Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu

Chương 760: Chương 760: Quê hương nàng nơi đâu (Hạ) (Phần 4)




Dương gia có quy củ như vậy sao? Chỉ sợ là cho dù có đi nữa, thì cũng bị phá vỡ từ lâu rồi, người ngoài không thấy sao, ba sư đoàn bộ binh lục quân, còn có cơ quan tình báo, còn có quyền tài chính, đều bị nắm giữ trong tay nữ nhân Dương gia đấy thôi?

Ngu Mạn Ái ghé sát bên tai hắn thì thầm nói:“Thế nào? Mùi vị có ngon không?”

Dương Túc Phong không kiềm được trước sức hấp dẫn của nàng, trong lòng kích động, vươn tay ra định tóm lấy Ngu Mạn Ái, nhưng Ngu Mạn Ái đã nhanh như cắt né được tay hắn, cười lanh lảnh nói:“Ta đi giúp ngươi an ủi nàng, tránh cho nàng nhất thời nghĩ quẩn tự sát, thì phí của giời a!”

Dương Túc Phong trong lòng hận đến nghiến răng nghiến lợi, Ngu Mạn Ái lần nào cũng thế, kích thích lửa dục của hắn xong, là sau đó lỉnh đi mất, hắn muốn quay lại tiếp tục dày vò Điệp Phong Vũ, nhưng lại cảm thấy không còn thú vị, nàng ta đã bị khuất phục rồi, chẳng còn thú vui được chinh phục nữa, suy nghĩ một chút, bèn quay đầu đi đến phòng ngủ của Sương Nguyệt Hoa. Sương Nguyệt Hoa đang ăn sầu riêng với Tô Phỉ Mã Vận, nhìn thấy hắn tiến vào, đều cảm thấy là lạ, Dương Túc Phong không đợi các nàng mở miệng hỏi, kéo hai nàng xuống ngủ chung giường.

Mỹ Ni Tư địa khu, Hổ Xuyên đạo, phủ Nham Long, điện Tu La.

Mưa phùn bắt đầu rả rích, bao phủ đất trời vào một màn mưa giăng trắng xóa, mưa lất phất bay, vạn vật mờ mờ ảo ảo, mặc dù mưa không nặng hạt, nhưng từ tờ mờ sáng đã bắt đầu, từ đó cho đến bây giờ cứ mưa hoài không ngớt, trên mặt đất đọng lại vô số vũng nước mưa, ở những chỗ trũng, nước đọng mỗi lúc một nhiều, lần lần biến thành một vũng nước lớn, có chỗ nhìn chẳng khác nào một cái ao nhỏ.

Long Vân vừa mới nhậm chức tổng đốc Hổ Xuyên đạo từ lúc sáng tinh sương đã có mặt ở trong đại sảnh của điện Tu La chờ Dương Túc Phong đến. Căn cứ vào lịch trình đã an bài trước, hôm nay Dương Túc Phong muốn dẫn Thập Tứ công chúa “tùy ý” đi dạo vài chỗ trong phủ Nham Long, hắn cũng không biết chính xác giới hạn cho phép của sự

“tùy ý” này, vì thế đã chuẩn bị trước sơ sơ. Có điều , bây giờ phủ Nham Long cơ bản chỉ còn là một đống đổ nát, những gì hắn chuẩn bị được cũng không nhiều, chẳng qua chỉ là dọn dẹp quét tước đường xá cho gọn ghẽ một chút mà thôi, nhưng trận mưa này vừa trút xuống một lúc, đường xá đều lõng bong nước, tất cả công sức chuẩn bị đều trở thành công cốc.

Mưa không nặng hạt mấy, nhưng mang theo gió lạnh tràn về, lại thêm cái lạnh của tiết trời lập xuân se sắt da thịt không mấy dễ chịu, Long Vân trong lòng thấp thỏm hy vọng Dương Túc Phong sẽ dứt khoát hủy bỏ chuyến du ngoạn này, dù sao cái tiết trời này mà đi ra bên ngoài, thì cũng không thưởng ngoạn được cái gì, nhưng đang lúc hắn chắc mẩm như vậy, thì Dương Túc Phong đã cùng Thập Tứ công chúa xuất hiện.

Sắc mặt của Dương Túc Phong có vẻ không được tốt lắm, hơi nhợt nhạt, xen lẫn tiều tụy, bước chân cũng hơi liêu xiêu không vững, Long Vân vốn là một tên ranh ma xảo quyệt, dày dạn kinh nghiệm, ánh mắt độc ác, vừa liếc mắt một cái đã nhìn ra đây chính là di chứng của việc ham mê sắc dục quá độ, không kìm được bèn liếc sang Thập Tứ công chúa, lại phát hiện ra nàng thân thể căng tràn sức sống, tinh thần phơi phới. Chỉ có đôi mắt hơi hoe hoe đỏ, dường như là vừa mới khóc, mới biết ngay nữ nhân mà Dương Túc Phong vui vầy suốt tối hôm qua không phải là nàng, có điều không biết kẻ đó là ai mà lại có thể khiến cho Dương Túc Phong thần điên bát đảo, mây mưa suốt cả một đêm như thế.

