Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu

Chương 1246: Chương 1246: Nhật ký của Na Tháp Lỵ (P8)




Mong rằng thời gian đó không nên xảy ra chuyện thiên tai nhân họa gì mới được, nếu không thì…. A di đà phật, đừng nghĩ đừng nghĩ.

Kỳ thực nếu như so sánh một cách nghiêm túc, thì bên trong Vị Ương cung còn có một vị tỷ tỷ vô cùng kín tiếng có thể thuyết phục được Phong lĩnh, đó chính là Đan Nhã Huyến tỷ tỷ.

Khả năng là tỷ ấy quen biết với Phong lĩnh khá sớm, rồi sau đó vẫn luôn theo bên mình Phong lĩnh làm việc, một lòng trung thành, không hề có chút oán thán nào.

Chính bởi vì không có công lao cũng có khổ lao, thêm vào tính cách hết sức chu đáo tỉ mỉ, vâng lời, tất nhiên được Phong lĩnh tín nhiệm sủng ái.

Nhưng người ngoài bọn ta kỳ thực đều có thể nhìn ra, đôi khi chuyện mà các tỷ tỷ khác khuyên thống soái tối cao không nghe, nhưng nếu như Đan Nhã Huyến tỷ tỷ mở miệng, ngài sẽ tiếp nhận.

Bất quá, Đan Nhã Huyến tỷ tỷ biểu hiện vô cùng khiêm nhường, trước hay sau mặt người khác đều không nói xấu ai, cũng không tùy tiện khuyên Phong lĩnh làm gì, không nên làm gì.

Tỷ ấy thuộc về dạng người vô cùng cẩn thận, sợ làm tổn thương người khác, cho nên nếu như không cần thiết, tỷ ấy tuyệt đối sẽ không nói gì.

Đối với lời của Phong lĩnh, tỷ ấy chấp hành dứt khoát nhất, triệt để nhất, tuyệt đối không bơt xén tí nào, sự thầm lặng của tỷ ấy được Phong lĩnh rất tín nhiệm.

Kỳ thực, trong bao nhiêu người của Vị Ương cung như vậy, nếu như làm việc chân thật nhất, chưa từng so đo gì, khẳng định chỉ có Đan Nhã Huyến tỷ tỷ, tỷ ấy hoàn toàn không có lòng riêng, đem toàn bộ mọi thứ của mình hiến dâng cho thống soái tối cao đại nhân, tỷ ấy và ngài tuyệt đối không xa cách.

Nói một câu khó nghe, nếu như một ngày nào đó Phong lĩnh không may gặp nạn, bên trong Vị Ương cung nói không chừng có tỷ tỷ nào mừng thầm, nhưng Đan Nhã Huyến tỷ tỷ khẳng định là sẽ tự sát theo Phong lĩnh cùng xuống địa ngục tiếp tục chăm lo cho Phong lĩnh.

Đối với chuyện của Đan Nhã Huyến tỷ tỷ, Phong lĩnh trong lòng cũng rất rõ, trên danh nghĩa thì Tiêu Tử Phong tỷ tỷ thống lĩnh cảnh vệ Vị Ương cung, quản lý tất cả chuyện cảnh vệ cho Phong lĩnh.

Nhưng thực tế, trực tiếp nắm giữ bộ đội cảnh vệ vẫn là Đan Nhã Huyến tỷ tỷ. Các tỷ tỷ khác căn bản không thể tiếp xúc được với bộ đội cảnh vệ, chỉ có Đan Nhã Huyến tỷ tỷ có thể không cần mệnh lệnh của Phong lĩnh vẫn có thể điều động được bọn họ.

Nói cách khác chỉ cần Đan Nhã Huyến tỷ tỷ đích thân hạ lệnh một tiếng, hơn 1 vạn bộ đội cảnh vệ Vị Ương cung sẽ lập tức chấp hành.

Ta nghĩ nguyên do là vì thống soái tối cao tín nhiệm với ai đó tới cực hạn. Bất quá nếu như có ai đó gián tiếp thăm dò có phải Đan Nhã Huyến tỷ tỷ thực sự có thể chỉ huy tất cả bộ đội cảnh vệ Vị Ương cung hay không, thì tỷ ấy luôn mỉm cười phủ nhận, kiên quyết nói rõ không có chuyện như thế.

Nhưng Đan Nhã Huyến tỷ tỷ càng phủ nhận, bọn ta càng tin chuyện đó là thực, có một số người bề ngoài nhìn qua rất bình thường, tới thời khắc mấu chốt phát huy tác dụng càng lớn.

Lần này Phong lĩnh tối cao tới Minh Na Tư Đặc Lai, công tác cảnh vệ kỳ thực cũng do Đan Nhã Huyến tỷ tỷ làm sẵn trước đó.

