Uỳnh uỳnh uỳnh …
Lựu đạn nổ tung trong túp lều, năm chiếc lều hoàn toàn tan thành tro bụi, chỉ còn lại mỗi chiếc lều của La Sĩ Bỉ Á.
Mấy chiến sĩ quân Lam Vũ tức tốc xông vào bên trong, giết chết toàn bộ số quan quân nước Mã Toa ở bên trong, sau đó lập tức động thủ sưu tập những tư liệu có giá trị.
Mấy phút sau, tư liệu được sưu tập xong, một ngọn lửa lớn xông thẳng lên trời, căn lều này và toàn bộ mọi thứ ở bên trong đều bị thiêu cháy, đồng thời chiế sáng bông xung quanh.
Cuộc chiến diễn ra mỗi lúc một quyết liệt.
Tạch tạch tach…
Trong lúc hoảng hốt chạy bừa La Sĩ Bỉ Á cảm thấy trước mắt mình tối sầm lại, súng máy của hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ điên cuồng càn quét lên bên trên lưng núi, cánh cây và lá cây bị bắn rụng rào rào, rơi hết lên trên người hắn, làm La Sĩ Bỉ Á trông vô cùng thảm hại, có lúc những viên đạn chỉ cách hắn chưa đầy năm mét, tiếng đạn bắn thich thịch vào trong đất bùn có thể nghe thấy rõ ràng.
La Sĩ Bỉ Á nhận ra người ở bên cạnh mình càng lúc càng ít, bọn chúng nếu như không phải bị lạc đường trong bóng tối, thì cũng bị đạn lạc tán loạn bắn chết, thi thể của bọn chúng lăn lông lốc theo triền núi, tới tận chi lăn xuống chân núi mới dừng lại.
Còn các chiến sĩ hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ, thì cứ theo tiếng động bọn chúng lăn xuống núi tạo ra, ra sức truy cản ở đằng sau, tiếng bước chân dồn dập vang lên ở vị trí sau lưng hắn không tới một trăm mét.
Đùng…
Đột nhiên, một quầng lửa bùng lên bên cạnh La Sĩ Bỉ Á, phát ra ánh lửa chói lòa, thì ra có chiến sĩ của hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ đã bắn ra một quả rốc két, lợi dụng ánh lửa khi quả rốc két nổ tung phát ra để tìm kiếm vị trí chính xác của La Sĩ Bỉ Á.
Chiêu này quả nhiên là hữu hiệu, trong chớp mắt đó, tấm thân gầy gỏ của La Sĩ Bỉ Á hoàn toàn bại lộ dưới ánh lửa, có mười mấy chiến sĩ quân Lam Vũ ùa tới vị trí của hắn bao vây.
Cũng trong chớp mắt đó, La Sĩ Bỉ Á hoàn toàn sững sờ, hắn dường như cảm thấy có hàng trăm họng súng đen ngòm ngòm chĩa vào lưng của mình, theo bản năng hắn giơ cao hai tay của mình lên.
Niềm tin quan quân cao cấp quân đội nước Mã Toa không biết đầu hàng đã trở thành lịch sử trong cuộc chiến tranh đoạt đảo Sùng Minh rồi.
Hai phút sau, có hai chiến sĩ quân Lam Vũ tới bên cạnh La Sĩ Bỉ Á.
La Sĩ Bỉ Á thờ dài một tiếng, hết sức phối hợp với động tác của bọn họ, chậm rãi từ trên lưng núi đi xuống dưới chân núi.
Cuộc chiến ở dưới chân núi đã hoàn toàn kết thúc, các chiến sĩ hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ đang thu dọn chiến trường, còn cả y sĩ đang xử lý cho những thương binh.
Quân Lam Vũ có một người bị hi sinh, bốn người bị thương, còn quân đội nước Mã Toa thì trả giả bằng thương vong của hơn năm trăm người.
Quan chỉ huy của hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ, viên thiếu tá tên gọi là Du Cương lạnh lùng đeo còng tay vào cho La Sĩ Bỉ Á, sau đó mau chóng chuyển đi.
Liên tục vòng vèo ở trong rừng núi hai ngày trời, La Sĩ Bỉ Á bị áp giải trới trước mặt Bách Viên Sùng trung đoàn trưởng trung đoàn thứ ba hải quân lục c hiến đội quân Lam Vũ, sau đó lại bị áp giải tới cứ điểm Cẩm Sơn bình, rồi tiếp đó đưa đến cứ điểm ở cảng Ninh Ba.
Trên suốt dọc đường đi, La Sĩ Bỉ Á nhìn thấy được bính sĩ quân Lam Vũ với các loại đồng phục khác nhau đang khẩn trương chạy tới địa khu Chu Các tham chiến, nhưng không biết là có chuyện gì không ổn xảy ra.
Ở cứ điểm cảng Ninh Ba, La Sĩ Bỉ Á cũng nhìn thấy những bộ đội quân Lam Vũ có đồng phục khác nhau, còn vô tình nhìn thấy vố số pháo trái phá.
