Nhân khẩu thường trú của Minh Na Tư Đặc Lai ước chừng 150 vạn, ngoài ra còn có khoảng 20 vạn nhân khẩu ngoại lai, chủ yếu là thương nhân và dân lưu lạc.
Hiện giờ qua hơn 1 tháng kịch chiến, Minh Na Tư Đặc Lai có 1/3 công trình kiến trúc bị phá hủy, 1/3 khác bị phá hỏng nghiêm trọng, chỉ còn lại 1/3 cơ bản là nguyên vẹn, nhưng thời gian còn lại của chúng cũng không còn được bao lâu nữa.
Thương vong của cư dân Minh Na Tư Đặc Lai đã đạt tới con số làm người ta chấn động, tới 20 vạn, nhưng con số này không công bố ra. Cùng với bước tiến của quân Lam Vũ ngày một nhanh, thời gian Minh Na Tư Đặc Lai thành bình địa cũng ngày càng tới gần.
Nhìn qua, tòa thành hùng vĩ vững trãi nhất đại lục Y Lan đã biến thành đống đổ nát hỗn loạn, khắp nơi đều là phòng ốc bốc cháy, tường thành và gạch ngói cháy đen, còn cả những hố đạn lớn, con đường vốn thông tới mọi hướng đã bị đổ sập xuống lấp kín. Toàn bộ tòa thành trông mờ mịt, gió nhẹ thổi qua cuốn lên bụi đất che kín trời, thi thoảng còn có tiếng nổ kịch liệt của đạn pháo truyền lại, điều này có nghĩa là lại có một số căn nhà nguyên vẹn biến thành đống đổ nát.
Không thể nào miêu tả được Minh Na Tư Đặc Lai vào lúc này, những đống đổ nát kia là tiêu điểm cuộc chiến tranh đoạt giữa quân Lam Vũ và quân Mã Toa, là nơi kết thúc vô số tính mạng. Vô số đống đổ nát kia đã không còn gì nữa, nhưng đạn pháo của quân Lam Vũ vẫn tiếp tục qua lại dày vò, mỗi lần đều thay đổi hình dạng của nó, cũng thay đổi chủ nhân của nó.
Trong những đống đổ nát này còn có vô số bóng người qua lại lay động, bọn họ như những bóng ma xuyên những khe hở hẹp, từ bên ngoài nhìn không rõ bóng dáng của bọn họ. Những người sống và chiến đấu trong đống hoang tàn này bất kể là quân Lam Vũ hay quân Mã Toa, đều đã quen việc đi lại dưới đường hầm, nếu như có người bất cẩn thò mặt ra thì hoan nghênh hắn rất có thể là một viên đạn tử vong, trong đống đổ nát mênh mông này ai mà biết được kẻ địch nấp ở nơi nào.
Trải qua trận hạng chiến đẫm máu, cái tên Minh Na Tư Đặc Lai này đại khái thành khúc vĩ thành rồi, nó sắp bị xóa bỏ trên bản đồ quân sự của đại lục Y Lan, những từ “đệ nhất cứ điểm”, “tòa thành vững trãi nhất” dần rời bỏ khỏi Minh Na Tư Đặc Lai.
Khi tất cả kiến trúc ở nơi này bị quân Lam Vũ hủy diệt, có lẽ quân Lam Vũ sẽ xây dựng nó trở thành một tòa thành mới kiểu hoa viên, xóa bỏ hoàn toàn dấu vết chiếm đấu từng trải qua, đương nhiên đó là chuyện về sau này rồi. Sau khi tới Minh Na Tư Đặc Lai, Dương Túc Phong lập tức tiến vào đống đổ nát, đích thân kiểm tra công tác chuẩn bị chiến đấu của quân Lam Vũ.
quân Lam Vũ đồng thời khai chiến ở Minh Na Tư Đặc Lai và hành lang Á Sâm, đồng thời triển khai xây dựng đế quốc, thể hiện sức mạnh của đế quốc mới, là thống soái tối cáo nên áp lực của Dương Túc Phong khỏi nghĩ cũng biết.