Chỉ tiếc rằng Phong lĩnh không cẩn thận, vào thời khắc trọng yếu lại làm cho Đan Nhã Huyến tỷ tỷ to bụng, vì thế người mà ngài tín nhiệm nhất, hiện giờ chỉ có thể ở sâu trong Vị Ương cung dưỡng thai, lặng lẽ cầu khẩn cho ngài bình an thôi.

………….

Tết Trùng Cửu mà ta vốn cho rằng sẽ rất náo nhiệt cứ thế lặng lẽ trôi đi, theo ta biết trừ đoàn thể nhỏ của Tô Lăng Tuyết tỷ tỷ tổ chức một hoạt động văn thơ nho nhỏ ra, thì các tỷ tỷ khác đều trải qua ngày đó trong yên tĩnh.

Buổi tối ngày hôm đó, ta một mình trằn trọc ở trên giường mà không sao ngủ được, càng nghĩ càng thấy Vị Ương cung này không vui tí nào, các tỷ tỷ trừ chuyên tâm sinh con ra, tựa hồ chẳng biết làm gì khác.

May mà hôm sau, Lam Sở Yến tỷ tỷ ở tiền phương gửi về cho bọn ta mỗi người một lễ vật nhỏ, đó là chiếc khăn Ha Đa màu trắng muốt, đây là lễ vật chỉ người Vũ Chân mới có.

Kỳ thực khăn Ha Đa cũng chẳng phải là thứ quý báu gì, mỗi năm trong cống phẩm của người Vũ Chân gửi cho Vị Ương cung đều có, mỗi tỷ muội đều được phân chia, ta cũng có 2 cái, trừ mùa đông thình thoảng mang vào, thì những lúc khác đều bị ta treo mốc ở trong tủ.

Khăn Ha Đa của người Vũ Chân chẳng giữ âm được mấy, lại thuần một màu trắng, rất dễ bị bẩn, bẩn rồi sẽ vô cùng khó coi. Bất quá cho dù thế nào thì cũng là lễ vật Lam Sở Yến tỷ tỷ tặng cho chúng ta, huống hồ đây còn là lần đầu tiên tỷ ấy tặng lễ vật cho người khác.

Trước kia Lam Sở Yến tỷ tỷ không hợp với đám đông, càng chẳng nói tặng quà cho ai, cho dù gặp mặt cũng chẳng chào hỏi gì.

Thanh danh của tỷ ấy rất không tốt, tính cách lạnh lùng, rất nhiều người lén gọi sau lưng tỷ ấy là sát thủ mặt lạnh, ý tứ là tỷ ấy vô cùng tàn nhẫn, thường xuyên chém giết, chuyện giết tù binh thậm chí là cả dân thường, Lam Sở Yến tỷ tỷ đúng là đã làm không ít.

THực tế theo ta biết, trong số tướng lĩnh của Quân Lam Vũ, Lam Sở Yến tỷ tỷ đúng là đã giết khá nhiều người, từ ban đầu đồ sát giáo đồ cốt cán của Thái Dương thần giáo, cho tới khi tàn sát giáo đồ Ma Ni Giáo, rồi khi tiễu phỉ cũng giết người không chớp mắt.

Hai tay của Lam Sở Yến tỷ tỷ đúng là nhuốm đầy máu tươi, dùng từ đao phủ hình dung tỷ ấy cũng không quá đáng.

Bất quá giết người tựa hồ không phải là hoàn toàn không có lợi, ít nhất hiện giờ kẻ địch của quân Lam Vũ nghe tới tên của tỷ ấy đều có chút co vòi.

Từ góc độ của ta mà nói, Lam Sở Yến tỷ tỷ có giết người hay không, ta chẳng quan tâm, ta chỉ hy vọng tỷ ấy dịu dàng hơn 1 chút, đừng dùng ánh mắt nhìn kẻ địch mà nhìn bọn ta.

Bất quá dù nói thế nào thì mọi người cũng sống bên trong Vị Ương cung, đều là nữ nhân của Phong lĩnh cả, đâu cần phải chém chém giết giết.

Nếu như Lam Sở Yến tỷ tỷ làm bản thân bị người ta hiểu lầm như Phương Phỉ Thanh Sương tỷ tỷ, để bị xa lánh thì sau này sẽ không dễ sống, dù sao tỷ ấy cũng không thể ở trên chiến trường cả đời được.

Nói tóm lại, Lam Sở Yến tỷ tỷ là một nhân vật khá kỳ lạ, thuộc về dị loại trong Vị Ương cung, những chuyện trước kia Lam Sở Yến tỷ tỷ làm, bọn ta đều biết rõ, đó đúng là khiến cho người ta chú ý, khi đó còn làm cho quân Lam Vũ xôn xao rất lớn.

Tới tận bây giờ còn có người lén lút bàn luận chuyện hoang đường khi tỷ ấy giả truyền quân lệnh. May mà khi đó chưa có ban ngành quân pháp, nếu không Lăng Thanh Tư tỷ tỷ khẳng định sẽ tìm tỷ ấy gây phiền phức.

