Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu

Chương 233: Chương 233: Đồ thành (2)




Sương Nguyệt Hoa quay mặt đi, chỉ nhìn thấy nơi xa xa bên ngoài cửa sổ, mấy người Áng Cách Tư đang truy đuổi, vung cao lang nha bổng, nhìn đâu cũng thấy từng người lần lượt bị đập cho nát bét. Bọn chúng xem như mình đang thi đấu, chạy khắp nơi giành giật những mục tiêu còn đang di động, bất luận bọn họ chạy nhanh đến đâu, xa đến đâu, đều không có cách gì thoát khỏi cái chết định mệnh. Giống hệt như thế, ở xung quanh Đức Lôi Đạt Ngõa, bao gồm tất cả đường xá và sơn địa, nạn dân chen chúc nhau mà chạy nạn đều sớm bị quân Lam Vũ bố trí quân phong tỏa toàn bộ lối thoát, những tiếng súng pằng pằng pằng nối tiếp nhau không dứt, tiếng kêu thảm thiết vang lên, không có một kẻ nào chạy thoát khỏi nơi này.

Ngay cả kẻ đầu sỏ thổ phỉ là Sương Nguyệt Hoa cũng chưa từng chứng kiến qua quang cảnh đồ thành như vậy, nội tâm của nàng trải qua một hồi run rẩy kịch liệt, mà gã đàn ông đang đứng trước mặt nàng kia lại xem như ko hề nhìn thấy cái gì ngoài cửa sổ, nói đúng hơn, căn bản là hắn không hề chú ý đến sự việc xảy ra bên ngoài cửa sổ, ánh mắt của hắn lại quét dọc ngang nhiều hơn trên cơ thể của nàng khiến cho nàng khắp người đều nổi gai ốc, cảm giác dường như bị nhìn thấu suốt toàn bộ.

Sương Nguyệt Hoa thống khổ quay đầu đi, ánh mắt chuyển hướng đến một cửa sổ khác, vừa vặn chứng kiến một binh sĩ người Áng Cách Tư thân hình cao lớn lôi kéo một cô gái nhỏ ăn vận đẹp đẽ, lôi xềnh xệch đến bãi cỏ, hung hăng cởi hết quần áo, chuẩn bị bắt đầu cưỡng gian, cô gái nọ chỉ có thể vừa giãy dụa vừa thống khổ rên xiết, tiếng thở dốc và tiếng huýt sáo dài đắc ý của gã đàn ông khiến cho bản năng của nàng cảm giác được nguy hiểm tồn tại.

Mao Lợi Bá Cách suất lĩnh đám người Áng Cách Tư đang trút hết những oán hận tích tụ trong lòng họ mấy chục năm qua chỉ trong một buổi hôm nay, lang nha bổng có vẻ ngoài man rợ trong tay bọn họ đã trở thành thứ vũ khí kinh khủng nhất trong buổi tối. Đồng thời những vết thương trên người bọn họ cũng biến thành cơn ác mộng của nữ nhân, bọn họ tùy ý giết chóc và cưỡng gian.

Đức Lôi Đạt Ngõa tập trung tuyệt đại bộ phận gia thất của cao quan chính khách ở vương quốc Tháp Lâm, cũng khiến cho quý phụ nhân ở nơi này trở thành một nét đẹp diễm lệ tỏa sáng, những quý phụ nhân cao sang quyền quí, lại còn có các cô con gái xinh đẹp của họ, tỷ muội, trong hôm nay đều bị ép cởi trần bộ ngực của chính mình. Ngoan ngoãn xoạc đôi chân cao quí của các nàng, hạ mình hầu hạ cho những gã đàn ông mà các nàng vẫn coi khinh là lũ “Súc sinh”, lấy thân thể chính mình để mua chuộc đối phương, hòng kéo dài vận mệnh của mình, những cô gái còn trong trắng trở thành chiến lợi phẩm được hoan nghênh nhất.

Dương Túc Phong trong đầu cũng tràn ngập dục vọng hoang dâm không thể kìm nén, hắn cảm thấy hỏa dục đang bừng bừng khắp người muốn hung hăng phát tiết ra ngoài. Hắn đột nhiên ôm chầm lấy Sương Nguyệt Hoa, không để ý đến sự giãy dụa kêu la của nàng, ẵm nàng đem tới chỗ cao nhất trong phòng ngủ.

Trong phong ngủ xa hoa tráng lệ, Sương Nguyệt Hoa cũng bị ép phải nhận lấy vận mệnh tàn khốc nhất của người phụ nữ.