Văn kiện liên quan tới việc đề nghị đình chiến nghỉ ngơi của chính vụ viện bay tới như tuyết đổ, ban ngành hậu cần quân Lam Vũ cũng kêu ca ầm trời, cảm thấy đã tới bên mép bờ vực rồi, bộ tài chính cũng phản ánh chiến tranh là nguyên nhân làm công tác xây dựng lại đế quốc bị ảnh hưởng nghiêm trọng.
Dưới tình huống này, Dương Túc Phong cho rằng mình phải đích thân tới Minh Na Tư Đặc Lai xem thế nào. Tướng lĩnh tiền tuyến quân Lam Vũ, toàn bộ đều phản đối việc Dương Túc Phong tiến vào trong Minh Na Tư Đặc Lai, những quan chỉ huy như Trương Chi Phong là phản đối kịch liệt nhất, thậm chí còn không ngại đấu khẩu với Dương Túc Phong, thái độ cứng rắn làm các tướng lĩnh xung quanh bội phục không thôi.
Nhưng bọn họ không xoay chuyển nổi Dương Túc Phong, cuối cùng y vẫn tiến vào đống đổ nát của chiến trường, chuyện này làm Phong Phi Vũ và Trương Chi Phong đều toát hết mồ hôi lạnh, Úc Thủy Lan Nhược và Tiêu Tử Phong phụ trách an toàn cho Dương Túc Phong cũng vô cùng khẩn trương.
Súng đạn không có mắt, ai biết được nguy hiểm ẩn nấp ở nơi nào? Mặc dù hiện giờ quân Lam Vũ đã khống chế được gần 1/3 khu vực của Minh Na Tư Đặc Lai, trong khu vực mình khống chế cơ bản cũng đã quét sạch quân Mã Toa rồi. Nhưng đây chỉ là “cơ bản” mà thôi, ở trong rất nhiều đống đổ nát mà không ai biết được, còn thường có những bính sĩ quân Mã Toa ẩn nấp, bọn chúng ẩn trong chỗ tối bắn lén, làm không ít chiến sĩ quân Lam Vũ hi sinh.
Nếu như mà may mắn chỉ khẽ bóp cò một cái, người sáng lập nên đế quốc Lam Vũ sẽ ô hô a tai đi đàm đạo với thượng đế, tin rằng ở trên lục địa Y Lan có ít nhất 100 triệu người muốn nhìn thấy kết cục tốt đẹp này.
Thảm kịch như Tôn La đã đủ rồi, quân Lam Vũ không để các quan quân khác phạm phải sai lầm tương tự, nếu Dương Túc Phong có gì bất trắc, tương lai của đế quốc Lam Vũ sẽ rất khó nói, chính cục của đại lục Y Lan sẽ phải viết lại.
Thân phận hiện nay của Dương Túc Phong đã khác, không thể mạo hiểm được, cái này thống soái tối cao sao không hiểu chứ? Cho dù quá khứ y đúng là rất anh dũng, rất mạnh mẽ, nhưng giờ đã khác xưa, y cần tránh xa những nơi nguy hiểm không cần thiết.
May mà Dương Túc Phong còn có chút tự biết mình, không làm cho bọn họ quá khó xử, sau khi tiếp kiến mấy chục đại biểu anh hùng, khuyến khích bọn họ một phen, đồng thời đích thân trao huân chương cho bọn họ,y liền trở về phía bắc thành Minh Na Tư Đặc Lai, rời khỏi đống đổ nát nguy hiểm này.
Đứng trên cổng thành bắc Minh Na Tư Đặc Lai, có thể thấy từ trên cao nhìn xuống thấy được hơn nửa chiến trường, từ tình hình hiện này mà nói, đây là vị trí lí tưởng nhất rồi.
