Bất quá vào lúc đó, các quan binh của hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ đối với sự tồn tại của Hỏa Long đều là nửa tin nửa ngờ, cho nên không thể nói là khi diễn luyện thì mỗi một người đều tập trung toàn bộ tâm tư.
Trên thực tế thì rất nhiều người trong lúc huấn luyện thì lòng dạ cứ ở tận đẩu đâu, chỉ làm ra vẻ cho xong mà thôi. Có điều ít nhất thì bọn họ cũng được tiếp thụ huấn luyện như vậy, một khi Hỏa Long thực sự xuất hiện, thì bọn họ cũng hiểu là phải đưa ra phản ứng như thế nào.
Kết quả, Hỏa Long đã thực sự xuất hiện, lần diễn luyện đó không ngờ lại có thể có công dụng.
Tạch tạch tạch …
Trận mưa đạn của súng máy Bạo Phong Vũ qua lại vung vẩy ở trên trên khung, vach ra từng đường vết tích rõ ràng. Thân thể linh hoạt của con Hỏa Long nhảy mủa ở bên trong làn đạn, phẳng phất cứ như là đang diễn kịch vậy, dù thế nào cũng có thể vượt qua sự phong tỏa của làn đạn, mau chóng lao xuống dưới.
Đây là một loại cảm giác rất kỳ quái, tựa hồ không một ai biết được vì sao con Hỏa Long lại linh hoạt như thế, giống như là nó có linh tính vậy, có thể dự đoán trước được sự tồn tại của nguy hiểm, từ đó tránh được đạn dược công kích.
Nhưng rất nhanh chóng, Bằng Huy và Long Khải ca đều nhìn ra được, đó không phải là con Hỏa Long có linh tính gì cả, nó có thể tránh được đơn thuẩn là bởi vì mắt người nhìn sai, mỗi một người từ phía dưới nhìn lên, đều thấy làn đạn bay múa xung quanh con Hỏa Long, cho rằng đạn đã bắn trúng Hỏa Long rồi, trên thực tế đó chỉ là ảo giác, đạn còn chưa chưa tới được độ cao mà con Hỏa Long bay lượn.
Phụt ….
Con Hỏa Long vừa há miệng, là phun ra ngay một cục lửa lớn, ngọn lửa ngưng kết lại trong chớp mắt đã che lếp hết dấu vết của đạn dược.
Bằng Huy cảm thấy trên trán của mình có mồ hôi lạnh lấm tấm rịn ra, Long Khải Ca cũng trợn mắt há mồm, nhìn lên ngọn lửa rất rất lâu không tan đi ở trên không trung với vẻ không thể nào tin nổi.
Trong ngọn lửa mà con Hỏa Long phun ra mang theo một chút ít ánh sáng màu lam, nhiên nhiên là cường độ nhiệt lượng bốc cháy vô cùng cao.
Trước thời điểm đó, quân Lam Vũ không một ai tin Hỏa Long tồn tại thật, càng không có một ai tin rằng rồng biết phun lửa thật.
Thế nhưng, sự thực đã xuất hiện ở ngay trước mắt, cảnh tượng xuất hiện ở trước con mắt của gần một nghìn người, chẳng những đã chứng minh rằng đúng là có sự tồn tại của Hỏa Long, hơn nữa chứng minh được Hỏa Long còn thực sự biết phun ra lửa.
Long Khải Ca mau chóng khôi phục lai, trấn tĩnh cười lạnh:
- Mẹ kiếp! Hóa ra cũng chỉ được có tí xíu đó thôi còn chưa tới ba mươi mét!
Cục lửa vừa rồi mà con Hỏa Long phun ra, mặc dù là vô cùng mãnh liệt, nhưng khoảng cách rất gần, đại khái chỉ là ở vị trí cách bên miệng không tới ba mươi mét, đối với tầm bắn của quân Lam Vũ mà nói, đầy là một con số có thể không cần phải chú ý tới.
Quả nhiên, sau khi hơi chút chấn động qua đi, đại bộ phận các chiến sĩ của hải quân lục chiến đội đều phát giác ra được nhược điểm của con Hỏa Long, tỏ ra càng thêm trấn tĩnh.
Dương Túc Phong nói biện pháp tốt nhất để đối phó với đạn Mỗ Đạt chính là bắn chết chủ nhân của nó, quy luận này đối với ngọn lửa mà con Hỏa Long phun ra mà nói, cũng có hiệu quả y như vậy.
Súng máy Bạo Phong Vũ liên tục càn quét, tiếng súng không ngớt, nhưng hiệu quả không lớn.
Đối với việc xạ kích lên bầu trời, thì bốn khấu súng máy Bạo Phong Vũ vẫn là quá tít ỏi, căn bản là khong thể phong tỏa được toàn bộ bầu trời, mà động tác bay lượn của con Hỏa Long lại tương đối linh hoát, thậm chí trong chớp mắt có thể hoàn toàn quay ngoắt mình linh, né tránh được đạn dược của quân Lam Vũ.
