Lục Tĩnh nghi kỳ thật đã có chút hiểu được, quân Lam Vũ trước mắt áp dụng chiến lược tránh kẻ thù thật sự, trọng điểm không phải là tiến hành đối kháng chính diện với Tiêu Nam, mà là làm suy yếu thực lực chủ thể của quân đội Y Lan, hạ thấp lực lượng của quân đội Y Lan về mặt chiến lược. Chọn quả hồng vàng để lấy, rất rõ ràng, quân Lam Vũ đầu tiên sẽ phải xuống tay vói những bộ phận khác của quân đội Y Lan. Điều này không thể nói là chiến lược chính xác, nhưng quân Lam Vũ không va chạm chính diện với Tiêu Nam, tựa hồ không thể thoả mãn được dục vọng của nhân dân. Nhân dân đế quốc Lam Vũ hi vọng cực độ có người có thể đánh bại Tiêu Nam, tạo ra thần thoại anh hùng của đế quốc Lam Vũ.
Đáng tiếc hiện tại đã là thời đại của súng và đại pháo, nếu sớm hơn 3,4 trăm năm, có lẽ cái nhân dân muốn nhìn thấy nhất chính là có người có thể một mình thượng đài đánh bại Tiêu Nam, Tựa hồ chỉ có như vậy, mới có thể trực tiếp chứng minh Tiêu Nam đã bị đánh bại. Suy nghĩ một chút, Lục Tĩnh Nghi không thể làm gị khác hơn là tiếc nuối nói:” Dân chúng đế quốc Lam Vũ càng thêm hi vọng nhìn thấy đại nhân Tri Thu có thể trực tiếp đánh bại Tiêu Nam, tốt nhất là bọn họ va chạm chính diện để phân thắng bại.”
Người trẻ tuổi cười khổ nói:” Hi vọng của bọn họ là một chuyện, chúng ta có thể làm được hay không lại là một chuyện khác. Lực lượng quân Lam Vũ ở hành lang Á Sâm tạm thời vẫn chưa đủ cường đại, tạm thời vẫn chưa thể liều mạng với quân Y Lan. Nhưng theo việc lực lượng của chúng ta từ từ tăng cường, chúng ta nhất định sẽ có cơ hội tiến hành nói chuyện mặt đối mặt với Tiêu Nam.”
Lục Tĩnh Nghi hiển nhiên cảm thấy có chút thất vọng, có lẽ chiến lược này là chính xác, nhưnglại không đủ thoả mãn được yêu cầu và dục vọng của nhân dân. Nhân dân đế quốc Lam Vũ đã chịu quá nhiều xỉ nhục và cay đắng, bây giờ đã tiến vào thời đại của đế quốc Lam Vũ, bọn họ cấp bách hi vọng có thể xoay người, có thể thay đổi địa vị bất bình đẳng trong quá khứ. Quân Lam Vũ đã chinh phục được Vũ Văn Phân Phương, bây giờ đến phiên Tiêu Nam, chỉ có hoàn toàn đánh bại Tiêu Nam, mới có thể phát tiết được nỗi tức giận trong lòng quốc dân.
Có lẽ bản thân Tri Thu sẽ không tránh né vấn đề mẫn cảm Tiêu Nam. trầm mặc trong chốc lát, ánh mắt của Lục Tĩnh Nghi đột nhiên có chút cổ quái nói:” Vậy tôi có thể tìm hiểu một chút về vấn đề riêng của Tri Thu đại nhân không? Tỉ như Tri Thu đại nhân có bạn gái hay không...Hoặc là hắn thích những cô bạn gái dạng như thế náo?”
Người trẻ tuổi lập tức khẩn trương, cẩn thận nhìn Lục Tĩnh Nghi, chậm rãi nói:” Cô hỏi chuyện này để làm gì?”
Lục Tĩnh Nghi muốn giữ nguyên thần sắc không thay đổi nhưng lại thất bại, sắc mặt có chút ngại ngùng, xấu hổ nói:” Độc giả rất có hứng thú với những đề tài như vậy...Ngài biết không, bọn họ ngoại trừ quan tâm việc Tri Thu đại nhân có thể đánh bại Tiêu Nam ra, mặt khác vẫn vô cùng chú ý đến đại sự cả đời của Tri Thu đại nhân...”
