Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu

Chương 1155: Chương 1155: Khúc chiến ca tại hành lang Á Sâm (9)




Long Khải Ca lập tức vứt bỏ suy nghĩ phá vòn vây trong đầu, nhanh chóng cân nhắc khả năng cố thủ đợi cứu viện. Ngu thành mặc dù không có tường thành cao lớn nhưng thành trấn tương đồi nhỏ, thuận lợi cho việc bố trí binh lực của quân Lam Vũ. Ruộng đất xung quanh lại vô cùng bằng phẳng, quân đội Y lan khi tiến công không có quá nhiều chỗ che trở, vừa vặn lại là mùa mưa, thường xuyên có mưa, phỏng chừng quân Y Lan cũng không có cách nào đào hầm tiến hàng công thành đại quy mô, quan trọng nhất là Ngu thành có đủ lương thực, giải quyết được vấn đề khó khăn nhất.

Không biết Văn Địch Á tập trung nhiều lương thực ở Ngu Thành như vậy để làm gì, đại khái là muốn chiếm làm của riêng, kết quả lại mất trắng vào tay quân Lam Vũ. Khi vào thành, Long Khải Ca đã phỏng chừng đống lương thực này đủ để tất cả người dân trong thành sống thoải mái trong hai ba tháng. Trong Ngu thành có bảy, tám vạn dân cư Đưòng tộc, còn có mấy ngàn cư dân Y Lan, phải đem những người của Y Lan quốc đi giết sạch,và động viên bảy, tám vạn người của Đường tộc, bọn họ chính là lực lượng không nhỏ, tối thiểu khi tu bổ tường thành cũng rất hữu dụng, nếu có nhiều vũ khí dư thừa, bọn họ vẫn có thể trực tiếp tham gia chiến đấu.

Đó chính là những điều kiện có lợi để cố thủ chờ viện binh, nhưng điều kiện bất lợi cũng không phải là không có. đầu tiên là nhất định phải đảm bảo đầy đủ đạn dược cho quân Lam VŨ cố thủ Ngu thành, không có đủ đạn dược, những cáo khác đều khỏi phải nói. Nếu hai ngàn người ở đây giao chiến với kẻ địch, không cần đến trưa, tất cả toàn bộ đã bị tiêu diệt sạch. Ngoài ra còn phải nghĩ cách tiêu diệt đại pháo của kẻ địch. Tường thành của Ngu thành đều được làm từ đất, ngăn đạn còn được chứ đối mặt với đại pháo thì chịu, hơn nữa Ngu thành cũng không lớn, quân đội Y Lan cộng thêm với đại pháo có thể trực tiếp phá huỷ tất cả phòng ốc và kho hàng bên trong thành, huỷ diệt hết lương thực và đạn dược.

Hải quân lục chiến Lam Vũ giảm bớt trang bị nên không mang theo pháo dã chiến, chỉ có bách kích pháo bắn được tầm 3 ngàn thước, muốn dựa vào bách kích pháo để đối phó với quân Y Lan được trang bị thêm đại pháo là không thực tế. vần đề thứ hai là Tiêu Lan và Phất Lan Đà đều là những nhân vật khôn khéo, thông minh, bọn họ nhất định sẽ xuất động đại pháo giải quyết nhanh gọn cuộc chiến đấu ở Ngu thành.

Long Khải Ca đem lo lắng của mình nói ra, Trần Kiếm Phi gật đàu nói:” Người nói tới hai vấn đề bất lợi này, ta đã báo cáo với tổng chỉ huy rồi.”

Tổng chỉ huy đã báo cáo lên Phong lĩnh, Phong lĩnh đã đồng ý phái không quân hiệp trợ chúng ta tác chiến. Không quân sẽ phái phi dĩnh vận chuyển đủ đạn dược đến cho chúng ta, ngoài ra còn phải phái phi dĩnh chuyên môn đi điều tra tình hình kẻ địch cho chúng ta, đồng thời quan sát và tiêu diệt pháo binh của địch, Tư lênh không quân Trâm Lăng Vân đã đánh điện báo cho ta, kêu chúng ta dọn dẹp đủ chỗ trong thành, khi cần thiết bọn họ thậm chí có thể trực tiếp hạ xuống Ngu thành. Quan liên lạc của không quân là Hứa Nho Long tối mai sẽ tới, hắn còn mang theo cả nhân viên y tế và dược phẩm.”

Long Khải Ca không có quá nhiều ấn tượng về Hứa Nho Long, nhưng cũng nghe nói người này là một hán tử, là nguyên lão của không quân Lam Vũ. Nếu không quân đã hứa hẹn giải quyết hai vấn đề này thì cũng không lo lắng lắm. Tảng đá lớn trong lòng đã rơi xuống, Long Khải Ca chí khí dâng trào, hào tình vạn trượng nói:” Vậy thì không còn vấn đề gì nữa, chúng ta nhất định có thể cố thủ vững chắc hai mươi ngày. Bọn tiểu quỷ từ Y Lan muốn tiến vào thành, ha ha, ta thấy có chút không tưởng...”