Cho dù là bây giờ Lam Sở Yến tỷ tỷ tựa hồ cũng chẳng được hoan nghênh cho lắm, bất quá tỷ ấy cũng chẳng để ý tới sắc mặt của người khác.

Nếu như đổi lại là hiện tại, tỷ ấy mà làm ra chuyện kia, ta thấy quá nửa Phong lĩnh sẽ tìm tỷ ấy tính sổ, về phần khi đó Phong lĩnh vì sao lại tha thứ cho tỷ ấy, bọn ta chẳng ai biết được.

Rất nhiều tỷ tỷ đôi khi lấy làm lạ, vì sao Phong lĩnh hi vọng Phượng Thải Y tỷ tỷ từ bỏ quân quyền, mà lại giữ vị trí quan chỉ huy cho Lam Sở Yến tỷ tỷ, tựa hồ như rất thiếu đạo lý.

Nói thế nào thì công lao của Phượng Thải Y tỷ tỷ cũng hơn Lam Sở Yến tỷ tỷ nhiều, huống chi Lam Sở Yến tỷ tỷ còn làm bao chuyện không được lòng người.

Lúc mới đầu, ta và các tỷ tỷ khác giống nhau, nghĩ thế nào cũng không ra, người không được hoan nghênh như Lam Sở Yến tỷ tỷ lại có thể giữ được quân quyền, sau này mới hiểu ra, quan trọng chính là vì không được hoan nghênh nên Lam Sở Yến tỷ tỷ mới làm cho Phong lĩnh yên tâm.

Lam Sở Yến tỷ tỷ ngoài dựa vào người Vũ Chân nhỏ yếu làm hậu thuẫn ra, thì không có gì chống lưng nữa, hơn nữa người Vũ Chân ở xa tít mù tắp, có chuyện gì xảy ra cũng chẳng nhờ cậy được/

Lam Sở Yến tỷ tỷ chỉ có ôm chặt lấy cây đại thụ Phong lĩnh mới có thể tiếp tục sinh tồn được, nếu không chỉ cần nước bọt của người khác cũng có thể làm tỷ ấy chết chìm.

Nói cách khác, Lam Sở Yến tỷ tỷ càng không được hoan nghênh, Phong lĩnh càng yên tâm, đại khái chính tỷ ấy cũng hiểu điều này, cho nên mới làm ra chuyện mất lòng người như vậy, còn cố ý làm quan hệ với mọi người căng thẳng, để người khác không ngừng nói xấu về mình trước mặt Phong lĩnh.

Điều này nghe qua thực là kỳ quái, Phong lĩnh vì sao lại thích người như vậy được? Nhưng suy nghĩ cẩn thận sẽ hiểu ra, giữa thích và an toàn, Phong lĩnh sẽ chọn cái nào?

Nếu như hiểu được đạo lý này rồi, bọn ta cũng hiểu vì sao lễ bật Lam Sở Yến tỷ tỷ tặng bọn ta lại bình thường như thế, đó thuần túy chỉ là ý tứ mà thôi, nếu tặng lễ vật quá quý, nói không chừng Phong lĩnh còn nghi ngờ tỷ ấy mua chuộc lòng người.

Nếu Phong lĩnh thực sự mà cho rằng như thế thì vị trí quan chỉ huy của Lam Sở Yến tỷ tỷ khẳng định cũng sẽ bị tước đoạt, cuộc sống sau này cũng sẽ như bọn ta, tác dụng duy nhất là sinh con cho thống soái tối cao mà thôi.

Từ góc độ này mà nói, ta cho rằng Lam Sở Yến tỷ tỷ khẳng định sẽ cô độc đi hết cuộc đời của mình thôi, hiện thực không thể làm cho tỷ ấy thay đổi hình tượng của mình, mà tỷ ấy không muốn thay đổi.

Sự khổ sở, ủy khuất của tỷ ấy cứ phát tiết lên đầu kẻ địch đi, dù sao cho dù tỷ ấy có tiếp tục đại khai sát giới, Phong lĩnh cũng sẽ không trách tỷ ấy, ngược lại nếu tỷ ấy mở lòng từ bi không giết người, Phong lĩnh sẽ nghĩ tỷ ấy có suy tính khác.

Khác với Lam Sở Yến tỷ tỷ cô độc lạnh lùng, Tiết Tư Ỷ tỷ tỷ tỏ ra tích cực hơn nhiều, trong Vị Ương cung, người ưa hoạt động nhất là tỷ ấy, bất kỳ lúc nào tỷ ấy cũng mặc y phục đẹp nhất, mang trang sức quý nhất, ăn thức ăn ngon nhất, mang đồ chơi thích mắt nhất, xuất hiện trước mắt mọi người

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.