“Long Vân, mưa có lớn lắm không?” Dương Túc Phong đột nhiên nói.

“Dạ. Không lớn.” Long Vân trả lời. Vội vàng xua đi những ý niệm xấu xa còn đang lởn vởn trong đầu. Ánh mắt của hắn cao thâm đến bao nhiêu, thì ánh mắt của Dương Túc Phong cũng tinh nhanh không kém, thoáng cái đã nhìn ra được những suy nghĩ trong lòng hắn, cố ý lấy cớ hỏi trời mưa lớn hay không để cắt đứt mạch suy nghĩ của hắn, không để cho hắn tiếp tục phỏng đoán.

Những chiến sĩ phụ trách cảnh vệ đã sớm chuẩn bị áo mưa đầy đủ, Dương Túc Phong cũng thay loại giày quân dụng chuyên đi mưa, Thập Tứ công chúa có mang theo đôi giày đi mưa bằng da trâu nhỏ nhắn, thế là lấy ra mang vào, khi mang đôi ủng đi mưa bằng da trâu này, càng tôn thêm sự thon dài của đôi chân công chứa khiến dáng người càng thêm thon thả, mảnh mai. Thu hút rất nhiều ánh mắt của nam nhân. Nàng mặc một một cái áo khoác lông chồn màu trắng vừa không thấm nước mưa, lại vừa có thể giữ ấm, thật là một tác phẩm tinh xảo hiếm thấy, tuy nhiên, những chiếc áo khoác bằng lông chồn như vậy được Thập Tứ công chúa mang theo rất nhiều, vì vậy đều đem ra phân phát cho bọn Sương Nguyệt Hoa, Tiết Tư Khỉ, các nàng rất vui sướng đón lấy mặc vào người, chỉ có Đan Nhã Huyến hôm nay thân mang trọng trách nên nàng phải vận quân phục. chiếc áo khoác lông chồn do Thập Tứ công chúa tặng không thể làm gì khác hơn là đành tạm thời cất vào trong rương.

Điệp Phong Vũ không có mặt, phụ trách đi theo bảo vệ Thập Tứ công chúa chính là Y Địch Liễu Lâm Na. Nàng cao hơn Thập Tứ công chúa đến một cái đầu, mái tóc màu vàng rực rỡ. Khoác chiếc áo khoác lông chồn màu xám lên người, rất ra dáng là người cầm đầu trong bầy đàn, bản thân nàng cũng rất thích cảm giác này, dường như còn lấy đó là điều đương nhiên, Thập Tứ công chúa dù sao cũng chỉ là công chúa, còn nàng đường đường là nữ vương của nước Lâu Lan.

Sắc mặt Dương Túc Phong trắng bệch như tờ giấy, gió nhẹ thổi qua một cái, lại càng thêm tái nhợt. Đan Nhã Huyến bèn khoác thêm cho hắn một chiếc áo khoác quân dụng, mới thấy đỡ lên được một chút. Thập Tứ công chúa cũng không quan tâm đến ánh mắt mọi người. Yên lặng đi tới, sửa sang lại áo khoác của Dương Túc Phong cho thẳng thớm tinh tươm, cử chỉ dịu dàng, tình cảm y hệt như thê tử sửa sang lại y phục cho trượng phu của mình, trong ánh mắt cũng chan chứa xiết bao ân cần trìu mến.

Chứng kiến cảnh tượng Thập Tứ công chúa chủ động sửa sang lại y phục cho Dương Túc Phong, các nữ nhân còn lại đều lập tức lui ra một chút. Các nàng đều hiểu, hôm nay, Dương Túc Phong hoàn toàn thuộc về Thập Tứ công chúa, Thập Tứ công chúa có thể mở rộng lòng mình, chấp nhận hết thảy mọi hành vi của Dương Túc Phong, bao gồm cả hành vi xằng bậy tối hôm qua, như vậy có nghĩa là nàng đã có ý định gắn bó lâu dài với Dương Túc Phong.

Dương Túc Phong cúi đầu nhìn sắc mặt của Thập Tứ công chúa một chút, nhận ra khuôn mặt của nàng cũng bị gió lạnh thổi đến mức ửng đỏ, càng thêm muôn phần kiều diễm. Trong lúc vô ý ánh mắt Thập Tứ công chúa chạm phải ánh mắt của hắn, ngay lập tức hai người vội lảng ra ngay, nhưng trong lòng cả hai đều có một cảm giác rất lạ, dường như có một luồng điện chạy qua tê liệt cả người. Dương Túc Phong thì không cảm thấy gì, nhưng trong lòng Thập Tứ công chúa lại trào dâng xúc cảm, ngổn ngang trăm mối tơ vò, ngọt ngào, cay đắng, xót xa dường như đều đan xen một lúc.