Đột nhiên nhớ tới điều gì đó, Long Khải Ca hiếu kỳ nói:” Đoàn trưởng, tại sao tổng chỉ huy kêu chúng ta kiên trì cố thủ hai mươi ngày? Dài hơn một chút không được sao? Chỉ cần có đủ đạn dược và lương thực, cố thủ ở đây mấy tháng cũng không có vấn đề....”

Trần Kiếm Phi lắc lắc đầu, đăm chiêu nói:” Hai mươi ngày là đủ rồi, sau hai mươi ngày viện quân của chúng ta và kẻ địch đều tới,lúc đó tình hình sẽ như thế nào, biến hoá nhiều lắm, không ai đoán được trước. Tiêu Nam nhất định sẽ tới, nói không chừng còn mang theo cả quân đoàn Bạch Lộ. Chúng ta song phương mười mấy vạn người ngựa giao tranh ở khu vực này, hai ngàn người chúng ta thật quá huyễn hoặc.....”

Long Khải Ca gật gật đầu, biểu thị sự tán đồng. Đúng vậy, khi chiến đấu kịch liệt, Tiêu Nam nhất định sẽ tự mình xuất động. Vị chiến thần này của Y Lan tuyệt đối sẽ không dễ dàng chắp tay buông hành lang Á Sâm. Nhưng hắn không chắc buông tay từ bỏ, chẳng lẽ quân Lam Vũ lại không cần sao? Nhìn Phong lĩnh tựa hồ không ôn nhu như vậy.hắn nhìn trúng thứ gì,nếu đối phương không cho thì chỉ có một chữ “Đoạt”

Không quân của quân Lam Vũ vốn là muốn hiệp trợ oanh tạc Minh Na Tư Đặc Lai, nhưng Dương Túc Phong bây giờ lại điều bọn họ tới hành lang Á Sâm. Vần đề này nói rõ một điều, đó chính là chiến cục của hành lang Á Sâu so với Minh N Tư Đặc Lai càng thêm khẩn trương, cũng càng thêm nghiêm trọng. Nghĩ kĩ cũng là quân Lam Vũ trải qua nhiều lần đả kích, quân đôi Mã Toa đã bị suy yếu nghiêm trọng, bây giờ nhiều nhất cũng chỉ miễn cưỡng chút sức cùng lực kiệt mà thôi, ngay cả Vũ Văn Phân Phương cũng bị giam lỏng ở Vị Ương cung, Minh Na Tư Đặc Lai mặc dù là một toà thành kiên cố số một trong thiên hạ, nhưng dưới sự oanh tạc của đạn pháo 120 ly của quân Lam Vũ, nhất định sẽ không chống được bao lâu, nhưng thật ra quân đội Mã Toa vẫn chưa phải chịu sự đả kích mang tính huỷ diệt của quân Lam Vũ nên khí thế vẫn tương đối kiêu ngạo.

Khẩu vị của Tri Thu tựa hồ rất lớn, muốn đem toàn bộ 10 vạn quân Y Lan đóng quân ở phía đông hành lang Á Sâm bỏ vào trong túi. Khẩu vị của quân Y Lan cũng không nhỏ, muốn một hơi ăn hai ngàn quân Lam Vũ ở Ngu thành. hai cái túi, hai vòng vây, bên ngoài hai vòng vây còn có càng nhiều những vòng vây khác, mọi người đều vắt hết đầu óc, tìm tòi mọi cách để nghĩ ra đòn chí mạng nhất dành cho đối phương. Trận chiến này rút cục đánh đến lúc nào mới có thể phân thắng bại đây?

Trần Kiếm Phi và Long Khải Ca lại bàn bạc những chi tiết bộ phận, phân công các mục một cách chính xác. Long Khải Ca ở chiến tuyến phối hợp chỉ huy, căn cứ vào tình hình cụ thể để sắp xếp nhiệm vụ phòng ngự, ứng phó với chuyện bất ngờ xảy ra. Trân Kiếm Phi thì ở bộ chỉ huy cùng phối hợp với tổng bộ chỉ huy, dự trữ và phát vật tư, cũng những công việc hậu cần khác và liên lạc với không quân. Nhìn bên ngoài công việc của Long Khải Ca tương đối nguy hiểm hơn một chút, nhưng những việc mà Trần Kiếm Phi làm đều phải tốn nhều công phu, Long Khải Ca tự nhận là làm không được, chỉ có chiến đấu mới là thế mạnh của hắn.

Khi Long Khải Ca rời khỏi bộ chỉ huy lâm thời, bên ngoài một tên lính đang gấp rút vội vã tiến vào, Long Khải Ca mơ hồ nghe được thanh âm ôn hoà của Trần Kiếm Phi nói:”...Việc bây giờ phải lập tức làm ngay, chính là động viên dân cư ở Ngu thành gia cố tường thành...Những người Y Lan không thể giữ lài...ngươi đi phụ trách thực hiện đi, tiêu diệt sạch không để lại một ai...”