Sau cuộc hạng chiến kéo dài hơn 1 tháng, nơi này ngược lại đã thành khu vực hoàn chỉnh, điều tiếc nuối duy nhất là nơi này nằm cuối hướng giớ, thường xuyên bị bụi đất mù trời kéo đến, căn bản không có nơi mà trạnh, mỗi lần gió thổi lên, trên người Dương Túc Phong liền toàn là bụi đất, chẳng khác gì từ đống đổ nát chui ra.
Pháo đạn, lựu đạn, thuốc nổ và đủ các thứ đồ phát nổ làm tòa thành này biết thành nơi phát sinh ra bụi, cứ có gió nổi lên là như có bão cát, vào lúc này các chiến sĩ chiến đấu ở trong đống đổ nát lại không bận tâm, bọn họ chỉ cần nằm úp xuống là tránh được bụi đất.
Bất quá với bọn họ mà nói, có bão cát hay không cũng chẳng quan trọng gì, dù sao toàn thân trên dưới bọn họ đều hòa lẫn với đống đổ nát rồi. Thời tiết rất nóng nực, lâu lắm rồi trời không mưa, Minh Na Tư Đặc Lai như là một cái lồng hấp, với các chiến sĩ đang chiến đấu mà nói nó trừ là một cái lồng hấp, còn là một cái ao bùn, chỉ cần lún vào là chớ mong rút ra được.
Điều này thì những con số đã nói rõ, 3 đơn vị bộ đội đặc chủng ban đầu tiến vào Minh Na Tư Đặc Lai đã thương vong quá nửa, số cùng lại cũng bị thương gần hết, bộ đội khác cũng như thế, tiến vào đống đổ nát nguy hiểm trùng trùng này mà muốn lành lặn thoát ra, thực sự là quá khó khăn.
Không ai có thể miêu tả được rõ ràng quân Lam Vũ và quân Mã Toa rốt cuộc là đang chiến đấu ở chỗ nào, cho dù là binh sĩ trên tiền tuyến cũng chẳng dám nói khu vực nào thuộc về phe nào, vì chủ quyền của đống đổ nát thay đổi quá nhanh.
Có khi rõ ràng là quân Lam Vũ khống chế khu vực này rồi, nhưng tiếp đó chẳng biết quân Mã Toa ở đâu chui ra, thế là hai bên lại triển khai tranh đoạt kịch liệt, không giằng co tới 3,5 ngày thì bất kỳ khu vực đó cũng không có chủ nhân chính xác.
Chiến tuyến thì 5 phút trước thế này, 5 phút sau đã hoàn toàn đổi khác, có một câu truyện cưới lưu truyền trong quân Lam Vũ, nói có một tham mưu nào đó tính toán chiến tích, giây trước còn nói quân Lam Vũ khống chế chừng khu vực rộng 50km vuông, sau đã trở thành 5km vuông rồi, vì sao? Vì quân Mã Toa cứ như mạch nước ngầm trào ra, thế là một số khu vực lại phải tranh đoạt lại.
Trương Chi Phong có cảm nhận rất sâu sắc về việc này, trong hạng chiến, tuyệt đối không phải quân sĩ đi tới đâu là nơi đó thuộc về bên mình, quân Lam Vũ và quân Mã Toa đan xen vào nhau như cái bánh răng, muốn dẹp sạch quân Mã Toa ở phía sau, cảm giác còn khó hơn là tiến về phía trước.
Nói một cách hình tượng, đó chính là khu vực hiện giờ là của quân Lam Vũ, lúc sau lại bị quân Mã Toa khống chế, ai mà biết đi bừa vào thì chỉ có vận mệnh diệt vong. quân Lam Vũ đã có bài học thảm liệt, từng có cả một tiểu đội bị quân Mã Toa bao vây giết chết, tạo thành thương vong tập thể lớn nhất trong cuộc kịch chiến ở Minh Na Tư Đặc Lai của quân Lam Vũ.