Dương Túc Phong đem Sương Nguyệt Hoa đặt ở phía trên cửa sổ phòng ngủ, từ trên nhìn xuống có thể thưởng lãm cả Đức Lôi Đạt Ngõa. Hắn nằm ở trên người Sương Nguyệt Hoa. Ôm lấy thân thể thơm tho êm ái của nàng, không ngừng vuốt ve. Hắn đặt Sương Nguyệt Hoa nghiêng một bên mặt, làm cho nàng bị động nhìn màn giết chóc ngoài cửa sổ, sau đó hôn nồng nhiệt liên tiếp không ngừng trên vầng trán trơn bóng của Sương Nguyệt Hoa, hai gò má mềm mại cùng phần gáy ngọc ngà xinh xắn. Hắn nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt trắng nõn thanh tú của nàng, a. Làn da mịn màng mềm mại bóng bẩy, dưới bàn tay vuốt ve của Dương Túc Phong quả thực gợi lên một cảm giác đê mê, hắn vui sướng đến mức thốt lên lầm bầm trong miệng.

Sương Nguyệt Hoa kiệt lực giãy dụa, nhưng mặc dù Dương Túc Phong đã giải khai còng trên chân của nàng, nhưng lại không mở còng tay của nàng. Nàng chỉ có thể theo bản năng dùng hai chân của chính mình chống cự lại sự xâm phạm của Dương Túc Phong, nhưng ở trong tình huống này, quả thực chẳng khác nào châu chấu đá xe. Không có...chút tác dụng nào, ngược lại trong lúc cọ xát càng thêm kích thích duccj vọng của Dương Túc Phong.

Ngón tay của Dương Túc Phong không ngừng vuốt ve trên khuôn mặt cao ngạo lạnh lùng của Sương Nguyệt Hoa, Dương Túc Phong dụng tâm cảm nhận được hàng lông mi thật dài, cái mũi thẳng tắp, đôi môi mềm mại và chiếc cằm nhẵn nhụi. Hắn cúi đầu nhẹ nhàng hôn lấy Sương Nguyệt Hoa một chút, trong miệng lập tức cảm nhận tinh tế được mùi vị thơm ngát giống như bánh kem.

Nàng hình như chưa từng được gã đàn ông nào hôn thì phải? Dương Túc Phong không nhịn được suy nghĩ.

Hơi thở đậm đà của nữ nhân thành thục cao ngạo nhẹ nhàng phả vào trên mặt của hắn, làm cho hắn không khỏi chìm trong mê đắm, hắn thô bạo đem bắp đùi cọ xát bên hông Sương Nguyệt, dùng sức tách hai chân của nàng ra. Mái tóc suôn mềm óng ả của Sương Nguyệt Hoa bị rối tung ở sau đầu, nhẹ nhàng tung bay theo làn gió nhẹ từ cửa sổ thổi vào. Sương Nguyệt Hoa lấy một dải lụa màu trắng buộc cao mái tóc đen nhánh thành một lọn tóc cao, càng tôn thêm nét cá tính, khiến cho vẻ đẹp lạnh lùng kiêu ngạo của nàng càng thêm rực rỡ. Nhưng Dương Túc Phong tiện tay đã cắt đứt dải buộc tóc nhỏ bé này khiến cho suối tóc êm ái xõa xuống trên thân thể của hắn.

“Dương Túc Phong, ta sẽ giết ngươi.” Sương Nguyệt Hoa chỉ có thể tự thốt lên những lời mê muội để tự trấn an tinh thần của mình, nàng thậm chí còn ao ước sẽ có kỳ tích xuất hiện, ảo tưởng Phương Phỉ Thanh Sương lại một lần nữa cứu vớt chính mình, nhưng giấc mộng rất nhanh đã tan thành mây khói, những động tác của gã đàn ông kia không hề có chút nào ngơi nghỉ, làm cho thân thể của nàng cũng không tự kìm hãm được những phản ứng bản năng đang trỗi dậy.

Dương Túc Phong nắm chặt đôi bàn tay ngọc ngà thon thả mềm mại như không xương của Sương Nguyệt Hoa, áp vào mặt mình mà hôn hít, mười ngón thon dài nõn nà trắng muốt như ngọc giống như được tạc từ ngọc nhuyễn mà thành. Dương Túc Phong miết tay lên thân thể của Sương Nguyệt Hoa khắp một lượt, lòng bàn tay cảm nhận được những đường cong tuyệt mĩ càng kích thích dục vọng khát khao trong lòng hắn khi nhìn thấy thân thể của nàng.

