Mỗi lần vào ngày này ta đều rất vui, kỳ thực mỗi một ngày lễ tết ta đều cảm thấy rất vui, chỉ tiếc rằng tết Trùng Cửu năm này có chút đặc biệt, Thập Tứ công chúa sắp lâm bồn, Tiêu Tử Phong tỷ tỷ cùng thống soái tối cao tới Minh Na Tư Đặc Lai, các tỷ muội khác cũng yên tâm dưỡng thai, không muốn tham gia náo nhiệt.
Cho nên Thập Tứ công chúa tỷ tỷ đã hạ chỉ, tết Trùng Cửu năm nay sẽ tổ chức đơn giản. Ôi, một ngày tốt như vậy mà bị lãng phí, thật là đáng tiếc. Vào tết trung thu vì thống soái tối cao còn ở Vị Ương cung, ngài đại khái là cũng buồn chán, nên muốn tổ chức một buổi lễ đốt đèn thật náo nhiệt, các vị tỷ tỷ cơ bản đều đến đủ, chỉ trừ vài tỷ tỷ hành động bất tiện ra, các vị tỷ tỷ khác đều tỏ ra hết sức tích cực, không khí vô cùng náo nhiệt.
Ta thành nhân vật nổi bật nhất, kế đến là Y Địch Liễu Lâm Na tỷ tỷ, ta tổng cộng giành được 13 phần thưởng, Y Địch Liễu Lâm Na tỷ tỷ cũng giành được 11 cái. Sau hội đốt đèn, ta tiếp tục khổ luyện, chuẩn bị cho tết Trùng Cửu này thể hiện tài năng lần nữa, đáng tiếc Thập Tứ công chúa tỷ tỷ hạ lệnh một tiếng, làm tất cả tâm tư và nỗ lực của ta đều lãng phí hết.
Trong Vị Ương cung không có hoạt động gì đặc biệt, trông rất vắng vẻ, ta một mình tới phía tây hồ Thiên Tuế ngồi trên lan can đối diện với mặt hồ xanh biếc ngồi ngây ra. Gió nhẹ thổi qua làm trên mặt hồ khơi lên từng làn sóng gợn lăn tăn, từng vòng từng vòng lan ra, sau đó tan đi.
Nghe nói thời tiết ở bên phía Minh Na Tư Đặc Lai vô cùng nóng bức, chỉ đứng yên thôi cũng ướt sũng mồ hôi, còn phía bên ta đã dần chuyển lạnh rồi, nếu đứng hồi lâu không cử động là thấy lạnh nữa. Bên hồ Thiên Tuế vào buổi chiều có rất ít người, ta ngồi trên lan can quá lâu liền chậm rãi tản bộ trên mặt hồ.
Bốn phía lặng ngắt, đại khái do các vị tỷ tỷ ngủ trưa còn chưa dậy, hoặc là dậy rồi nhưng cũng chỉ ở trong phòng tán gẫu với nữ quan thiếp thân. Sau đó lại đợi tới bữa tối. Sinh hoạt ở trong Vị Ương cung là như thế đó, muốn làm việc mình thích cơ bản là không thể, thời gian cứ thế trôi đi trong nhàm chán, người phải thích ứng với cuộc sống trong đó chứ không thể làm Vị Ương cung thích ứng với cuộc sống của ngươi, đó là danh ngôn chí lý của Y Địch Liễu Lâm Na tỷ tỷ
Khi rẽ qua một khúc quanh, ta đột nhiên nghe thấy có người đang khẽ ngâm nga gì đó, rón rén đi tới, phát hiện ra bên ở chòi nghỉ bên hồ, Tài Tiêm Tiêm tỷ tỷ cùng nữ quan thiếp thân của tỷ ấy cô tịch đừng nơi đó. Tài Tiêm Tiêm tỷ tỷ khả năng là lấy lòng đầy u sầu, cho nên đối diện với mặt hồ khẽ ngâm:
“Nhất biệt chi hậu, nhị địa tương huyền
Chỉ thuyệt nhị tam tứ nguyệt, hựu thủy tri ngũ lục thiên
Thất huyền cầm vô tâm đàn, bát hành thư vô khả truyền
Cửu liên hoàn tòng trung chiết đoạn
Thập lý trường đình vọng nhãn dục xuyên
…………………….”