Đường hầm và cống ngầm có ở khắp nơi làm quân Lam Vũ tiến quân rất mất an toàn, vì hậu phương của mình lúc nào cũng có thể có vô số quân Mã Toa thình lình tràn ra. Riêng đối phó với uy hiếp tới từ sau lưng, quân Lam Vũ đã phải tập trung tới 120% rồi, những binh sĩ bị khiêng ra khỏi chiến trường, trừ một bộ phận bị thương ra, còn có khá nhiều người bị suy nhược thần kinh, nhất là những quan quân cấp đội trưởng, bọn họ thường xuyên chiến đấu 24 tiếng đồng hồ, căn bản là không có cơ hội nghỉ ngơi, không muốn bị suy nhược thần kinh cũng khó.
Bất quá cho dù thế nào, quân Lam Vũ đã thành công tiến vào vùng trung tâm của Minh Na Tư Đặc Lai, đang tiến thêm một bước khống chế chắc tòa thành này trong tay, quân Mã Toa mặc dù kháng cự vô cùng ngoan cường, nhưng bọn chúng đang bị ép co lại từng bước là sự thật không cần tranh luận. Nếu như không cần tính tới thời gian, quân Lam Vũ chiếm lĩnh Minh Na Tư Đặc Lai đã là chuyện có thể đảm bảo 100%.
Trải qua liên tục nhiều ngày chiến đấu, quân Lam Vũ tổn thất rất lớn, bất qua đó chưa phải là điều quan trọng nhất, quan trọng nhất là sự mệt mỏi, vì không đủ bộ đội luân phiên chiến đấu, cho nên đại bộ phận chiến sĩ quân Lam Vũ đã kiên trì hơn một tháng trong Minh Na Tư Đặc Lai rồi.
Sự khổ sở như vậy chỉ cần nghĩ một chút là thấy, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu vì sao Dương Túc Phong cần Minh Na Tư Đặc Lai cổ vũ cho mọi người. quân Mã Toa cũng tổn thất rất lớn, hỏa pháo cùng tiểu tổ đánh bộc phá của quân Lam Vũ tạo thành thương vong chưa từng có cho bọn chúng. Trong hơn 1 tháng qua, chỉ riêng số thi thể binh sĩ quân Mã Toa ban ngành hậu cần dọn ra đã hơn 3 vạn rồi, đó là chưa tính số xương tan nát thịt, hoặc số bị chôn vùi trong đống đổ nát.
Theo suy đoán của Trương Chi Phong, tới giờ quân Mã Toa đã tử vong trên 5 vạn, nếu như tính thêm cả số thương binh mất sức chiến đấu, quân Mã Toa ít nhất phải giảm mất 8 vạn tên. Nhưng hạng chiến vẫn giằng co kịch liệt, thương vong không ngừng gia tăng, quân Lam Vũ đánh vững tiến chắc, quân Mã Toa cũng thủ vững vàng, cả hai bên đang dùng nghị lực lớn nhất để chống đỡ, bên nào ngoan cường hơn mới có thể giành được thắng lợi cuối cùng.
Dương Túc Phong tới Minh Na Tư Đặc Lai liền gọi những quan quân ở tiền tuyến như đám Đao Vô Phong, Sở Thiên Nhai, Lăng Kiếm tới mở hội nghị, mời bọn họ ăn một bưa cơm, cảm tạ những hi sinh và nỗ lực của họ. Sau bữa cơm, dưới sự chủ trì của Dương Túc Phong, các quan quân chia làm hai phe tiến hành đối kháng trên sa ban của Minh Na Tư Đặc Lai, đặt ra các loại khả năng, tìm kiếm vấn đề có thể gặp phải để đề phòng quân Lam Vũ xuất hiện sai lầm lớn khi tiến công.