Sau này mới biết rằng đồn trú ở cứ điểm cảng Ninh Ba chính là lữ đoàn 401 lục quân quân Lam Vũ.
La Sĩ Bị Á bị bắt làm tù binh, cả bộ chỉ huy bị quét sạch hoàn toàn, sư đoàn bộ binh số 32 đã hoàn toàn bị tan vỡ rồi.
Thông tấn viên phái đi báo cáo cho Vũ Văn Tinh Không không biết là bị lạc đường, hay là bị Xích Luyệng iáo hoặc là hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ giết chết, thùy chúng không có hồi âm.
Giữa các liên đội chỉ có thể dựa vào bản năng đơn độc tác chiến, không hề có sự phối hợp với nhau, sức chiến đáu lập tức bị sụt giảm nghiêm trọng.
Lực lượng của sư đoàn này còn sót lại vốn đã không nhiều, lúc này càng trở nên im ắng, thậm chí còn chủ động triệt tiêu kế hoạch tấn công hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ.
Nhận được tin tức, Đổng Vĩ lập tức suất lĩnh hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ trỉển khai phản kích, dưới sự hỗ trợ của quân tiên phong lữ đoàn bộ binh 401, tức thì đánh cho sư đoàn bộ binh số 32 của nước Mã Toa tan tác, bỏ chạy tán loạn.
Đổn Vĩ vừa mới được rảnh tay, là lập tức suất lĩnh nhân mã sang giúp đỡ Trương Vĩ ở bên cạnh, hiệp trợ Trương Vĩ đả kích sư đoàn bộ binh số 34 lục quân nước Mã Toa đã tổn thất rất lớn, kết quả sư đoàn bộ binh số 34 mau chóng không kháng cự nổi, bại trận thê thảm.
Cùng với việc hai sư đoàn bộ binh số 34 và 32 bị đánh tan, toàn bộ quân đoàn Vũ Văn Tinh Không cũng rơi vào hiệu ứng domino cực lớn, nhiều điựa phương liên tục bị quân Lam Vũ đột phá.
Chủ lực lữ đoàn bộ binh 401 của lục quân quân Lam Vũ dần dần tới nơi, tiếp theo đó lỗ hổng của quân đội nước Mã Toa càng lúc càng nhiều.
Trong một loạt cuộc chiến tiếp theo đó, hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ hoàn toàn chiếm cứ thượng phong, Vũ Văn Tinh Không chẳng những không còn sức hoàn thủ, ngay cả sức thu thập tàn binh cũng chẳng có, quân bài domino của nước Mã Toa cứ thế nối nhau đổ xuống…
Trung tuần tháng năm năm 1731 thiên nguyên, Vũ Văn Tinh Không bất đắc dĩ hạ lệnh quân đội nước Mã Toa hoàn toàn rút khỏi Ngân Xuyên đạo, suất lĩnh bại binh còn sót lại của quân đoàn Tinh Không u rũ rời đi.
Quân Lam Vũ không tiếp tục truy kích, bời vì lực lượng của bản thân không đủ, hơn nữa còn có hai sư đoàn kỵ binh của lục quân nước Mã Toa ở bên ngoài Ngân Xuyên đạo như hỏ đói rình mồi, trên dải bình nguyên không có gì che chắn, hải quân lục chién đội quân Lam Vũ trang bị gọn nhẽ sẽ phải trả một giá rất đắt, mới có thể ngăn cản cuộc tiến công của kỵ binh nước Mã Toa.
Đương nhiên, Xích Luyện giáo tạm thời mai danh ẩn tích cũng là một sự tồn tại hết sức đáng ghét.
Dương Túc Phong hạ lệnh cho Trầm Lăng Vân rút quân nhanh nhất có thể.
Xích Luyện giáo chiếm cứ Ngân Xuyên đạo tới năm mươi năm, sau khi chia nhỏ xẻ lẻ ra, đúng là mang tới phiền phức rất lớn cho hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ.
Bọn chúng kiến quyết thực hành chính sách vườn không nhà trống, làm cho quân Lam Vũ không có được sự bổ sung vật tư đầy đủ, tất cả vật tư, bao gồm đại bộ phận lương thực trong đó, đều phải vận chuyện từ cứ điểm càng Ninh Ba tới, chi phí rất cao.
Đồng thời, dựa vào binh lực của hai trung đoàn hải quân lục chiến đội, thì quân Lam Vũ cũng không thể nào hoàn toàn triển khai được nhiệm vụ triễu phỉ, tạm thời cũng chẳng làm gì nổi Xích Luyện giáo giảo hoạt.
Quân Lam Vũ cũng đã thử làm công tác tư tưởng cho cư dân đương địa, phát hiện ra khó khăn rất lớn, trừ khi là có ưu thế tuyệt đối về vũ lực khống chế đại bộ phận địa khu của Ngân Xuyên đạo, không cho Xích Luyện giáo cơ hội lén lút hoạt động, nếu không công tác giáo dục tư tưởng rất khó triển khai.