Người trẻ tuổi bừng tỉnh, vội vàng lắc đâu, nói:” Ta nghĩ hẳn là không có đâu, tên ngốc như hắn làm gì có thời gian để đi tán gái chứ?”
Lục Tĩnh Nghi có chút kinh ngạc, thất thanhnói:” Ngươi, ngươi...sao có thể nói Tri Thu đại nhân là tên ngốc chứ?”
Người trẻ tuổi không cho là đúng nói:” Về mặt tình yêu, hắn ta đích xác là tên ngốc.”
Không biết tại sao Lục Tĩnh nghi có chút muốn tức giận, cảm thấy đối phương đang sỉ nhục Tri Thu, làm trong lòng nàng cảm giác được sự không thoải mái, nhưng tâm tình này cuối cùng vẫn không biểu hiện ra ngoài, nàng sợ người khác hiểu lầm. Bây giờ mới nhớ đến mới vừa rồi ông gìa trông cửa kia, khẳng định xem mình là đạn pháo mỹ sắc, ăn mòn quân Lam Vũ.
Lúc này, đối diện có quan quân lục quân đi tới, từ xa đã nhấc tay kính lễ với Tri Thu, Tri Thu cũng tiện tay trả lễ, hai người gật gật đầu. Quan quân kia tựa hồ như nheo mắt nhìn Lục Tĩnh Nghi, sau đó nhanh chân rời đi. Lục Tĩnh Nghi rõ ràng cảm nhân được trong ánh mắt đối phương có chút tò mò, cũng có chút mập mờ, đại khái là đang ước lượng quan hệ của mình và người trẻ tuổi này. Nếu là lúc trước, Lục Tĩnh Nghi đã sớm không chút khách khí đáp lễ với ánh mắt lạnh lùng, nhưng hôm nay không biết tại sao, nàng tự nhiên không có chút động tác nào, ngược lại cảm thấy có chút cảm giác thẹn thùng.
Lục Tĩnh Nghi nhận ra quân hàm của vị sĩ quan quân Lam Vũ này, hắn là lục quân trung giáo, căn cứ vào động tác kính lễ vừa rồi mà suy đoán, quân hàm của người trẻ tuổi này hẳn là cao hơn so với vị sĩ quan kia. Đây chính là chuyện tương đối kỳ quái, sĩ quan Lam Vũ mặc dù tuổi đều còn rất trẻ, nhưng thói quen xấu không phân biệt cao thấp này nhất định vẫn còn tồn tại, người trẻ tuổi này chỉ có hai mươi mấy tuổi, quân hàm lại cao hơn lục quân trung giáo nữa, nghĩ ra cũng là tương đối rất giỏi rồi, nhưng hết lần này tới lần khác không biết hắn là ai, thật sự là làm cho người ta cảm thấy khó chịu.
Vốn nghĩ muốn kìm xuống không hỏi nữa nhưng cuối cùng nàng vẫn không kìm được, tò mò hỏi:” Ngài là lục quân thượng giáo?”
Người trẻ tuổi từ chối cho ý kiến, cười cười nhưng không trả lời.
Lục Tĩnh Nghi không tự chủ cảm giác được hắn có chút kiêu ngạo, nhưng cũng không thể không bội phục, từ đáy lòng tốn kính nói:” Ngài rất trẻ...”
Người trẻ tuổi đột nhiên cười cười, lơ đãng nói:” Trẻ tuổi không được sao? Phong lĩnh so với ta còn trẻ hơn ấy chứ.”
Lục Tĩnh Nghi không nói gì, thần sắc vốn tôn kính cũng trở nên có chút khinh bỉ. Nàng đột nhiên cảm giác được người trẻ tuổi trước mặt này có chút cuồng vọng, sao hắn có thể so sánh với Phong lĩnh? Dương Túc Phong là ai, hắn là người thế nào? Quả thực rất vô pháp vô thiên. Chẳng phải chỉ là một thượng giáo lục quân nho nhỏ thôi sao, có gì đặc biệt hơn người chứ? Phong Phi Vũ cũng mới hơn 20 tuổi, đã là Lục quân thượng tướng.
Lúc này bên kia có một tham mưu vội vã chạy tới.
Người trẻ tuổi cúi đầu nhìn đồng hồ, nói với ý xin lỗi:” được rồi, ta phải đi làm việc, người đang đi đến kia chính là Đường tham mưu, cô có chuyện gì cứ tìm hắn là được rồi.”