Lúc đầu còn mơ hồ, sau này ta nghe rõ rồi, đây là bài thơ do tài nữ Trác Vă n Quân thời cổ viết cho trượng phu Tư Mã Tương Như, nghe nói vì Tư Mã Tương Như đã lâu không về nhà, có lời đồn muốn vứt bỏ thê tử kết tóc Trác Vă n Quân để cưới người khác, còn chuyên môn viết thư thăm dò ý tức của Trác Vă n Quân.
Vì thế Trác Vă n Quân liền trả lời bằng bài thơ này, sau khi xem xong Tư Mã Tương Như cảm động vô cùng, vì thế vội vàng quay về nhà đoàn tụ với Trác Vă n Quân. Tài Tiêm Tiêm tỷ tỷ lúc này ngâm khúc thơ đó xong, không gì ngoài gửi gắm tâm tư như vậy, chỉ tiếc rằng đối tượng tỷ tỷ ấy nhung nhớ sợ rằng không hiểu nổi hàm nghĩa bên trong lời thơ, cho dù miễn cưỡng có hiểu cũng chẳng cảm động.
Mà khi nào ngài ấy mới trở về Vị Ương cung thì có trời mới biết, Tiêu Tử Phong tỷ tỷ và Úc Thủy Lan Nhược tỷ tỷ theo ở bên cạnh mà cũng chẳng biết bao giờ ngài ấy về nữa là. Thống soái tối cao là thống soái tối cao, không một ai có thể quyết định chuyện của ngài, chỉ ngài mới có thể quyết định chuyện của người khác.
Tài Tiêm Tiêm tỷ tỷ là tài nữ xuất sắc nhất trong Vị Ương cung của bọn ta, tài hoa của tỷ tỷ ấy mỗi người trong bọn ta đều rất hâm mộ, văn chương, thi ca của tỷ ấy làm mọi người tán thưởng không thôi. Trước kia bài van của tỷ ấy viết trên báo, là thứ người dân của Đế quốc Lam Vũ thích đọc nhất, có rất nhiều người còn đọc đi đọc lại nhiều lần, thưởng thức tinh túy trong đó.
Nếu như chỉ nói về tài hoa văn chương thì có lẽ chỉ có cô ả Điệp Tư Thi ngang bướng không hiểu tốt xấu kia là có thể so với tỷ ấy, còn người khác thì không cần mơ tưởng nữa. Chỉ tiếc rằng một tài nữ như thế hiện giờ đã không còn ý nghĩ viết văn chương nữa. tỷ ấy hiện giờ là một nữ nhân không có gì đặc sắc, hoặc nói một cách khác, chỉ là một nữ nhân chỉ có mỗi bản sắc nữ nhân, nhiệm vụ của tỷ ấy bây giờ không phải là viết văn, mà là chuyên tâm sinh con.
Y sinh Phất Lôi Đát không biết từ lúc nào nói một câu, động não quá nhiều sẽ làm khả năng sinh non, nên thống soái tối cao rất khẩn trương lập tức tước bỏ quyền viết văn chương của tỷ ấy, để tỷ ấy chuyên tâm dưỡng thai.
Nếu như ta mà là Tài Tiêm Tiêm tỷ tỷ,ta khẳng định sẽ kiếm cơ hội tát vỡ mồm Phất Lôi Đát, ai bảo cô ta đang yên đang lành tự nhiên nói vớ vẩn chứ? Nhưng sự quan tâm của thống soái tối cao không mang lại cho Tài Tiêm Tiêm tỷ tỷ hạnh phúc, có lẽ tỷ ấy không quen với cuộc sống rảnh rỗi nhàm chán này, tỷ ấy đầy một bụng kinh luân tài hoa, nhưng bây giờ không có cơ hội nở rộ.
Trí tuệ của tỷ ấy, thiên phú của tỷ ấy, đều dần dần chảy mất trong cuộc sống thầm lặng ở Vị Ương cung, tỷ ấy giống như một bông hoa lan nở trong u cốc, hương thơm vẻ đẹp chẳng có ai thưởng thức, cuối cùng chỉ lặng lẽ úa tàn.
Thuyền đi ngược dòng, không tiến phải lùi, ta nghĩ tài hoa của tỷ ấy cũng như thế. Theo suy nghĩ của ta, thống soái tối cao nên khôi phục thân phận cho tỷ ấy, để tỷ ấy tiếp tục viết văn, như thế mới có thể duy trì được sự thông tuệ, sự sắc bén của tỷ ấy, để sau khi tỷ ấy sinh con xong còn tiếp tục thể hiện sự tài hòa với đời.