Đám Lăng Kiếm và Sơ Thiên Nhai bất hạn trở thành đại biểu cho quân Mã Toa, đại biểu cho Vũ Văn Tinh Không điều khiển 20 vạn quân ngoan cố kháng cự, bọn họ phải tìm mọi cách không từ thủ đoạn nào cản trở quân Lam Vũ tiến công.
Trương Chi Phong và Đao Vô Phong thì đại biểu cho quân Lam Vũ, vắt óc tìm đường tiến công. Vì biểu thị đây không phải là làm cho người khác xem, Dương Túc Phong còn lấy ra tấm huy chương anh hùng ra làm phần thưởng. Đám Sở Thiên Nhai và Lăng Kiếm liền tỏ ra vô cùng hưng phấn, mau chóng tiến vào trạng thái đối kháng, đám Đao Vô Phong và Trương Chi Phong cũng tìm mọi cách tấn công.
Vì để tranh đoạt được tấm huy chương anh hùng này, hai bên không từ bất kể thủ đoạn có thể dùng được. Vốn chỉ chuẩn bị tiến hành cuộc chiến 2 tiếng, vì quan chỉ huy hai bên đều dốc toàn lực đối kháng, nên phải mất tới 8h mới kết thúc.
Bọn Sở Thiên Nhai cuối cùng làm cho Trương Chi Phong không được toại nguyện, vì quân Lam Vũ tổn thất qua lớn, chỉ đành tạm thời rút lui khỏi Minh Na Tư Đặc Lai, Sở Thiên Nhai giành được tấm huy chương anh hùng. Trương Chi Phong không khỏi cảm khái nói :
-May mà Vũ Văn Tinh Không không có được người tài hoa như ngươi.
Sở Thiên Nhai thận trọng đáp :
-Đúng thế, cho nên thắng lợi vẫn là của chúng ta.
Qua một phen diễn luyện, các cấp quan quân tràn trề niềm tin thắng lợi, suy tính của Vũ Văn Tinh Không không thể vợt qua sự tưởng tượng của Sở Thiên Nhai, hắn cũng không có trình độ chỉ huy như Sở Thiên Nhai.
Sau này sự thực chứng minh Sở Thiên Nhai đã hoàn toàn dự đoán được tất cả các chiêu số mà quân Mã Toa có thể dùng, đồng thời nhắm vào đó định ra phương sách tương ứng, thông qua chiến trường ban bồi huấn truyền tới các chiến sĩ tham chiến, giúp bọn họ mau chóng đánh bại quân Mã Toa.
Tiếp đó, căn cứ vào phương pháp của Sở Thiên Nhai tổng kết, quân Lam Vũ tiến hành tấn công quy mô lớn, quả nhiên thu được tiến bộ rất lớn. Tới hạ tuần tháng 7, cùng với 2 lữ đoàn 401 và 401 tham chiến, quân Lam Vũ giành được chiến quả ngày càng lớn, thậm chí có ngày đạt được thành tích đáng kiêu ngạo là chiếm được liền 4 khu phố.
Ngược lại quân Mã Toa càng đánh càng suy sụp, các quan quân bao gồm cả Vũ Văn Tinh Không đều ngày càng tuyệt vọng, bất kể là bọn chúng dùng cách nào , quân Lam Vũ tựa hồ cũng có phương sách chuyên môn ứng phó, làm bọn chúng thường xuyên trộm gà không được còn mất cả thóc.
Dần dần quân Mã Toa quen với cục diện bị động ăn đòn, không còn nhiều năng lực phản kích quân Lam Vũ nữa. Quân đoàn Vũ Văn Lôi Đình vốn chuẩn bị tăng viện cho Minh Na Tư Đặc Lai, vì quân Lam Vũ phát động chiến dịch vòng tay tử thần mà tạm thời ngừng chi viện, làm cho quân đoàn Vũ Văn Tinh Không tức thì khốn đốn, không có lực lượng phản kích để giành lại khu vực đã mất nữa.