Lục Tĩnh Nghi còn chưa kịp nói chuyện, người trẻ tuổi đã đi. Nàng quay đầu lại nhìn một chút, quả nhiên nhìn thấy bên cạnh có một tham mưu quân Lam Vũ đang vội vã chạy tới, nhìn quân hàm của hắn là lục quân thượng uý. Lục Tĩnh Nghi biểu lộ thân phận của mình, người này đích xác chính là Đường tham mưu.
Đường tham mưu vẻ mặt đầy xin lỗi, hổn hển nói:” Xin lỗi, xin lỗi, tôi bận ngập đầu, quên mất còn có chuyện này. Thật sự là xin lỗi, thật sự xin lỗi, xin tha thứ, xin tha thứ.”
Lục Tĩnh Nghi mỉm cười tỏ vẻ không có vấn đề gì, lập tức vội vàng nói:” Đường tham mưu, tôi muốn đi gặp Tri Thu đại nhân, ngài có thể cho sắp xếp một chút không?”
Ánh mắt của Đường tham mưu có chút quái dị, quay đầu nhìn về phương hướng người trẻ tuổi vừa rồi biến mất, lại quay đầu lại nhìn Lục Tĩnh Nghi, cổ quái không hiểu nói:” Không phải cô vừa mới gặp qua quan tư lệnh Tri Thu sao?”
Lục Tĩnh Nghi cau mày nói:” Tôi lúc nào ....A? Hắn chính là Tri Thu?”
Đường tham mưu càng thêm giật mình, kinh ngạc nói:” Sao? Cô chưa từng nhìn qua ảnh chụp của quan tư lệnh sao? Tôi còn nghĩ cô....”
Lục Tĩnh Nghi choáng váng nhìn về hướng Tri Thu đi, nói không ra lời.
Thì ra cái người trẻ tuổi không chút thu hút này chính là Tri Thu, Tổng chỉ huy phương diện hành lang Á Sâm quân Lam Vũ, Tri thu Trung tướng, khó trách nói đến chuyện của Tri Thu hắn có vẻ rất cuồng vọng, rất không khách khí, thậm chí còn gọi Tri Thu là tên ngốc, thì ra Tri Thu là hắn. Tên ác độc này, tại sao không nói rõ mình chính là Tri Thu chứ? bản thân mình cũng thật là khờ, nói thế nào cũng cảm thấy hắn có chút nhìn quen mắt, thì ra lúc mình ở bộ tổng tham mưu quânLam Vũ đã nhìn thấy ảnh chụp của hắn rồi, nhưng là ảnh phục trang quân nhân, bây giờ hắn mặc quân áo thể thao, khó trách không nhận ra.
Ngẩn ngơ đứng đó chốc lát, Lục Tĩnh Nghi đột nhiên để lộ ra nụ cười kỳ quái, nàng đột nhiên cảm giác được tên Tri Thu này thì ra cũng rất dễ tiếp cận, nói chuyện tựa hồ cũng hợp với khẩu vị của mình. Khắc Lệ Tô Na kêu mình đến tìm hắn, ngoại trừ việc phỏng vấn có phải còn có ý khác. Khuôn mặt của nữ phóng viên xinh đẹp có chút đỏ ửng, tựa như thu thuỷ, kiều diễm ướt át.
Đường tham mưu ở bên cạnh hồ đồ nhìn vị tiểu thư phóng viên xinh đẹp này, thế nào lại giống như đang nhìn tình lang, lẽ nào....
Cuối cùng nữ phóng viên xinh đẹp rất nhanh đã khôi phục lại bình tĩnh, làm bộ vuốt vuốt tay trên trán, bình tĩnh nói:” Đường tham mưu, tài liêu tôi muốn đã có được từ Tri Thu đại nhân rồi, tôi nghĩ tạm thời chưa cần phải phỏng vấn Tri Thu đại nhân nữa. Tôi thấy có lẽ tôi nên quay về trước đã. Nếu cần gì, tôi sẽ liên lạc với ngài.
Đường tham mưu cũng đang lúc bận rộn, lập tức tán thành đề nghị này. Hai người hàn huyên một chút, Đường tham mưu tự mình đưa Lục Tĩnh Nghi đến cửa, hai người còn chưa chính thức tạm biệt, phía sau đã có ngưòi gọi:” Tiểu Đường, quan tư lệnh tìm ngươi, đi nhanh đi.”