Tên lính rất nhanh rời khỏi bộ chỉ huy lâm thời, sau một lát có những binh lính của một tiểu đội lặng lẽ rời khỏi trận địa, có lẽ những chiến sĩ quân Lam Vũ xung quanh đểu hiểu bọn họ muốn làm gì cho nên rất nhu thuận tránh đường. Theo sau đội ngũ dân binh Ngu thành mới được tạm thời tổ chứ lên cũng bắt đầu tập hợp, theo hướng tây băc thành chạy tới. Nơi đó là nới những người Y Lan bị khống chế. Long Khải Ca cũng biết bọn họ muốn làm gì, cảm thấy trên khuôn mặt mình có chút căng thẳng. Quả nhiên khoảng chừng nửa tiếng sau, ở tây bắc truyền tới những tiếng súng dày đặc, tựa hồ như vẫn có tiếng kêu thảm thiết của người dân, nhưng không lâu sau đã yên tĩnh lại.

“Đây là chiến tranh/” Long Khải Ca yên lặng thì thầm, xua tan cảm giác khó chịu trong đầu, trực tiếp đi tới tường thành quan sát sự chuẩn bị chiến đấu. Từ trên tường thành nhìn ra bên ngời, không nhìn thấy bóng dáng của quân đội Y Lan, Nhưng Long Khải Ca biết bọn chúng nhất định đang ẩn náu ở gần đay, có lẽ sau lưng những mảnh ruộng này. Nhưng binh sĩ của Phất Lan Đà vẫn chưa có gan tiến gần tới tầm bắn của quân Lam Vũ.

“...Các ngươi có loại nào cũng lăn hết ra đây đi...” Lạc Sơn Hổ đột nhiên đứng trên tường thành lớn tiếng hét, thân hình vốn vô cùng khôi ngô nhìn lại càng khôi ngô, mục tiêu vốn vô cùng rõ ràng, nhìn lại càng thêm rõ ràng. quân Y Lan tựa hồ cũng có một số tay bắn tỉa xuất sắc, bọn chúng rất thích những chiến sĩ quân Lam Vũ lỗ mãng như vậy. Long Khải Ca không cần nghĩ ngợi kéo hắn xuống.

Pằng, pằng, pằng.

Những viên đạn của súng trường CHấn Thiên bắn vào chỗ Lạc Sơn Hổ vừa mới đứng, có viên bay xoẹt qua. Tường thành của Ngu thành đều dược làm từ bùn đất, bắn tung toé lên đầy mặt hai người, Lạc Sơn Hổ giãy dụa muốn đứng lên đánh trả, Long Khải Ca trương mắt nhìn hắn, Lạc Sơn Hổ nhũn ra. Long Khải Ca không cần nói, chỉ cần dùng ánh mắt đã có thể khiến những tên nổi loạn phải nằm yên.

“Huyết Trần, Huyết Trần, gặm bánh mì làm gì vậy? Ngươi cũng tiêu diệt bọn chúng cho ta , đừng để chúng kiêu ngạo như vậy.”Lòng Khải Ca quay đầu reo lên, mấy tay súng bắn tỉa của đội đột kích Thuỷ Mẫu đang khiêng súng từ trên đường đi qua, trên miệng vẫn còn gặm lương khô.

Nghe được tiếng gọi, miệng Huyết Trần đang gặm bánh mì, bưng súng chạy lên, tìm một vị trí tốt, liên tục nổ mấy phát súng, kết quả cũng không nghe thấy tiếng súng của mấy binh lính Y Làn, nhưng trận huyết chiến Ngu thành lúc này vãn chưa chính thức diễn ra.

Phượng Thải Y lặng lẽ rẽ vào hành lang quanh co, khúc khuỷu của Vị Ương cung, đi tới chỗ của Cung Tử Yên, kết quả ở ngoài cửa nhìn thấy nữ quan sắc mặt đỏ hồng đứng ở cửa, không biết đang nghe lén cái gì, khuôn mặt thì hồng giống như đang bốc cháy, ánh mắt cũng kiều diễm ướt át, thẹn thùng vô cùng, bỗng nhiên nhìn thấy Phượng Thải Y xuất hiện, vội vàng cúi đầu hành lễ, sau đó xấu hổ vội vàng chạy đi.

“Đúng là tiểu móng tử”, Phượng Thải Y lặng lẽ nguyền rủa, nhìn thấy bộ dáng của tiểu móng tử này đã biết Dương Túc Phong nhất định đang ở trong phòng của Cung Tử Yên. Cung Tử Yên kết hôn một thời gian lâu mới ở cùng phòng với Dương Túc PHong cho nên trong lòng Dương Túc Phong luôn cảm thấy có chút không phải với nàng. Vào những ngày tự do lựa chọn, phần lớn đều tìm Cung Tử Yên, dành cho nàng chút bồi thường nho nhỏ. Ở bên cạnh Cung Tử Yên sự an toàn có thể bảo đảm cho nên cảnh vệ của Dương Túc Phong vào những lúc này đều chạy đi chơi cả.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.