Chuyện mà bọn họ biết được quá nhiều, sống thêm cũng vô ích.
Có mấy cặp mắt lặng lẽ hướng về phía Dương Túc Phong, nhưng trên mặt Dương Túc Phong không thể hiện mấy cảm xúc, cứ như vừa rồi chẳng hề nghe thấy Tri Thu nói gì vậy.
Tri Thu tiếp tục trình bày:
- Tình hình kẻ địch hiện giờ của chúng ta mọi người có thể xem trên thông báo. Ở tiền tuyến của Kim Xuyên đạo, là chín quân đoàn của Vũ Văn Phân Phương, ước chừng có ba mươi tám vạn tên, trong đó có tám vạn tên kỵ binh giáp trụ ở Ngân Xuyên đạo. Lực lượng vũ trang chủ yếu của Xích Luyện giáo, ước chừng có chừng mười tới hai mươi vạn tên, con số này không thể xác địch được, bời vì Xích Luyện giáo không phải là quân đội chính thức, những vũ trang thoát ly sản xuất của bọn chútn có chừng mười vạn tên. Ở phía tây và phía nam của địa khu Việt Xuyên đạo và Minh Xuyên đạo, chủ yếu là bộ đội của quân đoàn Vũ Văn Tinh Không nước Mã Toa. Đại bộ phận sư đoàn kỵ binh và sư đoàn bộ binh chủ lực của quân đoàn Vũ Văn Tinh Không đều đã bị rút ra điều tới bố xung cho quân đoàn Vũ Văn Lôi Đình ở đảo Lữ Tống. Sau khi chúng ta vây khốn đảo Lữ Tống, quân đoàn Vũ Văn Tinh Không mới bắt đầu thành lập các sư đoàn kỵ binh và bộ binh mới, sức chiến đấu không được mạnh lắm.
- Căn cứ vào tin tình báo mới nhất, quân đội nước Mã Toa ở trong nước hiện giờ đã thành lập hai mươi sư đoàn bộ binh mới, hơn nữa còn có nhiều sư đoàn bộ binh đang được thành lập. Có điều, những sư đoàn bộ binh này nếu muốn hình thành được sức chiến đấu, còn cần ít nhất thời gian nửa năm nữa. Trên thảo nguyên Phan Mạt Tư phía nam nước Mã Toa, quân đội nước Mã Toa đang chiêu mộ rất nhiều người tộc Bản Đô, muốn bổ xung và thành lập thêm nhiều sư đoạn bộ binh nữa, căn cứ vào phỏng đoán sơ bộ, có ít nhất hai sư đoàn kỵ binh đã được thành lập nên.
Tri Thu thong thả giới thiệu hết tình hình, các tướng lĩnh cao cấp cơ bản đã xem xong tư liệu trong tay của mình, có được khái niệm cơ bản về chiến dịch sắp nổ ra.
Khắc Lệ Tô Na cau mày lại, như muốn nói điều gì đó nhưng lại không nói ra, Vũ Phi Phàm thì ung dung như không, bời vì chiến dịch lần này đúng là không có quan hệ nhiều lắm tới hải quân.
Ngược lại lão đại của hải quân lục chiến đội là Trầm Lăng Vân thì sắc mặc nghiêm túc, bởi nhận ra trọng trách trên vai mình không nhẹ chút nào, nhiệm vụ tiến vào Ngân Xuyên đạo giải cứu tù binh chiến tranh được đặt lên trên người hải quân lục chiến đội bọn họ.
Dương Túc Phong vô thức gõ ngón tay lên trên bàn, chậm rãi tiếp lời Tri Thu:
- Mọi người cũng đã xem xong tư liệu rồi, chúng ta đang chuẩn bị một loạt chiến dịch cơ động, điều động quân đội nước Mã Toa và lực lượng vũ trang của Xích Luyện giáo đi, để tranh thủ cứu lấy những tù binh chiến tranh này. Mọi người đang xem kế hoạch giáo cứu do chính bộ tham mưu chúng ta định ra, nhưng còn khá nhiều vẫn đề cần mọi người thảo luận để quyết định.