Được gả cho Dương Túc Phong, đây đã là chuyện không theo tâm nguyện, Thập Tứ công chúa không muốn thì cũng không dám cự tuyệt sự an bài của phụ thân. Để tiếp tục kéo dài vận mệnh của đế quốc Đường Xuyên, để tiếp tục tranh thủ viện trợ lực lượng từ bên ngoài đến, thông qua nàng để mượn sức Dương Túc Phong đã là chiêu bài cuối cùng của triều đình, chỉ là chờ xem Dương Túc Phong có bị mắc bẫy hay không mà thôi. Lúc mới bắt đầu, Thập Tứ công chúa cũng chỉ là mang theo mục đích và tâm trạng của một cuộc hôn nhân chính trị mà lên đường thôi, song, sau khi đã tới Mỹ Ni Tư địa khu, Thập Tứ công chúa mới phát hiện ra, nơi này và những rắp tâm của chính mình có nhiều điểm hoàn toàn khác nhau, hôn nhân chính trị chưa chắc có thể mượn được sức của Dương Túc Phong, bởi vì Dương Túc Phong hoàn toàn không cần tới một cuộc hôn nhân chính trị.

Mỹ Ni Tư địa khu hiện tại, hoàn toàn không cần mượn sức hay phụ giúp từ bất kỳ kẻ nào, vẫn có phát triện với tốc độ cao, hơn nữa còn tiếp tục nhe nanh vuốt uy hiếp kẻ địch chung quanh, đây là kết quả mà Thập Tứ công chúa sau hai tháng sinh sống ở Mỹ Ni Tư địa khu mắt thấy tai nghe tổng kết được. bất luận là Lam Vũ quân hay là Dương Túc Phong, cũng đều không cần đến sự tồn tại của Thập Tứ công chúa, vẫn có thể đạt được mục đích của mình như thường. Dương Túc Phong đối xủ với mình lịch sự như thế, chính là xuất phát từ tính cách vốn có của hắn, chứ không phải xuất phát từ yêu cầu chính trị, điểm này, hoàn toàn khác xa cách nghĩ của triều đình. Cho nên, trong lúc này, Thập Tứ công chúa cảm giác được chính mình rất đỗi bàng hoàng, rất bất lực, nàng hoàn toàn không thấy được giá trị của mình ở chỗ nào, huống hồ là có giá trị cao như triều đình hằng hy vọng, lấy thân thể của mình đổi được sự viện trợ của Lam Vũ quân đối với đế quốc, nàng còn thấy mình có một chút giá trị, thế nhưng giờ đây từng giây từng phút, nàng đều hoàn toàn không tìm ra được bất kỳ giá trị sử dụng nào từ bản thân mình.

Thập Tứ công chúa không biết, tương lai mình sẽ đi về đâu, giá trị sử dụng của mình ở nơi nào?

“Nàng không sao chớ?” Dương Túc Phong ân cần hỏi han.

“Không sao.” Thập Tứ công chúa lén lút đưa tay sờ sờ lên mặt mình, cảm thấy hình như có chút nóng lên.

Dương Túc Phong vẫn rất nghi hoặc nhìn nàng. Có điều không nói gì. Hắn tưởng rằng nàng còn đang bận tâm đến vận mệnh của Điệp Phong Vũ mà lo lắng, trong lòng cũng trào lên một chút áy náy, nếu như không phải bởi vì Điệp Phong Vũ năm lần bảy lượt kích thích hắn, thì hắn cũng sẽ không làm chuyện như vậy, có điều việc đã làm rồi, hắn cũng không hối hận. Lại càng không che giấu, cho nên đương lúc Thập Tứ công chúa hỏi, hắn thản nhiên thừa nhận.

“Sẽ có người chăm sóc cho nàng ta, ta đã phái Phất Lôi Đát đích thân tới chăm sóc cho nàng.” Dương Túc Phong hạ giọng, ghé sát một bên tai của Thập Tứ công chúa nói nhỏ.

“À, cám ơn chàng!” Thập Tứ công chúa đáp qua loa lấy lệ, nàng hiểu rằng Dương Túc Phong đã hiểu nhầm điều mình đang canh cánh trong lòng.

Trên thực tế, đối với chuyện đã xảy ra vào tối hôm qua, Thập Tứ công chúa mặc dù cảm thấy không vui, nhưng cũng không đến mức lộ ra ngoài mặt để Dương Túc Phong hay biết. đối với các tiểu thư con nhà quý tộc. Nhất là tiểu thư dòng dõi vương thất, đối với loại chuyện đều đã học cách nhắm mắt làm ngơ, cũng sẽ không có cảm xúc gì đặc biệt, hơn phân nửa là thuận theo dòng nước mà thôi. Đối với các nàng mà nói, chuyện này lúc nào phát sinh, và ai là người may mắn được hưởng phúc, các nàng hoàn toàn không có cơ hội tự mình quyết định, thẳng thừng mà nói thì các nàng chẳng qua chỉ là một thứ công cụ giải trí cho đàn ông thỏa mãn dục vọng, đồng thời là một công cụ để duy trì nòi giống mà thôi. Căn bản là không có bất cứ quyền tự chủ nào cho bản thân.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.