Sau 5 ngày liên tục tấn công mãnh liệt, quân Lam Vũ đoạt được khu vực lớn, cho tới tận khi Vũ Văn Lôi Đình dưới áp lực của Vũ Văn Chấn Thiên mới phái 3 sư đoàn bộ binh tới tăng viện, thế công của quân Lam Vũ mới bị áp chế.
Nhưng quân Lam Vũ đã chiếm được rất nhiều địa hình có lợi, hình thành cứ điểm tiến công mới, khiến cho quân Mã Toa chống đỡ rất mệt mỏi. Tiếp sau đó Dương Túc Phong lại hạ lệnh chủ lực tinh nhuệ của sư đoàn 404 tham gia chiến đấu, toàn bộ xuất hiện ở tiền tuyến, tức thì mang lại chấn động cực lớn cho quân Mã Toa.
Bính sĩ của sư đoàn 404 chủ yếu là cựu binh của đế quốc Đường Xuyên, đại đa số bọn họ không xa lạ gì với Minh Na Tư Đặc Lai, thậm chí còn có người đã đóng ở đây gần 5 năm, rất quen thuộc địa hình nơi này. Có bọn họ gia nhập, làm quân Mã Toa cảm thấy áp lực cực lớn,bộ đội tiền tuyến của bọn chúng đã trên bờ sụp đổ rồi.
Hiện giờ trong đống đổ nát của Minh Na Tư Đặc Lai, có 4 vạn chiến sĩ quân Lam Vũ đang chiến đấu, ngoài ra còn có gần 200 khẩu pháo trái phá 122 ly hỗ trợ, mỗi ngày đều tiêu hao tới 5000 quả đạn, nhât tố duy nhất hạn chế chúng là năng lực của ban ngành hậu cần. Nói tóm lại, sự phát triển của chiến dịch Minh Na Tư Đặc Lai vẫn nằm trong phạm vi có thể chấp nhận được của Dương Túc Phong, quân Lam Vũ trả giá khá lớn, nhưng cán cân thắng lợi đã bắt đầu không ngừng ngả về phía quân Lam Vũ, đỉnh Đại Cô Phong chắc chắn sẽ tung bay lá cờ sư thứu màu lam.
Đối điện với điều này, đại khái gia tộc Vũ Văn cũng chấp nhận rồi, trừ khi có điều thần kỳ xuất hiện, nếu không bọn chúng tuyệt đối không có cơ hội xoay chuyển. Điều tiếc nuối duy nhất là phi dĩnh không thể tham chiến, không thể dùng tạc đạn đẩy nhanh tiến độ tấn công, tên khốn khiếp Tiêu Nam nhắm lúc quân Lam Vũ đánh Minh Na Tư Đặc Lai, binh lực khẩn trương, cần phải điều động phi dĩnh nên hắn tích cực điều binh khiển tướng.
quân Lam Vũ còn chưa đứng vững ở hành lang Á Sâm, cần phải có không quân hỗ trợ mưới có thể đối kháng được với quân Y Lan, đây là nguyên nhân căn bản nhất khiến phi dĩnh không tới được Minh Na Tư Đặc Lai.
Đôi khi Dương Túc Phong cảm thấy nhìn không thấu Tiêu Nam, tên gia hỏa này không biết uống lộn thuốc gì mà lại chủ động phối hợp vưosi quân Mã Toa chiến đấu ở Minh Na Tư Đặc Lai như thế, làm quân Lam Vũ không thể chuyên tâm đối phó với lực lượng cuối cùng của nước Mã Toa. Chẳng lẽ hắn cũng hiểu rõ đạo lý môi hở răng lạnh.