Đường Tham mưu không kip nghĩ nhiều, nói lời xin lỗi Lục Tĩnh Nghi, vội vàng xoay người đi. Lục Tĩnh Nghi đưa mắt nhìn về phía Đường tham mưu biến mất, không biết suy nghĩ gì, sắc mặt có chút đỏ lên, một hồi lâu sau mới rời đi.
Đường tham mưu vội vã đi tới bộ chỉ huy, phát hiện đồng sự bộ tham mưu đã đến đông đủ, Tri Thu cũng đã thay y phục lục quân trung tướng, đang ỏ trong góc bộ chỉ huy thẩm duyệt các loại tình báo, vừa xem vừa uống sữa đậu nành, đây chính là bữa sáng của hắn.
“Xảy ra chuyện gì vậy?” Đường tham mưu thấp giọng hỏi người đồng sự bên cạnh.
“Tiêu Nam đã tới Bí Dương rồi, tuyên bố tiếp quản tất cả quân đội Y lan xung quanh khu vực hành lang Á Sâm, Tiêu Bá Nạp đã bị mất chức.Tư lệnh kêu ngươi phụ trách tổng kết một chút về chiến cuộc trước mắt ở hành lang Á Sâm, chủ yếu tình hình thương vong và vị trí của bộ đội hai bên. Chú ý là hành lang Á Sâm chứ không phải Y Lai Nạp, tư lệnh đã rất rõ ràng tình hình Y Lai Nạp rồi.” Tham mưu bên cạnh thấp giọng nói.
Đường tham mưu lập tức bận rộn, sau nửa giờ, tình hình thương vong và vị trí bộ đội hai bên ở hành lang Á Sâm được đưa tới trước mặt Tri Thu, Tri Thu cầm lên xem cẩn thận, lại tiện tay cầm cốc sữa đậu nành, mở ra xem.
Căn cứ vào thống kê của Đường tham mưu, thế cục trước mắt của hành lang Á Sâm như thế này:” quân Lam Vũ ở hành lang Á Sâm chỉ có không tới hai ngàn hải quân lục chiến đội ở Ngu thành, mặt khác còn có một đội đột kích lính không quân và ước chừng 8000 dân binh Ngu thành, tổng nhân lực ước chừng là một vạn người. Mặt khác, còn có đại bộ phận phi dĩnh không quân Lam Vũ, bọn họ hiệp trợ cho cuộc chiến đấu của quân Lam Vũ ở Ngu thành.
Binh lực của quân Y Lan ở hành lang Á Sâm vô cùng hùng hậu, xung quanh Ngu thành chính là sư đoàn 37 Tiêu Lan và sư đoàn 66 của Phất Lan Đà. Trong đó lực lượng của sư đoàn 37 đã bị suy yếu trầm trọng, trước mắt binh lực còn lại không tới 1 vạn 3000 người, binh lực của sư đoàn 66 thì nhiều hơn một chút, ước chừng 1vạn 500 người. Ngoài ra ở phủ Bối Trữ của Cung Xuyên Đạo và thành Bí Dương còn có khoảng 1 vạn quân Y Lan.
Nhưng những lực lượng kể trên, cũng không phải quân chủ lực của lục quân Y Lan ở hành lang Á Sâm, theo Tiêu Nam suất lĩnh quân đoàn Bạch Lộ gia nhập vào cuộc chiến đấu, chủ lực của quân Y Lan không thể nghi ngờ chính là quân đoàn Bạch Lộ. Quân đoàn Bạch Lộ có 8 sư đoàn bộ binh, tổng binh lực vượt quá 20 vạn người. vì nguyên nhân hành quân, trước mắt quân đoàn Bạch Lộ tiến vào Nghiễm Xuyên Đạo chỉ có 2 sư đoàn bộ binh tầm 4 vạn người.
Tri Thu chậm rãi đứng lên, nhìn vào bản đồ quân sự xa xa, ánh mắt rới trên vị trí của Ngu thành. Không hề nghi ngờ gì với việc Tiêu Nam đến đây, quân Lam Vũ và Tiêu Nam cuộc tiếp xúc thân mật đầu tiên khẳng định sẽ phát sinh ở Ngu thành, Lúc này quân Lam Vũ ở Ngu thành có lẽ đã làm xong công sự chuẩn bị cho cuộc huyết chiến rồi.