Đương nhiên Dương Túc Phong không thể quên được tác dụng của Phương Quốc Cường, trải qua nghiên cứu bí mật tỉ mỉ của Trầm Lăng Vân và Phương Quốc Cường, quân Lam Vũ quyết định tạm thời chiêu nạp một bộ phận lực lượng vũ trang của Xích Luyện giáo làm lực lượng đồn trú ở cứ điểm Cẩm Sơn Bình sau này.
Nhưng Phương Quốc Cường không được nói ra ngoài bất kỳ mối liên hệ nào với quân Lam Vũ, quân Lam Vũ cũng sẽ kiên quyết phủ nhận có bất kỳ liên hệ nào với Phương Quốc Cường.
Toàn bộ số súng đạn quân Lam Vũ thu hoạch được trong cuộc chiến đều giao cho bộ đội của Phương Quốc Cường, người nhà và thân nhân của Phương Quốc Cường cũng được đưa hết đến Kim Xuyên đạo, trên danh nghĩa là giải trừ mối lo về sau cho hắn, còn về phần dụng ý thực sự, thì hai bên tất nhiên là chỉ hiểu ngầm trong lòng với nhau thôi.
Bắt đầu từ tháng năm, đã có tù binh chiến tranh của quân đội đế quốc Đường Xuyên được các chiến sĩ quân Lam Vũ, lục tục tới cứ điểm cảng Ninh Ba, sau đó ngồi thuyền tới cảng Ninh Ba.
Được các y sinh của quân Lam Vũ dày công chưa trị, thương thế của Tôn Khả Dã hồi phục tương đối lý tưởng, hắn mau chóng tham gia phối hợp công tác tư tưởng của quân Lam Vũ.
Được sự hỗ trợ của Tôn Khả Dã, tâm tình của các tù binh chiến tranh quân đội đế quốc Đường Xuyên đều tương đối ổn định, tràn đầy hi vọng hướng về quân Lam Vũ, còn đối với triều đầy đế quốc Đường Xuyên thì đầy phẫn nộ, cục diện này cho dù sau khi Điệp Phong Vũ tới cũng không thể nào hoàn toàn cải biến được.
Điệp Phong Vũ sau khi tới Ngân Xuyên đạo, liền chiếu theo yêu cầu của Dương Túc Phong, lấy thân phận của quan chỉ huy sư đoàn số 27 quân trung ương đế quôc Đường Xuyên tham hỏi Tôn Khả Dã cùng một số tù binh chiến tranh.
Nhưng bản thân nàng cũng cảm nhận được sự phẫn hận củan hững tù binh này đối với sự hủ bại của triều đình đế quốc, mặc dù ngại thân phận đặc thù của nàng nên không phác tác ra, song Điệp Phong vũ cũng hiểu, quân Lam Vũ do Dương Túc Phong lãnh đạo, đã là hi vọng của muôn người, còn triều đình đế quốc Đường Xuyên, thì thành rác rưởi bị người ta vứt bỏ.
Ở Ngân Xuyên đạo, Điệp Phong Vũ cũng đi tới lối rẽ của cuộc đời, nàng cần phải đưa ra lựa chọn gian nan, lựa chọn Dương Túc Phong hoặc là tiếp tục ủng hộ triều đình.
Trong khoảng thời gian này, tâm tình của Điệp Phong Vũ vô c ùng khổ muộn, cũng tồn tại quá nhiều nghi ngờ, bời vì tiểu sử của Đường Lãng được xuất bản, phụ thân của nàng gặp phải rất nhiều tiếng chất vấn.
Mặc dù tuyệt đại đa số mọi người đều cho rằng quyển tiểu sử Đường Lãng này là vô cùng hoang đường, tư liệu bên trong đó cũng hết sức không dáng tin.
Triều đình đế quốc đã đưa ra phê bình và khiển trách nghiêm khắc việc này, cho rằng Dương Túc Phong dựa vào chuyện của Đường Lãng gây sóng gió, nội dung ở bên trong cuốn tiểu sử chỉ là lời nói bừa của một phía.
Đám người Điệp Tư Thi thì càng phẫn nộ muôn phần, chỉ trích Dương Túc Phong tâm địa khó lường, nhưng Dương Túc Phong chẳng sợ người khác chỉ trích, điều hắn hắn muốn là đem tất cả những điều không rõ liên quan tới Đường Lãng bộc lộ hết dưới ánh sáng.
Buổi tối trước khi quyển tiểu sử của Đường Lãng được chính thức xuất bản, Tài Tiêm Tiêm nghiêm túc nói:
- Chàng sẽ gặp phải rắc rối rất lớn.
Dương Túc Phong chỉ lạnh lùng gật đầu:
- Ta biết.