Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu

Chương 1157: Chương 1157: Khúc chiến ca tại hành lang Á Sâm (11)




Không biết là bao lâu, Dương Túc Phong đột nhiên cảm nhận được rất nhiều nỗi thống khổ của người thống trị cao nhất, tin một người đích xác không phải là chuyện dễ dàng, đặc biệt là khi thế cục bất lợi, áp lực mà bản thân phải chịu lại càng nhiều hơn, nhưng nghi ngờ một người lại đơn giản hơn nhiều, chỉ cần nghe ý kiến của những người xung quanh là được. Sự đả kích từ trước đến giờ đều nhiều hơn sự cổ vũ nhiều lần, nội bộ của quân Lam Vũ cũng như vậy.

Người mới lúc nào cũng cần cơ hội để trưởng thành, sự trưởng thành của người mới lúc nào cũng cần phải trả giá nhiều, nhưng người cũ cho người mới cơ hội trong long lúc nào cũng phải cịu sự thống khổ, người mới có hay biết không chứ? Dương Túc Phong tự nhiên có chút cảm khái nổi lên.

“Ta vẫn nói câu nói đó, bộ tổng tham mưu không nên can thiệp vào tác chiến của hành lang Á Sâm, hãy làm tốt công việc hậu cần là được rồi, đừng nghi ngờ, đừng thảo luận, đừng trách cứ. Bộ tổng tham mưu là chỗ dựa cho mọi người, không phải là chỗ đả kích mọi người.” Nhìn thấy Phượng Thải Y vẫn chưa hoàn toàn buông tha nỗi sầu lo liên quan đến Tri Thu, Dương Túc Phong tăng thêm ngữ khí, ánh mắt lấp lánh nhìn Phượng Thải Y.

Phượng Thải Y biết Dương Túc Phong đang nói chính mình, bất luận là bản thân mình có cảm giác được Tri Thu có năng lực giải quyết thế cục của hành lang Á Sâm hay không, bây giờ trên dưới quân Lam Vũ đều phải tin tưởng hắn có năng lực này, hơn nữa phải nghiêm cấm những thanh âm hoài nghi xuất hiện. Phượng Thải Y gật đầu nói:” Được rồi, thiếp biết rồi.”

Dương Túc Phong đột nhiên cười cười, thản nhiên nhún nhún vai, hời hợt nói:” Thật ra cũng không có gì ghê gớm lắm, không phải chỉ là một hành lang Á Sâm thôi sao? Cho dù có đánh thua, chúng ra vẫn còn cơ hội lật ngược thế cờ. Nước Y Lan có sự viện trợ quân sự của kẻ khác thì thế nào. Bọn chúng và chúng ta không giống nhau, đại pháo của bọn chúng đều là mua về, bản thân vẫn chưa biết đến ngày tháng năm nào mới có thể sản xuất được. Trừ phi sau lưng đế quốc Ngả Phỉ Ni còn có kẻ khác ủng hộ, nếu không thì ta không tin Ngả Phỉ Ni có thể viện trợ cho Y Lan lâu dài, huống hồ chúng ta chưa chắc đã thua, chỉ cần chúng ta tin tưởng nhiều hơn một chút, có lẽ có thể sống lâu hơn một chút, chúng ta cũng có thể có nhiều thời gian sinh mấy đứa con.”

Phượng Thải Y cười khổ không nói gì.

Dương Túc Phong có thể hào hiệp như vậy, mặc dù sự hào hiệp này là giả vờ, người tinh mắt có thể thấy thật ra trong long hắn cũng rất lo lắng, chẳng qua không biểu lộ ra mà thôi, nhưng bất luận như thế nào, Phượng Thải Y trầm tĩnh nghiêm cẩn sẽ không thoải mái như vậy.

Cho dù làm như vậy có lẽ sẽ phải nhận sự hiểu lầm của một vài người.

Chuyện ở Ngu thành vừa xuất hiện, phản ứng đầu tiên của Phượng Thải Y chính là hi vọng để bộ tổng tham mưu tiếp quản quyển chỉ huy hành lang Á Sâm, trực tiếp chỉ huy quân Lam Vũ ở hành lang Á Sâm tiến hành chiến đấu, lúc ấy mấy vị tham mưu đều mặc nhận, nhưng ý đồ này đã bị Dương Túc Phong ngăn cản kịp thời.