Hai tay của hắn lần theo da thịt trắng nõn mềm mại mà vuốt ve đi lên, mắt cá chân nhẵn nhụi, bắp chân thon thả, bàn tay hắn lướt qua bắp đùi thon dài, cho đến khi đầu ngón tay của hắn chạm tới chỗ quần lót màu đen bó sát bắp đùi trắng nộn, sau đó một tay của Dương Túc Phong lại sờ dọc theo da thịt bóng loáng của nàng. Hắn cầm lấy mắt cá chân của Sương Nguyệt Hoa, khẽ dùng lực tách ra. Thân thể của Sương Nguyệt Hoa được đặt nửa nằm trên một cái cửa sổ, ngửa mặt nhìn mưa bụi bay lất phất trên bầu trời, tâm tình của nàng lúc này vô cùng ảm đạm xen chút sợ hãi.

Dương Túc Phong nhẹ nhàng vuốt ve phần ngực trước mềm mại săn chắc của Sương Nguyệt Hoa, dưới lớp áo mỏng bó sát người, vầng ngực đầy đặn căng tràn nhựa sống như cánh hoa mới nở. Hắn lướt tay lên bờ vai thon thả của Sương Nguyệt Hoa, khẽ tách hai dây áo lên chậm rãi kéo tuột về hai bả vai, dây áo dần dần bị tuột khỏi bờ vai, sau đó Dương Túc Phong dùng tay xé ra, phần áo màu đen trượt từ chỗ bả vai xuống, rơi về hai bên thân thể Sương Nguyệt Hoa.

Sương Nguyệt Hoa, bây giờ chỉ biết thống khổ nhắm hai mắt lại.

Dương Túc Phong nở một nụ cười dâm đãng. Lạnh lùng đánh giá khuôn mặt nhẫn nhục của Sương Nguyệt Hoa, trên mặt nàng lăn dài những giọt nước mắt trong veo như thủy tinh, một niềm khoái cảm do sự trả thù chinh phục tự nhiên xuất hiện. Hắn dùng một tay nâng phần eo của Sương Nguyệt Hoa, dùng sức lật ngược thân thể của nàng lại. Hắn ngắm nghía cặp mông tròn trịa của Sương Nguyệt Hoa, không ngừng vuốt ve lên.

Theo lớp áo quần màu đen bó sát người bị cởi bỏ. thân thể Sương Nguyệt Hoa hoàn toàn bị phơi bày ra dưới ánh sáng rực rỡ, lớp quần áo bó sát người bị cởi ra tới tận bắp đùi, một cặp đùi bóng loáng thon thả đẹp đẽ không chút che đậy phơi bày ra trước mắt Dương Túc Phong. Hắn không chờ thêm nổi nữa, tiện tay đem lớp áo quần bó sát người lột xuống hoàn toàn, hắn trực diện ngắm nhìn cô gái xinh đẹp trên người hiện tại chỉ còn lại có nội y che thân.

Hai đóa hoa mai trắng trong tinh khiết nho nhỏ kiều diễm, vừa vặn bó chặt lấy bộ ngực nữ nhân , nhưng vẫn không cách nào che giấu được sự nở nang mê người của nữ nhân, thân thể nửa trần trụi của Sương Nguyệt Hoa thoạt nhìn càng phát ra mị lực vô hạn. Dương Túc Phong cảm thấy thân thể như vậy mới là thời khắc gợi cảm nhất, nhưng hắn vẫn không chút do dự lột bỏ đi lớp quần áo còn sót lại này. Tay hắn lục lọi duỗi tới phía sau của Sương Nguyệt Hoa, dễ dàng mà nhẹ nhàng gỡ nút gài áo ngực, nhẹ nhàng giải khai. Sau đó kéo một vòng, một vòng chậm rãi lấy ra, vì vậy một đôi tuyết lê trắng muốt của nàng giống như được tạc bằng ngọc cao ngất ngay lập tức phơi bày ra trước ánh mắt dâm ma.

Sương Nguyệt Hoa xấu hổ không chịu nổi, chỉ có thể phản ứng theo bản co hai cánh tay vây quanh trước ngực, che chở thân thể mềm mại của chính mình, nhưng chính vì thế, đôi bầu vú đầy đặn cao vút. không cách nào che chắn được, ngược lại bởi vì bị đè ép xuống, mà khiến cho cặp vú trắng nõn lộ khỏi khe hở của cánh tay, tạo nên một lực hấp dẫn đến mê người, khiến cho gã đàn ông phải thèm khát đến khô khốc cả cổ họng. Không thể chờ đợi được thêm nữa.