Bất quá, cho dù là như thế, con Hỏa Long cũng cảm giác được nguy hiểm, động tác bổ nhào xuống vừa rồi mau chóng kết thúc, vổ cánh một cái lại bay lên độ cao ban đầu.
Quân Lam Vũ đình chỉ xạ kích, để tránh lãng phí đạn dược.
Con Hỏa Long nhắm đúng cơ hội, lập tức nhào xuống, súng máy Bạo Phong Vũ của quân Lam Vũ lại lập tức rít lên, bởi thế con Hỏa Long lại bay lên ngay tức khác.
Sau liên tục mấy lần gây sự như thế, con Hỏa Long tựa hồ tỏ ra có chút mất kiên nhẫn rồi, liên tục phát ra ba bốn tiếng kêu rít vô cùng khó nghe, sau đó gia tăng tốc độ lao xuống.
Lần này thì nó không nghiêng nghiên nhào xuống nữa, mà là dùng tốc độ cực nhanh xoay tròn đam thẳng xuống, tốc độ rơi tức thì nhanh hơn tới mấy lần.
Long Khải Ca cuối cùng cũng không nhẫn nại được, tự mình điều khiển một khẩu súng máy Bạo Phong Vũ xạ kích.
Con Hỏa Long mất đi sự kiên nhẫn, Long Khải Ca cũng mất đi sự kiên nhẫn.
Tạch tạch tạch ….
Những viên đạn do Long Khải Ca phẫn nộ bắn ra lướt qua trước mắt con Hỏa Long, mang theo từng ánh hàn quang, động tác xoay tròn gấp gáp hạ xuống con Hỏa Long lập tức dừng lại, nó vỗ cánh một cái, con mắt nhỏ lạnh lẽ mau chóng nhìn thấy sự tồn tại của Long Khải Ca, ánh hồng chớp lên kia tựa hồ như nhắm chuẩn vào bóng người của Long Khải Ca. Làm cho Long Khải Ca bất giác rùng mình ớn lạnh, bỗng nhiên, trong mắt của con Hỏa Long tóa ra từng ánh hồng, tiếp theo đó con Hỏa Long xiay mmình, nhào bổ về phía Long Khải Ca như một ánh chớp.
Năm trăm mét….
Bốn trăn mét…..
Ba trăm mét….
Hai trăm mét….
Con Hỏa Long gần như trong chớp mắt đã nhào bổ xuống trước mắt Long Khải Ca, đôi cánh cực lớn của nó lượt qua không khí tạo tiếng động gần như làm các chiến sĩ hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ ở gần đó toàn bộ như tức thở, loại tiếng động đó thực sự có cường liệt quá chói tai, có một số chiến sĩ bị loại âm thanh này kích thích làm cho khuôn mặt trở nên méo mó, Lý Trí Kiệt dùng luôn ngón tay để che kín lỗ tai của mình lại.
Tạch tạch tạch ….
Long Khải Ca bình tĩnh nhắm chuẩn xác vào chấm đen thình lình biến lớn ở trước mắt không ngừng bóp cò súng, đem những viễn đạn có kích cỡ 12,7 ly manh liệt trút lên trên người con Hỏa Long.
Tiếng rít của cong Hỏa Long càng thêm dữ dội, đôi cánh đột nhiên vỗ lên, chớp mắt đã tới trước mặt của Long Khải Ca.
Vào thời khác sinh tử, Long Khải Ca không cần suy nghĩ vứt ngay khẩu súng máy Bạo Phong Vũ, lăn mình trên mặt đất, tư thế mặt dù vô cùng thảm hại, nhưng cũng chẳng thể để ý được nhiều như thế nữa.
Những chiến sĩ quân Lam Vũ ở xung quanh hắn hắn cũng mau chóng lăn tránh đi, có người ngay cả súng cũng vứt luôn, trong chớp mắt, xung quanh khẩu súng máy Bạo Phong Vũ kia, đã bị quét sach toàn bộ.
Đây cũng là một phần trong nội dung đã từng được huấn luyện, đó chính là khi gặp phải sinh vậy biết bay bổ xuống công kích thì phải khẩn cấp có phương án ứng phó, mặc dù trong khi diễn luyện mọi người đều chẳng tích cực, nhưng một khi tới thời khắc sống chết, động tác của mỗi một người đều trở nên mau lẹ vô cùng.
Phụt!
Từ trong miệng con Hỏa Long lại thình lình phun ra một quả cẩu lửa nóng rực , hoàn toàn bao phủ lấy vị trí ban đầu của Long Khải Ca.