“Không, bộ tổng tham mưu không nên tiếp quản chỉ huy.” Dương Túc Phong thận trọng nói. Lúc ấy Dương Túc Phong đang ở bộ tổng tham mưu nghe về kế hoạch tác chiến có liên quan đến Minh Ma Tư Đặc Lai. Phong Phi Vũ làm tổng chỉ huy tiền tuyến, chế định chi tiết kế hoạch tác chiến, phát tới bộ tổng tham mưu. Bọn họ đang nghiên cứu chi tiết, vì nguyên nhân hậu cần, quân Lam Vũ đã căn bản dừng thế tấn công ở Kiếm Xuyên đạo, bảo đảm trọng điểm hai phương hướng hành lang Á Sâm và Minh Na Tư Đặc Lai, lực chú ý của cấp cao quân Lam Vũ cũng tập trung ở hai phương hướng này.

Đối mặt với ánh mắt của nhiều người, Dương Túc Phong với khẩu khí không hể nghi ngờ nói lại một lần nữa:” Nói với Tri Thu, chúng ta không can thiệp vào kế hoạch của hắn, hắn có thể bố trí theo suy nghĩ cả hắn, hắnc có khó khăn gì có thể nói với chúng ta, chúng ta sẽ giải quyết hết sức. Nói với hắn hãy tin tưởng vào bản thân, tin rằng bản thân có năng lực đối phó với Tiêu Bá Nạp và Tiêu Nam.”

Kết luận của hắn đúng là có tác dụng, những lời nghị luận có liên quan tạm thời được dẹp yên, nhưng Dương Túc Phong vẫn nhìn ra, hai lão tham mưu Khắc Lao Tắc Duy Tư và Vân Thiên Tầm vẫn giữ ý kiến, bọn họ mặc dù không biểu lộ rõ sự phản đối nhưng thần sắc sầu lo vẫn hiện ra rõ ràng. Trên thực tế, chiến cục hành lang Á Sâm không thoải mái như Dương Túc Phong nghĩ, một khi hành lang Á Sâm chiến bại, hậu quả vẫn rất nghiêm trọng.

Quan Lam Vũ mấy năm nay vẫn luôn tích cực kiến thiết, sau khi tiếp quản đế quốc Đường Xuyên lại càng như vậy, tài chính vô cùng căng thẳng, nói một cách rất không lạc quan chính là nhập bất phu xuất( thu vào không đủ để chi ra), nếu không Dương Túc Phong cũng sẽ không uy hiếp Cúc Xuyên Liên nhiều tiền chuộc như vậy. Áp lực của việc vận chuyển hậu càn của quân Lam Vũ cũng rất lớn, nhiều chiến tuyến đồng thời khai chiến, có thể nói là khổ không thể tả. Bất kể sau này quân Lam Vũ lại điều chỉnh bố trí chiến lược một lần nữa, nhưng áp lực về phương diện hậu cần vẫn rất lớn. Đơn giản từ hai phương diện này mà nói, quân Lam Vũ ít nhất cũng cần phải có thời gian hai năm, thậm chí nhiều hơn mới có thể tiếp tục phát động chiến tranh hành lang Á Sâm, tuy nhiên có thời gian hai năm, quân đội Y Lan đã có thể làm được rất nhiều chuyện.

Sau khi thống nhất những lời nghị luận ở bộ tổng tham mưu, Dương Túc Phong đánh một bức điện báo cho Tri Thu, tự mình trấn an hắn, biểu thị bản thân mình trước sau như một vẫn tin tưởng vào năng lực của hắn, tin tưởng hắn có thể lấy được thắng lợi cho quân Lam Vũ. Dương Túc Phong biểu thị rõ rằng chuyện ở Ngu thành nên do Tri Thu tự mình giải quyết, tổng bộ tham mưuvà các thống soái tối cao sẽ ủng hộ hắn cao độ, chỉ cần là việc có thể làm được thì nhất định sẽ làm.

Không lâu sau, Tri Thu điện lại, muốn không quân trợ giúp.

Dương Túc Phong Lập Tức nói:” Gọi Trầm Tường Vân tới.”

Trầm Tường Vân tới rất nhanh, hắn thật ra vừa mói làm công việc phối hợp không quân ở bộ tổng tham mưu, mới rời đi không lâu, kết quả lại bị gọi quay lại. Theo việc không quân Lam Vũ chuẩn bị tham gia oanh tạc Minh Na Tư Đặc Lai, vì Phong Phi Vũ cho rằng phi dĩnh không quân có thể mang theo tạc đạn có uy lực lớn hơn, trực tiếp phá vỡ tường thành của Minh Na Tư Đặc Lai. Pháo binh sau khi bắn thử đại pháo 122ly, kết quả tựa hồ không như ý muốn, không thẹn là thành kiên cố đệ nhất lại lục, tường thành của Minh Na Tư Đặc Lai chính xác vô cùng kiến cố.