Dương Túc Phong thô lỗ kiên quyết gỡ đôi tay đang che đậy của Sương Nguyệt Hoa ra, hai bầu vú như đôi ngọn núi nhỏ của nàng run run lộ ra, trên đỉnh mở rộng một vòng nhũ hoa. Đầu vú màu hồng phấn có chút rung động, kiều diễm tinh khôi tựa như nụ hoa đang hàm tiếu, khiến cho người ta chỉ muốn cắn ngấu nghiến cho hả. Hắn quả nhiên thật sự cắn một cái, nhấm nháp sự khoái cảm.

“Dương Túc Phong, ngươi tha cho ta đi......” Sương Nguyệt Hoa vô ý thức cất tiếng rên rỉ.

Dương Túc Phong không mảy may để ý tới Sương Nguyệt Hoa, vùi đầu nhấm nháp bộ ngực nữ nhân với vẻ hứng thú. Bầu vú của nàng hình trái đào, cao vút, hình vòm cung nhô cao lên phía trước, giống như hai đỉnh núi trắng như ngọc. Đỉnh núi là một vòng nhũ hoa hồng hồng, ở giữa là một chấm đỏ xinh xinh, đầu vú nhỏ xinh mềm mại, da thịt trắng nõn nhẵn nhụi như mỡ đông, khiến cho hắn một thứ cảm giác mượt mà, dưới sự vuốt ve của đầu ngón tay, làn da mềm nhẵn khe khẽ phập phồng .

Dương Túc Phong đem cả bàn tay bao trùm lấy toàn bộ cặp nhũ hoa, lại nắm chặt hai bầu vú trong tay. Hai cặp nhũ hoa mười phần săn chắc, mềm mại mà không có lấy một chút cảm giác trúc trắc nào, hắn dùng bàn tay xoa nắn xung quanh hai đầu vú của nàng, có thể nhận ra ở đó có một sự run rẩy rất tinh tế, lộ ra một nét quyến rũ và diễm lệ của mỹ nữ trưởng thành. Hai cánh tay của Sương Nguyệt Hoa dao động thành tư thế giơ lên cao, khiến cho hình dáng bộ ngực lại lộ ra càng thêm rõ nét. Hắn vươn ngón tay sờ soạng nơi vùng nách của nàng, làn da trắng muốt bóng mượt bao nhiêu, thì vùng da hai bên sườn ở dưới cánh tay lại càng thêm mềm mại dị thường. Dương Túc Phong cứ vuốt ve hết lần này đến lần khác bầu ngực nõn nà của Sương Nguyệt Hoa, thật lâu không muốn buông tay. Cảm giác mềm mại khiến cho ngọn lửa dục tình hừng hực thiêu đốt hắn, mắt nhìn cảnh này dù muốn nhẫn nại cũng không được, hắn lại xoa nắn nhẹ nhàng bộ ngực Sương Nguyệt Hoa trong chốc lát, kích thích hai đầu nhũ hoa vài cái, rồi mới lưu luyến không rời tiếp tục lần xuống.

Nếu như nói bầu ngực của Sương Nguyệt Hoa nhô cao như hai cụm tuyết khiêu khích thì vùng bụng của nàng chính là một mảnh bình nguyên rộng lớn, bằng phẳng mà trắng nõn, đường cong ở nơi đây tạo nên một đường vòng cung tuyệt vời, vòng eo dưới bầu ngực uốn cong thon thả một cách hết sức tự nhiên, ở giữa vùng bụng bằng phẳng là cái rốn tròn tròn xinh xinh. Sự vuốt ve của hắn vô cùng mềm mại uyển chuyển trơn tru lướt đến chiếc quần lót trắng tinh khôi hình tam giác ở hai bên thắt lưng của Sương Nguyệt Hoa, thong thả nhưng không kém phần kiên quyết kéo tuột xuống phía dưới, thế là phơi bày ra cặp mông trắng nõn mượt mà, còn lộ ra một ít âm mao mềm mại.