Cùng với hạng chiến ngày càng kịch liệt, nếu như không phải có rất nhiều người ở bên cạnh canh trừng, Dương Túc Phong đúng là ngứa ngáy muốn cầm súng xông lên chiến trường. Bất quá hắn vẫn biết, trong cuộc hạng chiến phức tạp như thế, kỹ thuật của một cá nhân chỉ là bộ phận rất nhỏ, đại bộ phận dựa vào vận khí và nghị lực, cho dù y có đich thân lên trận, cũng chẳng làm gì tốt hơn binh sĩ phổ thông, ngược lại còn làm bọ họ chạy tới hỗ trợ.
Nghĩ một lúc y đành thôi, đại khái sau này bản thân cũng không còn có cơ hội lên chiến trường nữa rồi. Lúc này có người ở bên ngoài tới thì thầm gì đó với Trương Chi Phong, hắn chuyển lời cho Tiêu Tử Phong, cuối cùng nàng ghé vào bên cạnh Dương Túc Phong nói nhỏ:
-Sứ giả của Lạc Na thỉnh cầu gặp mặt chàng.
Tâm tư của Dương Túc Phong còn đang trôi nổi trên đống đổ nát Minh Na Tư Đặc Lai, mơ mộng được một lần nữa cầm súng tung hoành, đuổi toàn bộ quân Mã Toa đi, chẳng lưu ý nghe Tiêu Tử Phong nói gì. Tới 2s sau mới thu hồi ánh mắt lại, khẽ gật đầu thản nhiên nói:
-Sứ giả của Lạc Na à? Ha Ha Ha, bọn họ không phải đã nói vĩnh viễn không đàm phán với chúng ta sao?
Tướng lĩnh xung quanh nghe thấy giọng nói của Dương Túc Phong liền đực mặt nhìn nhau, không nói gì cả, nhưng trong lòng bọn họ đều thầm nghĩ, nước Lạc Na cuối cùng cũng không chống đỡ được phải khuất phục, chủ động phái sứ giả tới đàm phán rồi.
Trước đó bọn họ không chút khách khí cự tuyệt kiến nghị hữu hảo của quân Lam Vũ, tiếp tục coi đế quốc Lam Vũ là kẻ địch, hiện giờ trước mắt tình hình không ổn lại nghĩ biện pháp vãn hồi, đây chẳng phải là vác đá đập chân mình sao?
Đám Trương Chi Phong thì càng suy nghĩ sâu xa hơn, cuộc chiến ở Minh Na Tư Đặc Lai phát triển tới mức này, là người đứng ngoài, nước Lạc Na cũng đã phải thừa nhận nước Mã Toa bại là cái chắc, đế quốc Lam Vũ sẽ trở thành mẫu quốc của Lạc Na là chuyện không cần phải nghi ngờ.
Dưới bối cảnh này, sĩ khí của quân quân Mã Toa sẽ càng thêm suy sụp, sức chiến đấu càng thêm yếu ớt, từ góc độ đó mà xét, cuộc chiến tiếp theo ở Minh Na Tư Đặc Lai sẽ nhẹ nhõm hơn trước một chút.
Bất quá trong lòng các tướng lĩnh đều có nghi ngờ giống nhau, đó là Dương Túc Phong có chấp nhận đề nghị đàm phán do nước Lạc Na đưa ra không? Trước đó Lạc Na từ chối cho sứ giả đàm phán của đế quốc Lam Vũ nhập cảnh, làm thống soái tối cao có truyền thống là có thù ắt báo khó chịu, nghe nói muốn tiêu diệt vương thất Lạc Na, biến Lạc Na thành một tỉnh trực thuộc.
Hiện giờ tất cả các công tác của quân Lam Vũ đang làm đều chiếu theo nguyên tắc này tiến hành, nhưng giờ sứ giả Lạc Na đột nhiên xuất hiện, không biết Dương Túc Phong có thay đổi quyết định không?
Tiêu Tử PHong nhỏ giọng nói:
-Là Tống Khúc Vấn, lễ bộ thượng thư Lạc Na, hắn nói là đại biểu tư nhân cho Nạp Lan Tinh Vũ tới đây.