Không quân Lam Vũ sử dụng tạc đạn lớn không giống nhau, một số loại tạc đạn mấy trăm cân, đặc biệt có thể oanh tạc từ trên cao ném xuống, có lực phá hoại cực lớn đối với thành thị kiên cố như Minh Na Tư Đặc Lai, nhưng sự chấn động trong lòng so với lực phá hoại trên thực tế lại càng lớn. Tinh thần quân đội Mã Toa vốn đã bị quân Lam Vũ đả kích đến tận cùng rồi, nếu những vũ khí này lại xuất hiện, nhất định sẽ tạo thành khủng hoảng tâm lý cho quân đội Mã Toa.

Dương Túc Phong đã trao đổi ý kiến về chuyện của hành lang Á Sâm với Trầm Tường Vân, truyền đạt yêu cầu của Tri Thu. Dương Túc Phong chuẩn bị đem chủ lực không quân triệu tập về hành lang Á Sâm, trợ giúp Tri Thu chiến đấu. Ở Minh Na Tư Đặc Lai có hơn 200 khẩu pháo 122ly của pháo binh Lam Vũ, mặc dù hiệu quả không như ý muốn nhưng chỉ cần có đủ thời gian thì vẫn có thể khiên Minh Na Tư Đặc Lai trở thành bình địa. Còn Ngu thành đã bị bao vây thì chỉ có phi dĩnh mới có thể tiến vào viện trợ.

Trầm Tường Vân suy tư chốc lát, tự tin nói:” Vận chuyển đạn dược, oanh tạc pháo binh của kẻ địch, những chuyện này không có vấn đề gì cả, chúng ta có thể giải quyết.”

Dương Túc Phong đối với sự tự tin của Trầm Tường Vân cảm thấy rất hài long.

Sự Tự tin của Trầm Tường Vân là có căn cứ. Không quân Lam Vũ đã trải qua sự phát triển trọng điểm trong năm trước, đã được rót vào một lượng tài chính rất lớn, rất nhiều phi dĩnh được sản xuất ra, hơn nữa trong quấ trình sản xuất cũng không ngừng cải thiện kỹ thuật, theo đó kỹ thuật lọc dầu cũng không ngừng được nâng cao. Kỹ thuật chế tạo linh kiện cũng không ngừng tối ưu hoá. Bây giờ phi dĩnh quân Lam Vũ loại mới nhất có thể chuyên chở vật tư với trọng lượng sáu tn, hành trình vượt qua 4000km, phi dĩnh cất cánh gần phụ cận NI Lạc thần kinh, trợ giúp cho hành lang Á Sâm thật sự không thành vấn đề.

Theo sau, Trầm Tường Vân giao lại bản báo cáo chi tiết cho Dương Túc Phong. Căn cứ vào báo cáo cảu Trầm Tường Vân, không quân mỗi ngày có thể xuất động khoảng 30 chiếc phi dĩnh, đi lại giữa Ni Lạc thần kinh và Ngu thành, bổ sung vật tư cho quân ở Ngu thành, di chuyển người bị thương. Trọng lượng trước mắt của phi dĩnh có thể chuyên chở tải trọng trung bình 5 tấn, mỗi phi dĩnh cũ cũng có thể vận chuyển được 3 tấn vật tư quân sự, cũng tức là hải quân lục chiến đóng ở Ngu thành có thể được bổ sung 90 tấn vũ khí đạn dược, chủ yếu là đạn và đạn pháo,căn bản có thể thoả mãn được yêu cầu

Vì bản thân Ngu thành có khối lượng lớn lương thực, cho nên quân Lam Vũ không cần vận chuyển Lương thực, đây là điểm mấu chốt làm giảm nhẹ trọng lượng phi dĩnh phải vận chuyển. Nếu người trong thành cần phi dĩnh vận chuyển lương thực thì tuyệt đối chông có cách nào hoàn thành nhiệm vụ. Bản thân Ngu thành có khoảng bảy, tám vạn dân cư Đường tộc, chỉ riêng vấn để tiêu hao lương thực cũng có thể khiên Trầm Tường Vân phát bệnh, may mà vấn đề này lại không xảy ra, hành lang Á Sâm vẫn rất thương người.

Nhưng nhiều người cũng có lợi ích của nhiều người, chỉ cần đem bảy, tám vạn người Đường tộc này tổ chức lại, đem bộ phận thanh niên trai tráng bổ sung vào đội ngũ thủ thành, việc bảo vệ Ngu thành căn bản khong còn vấn để gì.

May mà trọng lượng của sung không phải là rất lớn, mỗi ngày cung cấp năm trăm cái có lẽ không có vấn để gì.

Sau khi hoàn thành báo cáo, Trầm Tường Vân đột nhiên hưng phấn nói:” Chúng ta có cần tự do oanh tạc không?”

Dương Túc Phong nhất thời nghe không hiểu ý của hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.