Chỉ tiếc rằng Tài Tiêm Tiêm tỷ tỷ không có dũng khí biểu đạt tâm nguyện này, mà thống soái tối cao hiện giờ tựa hồ cũng không cần tỷ ấy xung phong hãm trận nữa. Hiện giờ đế quốc Lam Vũ đã có đủ ký giả thuộc về mình, bọn họ sẽ đem tất cả ý kiến phản đối trấn áp dữ dội.
“Mong cho tỷ ấy có thể sinh được một nữ nhi hoạt bát khả ái, như vậy tỷ ấy không cần cô đơn nữa.” Nhìn theo bóng lưng tịch mịch của Tài Tiêm Tiêm tỷ tỷ, ta thầm cầu khẩn trong lòng, các tỷ tỷ ở trong Vị Ương cung muốn sinh nữ nhi cũng không nhiều, đại đa số đều thầm nguyện cầu bồ tát ban cho một đứa bé trai khỏe mạnh thông minh, để bọn họ có thể dựa vào con mình sau này có được vị trí của mình trong VỊ Ương cung.
Nhưng ta biết Tài Tiêm Tiêm tỷ tỷ đúng là hi vọng sinh được một nữ nhi khả ái, ta nghĩ có lẽ Tài Tiêm Tiêm tỷ tỷ cảm thấy cuộc sống thuộc về mình trong kiếp này của tỷ ấy đã kết thúc, từ giờ phút này, tự do và sinh mạng của tỷ ấy hoàn toàn thuộc về thống soái tối cao. Tỷ ấy đã không thể tiếp tục làm việc mình thích nữa, nếu như có thể sinh ra một nữ nhi thông minh, tỷ ấy có lẽ còn có thể đem tài hoa, hoài bão của mình gửi gắm lên người nữ nhi bảo bối.
Điều này đối với nữ nhân mà nói, rốt cuộc là hạnh phúc hay là bất hạnh? Ta cũng không phân biệt nổi. Ta ở bên cạnh Tài Tiêm Tiêm tỷ tỷ chừng 5 phút rồi rời đi, không lâu sau ta thấy tỷ ấy cũng rời khỏi hồ Thiên Tuế, tới Tô Lăng cung rồi, có lẽ các tỷ ấy có hoạt động nho nhỏ nào đó.
Ta tiếp tục tản bộ bên hồ, để ánh mặt trời ấm áp buổi chiều chiếu lên toàn thân, ta đi rất lâu mà không gặp một cung nữ nào, có lẽ bọn họ đều bận rộn chuyện Thập Tứ công chúa tỷ tỷ rồi. Thập Tứ công chúa tỷ tỷ chỉ còn nửa tháng nữa là sinh, Vị Ương cung đều bận rộn hết cả lên, tâm tư của mỗi người đều căng ra, đối với Thập Tứ công chúa tỷ tỷ, ta nghĩ mỗi một tỷ tỷ khác đều có tâm tư rất phức tạp.
Chắc chắn Thập Tứ công chúa tỷ tỷ là một người tốt, sự dịu dàng thiện lương của tỷ ấy, sự nhân từ rộng rãi của tỷ ấy làm các tỷ tỷ khác đều yên tâm, khộng bị Đại tỷ tỷ bức hại.
Nhưng dù sao Thập Tứ công chúa tỷ tỷ cũng là Đại tỷ tỷ của Vị Ương cung, là phu nhân số một của đế quốc Lam Vũ, con của tỷ ấy liên quan tới hạnh phúc tương lai của các tỷ khác, nên ai cũng bất giác chú ý sát sao tới động tĩnh của cung Dịch Đính.
Có lẽ Thập Tứ công chúa tỷ tỷ không muốn bị các tỷ tỷ khác chú ý quá mức như vậy, nhưng địa vị của tỷ ấy đã quyết định tỷ ấy khẳng định là tiêu điểm của Vị Ương cung, cũng là tiêu điểm của đế quốc Lam Vũ.
Đáng hận là lúc này Phong lĩnh rời khỏi Vị Ương cung, làm tỷ ấy tức thì mất đi chỗ dựa kiên cường nhất. từ nhở sinh hoát trong hoàng cung, Thập Tứ công chúa tỷ tỷ không thể không biết sự hắc ám và ô uế của cung đình, cũng không thể không biết lòng người hiểm ác, không thể không có lòng đề phòng người khác, suy nghĩ an toàn cho bản thân và con, cẩn thận một chút là không có gì sai