Dương Túc Phong tiếp tục kéo quần lót của Sương Nguyệt Hoa tụt xuống phía dưới, hai bắp đùi trắng nõn mà săn chắc, đôi bắp chân thon thả mượt mà, mắt cá chân nhẵn nhụi trơn bóng, cuối cùng chiếc quần lót cũng đã được lột ra từ vùng thắt lưng. Đến lúc mảnh vải hình tam giác cuối cùng cũng bị lột bỏ khỏi hai chân, thì mảnh vải cuối cùng trên người Sương Nguyệt Hoa cũng đã bị lấy đi, thân hình vệ nữ còn tinh khôi trắng như men sứ của Sương Nguyệt Hoa rốt cuộc cũng đã hoàn toàn lõa thể. Nàng giống như là một con sơn dương trắng muốt nhỏ xinh, thân thể trong suốt trần như nhộng, lộ hết ra ngoài, Dương Túc Phong cơ hồ tưởng rằng chính mình đang nằm trong mộng Nhưng thân thể hoàn mỹ băng thanh ngọc khiết mềm mại nõn nà này quả thật là chân thật và rõ ràng đến thế, lồ lộ phơi bày ở ngay trước mặt hắn như thế, đang đón đợi hắn chầm chậm chiếm hữu.

Từ thân thể trần truồng của Sương Nguyệt Hoa toát ra một vẻ lộng lẫy nữ tính mê hoặc lòng người, tỏa lên ma lực khiến người ta phải hoa cả mắt. Dương Túc Phong nhấc đôi tay Sương Nguyệt Hoa lên cao quá đầu, tạo cho nàng một tư thế không cách nào phòng bị, những đường cong chuẩn xác xinh đẹp tuyệt trần chính vì thế càng trở nên hài hòa uyển chuyển, quyến rũ mê người. Dương Túc Phong giữ chặt bờ vai mềm mại thon thả của nàng, vùi mặt vào khe ngực của Sương Nguyệt Hoa, lấy bắp đùi tráng kiện rậm rạp lông kiềm chắc phần thân dưới ấm áp trơn mềm của Sương Nguyệt Hoa, lấy sức lực nam nhân mạnh mẽ áp chế sự bí ẩn yếu ớt của nữ nhân.

“Á!” Sương Nguyệt Hoa theo bản năng phát ra một tiếng rên rỉ thê thiết, cảm nhận được vật cứng rắn của nam nhân mạnh mẽ tiến vào, nàng không kiềm chế được ngẩng đầu lên, kiệt lực uốn cong thân hình thon thả, muốn giảm bớt sự đau đớn, nhưng gã đàn ông kia quyết tâm để lại cho nàng một dấu ấn suốt đời không quên, hắn hung hăng áp sát thân thể của hắn vào nàng, mặc sức thỏa mãn. Ánh mắt của nàng đột nhiên lướt qua bả vai Dương Túc Phong, thấy được bên ngoài cửa sổ Đức Lôi Đạt Ngõa đã biến thành a tu la địa ngục, ngoại trừ nhà cửa bị đốt cháy cùng thi thể bị nghiền nát không trọn vẹn, còn sót lại cũng chỉ còn những nữ nhân bị lăng nhục.

Có lẽ, bản thân cũng chỉ là một kẻ bất hạnh trong đó, hoặc có thể nói, chính mình là con mồi tự chui đầu vào rọ mà thôi.

Dương Túc Phong hành động càng thêm mãnh liệt, hắn muốn đem toàn bộ dục vọng và căm phẫn của mình trút hết lên thân thể trắng nõn đầy đặn của nữ nhân này, hắn muốn tìm kiếm ngóc ngách sâu thẳm nhất trên thân thể cô ta để dốc bỏ toàn bộ nội tâm của mình, hắn muốn nàng vĩnh viễn khuất phục dưới cơ thể của hắn, vĩnh viễn phải phục vụ thỏa mãn cho hắn, thương thay cho nữ nhân này, nàng nhất định phải cảm thấy hối hận rồi, bất luận nàng đã từng kiêu ngạo và tàn nhẫn đến đâu, nhưng dưới thân thể của đàn ông, nàng chỉ có cách duy nhất là cam chịu hầu hạ.

“Dương Túc Phong, ta nhất định sẽ giết ngươi, cho dù ta giết không được ngươi, Phương Phỉ Thanh Sương cũng sẽ giết ngươi......” Dưới sự bức ép mãnh liệt của đối phương, Sương Nguyệt Hoa mặc dù bị đau đớn cùng khoái cảm đan xen vào nhau, trên cơ bản ý thức đã rơi vào trạng thái trống rỗng, nhưng nàng vẫn thều thào lẩm bẩm.

“Ta sẽ khiến Phương Phỉ Thanh Sương cũng trở thành bộ dạng của ngươi bây giờ.” Dương Túc Phong thở hổn hển trả lời, ánh mắt lóe sáng như loài dã thú.

Ánh lửa thiêu đốt khắp Đức Lôi Đạt Ngõa chiếu rọi lên khuôn mặt của hắn, hé lộ ra nụ cười gằn dữ tợn ......


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.