Mùi cháy xem khét lẹt tức thì bao phủ lấy xung quanh Long Khải Ca, trong lúc lộn minh Long Khải Ca cũng có thể cảm giác được sức nóng tới từ đằng sau lưng, phảng phất như có một cây gậy sắt nung đỏ đặt ngang trên lưng của mình, làm thế nào cũng không hất đi được.
Oạch một tiếng, Long Khải Ca không cận thận rơi vào một cái hồ đất ở bên cạnh, mới cảm thấy hơi hơi dễ chịu được một chút, nhưng nga sau đó lại cảm thấy ở trên đầu có mùi vị cháy khét, theo bản năng đưa tay lên sờ, phát hiện ra bản thân cơ bản đã bị trọc lóc rồi, thì ra vừa rồi chiếc mũ sắt của hắn đã không cài chặt đai, ở trong lúc lăn mình bị rơi ra, một ngọn lửa đuổi tới, tức thì đã thiêu sạch tóc trên đầu của hắn.
- < xin dùng từ ngữ văn minh>! Tóc của ta!
Long Khải Ca kêu thảm thiết ở trong lòng, là anh chàng đẹp trai nhất của trung đoàn thứ năm hải quân lục chiến đội, hắn còn coi trọng mái tóc của mình hơn là cả mạng sống, không ngờ rằng lại bị hủy mất ở nơi này, trong lòng tức thì nổi cơn tam bành, không kìm chế được muốn lao ra liều mạng với con Hỏa Long.
Long Khải Ca liên tục lăn mấy vòng ở bên trong cái hồ đất, đem ngọn lửa còn sót lại ở trên người dập tắt, sau đó tức tốc bật người đứng dậy, còn chưa kịp phân biệt rõ đông tây nam bắc, thì đã nhìn thấy một ngọn lửa đỏ rừng rực ở trước mắt mình, ở bên trong ngọn lửa, có một con vật khổng lồ màu xanh xám đang không ngừng vỗ cánh, gió do đôi cánh quạt ra thúc cho ngọn lửa càng trở nên mãnh liệt, bốn xung quanh cũng toàn là bụ đất, thành một cùng trắng xoa mịt mù.
Bất thình lình, con Hỏa Long đang vỗ cánh rúc lên một tràng thảm thiết, thân hình tức tốc rơi xuống, gần như là rơi xuống mặt đất rồi, nhưng rất nhanh, nó lại ngoan cường vùng vẫy bỏ dậy, muốn tiếp tục vỗ cánh để chạy thoán khỏi hoàn cảnh tàn khốc ở trước mắt.
Trong khi nó vỗ cánh, Long Khải Ca loáng thoáng nhìn thấy ở dưới thân của con Hỏa Long, không ngừng có chất lỏng màu xanh chảy ra, áng chừng là máu của con Hỏa Long rồi,
- Mẹ mày! Đáng đời lắm!
Long Khải Ca xoa cái đầu trọc lông lốc của mình, lòng như tro tàn, lập tức cơn giận dữ sinh ra lòng can đảm, cứ hai tay trắng như vậy xông về phía con Hỏa Long bị t hương, lại trong lúc vô tình nhìn thấy cường độ vỗ cánh của con Hỏa Long càng lúc càng nhanh, nhưng lực độ lại càng lúc càng nhỏ.
Thì ra, khi con Hỏa Long bất chấp tất cả phun lửa ra để tấn công Long Khải Ca, thì ba khẩu súng máy Bạo Phong Vũ ở bênh cạnh cuối cùng cũng nắm được cơ hội, ở khoảng cách không tới một trăm mét đem toàn bộ đạn dược mãnh liệt trút hết vào thân thể của con Hỏa Long, những viên đạn đường kính lớn này sức sát thương chẳng phải tầm thường, cho dù với sức sống ngoan cường của Hỏa Long cũng không thể nào hoàn toàn chịu đựng được, khi toàn bộ mấy trăm viên đạn bắn vào cơ thể của nó, thì dù nó có là Đại La Kim Tiên, thì lúc này đây cũng không thể bay lên được nữa rồi.
Bằng Huy cũng bình tĩnh nhìn thấy được, bề ngoài của con Hỏa Long này thì ra trải đầy những chiếc vảy đủ mọi kích cỡ lớn nhỏ, trông có hơi giống với vảy cá, dưới ánh mặt trời lóe lên hàn quang, trông qua thì tương đối cứng rắn.
Bất quá đạn của súng máy Bạo Phong Vũ vẫn cứ hùng hổ bắn vào bên trong cơ thể của nó, thỉnh thoảng, đạn bắn vào bên trên vảy giáp , còn có cả ánh lửa tóe lên, bất quá đây chỉ là con số cực ít, đại đa số những viên đạn đều vô thanh vô tức bắn vào bên trong.
Con Hỏa Long thương tích đầy mình vẫn không ngừng vẫy vùng muốn bay lên, nhưng Bằng Huy đã nghiêm giọng quát lên :
- Toàn bộ khai hỏa xạ kích!